Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn!

Chương 513: Bị nhận ra

Chương 513: Bị nhận ra

"Nhớ kỹ, là muốn vĩnh kết đồng tâm nha! Mặc kệ về sau gặp khó khăn gì, đều không cần từ bỏ mối tình đầu của anh nha!

Noãn Noãn, xem bộ dáng này cô còn có việc, chờ tiết học tiếp theo kết thúc tôi lại đến tìm cô."

Chờ Chung Noãn Noãn gật đầu, Selina xoay người muốn đi, lại bị Cố Minh Triết gọi lại.

"Từ từ!"

"Cố thiếu, không cần nói cái gì với tôi. Muốn tôi từ bỏ chế tài với nhà họ Cố, hoặc là người phụ nữ này phát sóng trực tiếp ăn xong nửa cân phân ở weibo tân L, hoặc là anh chia tay với cô ta, cái khác, đều không bàn nữa."

Mặt Cố Minh Triết tối sầm, nói: "Tiểu thư Selina, tôi tưởng mạo muội hỏi một câu, cô là người ở đâu? Mẹ cô là.."

Selina hơi hơi mỉm cười: "Như thế nào, muốn biết gia thế của tôi được không, có thể thật sự phá đổ nhà họ Cố các người được hay không? Tôi đây nói cho anh biết, tôi là con gái công tước Y Đốn của nước Y. Là hoàng thất quý tộc của nước Y. Anh cảm thấy kẻ hèn một hào môn bậc ba ở thủ đô như nhà họ Cố, có thể chống lại với tôi sao?"

"Tiểu thư Selina, tôi là ba Chung Thiên Thiên, đồng thời cũng là ba Chung Noãn Noãn. Thật sự là vô cùng xin lỗi, Thiên Thiên nhà chúng tôi không biết cách nói, mang đến bối rối cho cô. Nếu cô là bạn tốt của Noãn Noãn, có thể xem ở mặt mũi của tôi buông tha Thiên Thiên lần này được không? Lần sau nó khẳng định không dám." Chung Khuê Quân thấy thỉnh cầu của Cố Minh Triết bị cản trở, lập tức lấy ra cái giá của trưởng bối.

"Ông là thứ gì? Vì sao tôi phải xem mặt mũi của ông?" Selina thực lực vả mặt.

Nghĩ Chung Khuê Quân khẳng định lại muốn đem lão đại xả ra tới, tiếp tục nói: "Ông không cần lấy ân tình của Noãn Noãn với tôi ra để bắt cóc tôi. Cô ấy là đã cứu tôi không sai, nhưng đó là giao tình của tôi với cô ấy, tôi dựa vào cái gì muốn xem ở mặt mũi của Noãn Noãn tạm tha Chung Thiên Thiên? Cô ta là cọng hành nào?"

Nghĩ đến vợ chồng Chung Khuê Quân vậy mà dám rút cốt tủy của lão đại để cứu Chung Thiên Thiên ngay khi lão đại mới 2 tuổi rưỡi, Selina liền không ngăn được lệ khí trong lòng.

"Tôi nói cho ông, Selina tôi từ nhỏ đến lớn ngay cả nữ vương bệ hạ của nước Y đều chưa từng quát tôi một câu, cô ta là cái quỷ gì, dựa vào cái gì sau khi nói lời nói vũ nhục tôi như vậy liền không chịu bất kỳ trách nhiệm gì? Tôi nói cho ông, tôi chính là muốn cho cô ta trả giá đắt. Tôi muốn cho tất cả những người bên cạnh cô ta biết, ai tốt với cô ta, ai liền phải xui xẻo."

"Cô.. Cô quả thực thật quá đáng!" Chung Thiên Thiên lại ô ô ô mà khóc lên.

Cô là thật sự bị dọa tới rồi.

Nếu sớm biết Selina có bối cảnh mạnh mẽ như vậy, cô ăn no căng mới làm Ngô Văn Thiến đi mắng cô ta.

Chẳng qua trên đời này không có nhiều "Sớm biết rằng" như vậy.

"Tiểu thư Selina, mạo muội hỏi một câu, cô nói cô là con gái công tước Y Đốn của nước Y, như vậy.. Cô là con gái ruột của ông ấy sao?"

Selina nhìn anh thật lâu, đột nhiên cười quyến rũ: "Liên quan gì tới anh!"

Đối mặt Selina giống như ong vò vẽ gặp người liền chập, Cố Minh Triết lại vẫn luôn duy trì phong độ thân sĩ.

"Thật không dám giấu giếm, cô tôi đã từng sinh một bé gái ở 21 năm trước, nhưng mà sau lại bé gái này bị ba cô ấy mang đi. Vì thế, lúc ấy cô tôi còn khổ sở đã lâu. Vừa rồi ngay khi tôi nhìn thấy cô liền nhớ tới cô tôi cùng đứa em gái đáng thương kia của tôi.

Nói thật, tiểu thư Selina, tuy rằng cô là con lai, nhưng mà ngũ quan của cô cùng cô tôi thật sự rất giống. Tuy rằng khi đó tôi cũng còn nhỏ, nhưng mà tôi đặc biệt thích em gái hỗn huyết kia. Tôi nhớ rất rõ ràng, trên cổ em gái tôi liền có một viên nốt ruồi đỏ như cô vậy."