Nhân Dục Đạo

Chương 43: Cưỡng ép Nguyệt Hồng (2)

Truyện sắc nặng, đọc tựa sẽ rõ, vậy nên nhân vật vô cùng da^ʍ tà. Nếu mà nghiêm túc không cảm xúc như bồ tát phật đà thì thành điền văn mất. Kính mong quý đạo hữu bỏ qua:)

Mỗi lần Hàn Phong kia thúc tới, nó lại phạch phạch vỗ trên má nàng, làm nàng vô cùng nhục nhã. Thế nhưng.. thế nhưng mùi vị cũng... không phải tệ lắm. Ư ư. Huhu...

"Ưm ưʍ... Ư ư ư..."

Hàn Phong càng lúc càng hưng phấn, côn th*t to lớn bắt đầu phầm phập đóng tới miệng Nguyệt Hồng. Hắn ngày trước bị Thượng Quan Nghi kia ngồi lên đầu cưỡng bức, tràn ngập mất mặt. Thế nhưng chưa kịp xử lý thì nàng chạy mất rồi, nếu đã vậy hôm này tạm "trả thù" trên người Nguyệt Hồng này đi.

Hắn bắt lấy tóc Nguyệt Hồng, côn th*t bắt đầu nhịp nhàng nhấp nhả, cứ rút ra gần hết lại đột ngột phầp phập đóng mạnh vào trong, lút sâu tận cán. Nhìn khuôn mặt Nguyệt Hồng kia ửng hồng vì khó thở, lại tràn ngập một cỗ không cam lòng cùng u oán là hắn lại dâng lên một cảm giác vô cùng sướиɠ khoái, càng thêm muốn hành hạ chả đạp nàng.

"Ư ư ư... Hức hức..."

Hàn Phong phần hông không ngừng lại liên tiếp bơm thịt vào miệng Nguyệt Hồng. Hắn xoay người bắt lấy kiều đồn căng tròn của nàng, tách hai đùi ra, bắt đầu vùi mặt vào khám phá.

Đào nguyên thần bí của Nguyệt Hồng vô cùng căng mọng hồng hào, lại là nhô cao ướt đẫm, tựa như hai múi khế đọng nước vậy. Hai mép thịt lưa thưa mấy sợi lông mao, lấm tấm mấy hạt d*m thủy trong suốt, bấy giờ đã là vểnh cao kɧıêυ ҡɧí©ɧ, nhuyễn nhuyễn chuyển động, giữa hai mép thịt là huyệt hoa thấm đẫm dịch thủy, rỉ rả tuôn ra, nhìn qua vô cùng da^ʍ mỵ kí©ɧ ŧìиɧ, làm Hàn Phong không nhịn được lập tức ngậm vào trong miệng mà bú ʍúŧ.

"Aaaaa... Ư ư ư ư.... Hức hức... Ưm ưʍ... Uhmmm...."

Hàn Phong ngậm lấy một bên cánh hoa, đầu lưỡi vươn ra bắt đầu đùa giỡn liên tục, liếʍ láp kí©ɧ ŧɧí©ɧ gảy gảy, khiến cho mép thịt kia căng mọng đỏ hồng, run run chuyển động trong miệng hắn. Hắn lại đem ngón tay chà sát móc ngoáy liên tục vào khe thịt huyền bí mê người kia, làm cho d*m thủy trơn nhờn chảy ra liên tục, thẫm đẫm bàn tay, nhễu cả xuống sàn.

Hàn Phong há lớn ngoạm hết cả huyệt hoa này vào trong miệng, bắt đầu như trâu đất xuống biển mà bú hút liên tục. Cái lưỡi cũng là luồn sâu tách nhẹ, xâm nhập vào trong khe thịt kia mà móc máy liếʍ láp. Hai mép thịt đỏ hồng tựa như hai xúc tu bạch tuộc cuốn chặt lấy đầu lưỡi hắn, nhuyễn nhuyễn co bóp, d*m thủy tuôn trào như tiên tuyền sau mưa.

"Ưm ưm ưʍ.. ư ư... Ư ư ư... Hức hức..."

