Cảm ơn bạn ngocthanh2k đã donate kim phiếu cho mình T.T thật sự cảm động vì đã được bạn quan tâm. Nếu muốn một vai trong Nhân Dục Đạo, hãy cmt xuống dưới nhé ~.~
"Tiểu da^ʍ phụ. Lại còn không mặc đồ lót! Hôm nay xem ta làm sao chơi chết nàng!"
Hàn Phong mở miệng cười vô cùng da^ʍ tà. Thượng Quan Nghi này khẳng định so với mình còn bức bối khó chịu hơn, nếu không đêm hôm khuya khoắt cớ sao lại chạy tới? Cơ bản là phía dưới đã quá trống rỗng khó chịu rồi, cần ác long của mình tới lấp đầy đây mà. Thật dâʍ đãиɠ!
Hàn Phong lúc này đang hôm liếʍ ngấu nghiến trên cổ nàng. Thượng Quan Nghi không biết dùng thứ đồ vật gì mà cơ thể lại toả ra mùi vị vô cùng tươi ngon kí©ɧ ŧɧí©ɧ, làm hắn thật là muốn cắn một miếng a. Có phải hay không nàng dùng d*m thủy chế thành nước hoa đây?
Hàn Phong bàn tay nhanh chóng vũ động, đem y phục thân trên nàng toàn bộ lột xuống. Thượng Quan Nghi này cơ bản gần như không mặc gì, chỉ là một lớp áo mỏng manh xuyên thấu tùy ý khoác lên mà thôi. Hàn Phong còn thật sự suy nghĩ trên đường nàng tới đây có gặp phải người không đấy, thật dám đem thuốc kí©ɧ ɖụ© rải khắp toàn thành như vậy sao. Hắn đem y phục quăng vào một góc, bàn tay chộp lấy nhũ hoa, bóp mạnh.
"A a a... Ư ư...."
Vô cùng mềm mại lại vô cùng săn chắc. Hàn Phong cảm giác như vừa chộp vào trái banh nước, năm ngón tay lún sâu trong da thịt non mềm của nàng, nhún nhún co giãn, rung rinh xóc nảy, vô cùng thoái mái khoái chí. Hàn Phong không nhịn được dùng lực bóp mạnh, làm Thượng Quan Nghi a a kêu lớn, ngực lại ưỡn cao đón nhận, rung rinh mọng nước, vô cùng mê người.
Hàn Phong không nhịn được vùi mặt vào giữa hai bầu nhũ hoa mà hít hà. Bây giờ mới có cơ hội tiếp xúc gần gũi, hắn mới cảm nhận được sự khổng lồ vĩ đại của nó. Cặp hung khí này so với đầu hắn còn lớn hơn, lại là non mịn mọng nước, căng phồng rung rinh, săn chắc mềm mại, đàn hồi kinh người.
"Um uhm.... Mạnh lên... Ư ư ư!"
Hàn Phong là đang ra sức nắn bóp, thế nhưng Thượng Quan Nghi dừng như là cảm thấy không đủ, a a kêu lớn như mèo nhỏ khát tình làm Hàn Phong cười lên thích thú. Yêu tinh này phối hợp như vậy, đêm nay mới có thể trọn vẹn thoải mái.
Hắn há miệng ngoạm tới hạt anh đào đỏ mọng căng phồng kia kia, dùng đầu lưỡi quỷ dị trêu đùa, vân vê gảy móc, lại là không chút do dự đem hàm răng gặm cắn xung quanh, muốn đem nhũ hoa nàng thật sự nuốt vào.
Tay phải Hàn Phong vẫn là đang điên cuồng xoa nắn một bên nhũ hoa, trái hắn lại không biết từ lúc nào đã buông tha khống chế cho Thượng Quan Nghi, luồng xuống hạ thân nàng khám phá. Thượng Quan Nghi kia cũng là mặc kệ chống chế, không ngờ tay trái vừa được giải khai, lại là nắm lấy bầu nhũ hoa còn lại xoa nắn, trong miệng phát ra thanh âm rêи ɾỉ vô cùng mê người.
