Đức Dương Quận Chúa

Chương 108: Ân Trường Hoan này cũng không phải quá thông minh

Kỷ Oánh Oánh thành thân, Triệu thái hậu đề xuất muốn hoàng đế cho Kỷ Oánh Oánh xuất giá trong hoàng cung.

Chỉ có nữ nhi hoàng đế mới có thể xuất giá trong hoàng cung, Triệu thái hậu là hi vọng thông qua chuyện này để mọi người biết Kỷ Oánh Oánh vẫn là Nhu Lạc quận chúa nhận hết sủng ái, cũng là đang nhắc nhở phủ quận vương Nam Dương phải thật tốt với Kỷ Oánh Oánh.

Hoàng đế đối cô cháu ngoại này cũng rất bảo vệ, yêu cầu này không có gì quá đáng, hắn đương nhiên không từ chối .

Nhìn mấy cái hòm lớn trước mắt, Kỷ Oánh Oánh trừng to mắt, không dám tin hỏi "Đây đều là cho ta?"

Ân Trường Hoan bị sao vậy, quá phát đại tài rồi ư!

"Đúng thế. " Ân Trường Hoan tiện tay mở một hộp ra, bên trong là một đôi ngọc như ý "Nhìn xem có thích không?"

Chất liệu ngọc như ý là bạch ngọc, Kỷ Oánh Oánh cầm lấy một cái, tinh tế tỉ mỉ ôn nhuận "Ngươi đưa ta nhiều đồ như vậy làm gì?"

Nàng nhếch môi cau mày, đi quanh Ân Trường Hoan hai vòng, hỏi "Nói, ngươi có phải đã gì có lỗi với ta không?"

Từ nhỏ đã là như thế này, Ân Trường Hoan một khi không chiếm lý, hôm sau sẽ đưa tới mấy thứ, hết lần này tới lần khác nàng đến chết cũng không thừa nhận nàng không chiếm lý.

"Sao có thể. " Ân Trường Hoan không được tự nhiên mở mắt, đánh giá gian phòng được phủ kín lụa đỏ "Ta chỉ là thấy ngươi thành thân quá vất vả nên mới đưa ngươi ít đồ tốt chúc mừng tân hôn hạnh phúc."

Kỷ Oánh Oánh hoài nghi "Thật ?"

"Thật, ta lừa ngươi làm gì." Ân Trường Hoan bưng một ly trà, cúi đầu uống, không nhìn Kỷ Oánh Oánh "Lại nói ta bây giờ có thể làm gì có lỗi với ngươi đây."

Kỷ Oánh Oánh vẫn không quá tin tưởng Ân Trường Hoan, nhưng nàng cũng nghĩ không ra Ân Trường Hoan có thể làm chuyện gì có lỗi với nàng, nói đến hai tháng gần đây Ân Trường Hoan đối với nàng rất tốt, tốt đến mức khiến nàng hoài nghi người này có phải Ân Trường Hoan hay không.

"Được thôi, ta liền miễn cưỡng tin tưởng ngươi."

Ân Trường Hoan âm thầm thở phào, ngay sau đó liền nghe được ngữ khí Kỷ Oánh Oánh biến đổi "Nhưng nếu để ta biết ngươi thật sự đã làm chuyện gì xấu, đến lúc đó ta sẽ đi tìm ngươi tính sổ."

Ân Trường Hoan bĩu môi, đã nhận đồ nàng tặng rồi mà còn muốn tìm nàng tính sổ, quá phận, may mà nàng có Diệp Hoàn, không được, không thể bán Diệp Hoàn.

Nàng tin tưởng vì nàng, Diệp Hoàn nhất định không có lời oán giận.

Hôm nay phu nhân đến cho Kỷ Oánh Oánh thêm đồ rất nhiều, nhìn thấy Kỷ Oánh Oánh cùng Ân Trường Hoan cười cười nói nói, trong ngôn ngữ hoàn toàn không có ngăn cách, cũng chưa từng bởi vì Ân Trường Hoan là thái tử phi mà lạnh nhạt, những người này đối với Kỷ Oánh Oánh đều lau mắt mà nhìn.

