Nhân Dục Đạo

Chương 58: Mộng Cơ

Hàn Phong trong lòng không khỏi có chút sung sướиɠ, hai nữ nhân này thật đúng là dâng tới miệng. Hắn đang thử so sánh xem trong hai người, nhũ hoa của ai lớn hơn, tại sao có thể ngây thơ chiến đấu như vậy chứ. Hắc hắc.

Hàn Phong vặn vặn cái cổ. Bước lại gần nữ xà nhân. Tộc này vô cùng quỷ dị mạnh mẽ, hắn cần trước tiên phong ấn nàng lại đã. Nữ xà nhân nhìn thấy Hàn Phong chỉ dùng hơn mười hô hấp đã có thể từ trong pháp thuật của mình khôi phục thì khuôn mặt không thể tin nổi, dùng ngón tay chỉ vào Hàn Phong run rẩy kêu lên.

"Ngươi... Ngươi...!"

Hàn Phong cười tà, ngươi cái gì ngươi. Hắn mặc kệ nàng loay hoay tránh né, một tay bắt lấy huyệt mệnh môn của nàng, nguyên lực tràn ra lập tức phong ấn lại.

Nữ xà nhân kia rõ ràng không cam lòng, há miệng cắn tới Hàn Phong, thế nhưng nguyên lực toàn thân đã bị phong bế, nào đâu có thể phản kháng được, lập tức bị hắn bắt lấy miệng. Hàn Phong cười tà, nữ xà tộc này thật là xinh đẹp quyến rũ, đầu lưỡi chẻ đôi kia nếu là chăm sóc tiểu đệ đệ của hắn, có phải hay không sẽ rất thú vị đây? Hắc hắc.

"Đừng có lằng nhằng, trả lời ta mấy câu hỏi, ngươi sẽ bớt đau đớn."

Hàn Phong mở miệng uy hϊếp, đồng thời trong đầu cũng mau chóng suy nghĩ cách đối phó. Hắn không tin phong ấn đơn giản này có thể kìm chế được nàng.

Nữ xà nhân kia tức giận nhìn Hàn Phong, quay mặt qua một bên không nói một lời, khuôn mặt vừa ủy khuất vừa đáng thương. Rõ ràng đã chiến thắng tiện nhân kia, chỉ cần nửa khắc nữa khi nàng hồi phục lại sẽ là lúc nàng ta phải chết. Vậy mà tên khốn này tưởng chừng vô hại lại đột nhiên xuất hiện phá hỏng suy tính, khiến nàng vô cùng căm hận.

Hàn Phong cười lạnh, dám chống đối? Hắn lúc này vươn tay nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt nàng, cúi người há miệng ngậm lấy một bên vành tai nữ xà nhân nhẹ nhàng day cắn, tùy ý hỏi.

"Tên?"

Nữ xà nhân lập tức khuôn mặt ửng hồng vô cùng kiều diễm. Nàng từ nhỏ tới lớn đâu có ai dám làm ra cử chỉ vô lễ như vậy, lúc này nhận lấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ đầu đời thì toàn thân mềm nhũn, vô lực thở dốc. Thế nhưng tư thái cao quý lại không hề thu lại, tuy rằng đáy lòng có chút sợ hãi, nhưng vẫn mạnh miệng uy hϊếp.

"Nhân tộc. Biết điều thì mau thả ta ra còn có con đường sống!"

Hàn Phong cười tà, tay trái không chút do dự chộp lấy một bên nhũ hoa của nữ xà nhân, nhẹ nhàng xoa nắn. Xà tộc này vảy giáp nhìn như cứng rắn, nhưng thực tế sờ vào lại vô cùng mềm mại săn chắc tựa như tơ lụa. Bàn tay Hàn Phong đặt ở phía trên, đã không thể tự chủ được mà xoa nắn liên tục, năm ngón tay xoè rộng cũng khó ôm hết được, đầu ngón tay vân vê nắn bóp, biến nhũ hoa kia thành đủ mọi hình dạng.

"Ưm ưʍ... Khốn kiếp...!!"

