Chương 11: số điện thoại!
-CHỊ HAIIIII!!!!!!!!!!!!Tiếng gọi bất ngờ làm cả hai đứng bật dậy, từ trong lùm cây em gái nó và chị Nhi nhảy ra. hai người làm gì trong đó vậy nhỉ? em gái nó chạy đến ôm chầm lấy nó chặc cứng. nó đơ người.
-An An?
Chị Nhi thở dài đi đến
-chị và An đi mua nước ngọt thì có con mèo đen nhảy qua. An sợ nên ôm chầm lấy em thôi. không sao đâu.
An cứ ôm chặc nó làm ai đó thấy hơi khó chịu rồi. tiếng chuông đồng hồ trên kia lại đánh thêm một hồi nữa, cũng khá muộn rồi nên cô phải quay lại xe trước khi cha về. đành tạm biệt rồi chạy đi thật nhanh chóng. Nó gật đầu tạm biệt cô với nụ cười ngây trên môi, rồi nó cũng cùng An và chị Nhi về lại nhà hàng. Vì nó là nhân vật chính của bửa tiệc nên phải đi sớm để tiếp tục bài thuyết trình, chị Nhi và An An đi sau, trên con đường vắng, chị Nhi nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay của An
-Lúc nảy...em sao thế? Tự dưng đang theo dõi bọn họ mà lại nhảy ra vậy?
An đặt tay còn lại lên tim mình. Ngẫn mặt nhìn bầu trời đêm đầy sao.
-em cũng không biết. tự dưng thấy hai người đó gần hôn nhau...tim em nhói lên và cơ thể tự nhiên làm như thế!
Và chị Nhi im lặng nắm càng chặc bàn tay nhỏ của An sau đó đi về nhà cùng An. Buổi tiệc kết thúc khoảng 1 giờ sáng, nó mệt mỏi vì phải uống quá nhiều bia. Đầu óc choáng váng cố ra xe để tài xế chở về. mất khoảng 30 phút để về nhà. Lao vào phòng tắm và giải tỏa mùi bia rượu trong người, sau nữa thì nó nằm dài trên giường thở dài. Cái điện thoại chết tiệt reo lên inh ỏi, nó nguyền rủa cái người gọi vào điện thoại nó đêm hôm khuya khoắt như thế.
-Trần Kha nghe đây! tên nào đó!
Bực bội gằn vào điện thoại mặc kệ người bên kia có là ai. Mắt nhắm mắt mở chỉ thấy số lạ nên chắc là người ta gọi lộn số.
-ah...Chị Kha...em là Tiểu Mễ.
Cái giọng nói ngọt ngào kia vừa vang lên là nó bắn dậy như lò xo, bao nhiêu mệt mỏi lúc nảy biến đâu mất tiêu thay vào đó là tiếng tim nó đập như trống đánh. Nó tỉnh ngủ luôn
-hả...à...tiểu mễ hả. số của em hả?
Nó ấm úng nói bằng giọng run.
-ah...em xin lỗi vì đã làm phiền chị vào muộn như thế này.
-à...không sao đâu em...chị còn đang xem phim mà
Vội vàng cầm cái rờ mót bấm cho ti vi phát ra tiếng. bên đầu giây kia thì cô cười hì rồi nói
-chắc chị mệt rồi ha...em chỉ định gọi điện thoại chúc chị ngủ ngon thôi ạ!
-à... ừm...chị cũng chúc em ngủ ngon.
Sau câu nói đó là sự im lặng hơi bị dài. Chẳng ai cúp máy trước cả, cứ để điện thoại sáng mà vẫn đang trong quá trình gọi
-Chị Kha/ Tiểu Mễ!!!
Cả hai cùng lên tiếng
-Chị/em nói trước...
-hay là để chị/em nói...
-chị/em nói giống em/chị...
-...
Một tràng câu giống nhau rồi lại khiến cả hai bật cười, thật là tình, nó chẳng muốn cúp máy trước đâu và tất nhiên cô cũng vậy.
-tối hôm nay...cảm ơn chị.
-ừm...chúc em ngủ ngon...
Cuối cùng thì cô cung dập máy trước. nó ngã người ra giường nhìn vào màn hình điện thoại cười mà không chịu dừng. số của cô nó đã có rồi và nghĩ xem sẽ đặt tên gì đây... ngồi săm soi điện thoại chỉ suy nghĩ có cái tên cho đối phương thôi mà...thức tới sáng.
n,c)}���