Nhân Dục Đạo

Chương 30: Song Phượng đả nhất Long

Trước có một chương song long đả nhất phượng, nay ngược lại:))~

Hắn chưa kịp phản ứng lại, Thượng Quan Uyển nằm dưới lại là mở miệng rên lớn, bàn tay cào cấu loạn xạ, không ngờ bắt được ác long của Hàn Phong. Nàng đã thất thân năm lần, bên dưới tràn đầy ngứa ngáy trống rỗng, thật khó chịu a.

Động tác này của nàng trực tiếp làm thành lũy cuối cùng trong lòng Hàn Phong bị giáng một cú thật mạnh. Hắn lảo đảo xuýt ngã, mười mấy ngày tích lũy làm ác long vô cùng cuồng nộ, giờ phút này được bàn tay ngọc ngà kia bắt lấy, nàm nó nộ hoả xung thiên, trực tiếp biến lớn vô cùng.

Hàn Phong ánh mắt đỏ ngầu, gần như mất đi thần trí. Thánh Dục Quyết lúc này cũng khó thể áp chế dục hoả.

Sau lưng bất chợt bị hai núi thịt phủ lấy, đôi anh đào săn chắc cọ cọ vào lưng làm Hàn Phong vô cùng ngứa ngáy. Cổ hắn lại là bị đôi môi của Thượng Quan Nghi gặm lấy, cái lưỡi của nàng ta quét lên quét xuống, lại phả ra luồng hơi nóng thơm tho làm máu huyết toàn thân Hàn Phong sôi trào.

Hàn Phong lúc này, côn th*t phía trước bị Thượng Quan Uyển tóm lấy, sau lưng lại bị đôi hung khí của Thượng Quan Nghi bao trùm. Nàng ta đã leo lên người Hàn Phong, miệng gặm cổ hắn, hai tay lại là điên cuồng cào xé y phục, làm y phục Hàn Phong rách nát tả tơi.

Hàn Phong hai mắt đỏ ngầu, dục hoả quấn thân, hắn hai tay tóm lấy đôi nhũ hoa của Thượng Quan Nghi, muốn điên cuồng nắn bóp.

"Không đúng?!"

Hàn Phong thần trí vẫn còn một tia thanh tỉnh, lúc này lại không nghĩ ra không đúng ở đâu. Mắt trái hắn hỗn độn khí lưu chuyển, bản nguyên chậm rãi hiện ra.

Dưới cái nhìn này, thân thể Thượng Quan Uyển trở lên trong suốt như ngọc, Hàn Phong trông tới lập tức lạnh nửa người. Hàn khí của nàng đã bị khu trục hoàn toàn, thế nhưng tia dương khí của Thất Long kia... Không ngờ trở thành dục khí, lúc này đã xâm nhập vào thần thức Thượng Quan Uyển rồi.

Hàn Phong trong lòng âm trầm, nếu có Dục Dương thạch phối hợp thì sẽ không có chuyện này. Nhưng hiện tại hắn chỉ có thể tiếp tục thực hiện kế hoạch.

Quay người lại gỡ Thượng Quan Nghi đang mê man ra, không ngờ nàng ta lại bám chặt như sam, hai tay sớm xé tan nát y phục của Hàn Phong, lúc này đang liên tiếp hôn trên ngực Hàn Phong.

"Dừng lại. Mau giúp ta cứu nàng!"

Hàn Phong vội vàng quát lớn, tiếng quát mang theo nguyên lực hơi làm cho Thượng Quan Nghi thanh tỉnh đôi chút, khuôn mặt ửng hồng, vô cùng xinh đẹp kiều diễm.

Hàn Phong lợi dụng lúc nàng thanh tỉnh đôi chút, vội gỡ tay nàng ra. Hắn đã suy xét cẩn thận. Dục khí này chỉ có thể trung hoà thoả mãn, không thể khu trừ. Phía dưới huyệt hoa Thượng Quan Uyển vừa mới khu trừ hàn khí, vô cùng yếu ớt, không thể xâm nhập.... Vậy... chỉ có miệng.

Hàn Phong giờ phút này cũng lười nghĩ, quyết định thu chút lợi tức. Hắn đem Thượng Quan Uyển lúc này đã mê man không rõ đè ra. Chính mình quỳ trước miệng nàng, hai tay bóp miệng, côn th*t mang theo da^ʍ khí của hắn, trực tiếp tiến vào.

