Chương: Ghen
Thấy cô gái của mình tỏa sáng chói mắt như vậy, ánh mắt của Xích Dương lung lay, lập tức liền có chút ảo não.
Cái này là lễ phục rách nát gì vậy? Có dám hay không càng thêm bại lộ một chút?
Xích Dương trong lòng âm thầm quyết định về sau cũng không tiếp tục tìm Vinia thiết kế lễ phục.
Cô gái của anh, anh còn không thấy đủ, hoàn mỹ dáng người này liền bị người khác nhìn mất.
Cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của tân khách ở đây, đặc biệt là nhóm khách nam rơi vào trên người cô gái, Xích Dương chỉ cảm thấy một trận khí huyết cuồn cuộn, một sự phẫn nộ không cách nào nói rõ lóe lên trong đầu, hơi chút khiến anh không khống chế được.
Giây phút này, giống như lấy anh làm trung tâm, một dòng hơi thở lạnh lẽo như băng từ không trung bao phủ xuống, trong nháy mắt càn quét toàn trường.
Xích Dương khí tràng toàn bộ triển khai, mở ra hai chân thon dài, hướng về phía Chung Noãn Noãn đi đến.
Mỗi một bước đều mang một dòng nghiêm nghị bá khí, như một cây băng đao cao hàn lăng liệt, sắc bén mang máu, lại như đạp trên thảm đỏ mà đến, trang trọng thánh khiết, mang cho tất cả mọi người ở đây một loại vô hình hàn ý cùng uy áp.
Nhan giá trị đỉnh cao vô cùng có lực công kích phối hợp với khí chất quân phiệt khiến người ngạt thở, làm cho những danh viện có sức thừa nhận yếu nhịn không được phát ra tiếng thét chói tai nho nhỏ.
Đám người cứ như vậy trơ mắt nhìn anh hướng về phía Chung Noãn Noãn đi đến, đứng vững ở trước mặt cô.
Người đàn ông trầm ổn lạnh lẽo, khí thế nguy nga, cô gái xanh thẳm tuyệt lệ, trong vắt thanh tịnh. Bọn họ lẫn nhau chuyên chú nhìn về phía ánh mắt của đối phương.
Toàn trường, đều bị khí thế của đôi nam nữ này rung động, thật lâu vẫn chưa lấy lại bình tĩnh.
Đưa tay vuốt ve sợi tóc của cô gái một chút, cánh tay nâng lên, đem cô ôm vào trong ngực, dùng thân thể của mình che kín cô đơn bạc, dùng cánh tay của mình che lại hồ điệp vỗ cánh muốn bay, sinh động như thật ở phía sau.
"Đi, anh dẫn em đi nhìn một chút tư lệnh cùng chính ủy."
Khí thế vừa mới còn đen chìm như mực, giống như muốn cắn nuốt mảnh không gian này, trong nháy mắt thu liễm, khí chất lăng lệ sát phạt dưới cái nhìn chăm chú của cô gái nhanh chóng sụp đổ, còn lại chính là một mảnh dịu dàng như nước.
Trong đám người, các quý phụ cùng các cô gái lại lần nữa bộc phát ra tiếng kêu.
Bên trong thanh âm pha tạp cảm xúc thất vọng vô cùng.
Người đàn ông tốt như vậy, vậy mà đã có chủ rồi!
"Vâng." Nhìn thấy Xích Dương, khóe môi Chung Noãn Noãn từ đầu đến cuối thoáng ánh lên nụ cười vui mừng, bên trong ánh mắt liễm diễm, tất cả đều là yêu mến cùng ỷ lại đối với người đàn ông.
Xích Dương thân cao 188, dưới tình huống bình thường có rất ít cô gái nào có thể sóng vai cùng anh, Chung Noãn Noãn cũng không được.
Nhưng mà giày cao gót phối hợp với lễ phục có độ cao 10 centimet. Như vậy, thân cao 170 phối hợp giày cao gót cao 10 centimet, Chung Noãn Noãn cùng Xích Dương không chỉ dung mạo và khí chất hạc giữa bầy gà, ngay cả thân cao cũng làm cho người ta nhìn mà than thở.
Bút mực đã không cách nào hình dung sự xứng đôi cùng hài hòa của hai người lúc đứng sóng vai.
"Tư lệnh, chính ủy, đây chính là Noãn Noãn."
Sau đó lại giới thiệu cho Chung Noãn Noãn nói: "Hai người này chính là người phê chuẩn báo cáo kết hôn của chúng ta, đây là tư lệnh, đây là chính ủy."
"Chào tư lệnh, chào chính ủy! Cảm ơn hai người đối với cháu tín nhiệm, sau này cháu nhất định sẽ làm một người quân tẩu xứng chức."
Chung Noãn Noãn ngoan ngoãn cho hai vị đại nhân vật chào hỏi, đồng thời còn dứt khoát trực tiếp tuyên thệ, khiến cho Lãnh Tấn Bằng cùng Khúc Minh Nghĩa hơi sững sờ, lập tức liền cười lên ha hả.
Nghe được lời nói của Chung Noãn Noãn, ánh mắt của Xích Dương dịu dàng đến cơ hồ có thể chảy ra nước. Trong mắt không che giấu được sự yêu thương, vội vàng không kịp chuẩn bị liền cho Lãnh Tấn Bằng cùng Khúc Minh Nghĩa mỗi người lấp đầy một miệng cẩu lương.
Lãnh Tấn Bằng cười nhìn Chung Noãn Noãn: "Cô bé không tệ! Vậy cháu có thể nói cho tôi, như thế nào mới có thể làm một người quân tẩu xứng chức hay không?"