Nữ xà nhân thân thể mềm nhũn, hai tay vô lực bám lấy bờ vai Hàn Phong, trong miệng phát ra thanh âm rêи ɾỉ mê người. Đôi nhũ hoa nảy nở không ngờ hơi vươn ra phía trước, tùy ý để cho Hàn Phong bỡn cợt, càng lúc càng săn cứng. Ánh mắt lạnh lùng lúc này cũng tràn ngập ủy khuất cùng sương mù mờ ảo, trong lòng không ngờ xuất hiện đấu tranh dữ dội. Nàng được mẫu thân dạy, tuyệt đối không thể để cho nam xà nhân đυ.ng vào người... Thế nhưng... Thế nhưng đây là nhân tộc, không phải nam xà nhân a...

"Ưm ưʍ.. mau buông...!"

Hàn Phong cười tà, tay trái nắn bóp thêm mấy cái nữa lúc này mới tùy ý đặt ở phía trên, ghé sát tai nàng hỏi lại.

"Tên?"

"Mộng... Mộng Cơ!"

Mộng Cơ ủy khuất đáp lời, cảm giác nóng bức cùng ẩm ướt dưới hạ thân làm nàng vô cùng khó chịu, nhất là nhân tộc ngồi bên cạnh nàng kia lại toả ra một hương vị vô cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ khó hiểu, làm cho nàng hai mắt mơ hồ, đầu óc trống rỗng, chỉ muốn... chỉ muốn hắn thêm vài cái xoa bóp nữa?

"Tuổi?"

Hàn Phong lúc này nhất quyết đẩy ngã Mộng Cơ xuống mặt đất, cơ thể đè ở bên trên, hai tay lây dính hoả diễm vô cùng thành thạo xoa nắn khắp thân thể nàng, đồng thời cũng ngậm lấy bờ môi đỏ mọng kia vào trong miệng, mặc kệ nàng có muốn trả lời hay không, chiếm tiện nghi trước đã!

"Ưm ưʍ... Ư ư..."

Xà tộc vốn tràn đầy da^ʍ tính, nữ xà nhân này lại càng là món hàng cực phẩm. Hàn Phong vừa nhìn qua đã biết đây đảm bảo chính là tiểu mỹ nhân chưa nếm mùi đời. Hắn trước hết cần dùng mọi thủ đoạn làm mềm nàng, hỏi vài ba câu vu vơ cho nàng mất cảnh giác trước, sau đó mới dễ dàng khai thác.

Mộng Cơ này quả thật là trời sinh dâʍ đãиɠ. Chỉ vừa qua giây phút bỡ ngỡ ban đầu, lúc này dưới dục hoả thiêu đốt đã là hai tay víu lấy cổ Hàn Phong, đôi môi đỏ mọng tùy ý để hắn liếʍ mυ'ŧ, cũng mau chóng học tập Hàn Phong vươn đầu lưỡi ra đùa nghịch cùng hắn, trong miệng phát ra âm thanh rêи ɾỉ kí©ɧ ŧìиɧ. Thân rắn phía dưới không có nguyên lực duy trì, cũng là trở nên thu nhỏ hết cỡ, quấn ở một bên hông Hàn Phong. Hạ thân nàng lúc này liên tục hẩy cao cọ sát, trượt đẩy tới lui trên ác long của Hàn Phong, dường như muốn hắn mau chóng đi vào.

"Ưm ưʍ... Yum..."

Hàn Phong cũng dần bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ lên, vưu vật này đúng là quyến rũ tận xương. Hắn hai tay liên tục xoa nắn kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhũ hoa, côn th*t cũng liên tục đâm chọc vào hạ thân Mộng Cơ, miệng lớn lúc này há ra liếʍ láp trên cổ nàng. Hàn Phong cười tà, hắn thích nhất chính là uống máu nữ nhân, lúc này không chút do dự nhe răng một ngụm táp tới, đôi môi áp ở bên trên điên cuồng hút ra máu huyết.

"Ư ư ưʍ....!!"

Mộng Cơ hai mắt tràn đầy sương mù mờ ảo, khuôn mặt nhỏ nhắn có chút ngây thơ vừa sợ hãi vừa đê mê, miệng nhỏ há lớn phát ra âm thanh rêи ɾỉ kí©ɧ ŧìиɧ, tóc đen xoả tung trải trên nền cát, có vẻ đặc biệt hoang dã tà mỵ. Nàng lúc này vảy giáp toàn thân dần dần biến mất, xà thân bên dưới cũng nhanh chóng biến đổi trở thành đôi chân trần víu lấy hông Hàn Phong, vùng tam giác huyền bí lưa thưa mấy sợi nhung mao xanh tím, khe thịt mọng nước căn tròn lộ rõ, vô cùng kí©ɧ ŧìиɧ mỵ nhân.