Các nàng nghĩ thầm Nhu Lạc quận chúa này nhìn thì tùy tiện, không ngờ lại có tâm cơ như thế, vậy mà có thể lung lạc được thái tử phi. Lại nhìn thái tử phi Ân Trường Hoan, a, nhìn thì rất thông minh, nhưng kết quả đây, quá đần độn, vậy mà lại đi đối tốt với nữ nhi của cừu nhân.

Đưa thêm đồ, Ân Trường Hoan đi xem đồ cưới cùng sính lễ của Kỷ Oánh Oánh.

Kỷ Oánh Oánh là nữ nhi của Kỷ gia, nàng xuất giá Kỷ gia đương nhiên sẽ chuẩn bị đồ cưới cho, Triệu thái hậu là mẫu thân ruột của hoàng đế, tài sản riêng cực kỳ nhiều, coi như không kém đồ cưới của Ân Trường Hoan là bao, nàng cho Kỷ Oánh Oánh không ít đồ vật, cho nên đồ của Kỷ Oánh Oánh so với công chúa bình thường thì phong phú hơn nhiều.

Về phần Cố gia tặng sính lễ, dù không nhiều như đồ Diệp Hoàn đưa Ân Trường Hoan nhưng cũng không ít, bên trong còn có một đôi ngỗng trời, nghe nói là Cố Nguyên tự mình đi bắt.

Ân Trường Hoan nhớ tới lúc nàng thành thân Diệp Hoàn cũng tặng ngỗng trời. Diệp Hoàn không biết võ, ngỗng trời đương nhiên không phải Diệp Hoàn tự mình đi bắt, nàng lúc ấy cảm thấy không có gì, nhưng bây giờ nhìn Cố Nguyên tự tay bắt ngỗng trời, Diệp Hoàn không biết võ nhưng nàng có thể mà, biết vậy nàng đã đi tự tay bắt một đôi ngỗng trời đưa cho Diệp Hoàn.

.

Ngự thư phòng, Cao công công ở bên ngoài do dự nửa ngày, nghe thấy tiếng hoàng đế cười mới tiến vào trong điện.

Trong điện, hoàng đế cùng Diệp Hoàn đang nói chuyện, nhìn tâm tình có vẻ không tệ. Tâm trạng tốt như vậy, nghe thấy hắn bẩm báo tin tức hẳn là cũng sẽ không nổi trận lôi đình đâu nhỉ.

Gần vua như gần cọp, đương kim thánh thượng mặc dù không phải bạo quân hỉ nộ vô thường trong lịch sử nhưng lúc tức giận vẫn khiến người khác e ngại.

"Hoàng thượng. " Hành lễ với hoàng đế xong, hắn lại nghiêng người làm lễ với Diệp Hoàn.

Hoàng đế trông thấy Cao công công "Ngươi sao lại tiến vào đây?"

Cao công công nhìn thái tử, không nói ra luôn, tựa hồ là không muốn cho Diệp Hoàn nghe được lời hắn nói. Diệp Hoàn đứng dậy muốn cáo lui, dù sao hắn cùng hoàng đế cũng không nói thêm chính sự gì, chỉ là hoàng đế đang kể chuyện Ân Trường Hoan khi còn bé gặp tai nạn mà xấu hổ.

"Ngồi đi. " Hoàng đế nhìn về phía Cao công công, cười mắng "Có lời cứ nói, trẫm còn không hiểu rõ lão già ngươi sao, nếu quả thật không muốn thái tử nghe thấy, ngươi sẽ không ở thời điểm này tiến vào."

"Hoàng thượng thánh minh. " Cao công công cười, sau đó thu liễm ý cười nghiêm mặt nói "Vừa rồi bên hoàng lăng truyền lời đến nói mẫu thân Nhu Lạc quận chúa muốn trở về tham gia hôn lễ ngày mai của Nhu Lạc quận chúa."

Gia Hòa bị phế, nhưng vẫn là thân muội muội của hoàng đế, Cao công công cũng không thể gọi thẳng tên, đành gọi Gia Hoà là mẫu thân Kỷ Oánh Oánh.

Hoàng đế nghe vậy khóe miệng lập tức trầm xuống, nghiêm nghị quát "Lúc nàng ta tính toán Oánh Oánh sao không nghĩ đến Oánh Oánh là nữ nhi của mình."

Cao công công khom người trầm mặc, trong lòng tự nhủ Gia Hòa tính toán Nhu Lạc quận chúa không phải là vì Nhu Lạc quận chúa sao, chỉ tiếc trời xui đất khiến, thành cục diện như bây giờ.

