Chương 322: Xích Dương nghi ngờ
"Trước anh nói đầu anh làm qua phẫu thuật, mặc dù tốt, nhưng ngẫu nhiên cũng sẽ đau nhức, điều này nói rõ đầu anh có dị vật áp bách thần kinh, cho nên mới sẽ tạo thành đau đầu. Mà đạn chỉ là đi qua sát xương sọ của anh, cho nên đầu của anh hẳn là sẽ không tồn tại đạn vật lưu lại, như vậy áp bách lấy thần kinh của anh cũng chỉ có thể là tụ máu. Đúng không?"
Xích Dương gật đầu, chợt lại hỏi: "Em biết không, trước đó cũng có người chuyên môn ghim kim cho anh. Nhưng là trước khi ghim kim đã dùng máy móc quét qua não bộ của anh, sau đó dưới sự hỗ trợ của dụng cụ tiến hành ghim kim.
Lực phá hoại của những máy móc quét qua não bộ kia đối với bạch cầu vô cùng lớn, mà hiệu quả châm cứu lại rất bình thường, cho nên sau khi làm ba lần anh liền không làm tiếp. Nhưng mà thông qua máy móc quét não bộ đến xem, anh mặc dù là bị thương nơi này, nhưng biểu hiện địa phương có diện tích tụ máu khá lớn lại là chỗ em ghim kim cho anh nơi này cùng nơi này. Mà hôm qua em ghim kim bên này cho anh, lúc trước máy móc quét qua cũng không phát hiện có tụ máu.
Noãn Noãn, em cũng không có nhìn qua hình ảnh não bộ của anh, là thế nào biết địa phương bị tụ máu của anh?"
Vấn đề này hôm qua lúc cô vợ nhỏ ghim kim cho anh anh liền muốn hỏi, kết quả cô vợ nhỏ ghim kim cho anh thật sự là rất thư thái, anh còn chưa kịp hỏi liền ngủ mất.
Cho nên hôm nay Xích Dương như đứa nhỏ tò mò hỏi lung tung này kia. Bởi vì anh đối thuật châm cứu của cô vợ nhỏ thật sự là cực kỳ tò mò, anh cảm thấy cô vợ nhỏ của anh thật sự là quá lợi hại! Còn lợi hại hơn cả máy móc quét não bộ.
Nhưng mà câu hỏi của Xích Dương lại khiến tay đấm bóp cho anh của Chung Noãn Noãn dừng lại.
Cái này.. Cô nên trả lời như thế nào?
Loại chuyện này cô không cách nào trả lời.
Nếu như cô nói cô có thể nhìn thấy mạch máu bị ngăn chặn của anh, anh có thể cảm thấy không thể tưởng tượng nổi hay không?
Vốn dĩ Xích Dương hỏi vấn đề này là không trải qua não, hoàn toàn chỉ coi nó thành một vấn đề về chuyên nghiệp để hỏi, thuận tiện tìm một chút chủ đề trò chuyện.
Thế nhưng là ngay khi tay đấm bóp cho anh của Chung Noãn Noãn dừng lại, với trí thông minh siêu quần, Xích Dương ngay lập tức liền cảm thấy không đúng.
Tỉ mỉ nghĩ lại, cho dù thuật châm cứu của cô vợ nhỏ lợi hại hơn nữa, nhưng cuối cùng lợi hại cũng chỉ là thuật châm cứu mà thôi. Cô sao có thể biết chỗ tụ máu của anh?
Thông minh như Xích Dương, cơ hồ là ngay khi tay của Chung Noãn Noãn có chút dừng lại, liền đã nhận ra không đúng.
Nhưng lời nói đã nói ra miệng, không thể thu hồi lại. Thế là sau khi hỏi vấn đề này xong, anh lại lập tức không dấu vết hỏi lại một câu: "Vẫn là nói.. Những địa phương này là huyệt vị ở đầu?"
Ngay khi Chung Noãn Noãn quyết định thẳng thắn với Xích Dương, đột nhiên nghe anh nói như vậy, lời đến khóe miệng lại nuốt xuống.
"Vâng, chỗ ghim kim cho anh hôm qua tất cả đều là huyệt vị ở đầu."
Lời này không giả. Không phải huyệt vị, cô cũng không dám đâm loạn.
Nói xong, tiếp tục xoa bóp cho Xích Dương.
Xích Dương cũng lập tức thay đổi đề tài hỏi: "Xoa bóp cho anh như vậy có mệt không?"
Sức thừa nhận của anh tương đối lớn, mà lực lượng xoa bóp của Noãn Noãn cũng rất lớn. Vẫn luôn xoa bóp cho anh như vậy nửa giờ, anh sợ tay cô sẽ không chịu đựng nổi.
"Không mệt. Không mệt mỏi chút nào." Chung Noãn Noãn lắc đầu.
Xích Dương duỗi ra một cái tay, mò tới tay đang đấm bóp cho anh của cô vợ nhỏ, yếu ớt nói: "Noãn Noãn, vất vả em."
Nhìn xem bàn tay to nắm chặt bàn tay cô, cảm thụ được bàn tay anh cùng vết chai ở giữa lòng bàn tay, Chung Noãn Noãn nhớ tới lúc trước cô ngâm tay vào nước thuốc. Cảm thán những năm tháng trước kia, cũng đau lòng vì những vất vả của Xích Dương.
Nhịn không được cúi đầu xuống, nhẹ nhàng hôn tay của Xích Dương.