Dưới sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ của Hàn Phong, tiểu xà nhân này cuối cùng đã hiện ra bản thể. Kiều đồn đầy đặn đẫm nước liên tục hẩy cao cọ sát huyệt hoa vào hung khí dưới háng hắn. Nhũ hoa nơi đó cũng là căng mọng tròn đầy, hai hạt anh đào nở rộ đỏ ửng vươn cao. Nhìn Mộng Cơ lúc này ngoài đôi đồng tử màu lục nhạt ra, thân thể thon mềm mịn màng đã có tới chín phần giống với nhân tộc.

"Vương tộc?... Không! Hoàng tộc xà nhân!"

Hàn Phong cười lên đầy tà ác, tiểu xà nhân này không ngờ lại là cực phẩm trong cực phẩm, rõ ràng lại là một tiểu hoàng tộc ngây thơ non tơ chưa biết mùi đời, hắn lần này đúng là trúng mánh!

Trong miệng liên tục hút lấy huyết dịch đậm đặc, Hàn Phong ánh mắt cũng dần hồng lên kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Âm hàn khí ẩn trong máu huyết của Mộng Cơ so với hai tên xà nhân trước đây hắn gϊếŧ đúng là đại dương so với ao nhỏ, quả thật vô cùng nồng đậm.

Hàn Phong như trâu đất xuống biển, ghé miệng ở trên hút lấy huyết dịch quý báu. Mà Mộng Cơ cũng là khuôn mặt đê mê, thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ run rẩy dưới háng hắn, ánh mắt tràn đầy sương mù dục hoả tùy ý để hắn khi nhục. Nhất là đôi bàn tay của Hàn Phong sớm đã đem trên dưới toàn thân của nàng toàn bộ khám phá qua một lượt, nơi nào đầy đặn căng tròn, nơi nào thon thả thướt tha đều là được hắn nhớ rõ. Mộng Cơ kia nào đâu có chút kinh nghiệm tình trường, dưới da^ʍ uy tà ác vô sỉ của Hàn Phong sao có thể chống đối. Thân thể sớm đã mềm nhũn như nước, đầu óc trống rỗng chỉ muốn hắn mau mau hành hạ mình.

"Ưʍ... Ư..."

Hàn Phong sau khi hút một hơi cuối cùng cũng có đôi chút thoả mãn. Hắn trong đầu dâng lên suy nghĩ tà ác, có phải hay không nên bắt nàng này lại nuôi nhốt như sủng vật trong Phượng Loan điện, hàng ngày đem ra tưới tắm chăm sóc một lượt, thi thoảng sẽ rút máu bổ sung âm khí? Vừa nghĩ tới một ấu thể Hoàng tộc xà nhân bị hắn nắm trong tay, Hàn Phong đã không nhịn được cười dài. Hắn lúc này áp miệng ở trên đôi nhũ hoa căng mọng tròn đầy của nàng liên tục bú ʍúŧ, mở miệng tùy ý hỏi.

"Tuổi?"

Mộng Cơ sớm đã là người trên mây, trong đầu một mảng mơ hồ không rõ. Nàng khuôn mặt hơi chút tái nhợt vì mất máu, lại lây dính mấy vệt hồng sắc vừa ngại ngùng vừa kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Lúc này bàn tay ôm đầu Hàn Phong ấn xuống ngực mình, trog miệng phát ra thanh âm rêи ɾỉ mê người.

"Ưʍ... Ư... Mười sáu... Aaa..."

Hàn Phong cũng chẳng mấy quan tâm, há miệng gặm cắn liên tục trên nhũ hoa. Xà tộc này tuổi nhỏ nhưng bộ ngực cũng thật là lớn, lại càng là săn chắc nõn nà, hai hạt anh đào hồng hào căng mọng vươn cao run rẩy. Hắn lúc này một bên dùng tay liên lúc xoa bóp vân vê, bên kia ghé miệng phía trên điên cuồng dùng đầu lưỡi kí©ɧ ŧɧí©ɧ, khiến cho Mộng Cơ phía dưới đã là thân thể run rẩy co giật, mềm nhũn như nước, nhuyễn nhuyển chuyển động bấu víu lấy cơ thể Hàn Phong, hạ thân rỉ ra d*m thủy liên tục ma sát lấy côn th*t khổng lồ của hắn.

