Chương 450:
Chung Noãn Noãn cảm giác cả người chính mình đều bị hơi thở mát lạnh mà cô vô cùng yêu thích kia bao vây lấy, thực mau liền mềm thành một bãi bùn.
Ở cái hôn tình cảm mãnh liệt của Xích Dương, hoàn toàn luân hãm, phát ra một tiếng lại một tiếng hờn dỗi, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến Xích Dương hơi kém không khống chế được phác gục cô ngay tại chỗ.
Hôn không bao lâu, Xích Dương liền chủ động kết thúc nụ hôn này.
Bởi vì anh tự nhận là lực khắc chế rất mạnh, ở trước mặt cô bé nhà anh hoàn toàn giống như thiếu niên mới biết mùi vị tình yêu, cơ bản không thể khống chế.
Xích Dương thở hổn hển, bên trong đôi mắt màu đen, đêm đen đã hoàn toàn biến thành màu đỏ nâu, dưới ánh mắt yêu dã, không khí chung quanh giống như đều bị anh đọng lại, hình thành từng luồng lốc xoáy kiều diễm không nhìn thấy.
Chung Noãn Noãn còn lại là trực tiếp hóa thành một bãi nước, cô đều đã không cảm giác được sự tồn tại của chính mình, chẳng sợ Xích Dương đã không hôn cô, cô cũng không có sức lực mở to mắt.
Xích Dương bình ổn dục hỏa trong lòng một chút, đứng lên đi đến cạnh cửa đóng cửa lại, thay đổi giày, sau đó bật một đèn nhỏ ấm áp.
Phòng khách có một ít ánh sáng, nhưng mà ánh sáng lại là thực dịu dàng, thực mềm, cơ bản không đủ kí©ɧ ŧɧí©ɧ để Chung Noãn Noãn trợn mắt.
Cảm giác được sô pha lại hãm đi xuống, anh Xích Dương nhà cô lại ngồi trở lại bên người cô, cô liền càng thêm không nghĩ mở to mắt.
Xích Dương ngồi ở bên người Chung Noãn Noãn, cứ lẳng lặng nhìn chăm chú cô như vậy.
Làn da tuyết trắng, đầu tóc lông xù xù, cái mũi cao thẳng nhỏ xinh, khóe môi giống như cánh hoa anh đào, lông mi thật dài run nhè nhẹ, thoạt nhìn là đáng yêu như vậy.
Giờ phút này cô ăn mặc quần áo ngủ gấu túi lông xù xù liền thể, trên cái mũ bị cô ép đến một bên còn có hai cái lỗ tai tròn xoe.
Miệng cùng khuôn mặt bởi vì hôn mặt cùng cổ anh, mà làm cho xám xịt. Hơn nữa lúc động tình ra chút mồ hôi, hiện tại toàn bộ chính là một con mèo hoa ăn vạ trên sô pha không muốn lên, ngay cả đôi mắt đều không muốn mở.
Cô thật là hắc đào Q vừa giơ tay nhấc chân liền hiện rõ phong phạm vương giả kia sao? Thật là tay súng bắn tỉa trong ánh mắt thanh lãnh lộ ra kiêu căng tận trời kia sao?
Xích Dương không nhịn được vươn tay trìu mến quát cái mũi nhỏ xinh của cô một chút: "Con mèo lười, mau đứng lên đi tắm rửa một cái."
Chung Noãn Noãn đã phấn khởi một buổi tối bởi vì Xích Dương về nhà, nháy mắt tâm tình liền bình phục xuống dưới, buồn ngủ đột kích, cơ bản không muốn nhúc nhích, sao có thể đi tắm rửa?
Vì thế rầm rì lầu bầu chơi xấu nói: "Em đều đã tắm qua."
"Nhưng trên người anh bẩn. Em xem mặt em đều bẩn, còn ra nhiều mồ hôi như vậy." Dứt lời, Xích Dương vươn ra ngón tay ý đồ lau khô địa phương bẩn nhất trên má Chung Noãn Noãn.
Ai ngờ tay chính mình cũng bẩn, lúc ấy một lòng muốn gấp trở về, ngay cả rửa tay cũng chưa tới kịp. Cho nên vừa lau, mặt Chung Noãn Noãn liền càng bẩn, còn có một dấu vết đen sì từ khóe miệng kéo dài tới giữa khuôn mặt.
Nhìn vết bẩn đen xám đậm đậm nhạt nhạt, dài dài ngắn ngắn, Xích Dương không nhịn được lại cười nhẹ lên tiếng.
Chung Noãn Noãn vẫn luôn không muốn mở to mắt nghe được tiếng cười của anh Xích Dương nhà cô, lúc này mới lười biếng mở to mắt.
Cô thích xem anh cười.
Chẳng qua chờ anh cười xong, cô xem đã mắt, liền lại nhắm đôi mắt lại.
Xích Dương lấy cô không có biện pháp, nhẹ nhàng nắm khuôn mặt tràn đầy collagen của cô một chút, lúc này mới nói: "Vậy em ngủ ở chỗ này một lát, anh đi tắm rửa một cái, chờ lát nữa anh lau giúp em một chút."