Cao công công đoán hoàng đế không có khả năng đồng ý, chỉ là hắn không dám không báo.

Hoàng đế phân phó "Chuyện này đừng để Nhu Lạc biết ."

"Dạ. " Thấy hoàng đế tâm tình không tốt Cao công công nói "Nô tài vừa nghe nói thái tử phi đi Từ An cung đưa thêm đồ, nghe nói tặng rất nhiều thứ tốt."

Thần sắc hoàng đế lạnh nhạt "Trường Hoan là đứa trẻ tốt."

Thế nhưng Gia Hòa vậy mà lại nhiều lần mưu hại nó, hoàng đế càng tức, một mạch liền đem cống phẩm mới nhận được cho Ân Trường Hoan.

Đây đều là cống phẩm mới, hoàng đế chỉ cấp một bộ phận cho đồ cưới của Kỷ Oánh Oánh, còn chưa kịp phân cho những người khác.

Diệp Hoàn từ chối nhã nhặn, hoàng đế lườm hắn một cái "Cũng không phải tặng cho con."

Diệp Hoàn: ... Khả năng đây không phải phụ thân ruột của hắn.

Ra khỏi ngự thư phòng, Cao công công muốn đi chỉnh lý đồ mà hoàng đế thưởng cho Ân Trường Hoan, Diệp Hoàn gọi hắn lại, ngữ khí nhàn nhạt hỏi "Không biết chuyện của Gia Hoà là ai truyền cho Cao công công ?"

Cao công công giật mình, thái tử và thái tử phi phu thê tình thâm, Gia Hòa lại nhiều lần mưu hại thái tử phi, thái tử nhất định là hận Gia Hòa thấu xương.

Cao công công rất thành thật nói tên của một người, là người của Triệu gia.

"Gia Hòa mặc dù đã từng là trưởng công chúa, nhưng bây giờ tước vị đã bị phế, cũng chỉ là một thứ dân, thứ dân mà nói sao có thể dễ dàng truyền lời cho phụ hoàng như vậy. " Diệp Hoàn nhìn Cao công công, nửa thật nửa giả cười một tiếng "Cao công công nói có đúng không?"

Đây là đang nhắc nhở hắn về sau đừng lại nói mấy tin tức về Gia Hòa cho hoàng đế nữa, mặt Cao công công không đổi sắc, tim lại nhảy thình thịch, hắn là người của hoàng đế, thái tử một chút cũng không lo lắng hắn đem chuyện này nói cho hoàng đế sao, hay là nói thái tử tự tin hoàng đế sẽ không giận hắn.

Sau khi Diệp Hoàn rời đi, Cao công công đứng nguyên ở chỗ hồi lâu, cuối cùng đi khố phòng chỉnh lý cống phẩm, Gia Hòa đã bị phế, thái tử cùng thái tử phi lại được thịnh sủng, nên chọn ai là một chuyện rất rõ ràng.

Không quá hai ngày, Cao công công nghe nói cái người Triệu gia hỗ trợ truyền tin kia đã bị tước chức quan, lý do là lập thân bất chính.

Cao công công còn nghĩ Triệu thái hậu sẽ tìm đến hoàng đế gây náo loạn, dù sao người Triệu gia xem như dòng chính, kết quả Triệu thái hậu không có tới, thật giống như không biết chuyện này.

Đằng trước vừa đưa ra một vài thứ, quay đầu liền thu được đồ hoàng thượng ban thưởng, Ân Trường Hoan cao hứng ngâm nga hát.

Đang nghe Diệp Hoàn kể chuyện ở ngự thư phòng, nàng một mặt hiểu rõ nói "Khẳng định là hoàng cữu cữu nghe thấy Gia Hòa, lại cảm thấy thua thiệt ta, muốn đền bù ta."

Cầm lấy một cây quạt vàng được chạm rỗng, Ân Trường Hoan cảm khái nói "Thật hi vọng nàng ta mỗi ngày đều có thể náo một chút."

Diệp Hoàn: ...

Chắc phụ hoàng có thể sẽ trở thành hoàng đế nghèo nhất trong lịch sử.

.