Nguyệt Hồng lúc này đã là lạc vào trong cõi thiên thai, cơ thể bồng bềnh trôi dạt trên chín tầng mây nào đâu còn chút phản kháng nào. Kiều đồn đầy đặn lúc này cũng là liên tục hẩy cao phối hợp với Hàn Phong. Mỗi lần đầu lưỡi hắn cong cong chạm tới lớp màng kia là hạ thân nàng lại co giật run rẩy, d*m thủy tiết ra liên tục, cả cơ thể mềm nhũn như nước, nhũ hoa rung rung đỏ ửng mê người, nhìn qua vô cùng da^ʍ mỵ kí©ɧ ŧìиɧ.

"Phạch phạch... Ư ư hức hức... Phạch phạch... Ư ư hức..."

Hàn Phong kia cái lưỡi đã hoá thành ác long mini, liên lúc đâm chọt vào huyệt hoa Nguyệt Hồng. Đầu lưỡi lại càng quỷ dị, thông thường là cong cong móc ngược, cọ gảy chà sát vào thành huyệt hoa, khiến cho đám thịt bên trong run rẩy nhuyễn động, co bóp liên hồi. Hạ thân Nguyệt Hồng cũng là run rẩy liên tục, d*m thủy tuôn trào.

"A a a a.... Ư ư ư ư.... Ưm ưʍ..."

Nguyệt Hồng bây giờ hai đùi dạng rộng, tóc đen xoã tung, bàn tay nhẹ nhàng xoa nắn hai hòn ngọc dương, kiều đồn lại là hẩy cao liên tục đón thận từng cú đâm tới của Hàn Phong, hai mép thịt căng tròn mọng nước thẫm đẫm d*m thủy lúc này cũng mυ'ŧ chặt lấy miệng hắn, nhất quyết không chịu nhả ra. Nguyệt Hồng miệng nhỏ há lớn nhiệt tình bú ʍúŧ cùng a a rêи ɾỉ kí©ɧ ŧìиɧ, tùy ý để cho côn th*t phành phạch đóng tới, đâu còn nhìn ra chút uất ức nào. Bộ dạng vô cùng dâʍ đãиɠ.

Hàn Phong cảm giác vưu vật này dâʍ đãиɠ không thua gì Thượng Quan Nghi kia cả, thế nhưng nàng này chính là da^ʍ ngầm, âm ỉ rỉ ra tựa như d*m thủy khúc dạo đầu vậy. Bình thường thì không sao, thế nhưng chỉ cần kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhè nhẹ là đã có thể... thượng nàng. Chứ không có mãnh liệt tuôn trào như d*m thủy cực khoái giống nàng kia, vừa nhìn đã thấy dâʍ đãиɠ, đã biết sẽ là công cụ tiết dục cho hắn, hê hê. Hắn trong lòng độc ác thầm tính toán, hai sủng vật này đều phải đem côn th*t cùng roi da dạy dỗ cẩn thận, để cho nàng này học tập nàng kia. Đến lúc đó hai nàng cùng lên tất sẽ thành một hồi dục tiên dục tử. Hê hê.

"Aaaa... Awmmmm... Ư ư ư...."

Dưới cỗ kí©ɧ ŧɧí©ɧ liên tục của Hàn Phong, Nguyệt Hồng đã là liên tiếp bại lui, thân thể đỏ ửng vô lực giãy giụa. Huyệt hoa lại là co rút liên tục, các mép thịt cuốn chặt lấy đầu lưỡi Hàn Phong, vặn xoắn mυ'ŧ kéo làm hắn xuýt tụt lưỡi. Sâu trong huyệt hoa là một mảng mơ hồ, cực âm huyệt co giật truyền ra điện mang lan toả khắp tứ chi làm thân thể Nguyệt Hồng mềm nhũn, tóc đen xoã tung, đôi môi đỏ mọng ngậm chặt lấy thân côn tới lút cán. d*m thủy tựa như hồng thủy vỡ đê tuôn trào ra ngoài, thấm đẫm khuôn mặt Hàn Phong. Trong cổ họng Nguyệt Hồng là hừ hừ rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ, nàng đã cực khoái.