"A a a.... Tiểu da^ʍ tặc, mạnh lên... Ư ư ư... Yếu vậy...!"
Hàn Phong bên dưới nghe được câu này, đúng là bị chọc cho tức giận rồi. Con hổ không cắn ngươi lại tưởng là con mèo sao. Hắn cười tà một cái, Thánh Dục Quyết điên cuồng vận chuyển, tức thì dục hoả ba trượng bốc lên ngùn ngụt, bao phủ hai người.
Thượng Quan Nghi chỉ thấy trước mắt một màu hồng rực, đáy lòng không ngờ trở nên khao khát mạnh mẽ, d*m thủy tiết ra như suối hoa. Đôi mắt nàng mê li tràn đầy sương mù nhìn không trung, miệng há lớn rêи ɾỉ mê người.
Hàn Phong phất tay một cái, tức thì trong phòng xuất hiện thêm một người, nhìn qua giống Hàn Phong như đúc. Tên này không nói một lời, ác long sớm đã căng phồng lập tức đâm vào trong miệng Thượng Quan Nghi.
"Ư ư ưʍ...."
Thượng Quan Nghi lúc này vô cùng hoảng sợ, thế nào lại có người khác ở đây, nhưng không để nàng hét lên, trong miệng đã là bị một vật to lớn lấp đầy.
Thượng Quan Nghi hai mắt mở lớn, trong miệng là mùi vị quen thuộc, lại nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc của Hàn Phong, nhất thời không quản tại sao người này xuất hiện nữa, vui mừng bắt lấy ác long nhiệt tình liếʍ mυ'ŧ, điệu bộ vô cùng dâʍ đãиɠ.
Hàn Phong lại cười tà, một phân thân nữa đi ra, lập tức cúi đầu ngậm lấy huyệt hoa Thượng Quan Nghi mυ'ŧ mạnh.
"Aggggg.... Ư ư.... Ohmmm...."
Hai mép thịt của Thượng Quan Nghi sớm đã căng phồng mọng nước, lại là nhô cao ướŧ áŧ mời gọi, giữa hai mép thịt là huyệt hoa sâu thẳm mê người, nhuyển nhuyễn chuyển động, d*m thủy trong suốt rỉ ra như suối, sớm đã ướt đẫm hai bên kiều đồn.
Phân thân lúc này là đem đầu lưỡi liếʍ nhẹ bên ngoài một cái, không ngờ vật kia vô cùng nhạy cảm, chỉ là bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhẹ nhàng đã là run rẩy nhuyễn động, bên trong d*m thủy phun ra thành tia, bắn trên mặt phân thân. Hắn không chút do dự cả miệng đều là ngậm lấy, điên cuồng cắn nuốt.
Hàn Phong chỉ thấy trong miệng ngọt ngào thơm ngát, hắn và phân thân tâm ý tương thông, hai mà như một, có thể cảm nhận được tất cả. Miệng phân thân ngậm lấy một bên mép hoa, không ngờ đem nó toàn bộ mυ'ŧ vào, ngậm lấy trong miệng. Cánh hoa này thật là mềm mại mỏng manh, không ngờ trong miệng hắn lại quỷ dị quấn quýt, nhuyễn nhuyễn trêu đùa với đầu lưỡi hắn, làm Hàn Phong kí©ɧ ŧɧí©ɧ không thôi.
"Ư ư ư ư ưm mmmmm..."
Thượng Quan Nghi trên kia là rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ, một tay nắm lấy thân côn, một nay nâng niu vuốt ve hai hòn ngọc dương, miệng vẫn là há lớn ngậm lấy, tùy ý để phân thân đâm vào. Phân thân cũng là không do dự phầm phập đóng tới, đem miệng nàng tàn bạo khám phá. Ánh mắt Thượng Quan Nghi tràn ngập sương mù mê li, dục hoả lượn lờ chiếm lĩnh, trong cổ họng lại là phát ra tiếng ư ư nho nhỏ, vô cùng da^ʍ mỵ kí©ɧ ŧìиɧ.