"Ngươi tới đây làm gì?"

Hàn Phong làm như tùy ý hỏi, bàn tay bất chợt lướt qua eo nhỏ của nàng mà áp ở bên ngoài huyệt hoa.

"Ư ư ư.....!"

Mộng Cơ thân thể đột nhiên run rẩy dữ dội, eo rắn thon nhỏ uốn lượn yêu dị, hạ thân lúc này mềm nhũn như nước, kiều đồn nảy nở co giật liên tục hẩy cao đón nhận vật thể lạ vừa áp sát.

Hàn Phong lúc này mới có cảm nhận trực quan nhất về vùng đào nguyên của Mộng Cơ. Xà tộc thật là đặc biệt, nơi đó hiện tại hoàn toàn không có một sợi lông tơ. Hai mép thịt vô cùng căng mọng ửng hồng, nhuyễn nhuyễn chuyển động. Mu thịt nhô cao kɧıêυ ҡɧí©ɧ, lúc này đã thấm đẫm d*m thủy trong suốt ướŧ áŧ, bên trong liên tục tuôn ra tiên tuyền thơm ngát theo khe thịt huyền bí tuôn chảy ra ngoài, ướt đẫm một vùng sa mạc. Mộng Cơ đùi thon kẹp chặt bàn tay Hàn Phong, khiến cho ngón tay hắn trực tiếp ép sát bên trên. Hai mép thịt tựa như hai đầu linh xà mềm mại, lúc này quỷ dị vươn ra mυ'ŧ lấy ngón tay Hàn Phong. Bên trong huyệt hoa, d*m thủy trong suốt liên tục rỉ ra, mùi thơm ngát lan toả nồng đậm. Hai mép thịt ướt đẫm liên tục lay động nhẹ nhàng, nhuyễn nhuyễn liếʍ láp lấy đầu ngón tay. Hàn Phong có thể cảm nhận rõ ràng bên trong đang truyền ra kêu gọi gấp gáp, cực kỳ mong muốn hắn mau mau xâm nhập thoả mãn. Hắn cũng là nhẹ nhàng phối hợp, ngón giữa uốn lượn cong cong, theo khe thịt thần bí kia dần dần tiến vào.

"Ư ư ư ư... Ưʍ...."

Mộng Cơ hai mắt mở lớn tràn đầy sương mù dục hoả thiêu đốt, tóc đen xoã tung vô cùng yêu dị kí©ɧ ŧìиɧ. Nàng miệng nhỏ há lớn thở dốc, đôi môi đỏ mọng liên tục phát ra thanh âm rêи ɾỉ mê người. Hai bàn tay không biết từ lúc nào đã đặt trên nhũ hoa liên tục xoa nắn, eo rắn thon nhỏ lắc qua lắc lại kɧıêυ ҡɧí©ɧ mỵ nhân.

Dưới sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ của Hàn Phong, tiểu Hoàng tộc này tựa như nụ hoa hồng gặp được mưa xuân, hoàn toàn nở rộ tràn đầy sức sống. Nàng lúc này đùi thon kẹp chặt lấy bàn tay Hàn Phong, kiều đồn nảy nở hẩy cao đem mép thịt căng mọng ướt đẫm kia nuốt lấy ngón tay hắn, nhuyễn nhuyễn mυ'ŧ lấy, liên tục truyền ra lực hút muốn hắn đem ngón tay kia toàn bộ đâm vào.

"Ưm ưʍ... Ư ư..."

"Có muốn ta đâm vào không. Hắc hắc... Tiểu mỹ nhân, Ngươi tới đây làm gì?"

Hàn Phong ngón giữa liên tục thụt thò cọ gãi, ngón trỏ lại gia nhập phía ngoài, vân vê kɧıêυ ҡɧí©ɧ không chịu xâm nhập. Mộng Cơ khuôn mặt nhỏ nhắn ngây thơ càng lúc càng gấp gáp, hạ thân đã nâng lên cách đất nửa thước cũng không tìm được dị vật kia khiến nàng cực kỳ không cam lòng. Lúc này chỉ có thế há miệng thở dốc cầu xin.

"Ưm ưʍ... Ta trốn theo đội bốn ra ngoài... Hức... Đánh chặn ngăn người xâm nhập... Ư ư...!"