Hàn Phong cũng là mở miệng há lớn ngậm lấy huyệt hoa, đem d*m thủy trong suốt kia toàn bộ liếʍ mυ'ŧ nuốt xuống, côn th*t vẫn là đóng phành phạch vào miệng Nguyệt hồng, thân côn giật giật, chuẩn bị xuất tinh.

Nếu da^ʍ hương của sư tôn Thanh Thủy là mùi thơm ngát như ngọc lan trong u cốc, Thượng Quan Nghi kia lại nồng nàn như hoa hồng nở rộ dưới mưa, Thượng Quan Uyển lại thoang thoảng như hương nhài đêm trăng sáng, Huyên nhi lại thanh thuần thơm mát như kẹo ngọt hồ lô, vậy Nguyệt Hồng này lại là thắm đượm hương lúa non mới nở, vô cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm người muốn ăn. Hàn Phong chính là miệng lớn hút mạnh, đem huyệt hoa nàng gần như mυ'ŧ sạch, d*m thủy tuôn bao nhiêu hết bấy nhiêu. Hắn kiếp này nhất định phải nếm đủ một vạn lẻ một loại d*m thủy mới thoả lòng mong ước.

"Phạch phạch phạch... Ư ư ư... Ưm ưʍ... Hức hức.."

Hàn Phong cơ thể căng cứng, đem ác long cắm ngập trong miệng Nguyệt Hồng, côn th*t to lớn giật giật, ác long há miệng phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ như vòi rồng. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ đυ.c trắng bắn sâu tận cổ họng Nguyệt Hồng, còn thật sự làm cho nàng không nuốt kịp hết, tuôn trào ra hai bên bờ môi theo cổ chảy xuống sàn, vô dùng da^ʍ mỵ.

Hàn Phong cười tà. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn chính là thuốc phiện đấy. Nguyệt Hồng này nuốt phải mặc kệ có bao nhiêu bản lãnh đều phải khuất phục dưới háng hắn mà cầu xin được tưới tắm. Đến lúc đó hắn phải đem nàng chà đạp dạy dỗ cho thoả thích. Hahaha.

"Ư ư ưʍ... "

Hàn Phong buông huyệt hoa Nguyệt Hồng ra, xoay người vuốt ve khuôn mặt nàng. Nhìn nàng say mê liếʍ láp sạch sẽ ác long làm hắn vô cùng thoả mãn. Còn thật sự lên tiếng chỉ bảo nàng vài câu. Sủng vật này hắn là vô cùng coi trọng đấy.

"Ngươi cứ nằm đây một lát, ta ra ngoài ứng phó với Vương thúc cùng Trần thúc vài câu, sau đó... Hị hị..."

Hàn Phong nhìn Nguyệt Hồng nằm tênh hênh dưới đất, cơ thể run rẩy khe khẽ dính đầy d*m thủy tϊиɧ ɖϊ©h͙, hai mắt say mê mơ hồ tràn đầy sương mù dục hoả, khoé miệng kia vẫn là hức hức rêи ɾỉ dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn. Làm hắn thiếu chút không kìm được đem nàng làm thịt lập tức. Thế nhưng cuối cùng vẫn là dằn lại được, dặn dò trấn an nàng vài câu, sau đó đem tấm chăn mỏng khẽ đắp lên cho nàng, lại mặc vào quần áo, khẽ bước ra ngoài.

"A. Phong nhi, vẫn còn sớm mà... Hay là ngươi lại vào... Ngủ thêm một lát."

Vương lập ba người này thấy Hàn Phong bước xuống bếp thì mỉm cười đầy thâm ý. Hắn muốn Hàn Phong làm nhiều hơn vài cái a. Như vậy cô nương kia sẽ mau mau đậu thai, đến lúc ấy hắn sẽ có cháu để bế a.

Hàn Phong cười ấm áp với Vương Lập, ba người này đang chuẩn bị đồ ăn sáng, hắn cũng thật là vô tâm a. Sau này phải đối xử thật tốt với họ.

Hàn Phong lại kín đáo nhìn Ngọc Huyên một cái, thấy nàng vẫn thanh thuần hoạt bát như thường, chỉ có khuôn mặt là hơi hồng hào một chút mới là thở ra một hơi nhẹ nhõm. Trong lòng độc ác thầm nghĩ, xem ra sau này phải chơi trò "mộng du" với nàng nhiều hơn. Hị hị.