Buổi tối, Triệu thái hậu tìm tới Kỷ Oánh Oánh, hỏi việc Ân Trường Hoan tặng thêm đồ.

Nghe được Ân Trường Hoan đưa rất đồ tốt, Triệu thái hậu cố gắng không nhếch lên khóe miệng, hừ một tiếng "Coi như nàng hiểu chuyện, nếu không ai gia nhất định phải làm cho nàng ta biết lợi hại."

Kỷ Oánh Oánh ngẩng đầu nhìn Triệu thái hậu một chút, lúc Ân Trường Hoan làm quận chúa cũng không thấy ngài cho nàng ta biết lợi hại, bây giờ người ta làm thái tử phi rồi, ngài có thể làm cho nàng biết lợi hại mới là lạ.

Nghĩ đến đây là thân ngoại tổ mẫu của mình, Kỷ Oánh Oánh liền đem những lời này nuốt trở vào.

"Chỉ là sao hoàng đế lại ban thưởng cho Ân Trường Hoan." Triệu thái hậu nhớ tới chuyện này, bất mãn nói "Nếu là những vật kia đều cho cháu làm của hồi môn thì tốt biết bao."

Kỷ Oánh Oánh lo lắng nói "Bỏ đi, cháu đã thấy rõ. Trong lòng hoàng cữu cữu, cháu mãi mãi kém hơn Ân Trường Hoan, nhưng cũng may hoàng cữu cữu đối với cháu cũng rất tốt."

Thấy Kỷ Oánh Oánh không chút tiến bộ, Triệu thái hậu tức giận tới mức đập vào trán nàng một cái, xong lại cẩn thận căn dặn Kỷ Oánh Oánh gả vào Cố gia ngàn vạn không thể thế này thế kia.

Các nàng không tranh nổi với tổ tôn Từ Ninh cung, chẳng lẽ không tranh nổi với người Cố gia sao.

Kỷ Oánh Oánh gật đầu "Ngoại tổ mẫu, người yên tâm đi, nếu Cố Nguyên dám đối với cháu không tốt, ta liền hòa ly, lại nuôi thêm trai lơ."

Triệu thái hậu vốn còn lời muốn nói, nghe Kỷ Oánh Oánh nói xong lập tức nghẹn lại, mấy lời muốn nói đều quên hết.

Lúc Kỷ Oánh Oánh rời đi, Triệu thái hậu gọi nàng lại, ngữ trọng tâm trường nói "Oánh Oánh, chúng ta không thể ăn thua thiệt, nhưng cũng không thể làm chuyện ác độc biết chưa hả? Cháu nếu có ủy khuất phải tiến cung tìm ngoại tổ mẫu, ngoại tổ mẫu làm chủ cho cháu, về sau ngoại tổ mẫu đi còn có hoàng cữu cữu, lại không tốt còn có Ân Trường Hoan. Cháu tuyệt đối không được học theo mẫu thân, mọi thứ nghĩ thoáng một chút."

Kỷ Oánh Oánh nghiêng đầu "Tìm Ân Trường Hoan?"

Sắc mặt Triệu thái hậu trong nháy mắt không được tự nhiên, chợt lại khôi phục bình thường, lý trực khí tráng nói "Nó là biểu tỷ cháu, nó thành thân ai gia đưa nhiều đồ tốt như vậy, bây giờ nó đưa nhiều đồ cho cháu thì thế nào?"

Kỷ Oánh Oánh mấp máy môi, không nói nữa, nàng hiện tại nhận được đồ của Trịnh thái hậu cùng Ân Trường Hoan cũng đáng với đồ ngoại tổ mẫu nàng tặng sao.

"Cháu hiểu rồi. " Thân là ngoại tôn nữ của Triệu thái hậu, Kỷ Oánh Oánh biết nên nói như thế nào mới có thể làm Triệu thái hậu vui "Ngoại tổ mẫu yên tâm, cháu nhất định dính chặt lấy Ân Trường Hoan không buông."

"Cũng không cần dính chặt lấy không buông, ta thấy Ân Trường Hoan này cũng không phải quá thông minh. " Triệu thái hậu ngay cả hai từ ai gia cũng không nói "Thỉnh thoảng cho nàng chút chỗ tốt là được rồi."

Tác giả có lời muốn nói:

Ân Trường Hoan: ? ? ? Người da đen mặt dấu chấm hỏi.