Thượng Quan Uyển giờ phút này sớm đã bị dục khí quấn thân, nào có chút tiết chế nào của thiếu nữ mới lớn. Hai tay nàng như cánh sen vươn ra, bắt lấy ác long cho vào miệng. Hàn Phong sướиɠ khoái run người, đôi tay này lạnh như băng, chạm vào ác long lóng rực của hắn làm nó điên cuồng phóng lớn, ngẩng đầu gáo thét, tích tụ mười mấy ngày, hôm nay nó phải ăn cho đã đời!

"Không ngờ là Băng Linh Hàn Thủ thể!"

Hàn Phong cũng có bất ngờ cực lớn. Băng Linh Hàn Thủ thể này xếp hạng sáu mươi ba trên Thánh Thể bảng, là một loại thủy thuộc tính biến dị thành băng thuộc tính. Những người như vậy rất có tố chất thi triển kỹ năng băng hàn, còn được đề cao uy lực hai thành nữa. Ngoài ra, băng thể này còn làm cho nam nhân vô cùng thích thú khi giao hợp, cơ thể các nàng nóng lạnh luân phiên, côn th*t cũng được trải nghiệm cung bậc cảm xúc khác nhau, nhất là tia băng hàn kia làm cho côn th*t dịu lại, có tác dụng kéo dài thời gian đấy. Mấy tên yếu sinh lí là đặc biệt thích loại băng thể này! Cũng coi như một loại "tiểu lô đỉnh thể" được buôn bán săn đón.

Thượng Quan Uyển lúc này đôi môi đỏ mọng khẽ hé, mυ'ŧ lấy đầu côn, cái lưỡi hồng phấn lại là vươn ra quét tới quét lui trên đầu côn, liếʍ láp hết dịch thủy đọng trên ấy. Bàn tay nàng lạnh như băng lại bắt lấy thân côn, nhẹ nhàng vuốt ve chăm bẵm, lên xuống xóc nảy, làm cho Hàn Phong sướиɠ tê người.

Đầu côn tiến vào một vùng vừa ẩm ướt mềm mại vừa nóng ấm mê người. Thân côn lại truyền đến càng giác lạnh như băng kí©ɧ ŧɧí©ɧ co giật. Hàn Phong hai mắt đỏ hồng, nhìn khuôn mặt ngây thơ của Thượng Quan Uyển mà hắn dâng lên cảm giác chiếm đoạt mạnh mẽ. Hắn tai tay bắt lấy tóc nàng, phần hông nâng cao bắt đầu chầm chậm ấn xuống.

côn th*t tiến vào một vùng ẩm ướt mềm mại vô cùng dễ chịu, Thượng Quan Uyển này lại là lần đầu tiếp xúc với hung khí khổng lồ này, không nhịn được rêи ɾỉ thở gấp, há to miệng cố gắng ngoạm lấy. Hai bờ môi căng mọng trượt trên thân côn như muốn nuốt gọn, dần dần tiến vào.

Thượng Quan Uyển chung quy không phải sư tôn Thanh Thủy, cơ thể nàng chung quy không quỷ dị co giãn mê người được như thế, không thể tiếp nhận toàn bộ ác long của Hàn Phong. Vẫn còn một nửa ở bên ngoài.

Hàn Phong nhìn công chúa đương triều đang ngậm ác long của mình trong miệng. Hắn dù không biết công chúa là gì nhưng thấy những người kia vô cùng tôn kính thì cũng không nhịn được tự hào một chút, ác long bắt đầu chầm chậm ra vào.

"Ư ư.... Hự.... Ư ư.... Hự...!"

Hàn Phong nhịp càng ngày càng nhanh, côn th*t đóng tới càng lúc càng mạnh. Hắn tóm lấy đầu Thượng Quan Uyển, bắt đầu không kiêng nể đem côn th*t đóng vào. Thượng Quan Uyển dưới da^ʍ tình kí©ɧ ŧɧí©ɧ cũng là vô cùng mạnh bạo, mặc kệ Hàn Phong chà đạp ra sao nàng vẫn là điên cuồng mυ'ŧ mát nuốt lấy, cực kỳ da^ʍ mỵ.

Thượng Quan Nghi lúc này ngơ ngác đứng một bên, nàng một tay xoa ngực, một tay mò xuống huyệt động kia cạ sát vuốt ve, miệng rêи ɾỉ không rõ. Nàng ngơ ngác nhìn Hàn Phong đem vật kia nhét vào miệng Thượng Quan Uyển, đầu óc trống rỗng, lại có một cỗ khát vọng.

