Lòng Có Bao Nhiêu Yêu Sẽ Thành Một Đôi

Chương 51

 Tống Hàm Nghi nhéo vào tay Liêu Kính Hàn một cái,liếc nhìn đối phương rồi đi ra ngoài,nàng không biết Liêu Kính Hàn học ở đâu ra thói hư thích đánh vào vòng ba của mình,gần đây thường hay có màn này diễn ra,nhưng có bằng hữu của Liêu Kính Hàn ở đây nên nàng buông tha cho,tối nay mới xử tội không muộn,Liêu Kính Hàn chở nàng chạy ra khỏi nhà mới thở phào nhẹ nhõm,may mắn không có làm chuyện gì bậy bạ,nếu có sợ là lần này xong đời,Liêu Kính Hàn nghe Tống Hàm Nghi nói nàng vì nhớ mình cho nên mới trở về,Liêu Kính Hàn cảm thấy mình thật tệ hại,quyết tâm lập một lời thề sau này không động đến mỹ nữ nữa,Tống Hàm Nghi đột nhiên quay đầu lại nhìn Liêu Kính Hàn.

"Sau này không được như vậy nữa,nếu không ta giận thật đó"

Liêu Kính Hàn ngu người không biết nàng nói cái gì,như vậy nữa là như thế nào,không lẽ nàng phát hiện ra cái gì hay sao,nhưng nếu như phát hiện có lẽ nàng đã nổi trận lôi đình,lúc đó cuồng phong bạo vũ nổi lên,tàn phá mình không còn manh giáp,chứ làm gì có việc để yên cho mình toàn mạng,Liêu Kính Hàn ngơ ngác nhìn nàng.

"Huh ?"

"Chúng ta trở về nhà đi,cả người ngươi đều là mùi hôi,tắm xong ta sẽ nấu ăn cho ngươi"

Liêu Kính Hàn theo bản năng kéo áo lên ngửi,trong lòng thầm nghĩ làm gì có mùi hôi,Tống Hàm Nghi lắc đầu thở dài,nàng cảm thấy khúc gỗ mục này thật đáng chết,ăn vụng tưởng nàng không phát hiện hay sao,lúc nãy đứng bên cạnh nàng cảm nhận được trên người Liêu Kính Hàn mang theo nhàn nhạt mùi nước hoa nữ tính nhưng không phải của nàng,điều này chứng minh Liêu Kính Hàn từng tiếp xúc với nữ nhân khác,mặc dù ba người bọn họ cố tình che giấu,nhưng lại giấu đầu lòi đuôi,chỉ có ba người uống rượu mà trên bàn có sáu cái ly,nàng cũng không ngu đến bị họ lừa gạt,chẳng qua nàng tin tưởng Liêu Kính Hàn không làm gì với mấy nữ nhân kia,nên nàng mới buông tha cho,sở dĩ chịu ra ngoài là vì để cho mấy người kia có cơ hội rời khỏi nhà,cũng may Tống Hàm Nghi không có nhìn thấy cảnh Liêu Kính Hàn ở trên giường với nữ nhân nào,nếu không rất có khả năng xảy ra án mạng.

Liêu Kính Hàn tắm xong đi xuống lầu nhìn thấy Tống Hàm Nghi đang ở trong phòng bếp nấu ăn,nàng mặc váy ngủ gợi cảm màu hồng nhạt,hai bên váy được đan chéo bằng những sợi dây mỏng manh,lộ ra da thịt trắng như tuyết ở hai bên eo,Liêu Kính Hàn đứng ở phía sau tựa cằm vào vai nàng,tay lại không an phận sờ lên đôi chân thon dài quyến rũ kia,nhẹ nhàng hôn lên cổ nàng một cái,Liêu Kính Hàn cảm giác nàng có sức hút mãnh liệt nào đó không thể cưỡng lại,làm cho mình say mê nàng càng lúc càng nhiều hơn,Tống Hàm Nghi nghiên chân mình sang chổ khác né tránh,lại bị bàn tay hư hỏng tiếp tục chạm lên chân khác của mình.

"Mau ra ngoài,đừng có ở đây làm loạn..."

Tống Hàm Nghi nói xong liền bị Liêu Kính Hàn cưỡng hôn,hai người từ từ lui về phía bàn trong phòng bếp,Liêu Kính Hàn ôm nàng đặt lên bàn,tiếp tục cưỡng hôn nàng,nhẹ nhàng hôn lên vòng một mềm mại căng tròn,chui đầu vào trong váy áo nàng hôn nhẹ lên con tiểu bạch thỏ kia,Tống Hàm Nghi hai má ửng hồng,nàng bỏ đôi đũa trong tay xuống bàn,kéo đầu Liêu Kính Hàn ra khỏi ngực mình,Liêu Kính Hàn cho tay vào váy nàng muốn cởi đi chiếc qυầи ɭóŧ màu hồng nhỏ nhắn,Tống Hàm Nghi vội vàng ngăn cản.

"Kính Hàn...mau dừng lại"

Liêu Kính Hàn cảm thấy lời nói của Tống Hàm Nghi không thể tin,bởi vì tuy nàng kêu mình dừng lại,nhưng nàng không có đẩy mình ra mà đang ôm mình,Liêu Kính Hàn thật không hiểu tại sao nữ nhân luôn thích tự dối lòng,mỉm cười tiếp tục ôn nhu vuốt ve nàng,Liêu Kính Hàn nâng lên càm của Tống Hàm Nghi cưỡng hôn,tham luyến sự ngọt ngào từ miệng nàng,trong lúc đang chú tâm vào công việc,đột nhiên ngửi được mùi khét,quay đầu lại đã thấy cái chảo chiên thịt bò bị cháy đen,Liêu Kính Hàn vội vàng chạy đi tắt bếp,vẻ mặt bất mãn nhìn Tống Hàm Nghi.

