"Ngoại trừ dê nướng nguyên con, còn có heo sữa quay."
Thanh âm của Xích Dương tựa như tiếng trời, Chung Noãn Noãn nghe được con mắt đều là cười tủm tỉm.
Cơm Tây đỉnh cấp phối hợp dê nướng nguyên con dầu tư tư, cô gái trước một phút còn đang liều ưu nhã, sau một phút đeo lên găng tay liền xé một cái đùi con dê, như vậy nhìn thế nào đều không hài hòa, nhưng nhìn ở trong mắt Xích Dương lại cảm thấy đây mới là tính tình thật của Noãn Noãn nhà anh.
"Cho."
Chung Noãn Noãn đem đùi dê đưa tới trước mặt Xích Dương, Xích Dương hạnh phúc tiếp nhận đùi dê nướng trong tay cô vợ nhỏ, thuần thục liền vùi đầu giải quyết.
Khi anh buông xuống xương cốt, anh phát hiện tốc độ ăn cơm của cô vợ nhỏ giống như gió thu quét lá vàng, không khác anh là mấy. Hai cái đùi dê lớn cứ như vậy bị bọn họ giải quyết hết.
Quản lý ở một bên nhìn xem cái này vốn nên khiến người xấu hổ, nhưng là nhìn xem một đôi muốn ăn mở rộng, khóe môi cũng không nhịn được nhiễm lên một vòng mỉm cười.
Xích Dương thừa dịp cô vợ nhỏ gặm xương cốt nhìn về phía quản lý, quản lý hiểu ý, lập tức để nhân viên phục vụ mang lên đồ ngọt.
Chung Noãn Noãn nhìn cũng chưa từng nhìn bánh gatô kia một chút, một lòng còn đang phấn đấu cùng dê nướng nguyên con.
Xích Dương thấy cô một mực vắng vẻ lấy bánh gatô, nhịn không được mở miệng nói: "Noãn Noãn, bánh gatô này ăn thật ngon, em ăn một miếng."
"Ừ, được."
Mặc dù không muốn ăn món đồ kia, nhưng nếu là anh Xích Dương bảo cô ăn, cô liền ăn đi, coi như cho anh Xích Dương mặt mũi.
Xúc một muôi lớn bỏ vào miệng, vừa nhai nhai nhấm nuốt một chút liền cảm giác bên trong có cái gì. Từ vật kia hình dạng Chung Noãn Noãn đã đoán được đây là cái gì, trong lòng vui mừng, cảm thấy anh Xích Dương nhà cô quả thực thượng đạo đến nghịch thiên, vậy mà làm cầu hôn lãng mạn như thế!
Đang muốn phun ra, lại đột nhiên nghe được một cái thanh âm hết sức quen thuộc.
"Noãn Noãn tiểu thư, đã lâu không gặp."
Vừa mới xoay người, liền thấy Eden cùng Cố Minh Triết đứng chung một chỗ. Chung Noãn Noãn giật mình, liền đem đồ vật trong miệng nuốt đi xuống.
"Ừng ực!"
Xích Dương nghe thanh âm này, da đầu đều tê dại.
"Noãn Noãn, em.."
Chung Noãn Noãn cũng là khuôn mặt trắng bệch, không phải bị mắc, là bị mình ngốc.
"Anh Xích Dương, đó là cái gì? Sẽ không là.."
Hai chữ chiếc nhẫn cô không dám nói ra.
Mặc dù gần như đã xác định trăm phần trăm, nhưng cô vẫn là hi vọng không phải.
Nếu không cô chính là cô gái ngu ngốc đầu tiên ăn chiếc nhẫn đính hôn của mình.
Mi tâm Xích Dương đều có chút co quắp, ho khan hai tiếng nói: "Chuyện đính hôn trước đó anh đều không có trưng cầu sự đồng ý của em liền gửi lên báo cáo kết hôn. Khi đó em không muốn gặp anh, cho nên anh không dám đem chiếc nhẫn tặng cho em."
Chung Noãn Noãn miệng một bẹp, sắp khóc.
Thật đúng là chiếc nhẫn đính hôn của cô!
Thật tức giận làm sao bây giờ?
Đợi sau khi Eden cùng Cố Minh Triết đi tới, nhìn thấy chính là một bộ ánh mắt nhìn kẻ thù của Chung Noãn Noãn.
Mi tâm Eden nhảy một cái, sắc mặt đều dọa trắng.
Emma, lão đại đây là thế nào? Ánh mắt thật là khủng khϊếp!
Cố Minh Triết đây là lần thứ hai nhìn thấy Chung Noãn Noãn, trước đó đã cảm thấy tướng mạo cô đặc biệt có lực công kích, loại công kích mạnh mẽ kia, mỗi một chiêu đều có thể đánh tới uy hϊếp của anh, để anh mất mạng.
Cô gái đẹp như vậy, để anh rất khó quên. Hai ngày này ban đêm anh đều mơ tới cô, đặc biệt tối hôm qua, mơ tới chỗ kích động, vậy mà ***.
Bây giờ có thể nhìn thấy người thật, Cố Minh Triết trợn cả mắt lên dính đến trên người cô, một mặt kinh diễm cùng vui vẻ: "Noãn Noãn, em sao vậy? Gặp được chuyện gì không vui sao?"
Không có chiếc nhẫn đính hôn trong lòng Chung Noãn Noãn nóng nảy, không thể khai đao anh em, vậy cũng chỉ có thể khai đao quỷ xui xẻo này.