Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn!

Chương 627:

Chương 627:

Kết quả bị thái độ ác liệt này của anh khiến cho không có tâm tình, "Hừ" một tiếng liền đi.

Lúc đầu Lãnh Kỳ Duệ muốn gọi lại Selina, thế nhưng mà gọi lại anh cũng không nói ra được lời nào dễ nghe, cho nên nghĩ nghĩ, vẫn là quên đi.

Ai bảo cô làm việc không biết kiên trì.

Nói phải làm bạn gái của anh, kết quả anh mới nói một tiếng chơi game với cô, cô liền từ bỏ?

Chẳng lẽ anh làm bạn trai của cô liền không thể chơi game với cô sao?

Thật sự là ném đi dưa hấu nhặt được hạt vừng.

Càng nghĩ Lãnh Kỳ Duệ càng tức giận, cho nên dứt khoát mặc xác cô.

Sau khi gọi 110, cảnh sát còn chưa tới, liền có hai tên đàn ông nước ngoài mặc đồ tây đen, không nói lời nào liền mang đi Giang Hoằng Ích đang nằm bất tỉnh trên đất.

Nhìn tư thế bị đỡ đi của Giang Hoằng Ích, Lãnh Kỳ Duệ lại cảm thấy có vẻ không giống như là muốn cảm ơn ân nhân?

Chờ đến lúc Diệp Hải yếu ớt tỉnh lại, phát hiện anh vậy mà ở trong cục cảnh sát. Chung quanh tất cả đều là cảnh sát.

Mà đứng ở trung tâm của đám cảnh sát, lại là..

"Ba!"

Nhìn thấy Lãnh Tấn Bằng, trong nháy mắt tư duy còn có chút đần độn bởi vì vừa mới tỉnh lại của Diệp Hải lập tức trở nên rõ ràng.

Lại nhìn thấy Lãnh Kỳ Duệ một mặt cười lạnh đứng ở bên người Lãnh Tấn Bằng, trong lòng lộp bộp một tiếng.

Chẳng qua ngẫm lại, cùng lắm anh chỉ xem như không kịp thời đứng ra, đối mặt nhiều côn đồ cầm vũ khí trong tay như vậy, cách làm bo bo giữ mình của anh cũng không sai. Huống chi sức chiến đấu của Selina còn mạnh mẽ như vậy, căn bản không cần anh ra tay.

Cho nên Diệp Hải lộ ra một bộ dáng mờ mịt: "Ba, xảy ra chuyện gì? Vì sao con lại ở chỗ này? Sẽ bị giam lại?"

Lãnh Tấn Bằng bình thường vẫn luôn đón lấy khuôn mặt tươi cười của anh, giờ phút này khuôn mặt bình tĩnh đã đen lại, không trả lời mà hỏi lại: "Vì sao ở đây chính con không biết sao?"

Đối mặt Lãnh Tấn Bằng lãnh khốc như vậy, trong lòng Diệp Hải hoàn toàn không có bất kỳ chuẩn bị gì.

Anh giả bộ như suy nghĩ một hồi, sau đó bừng tỉnh đại ngộ nói: "Ba, vừa rồi lúc con đang muốn về nhà trải qua cái hẻm nhỏ thấy được một đám côn đồ muốn ra tay với tiểu Duệ, con đang chuẩn bị báo cảnh sát, kết quả đột nhiên bị đánh trúng cái ót, cho nên liền ngất đi."

Nói xong, Diệp Hải liền nhìn về phía Lãnh Kỳ Duệ, dùng phương thức bạch liên thường thấy của anh nói với Lãnh Kỳ Duệ: "Tiểu Duệ, anh biết em nhất định là trách anh không lập tức lao ra bảo hộ em. Thế nhưng mà em suy nghĩ một chút, lúc ấy đối phương nhiều người như vậy, bọn họ mỗi người cầm búa đinh cầm đao, mặc dù anh cũng có chút thân thủ, thế nhưng mà hai tay khó địch bốn tay, cho dù anh muốn cứu em, cũng muốn chờ anh gọi điện thoại báo cảnh sát trước, đúng hay không?"

Lãnh Kỳ Duệ cười lạnh: "A, vậy anh báo cảnh sát sao? Đừng nói anh báo, cục cảnh sát có ghi chép lịch sử cuộc gọi."

"Anh đây không phải còn chưa kịp báo cảnh sát, Selina liền đánh ngã toàn bộ đám người kia giúp em sao? Thật không nghĩ tới Selina vậy mà có thể đánh ngã 10 người đàn ông cầm vũ khí trong tay trong khoảng thời gian ngắn như vậy.

Tiểu Duệ, anh nhìn em giống như rất thích Selina. Nhưng cô ta dù sao cũng là bối cảnh nước ngoài, thân thủ lại tốt như vậy, anh hoài nghi thân phận của cô ta khả năng không đơn giản. Em cả ngày chơi đùa ở trong xã hội, đừng quên ba chính là tư lệnh quân đội, tuyệt đối không nên dẫn sói vào nhà."

Mặc dù rất thích Selina, thế nhưng mà trước mắt chuyện quan trọng nhất chính là để cho anh thoát thân, không gây nên sự nghi kỵ của ba. Cho nên Diệp Hải ngay lập tức liền bán Selina.

Nghĩ thầm nếu là ba biết quan hệ của Lãnh Kỳ Duệ cùng Selina rất thân thiết, mà thân thủ của Selina lại cao minh như vậy, tiếp cận Lãnh Kỳ Duệ nhất định là có ý khác.