"Ngươi làm hư bữa ăn trưa của ta rồi,bây giờ ta phải ăn món tráng miệng,ngươi mau đền cho ta đi"

Liêu Kính Hàn nói xong nhanh chống ôm nàng lên lầu,Tống Hàm Nghi thật hết ý kiến,thì ra trước giờ nàng chỉ là món tráng miệng của người ta,nàng quay đầu lại khẽ nhíu mày nhìn Liêu Kính Hàn.

"Vậy ai mới là món chính của ngươi ?"

"Tất nhiên vẫn là ngươi,một ngày ba bữa đều là ngươi chịu chưa"

Tống Hàm Nghi mỉm cười câu cổ Liêu Kính Hàn,nàng biết mình có mọc thêm cánh cũng khó bay,bây giờ không muốn biến thành món tráng miệng cũng không được,nàng không cảm thấy khó chịu khi bị Liêu Kính Hàn chạm đến,mà cảm thấy ấm áp và hạnh phúc vì đây là người mình yêu,nàng bỏ quên cả việc lúc nãy từng có nữ nhân khác chạm đến Liêu Kính Hàn,Tống Hàm Nghi rất dễ dàng nổi giận nhưng cũng rất dễ dàng tha thứ,chỉ cần đối phương phạm sai lầm mà biết sửa đổi thì hết thảy nàng đều có thể bao dung,may mắn Liêu Kính Hàn không phong lưu thành tánh,nên nàng không cần quá lo lắng vấn đề này.

Liêu Kính Hàn mất chưa đầy mười giây đã lột sạch y phục của Tống Hàm Nghi,nằm bên cạnh vuốt ve thân thể đầy cám dỗ của nàng,dừng lại trước ngực nhẹ nhàng vuốt ve hai con tiểu bạch thỏ,xoa nắn nó thành muôn hình dạng khác nhau,chậm rãi dùng hai ngón tay kẹp lấy nhũ phong nhỏ nhắn ửng hồng nhẹ nhàng ma sát nó,khiến nó bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà săn chắc hơn,tay khác lại vuốt ve thân thể nóng bỏng của nàng,Tống Hàm Nghi khẽ cắn môi,ánh mắt trở nên mê ly hơn,đôi môi kiều diễm ướŧ áŧ phát ra thanh âm rêи ɾỉ mê người,điều này càng khiến Liêu Kính Hàn say mê,nhìn đến vòng một căng tròn xinh đẹp của nàng khiến Liêu Kính Hàn nhịn không được cắn một hớp lên con tiểu bạch thỏ,Tống Hàm Nghi nhịn không được,cả người run rẫy vì kɧoáı ©ảʍ này.

"Ahhh..."

Tống Hàm Nghi cảm thấy Liêu Kính Hàn thật không khác gì tiểu hài tử,suốt ngày thích trêu đùa vòng một của nàng,nàng kéo Liêu Kính Hàn ra khỏi ngực mình,hôn nhẹ lên đôi môi mềm mại của đối phương,dùng lưỡi quấn lấy chiếc lưỡi tinh ranh đang hoạt động trong miệng mình,Liêu Kính Hàn chạm tay đến nơi mẫn cảm phi thường ấm áp ở giữa hai chân của nàng,phát hiện nơi này đã sớm ướŧ áŧ,Liêu Kính Hàn cười thầm,rõ ràng là cũng muốn vậy mà lại giả bộ cự tuyệt,đúng là hư không chịu được,Liêu Kính Hàn không vội tiến vào bên trong hoa huyệt mà chỉ vòng vo bên ngoài,chạm đến nơi nhạy cảm nhất bên ngoài đóa hoa,dùng hai ngón tay nhẹ nhàng ma sát vật nhỏ nhắn màu hồng nhạt kia,điều này khiến Tống Hàm Nghi càng thêm khó nhịn,nàng đỏ mặt làm nũng.

"Ahhhh...đừng như thế...."

Liêu Kính Hàn nghe Tống Hàm Nghi vang xin cũng không buông tha,tiếp tục vùi đầu vào trước ngực nàng thi hành nhiệm vụ bất khả thi,tay tiếp tục trêu đùa đóa hoa xinh đẹp mê người kia,trong lúc thi hành nhiệm vụ cho dù nữ nhân có kêu ngươi đừng,ngươi cũng phải tiếp tục,bởi vì các nàng đang tự lừa dối bản thân,tuy ngượng ngùng không muốn ngươi tiếp tục,nhưng thực chất các nàng lại mê luyến loại kɧoáı ©ảʍ này,Liêu Kính Hàn đứng trên giường nhất bỏng Tống Hàm Nghi lên khỏi giường,ôm chặt lấy vòng eo của nàng.

Tống Hàm Nghi hoảng hốt "A" một tiếng,nàng bị chổng ngược đầu xuống đất có chút chống mặt,nhưng cái tư thế 69 này cũng rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ,nàng không biết Liêu Kính Hàn muốn làm gì,còn chưa kịp hỏi đã bị đầu lưỡi của Liêu Kính Hàn xâm nhập vào bên trong thân thể mình,chiếc lưỡi uyễn chuyển linh hoạt không ngừng ra vào vuốt ve bên trong hoa huyệt ẩm ướt,khiến hạ thân của nàng càng thêm tê dại,nàng bắt đầu vặn vẹo thân thể nhưng lại sợ bị ngã xuống chỉ đành ôm chặt lấy chân Liêu Kính Hàn,Tống Hàm Nghi cả người như đang lạc vào hư không,nàng gần như mất đi ý thức.

"Ân...Kính Hàn ...đừng...chậm lại đi....ahhhh...hảo nhột nga~~"