Bản tôn Hàn Phong vẫn là đang vùi đầu trong nhũ hoa Thượng Quan Nghi, hắn vẫn đang điên cuồng gặm cắn, kí©ɧ ŧɧí©ɧ hạt anh đào. Hắn chung quy cảm giác có gì không đúng, nhất định phải tìm cho ra.
Hàn Phong hai tay bóp mạnh nhũ hoa, thế nhưng nó lại vô cùng đàn hồi co giãn, mặc kệ hắn chà đạp ra sao, Thượng Quan Nghi kia vẫn chỉ là càng lúc càng kêu to da^ʍ mỵ, không thấy chút đau đớn nào.
Hàn Phong hàm răng sớm cắn lấy đầu nhũ hoa mà nhai nuốt, kéo thả co bắn. Vật kia cũng là đàn hồi kinh người, càng lúc càng hồng hào kí©ɧ ŧɧí©ɧ, không ngờ lúc này lại lấp lánh ánh sáng như pha lê, vươn cao đầy kiêu ngạo. Hàn Phong vẫn là ngửi thấy một mùi vô cùng da^ʍ mỵ kí©ɧ ŧìиɧ trên người nàng, càng lúc càng đậm đặc. Này khẳng định không phải là vật làm thơm ngoại thân mấy thứ nước hoa kia.
Hắn ngậm lấy nhũ hoa điên cuồng mυ'ŧ, phía dưới phân thân cũng là lưỡi thẳng thọc sâu, co duỗi móc mài, ma sát cọ cọ trong huyệt hoa Thượng Quan Nghi. Huyệt hoa nàng cũng là trào ra d*m thủy, co bóp mυ'ŧ vặn xoắn chặt lấy lưỡi phân thân, kiều đồn kia lại là nhấp nhô lên xuống, mu cao hẩy tới liên hồi, hai đùi kẹp chặt, đem cả đầu phân thân đều muốn vùi lấp đi vào.
"Uhmmmm... Ư ư... Huh huh... Ư ư ư ư..."
Thượng Quan Nghi chung quy là không chịu đựng được. Phân thân kia vô cùng tà ác, vận chuyển nguyên lực khiến đầu lưỡi phóng to, lấp đầy hạ thân nàng, mười ngón tay lại là vô cùng quỷ dị mò tới, móc chạm gãi miết, đem hạ thân nàng đêu là điên cuồng kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
"Ahh... Ư ư ư ư..........."
Thượng Quan Nghi trong miệng rêи ɾỉ da^ʍ mỵ, hạ thân lại là co rút liên hồi, các mép thịt giãn ra nhuyễn nhuyễn, tựa như bông hồng nỡ rộ sau mưa, vô cùng ướŧ áŧ kí©ɧ ŧìиɧ. Phần hông nàng run rẩy chuyển động, kiều đồn lắc lư lên xuống, hai đùi kẹp chặt lấy đầu phân thân, mu thịt nảy cao áp tới, sâu trong huyệt hoa, d*m thủy tuôn trào như suối, thấm đẫm cả khuôn mặt hắn. Nàng đã thất thân.
"Ư ư ư ư.... Ummmmm......"
Miệng nàng bị ác long lấp đầy, chỉ có thể nhiệt tình bú ʍúŧ, trong họng phát ra tiếng rêи ɾỉ mê người đầy thoả mãn.
Cùng lúc ấy, đôi nhũ hoa của Thượng Quan Nghi cũng là căng cứng kinh người, bản tôn Hàn Phong trong miệng ngậm lấy nụ hoa, lại là hai mắt mở lớn không thể tin. Hạt anh đào kia, không ngờ lại phun ra dòng nước trắng mịn vô cùng, lại ngọt ngào da^ʍ mỵ, mùi thơm kí©ɧ ɖụ© lập tức tràn ngập trong phòng.
"Sư.... Sữa??"
"Chẳng... Chẳng lẽ là...!!!"