Hàn Phong cười tà, nhìn Thượng Quan Nghi lúc này đang không biết làm gì thì chỉ tay vào ác long, mở miệng dụ dỗ:

"Ngươi mau tới giúp nàng một tay, để nàng mau mau uống được "thuốc giải"."

Thượng Quan Nghi nghe vậy, mơ hồ tiến tới, lại được Hàn Phong chỉ dẫn quỳ xuống trước háng hắn, bắt đầu phối hợp với Thượng Quan Uyển chăm sóc tiểu Hàn Phong.

Hai người một lớn một nhỏ chụm đầu vây quanh một đầu ác long to lớn. Ác long này một phần nằm trong miệng Thượng Quan Uyển, phần còn lại được cái lưỡi của Thượng Quan Nghi liếʍ láp chăm sóc, hai miệng tranh nhau một đầu ác long, hai lưỡi lại càng là không chịu nhường nhịn, đều cố hết sức liếʍ láp thân côn, tranh giành địa bàn.

"Oh.... Oh...."

Thượng Quan Nghi đầu óc mơ hồ, nàng há miệng ngậm đấy đôi ngọc dương của Hàn Phong, nhẹ nhàng mυ'ŧ liếʍ chăm sóc, hai tay lại là vuốt ve hai đùi hắn, đôi nhũ hoa to lớn ma sát đùi hắn, làm cho Hàn Phong sướиɠ điên người.

Kiều đồn Thượng Quan Nghi lại là vểnh lên ngạo nhân, hai mép thịt đỏ hồng mọng nước, thẫm đẫm d*m thủy. Giữa hai mép thịt là khe đào nguyên thần bí tiêu hồn, lúc này đây đang rỉ ra thứ nước trong suốt, chảy dọc trên đùi nàng nhễu xuống sàn.

Hàn Phong cười tà. Hắn rút côn th*t ra khỏi miệng Thượng Quan Uyển làm nàng ngơ ngác. Khuôn mặt hơi hụt hẫng mơ hồ. Hàn Phong lại trở thân nằm ngửa xuống giường, côn th*t hướng lên trên. Hai người Thượng Quan Uyển Thượng Quan Nghi không ngờ hiểu ý, cùng nhau bò lại tóm lấy côn th*t, ân cần chăm sóc. Thượng Quan Uyển, úp mặt vào háng Hàn Phong, dùng lưỡi điên cuồng liếʍ láp mυ'ŧ mát, điệu bộ vô cùng dâʍ đãиɠ.

Hàn Phong tóm lấy kiều đồn của Thượng Quan Nghi, hắn nhìn hai mép thịt đỏ hồng căng mọng ướt đẫm của nàng mà không chút do dự đem đầu lưỡi ra khám phá. d*m thủy ngọt lịm lại tràn đầy mùi vị kí©ɧ ŧɧí©ɧ chảy ra, xuýt chút làm hắn nuốt không kịp.

"Ư ư wmmm...."

Thượng Quan Nghi rêи ɾỉ kêu lớn, trong miệng vẫn ngậm hai hòn ngọc dương của Hàn Phong làm nàng chỉ có thể mơ hồ kêu ca, lại càng thêm điên cuồng liếʍ láp.

Ác long kia lại là ngập lút cán trong miệng Thượng Quan Uyển, cũng không biết làm sao nàng làm được nữa. Nàng liên tục cúi đầu lên xuống, làm cho côn th*t liên tục ra vào, đâm sâu thấp thoáng trong đôi môi căng mọng mỵ nhân.

Cái lưỡi của Hàn Phong đâm sâu trong huyệt hoa Thượng Quan Nghi, không chịu an phận cuồng quấy, từng chút tiến vào. Đầu lưỡi cong cong móc ngược, theo khe thịt từ từ trượt tới.

Hàn Phong bất ngờ dừng lại ngạc nhiên, đầu lưỡi chạm phải một tầng mỏng manh mềm mại. Hắn không ngờ được, Thượng Quan Nghi này đã ba mươi không ngờ lại còn trinh trắng.

Hàn Phong cười tà, cô nàng dâʍ đãиɠ này vì lý do gì chưa lấy chồng thì hắn chẳng quản. Hôm nay không ăn được Thượng Quan Uyển, vậy từ cô cô Thượng Quan Nghi của nàng bắn đầu.