"A, Hàn ca ca, huynh dậy rồi!"

"A, thần tiên tỷ tỷ! Hàn ca ca, mau nhìn, sau lưng huynh có thần tiên tỷ tỷ!"

Hàn Phong hơi ngẩn ra, vô thức quay lại phía sau. Chỉ thấy Nguyệt Hồng đã quần áo chỉnh tề, tóc dài búi cao, da thịt tuyết trắng vô cùng xinh đẹp đang mỉm cưới tiến về phía này. Thế nhưng nàng cũng không thèm nhìn hắn một cái, cứ vậy lại gần nhn ôm nàng bế lên, lại hôn nàng một cái vào má, cười nói.

"Haha, muội muội thật xinh đẹp. Nàng tên là gì?"

Nhn được Nguyệt Hồng ôm lấy vô cùng sung sướиɠ, bàn tay vô thức bắt lấy hai bầu nhũ hoa của Nguyệt Hồng là Hàn Phong vô cùng ghen tị. Nàng cười giòn tan hôn lại Nguyệt Hồng.

"Ta là Ngọc Huyên! Tỷ tỷ, tỷ là vợ của Hàn caca sao?"

Đứa nhỏ nhn này rất đơn thuần, thấy Nguyệt Hồng đi ra từ phòng Hàn Phong, đương nhiên sẽ nghĩ đây là vợ hắn. Câu hỏi này làm Nguyệt Hồng vô cùng xấu hổ. Vợ sao, tên kia có muốn hay không. Thật đáng chết, tại sao nàng lại dễ dãi như vậy.

Nguyệt Hồng mặt đỏ tới tận mang tai thi lễ với hai lão nhân.

"Vương thúc, Trần thúc. Nguyệt Hồng ra mắt hai người."

Vương lão đầu và Trần lão đầu hoà ái nhìn Nguyệt Hồng. Trong nhà có thêm người thật là ấm áp. Viết đến đoạn này lại nghĩ... Lại "cô con dâu damdang và hai ông bố chồng tốt số" đi:))~

"Haha. Tốt. Tốt! Nguyệt nhi, Huyên nhi, mau lại ăn sáng kẻo nguội."

"Aaaa. Ăn sáng. Thần tiên tỷ tỷ, Vương thúc nói hôm nay sẽ có hoành thánh."

"Haha. Mau đến, mau đến!"

"Vương thúc, để ta giúp ngươi một tay."

"..."

Một nhà bốn người này từ khi Nguyệt Hồng xuất hiện bèn không đếm xỉa tới Nguyệt Hồng một câu. Hắn đứng đực giữa nhà, thầm suy nghĩ có phải hay không vào nhầm nhà rồi? Thế nhưng trong lòng cũng rất ấm áp. Nguyệt Hồng kia, sau này phải hảo hảo chiếu cố nàng nhiều hơn nữa. Hị hị.

Chẳng mấy chốc bàn ăn đã được dọn ra. Nằm người vô cùng vui vẻ ăn uống, trò chuyện tới quên cả thời gian. Hp cũng là vui vẻ ngắm nhìn. Thầm nghĩ nếu có sư tôn ở đây, cùng nàng hưởng thụ ấm áp này thật tốt biết mấy.

Thế nhưng Ngọc Huyên kia đột nhiên nói một câu làm Hàn Phong có chút chột dạ.

"Cha. Hôm qua ta nằm mơ rất lạ lùng."

Hp mặt vẫn cúi gằm, thế nhưng lại vểnh tai lên nghe ngóng.

Mấy người đều vui vẻ nhìn lại Ngọc Huyên, Nguyệt Hồng còn véo má nàng một tiếng, trìu mến hỏi.

"Huyên nhi, muội mơ thấy gì nào."

Bị mấy người đồng thời nhìn tới, Ngọc Huyên có chút đỏ mặt cúi đầu xuống, dù sao giấc mơ kia thật xấu hổ a.

"Ta... Ta là mơ thấy mình không hiểu sao vào phòng Hàn ca ca..."

:))~