Nghiện Vợ: Tổng Tài Cao Lãnh, Xin Tiết Chế

Chương 33: Cuối cùng cũng đã đổi nhạc chuông điện thoại

Trụ sở tập đoàn Phó thị.

Buổi báo cáo hôm nay Chương Dục Châu phát hiện tổng tài liên tục nhìn về phía điện thoại, ít nhất một phút đã xem bên trong đến ba lần, giống như trên điện thoại có bông hoa, suy nghĩ của tổng tài quả nhiên không ai có thể hiểu được.

Lúc này, chuông điện thoại mặc định của hệ thống vang lên.

Chương Dục Châu thề chưa bao giờ thấy tổng tài trả lời điện thoại nhanh đến như vậy, nhịn không được hướng về phía màn hình liếc mắt một cái, nó hiện lên là Trịnh ngốc, chẳng lẽ là một mực chờ đợi điện thoại của Trịnh Dung?

Phó Thiên liếc mắt nhìn tên người gọi, đôi mắt trầm xuống, chỉ đến khi tiếng chuông sắp tắt nó mới được kết nối với khuôn mặt lạnh lùng.

"Dựa vào ta, ngươi như thế nào lâu như vậy mới tiếp điện thoại, sẽ không nhìn thấy là ta, mới không tiếp đúng chứ?" Trịnh Dung ở đầu bên kia nhảy dựng lên.

"Có việc?" Phó Thiên lạnh lùng, mang theo hơi thở âm u, dường như đang nói nếu như không có chuyện quan trọng, tự gánh lấy hậu quả.

Trịnh Dung rùng mình một phen trong lúc vô ý không biết bộ mặt thật của chính mình, khối băng này muốn chết hả, ai lại chọc tới hắn, nói nhanh: "Tất nhiên là có chuyện quan trọng, nếu không ta gϊếŧ chết tâm hồn để làm gì".

Phó Thiên: "Nói".

Thanh âm sấm sét điếc tai, sức lực kéo núi, có xu thế hơi thở nuốt giang sơn.

Trịnh Dung thoáng chốc không dám nhiều lời, trực tiếp vào thẳng vấn đề, "Nguồn gốc sự việc là như vậy, hôm nay ta hơi rảnh..".

Phó Thiên lạnh lùng nói: "Nói điểm quan trọng".

Trịnh Dung trách một tiếng, "Thật là, trọng điểm không phải ở phía sau, ngươi cũng biết ta đã mở một tài khoản Weibo, bình thường không có việc gì ngay mặt trên đăng bài, hôm nay ta phát hiện ra một điều thú bị trước khi đăng, có quan hệ với người yêu nhỏ của ngươi, một Weibo có tên là Thỏ Thỏ đã đăng một bài dài, nói bên cạnh mình có một con trà xanh, ta thấy người này có điểm giống với người yêu nhỏ của ngươi".

Ánh mắt sắc bén của Phó Thiên lướt qua.

Trịnh Dung thấy anh mất hứng, lại giải thích một chút, "Ta không nói người yêu nhỏ của ngươi là một con trà xanh, ý ta là nhân vật chính của nội dung Weibo dường như đang nói về cô ấy, tốt nghiệp học việ sân khấu trung ương, là hoa khôi đầu tiên trong bốn hoa khôi của trường, đã nêu ra rất rõ ràng, còn về đứa con gái ngoài giá thú, nó hoàn toàn giống như lời đồn đại ở bên ngoài".

Phó Thiên nheo mắt lại, một cỗ hơi thở nguy hiểm, "Người kia là ai?".

"Biết ngươi sẽ hỏi, ta đã điều tra cụ thể, người nghiệp dư tên Thỏ Thỏ này trước kia từng là bạn tốt của người yêu nhỏ của ngươi, gọi là Trần Lị Lị, họ là bạn cùng phòng bốn năm đại học, không biết vì sao đột nhiên lại bị phản bội?".

Phó Thiên: "Vậy thì điều tra".

Trịnh Dung cảm thấy bạn tốt thực sự để ý đến người phụ nữ này, thực sự không biết điều đó là tốt hay xấu.

Ở thời điểm này, Phó Thiên đợi một cuộc gọi và cuối cùng đã trở lại.

"A, rốt cuộc ngươi đã đổi nhạc chuông điện thoại chưa?" Trịnh Dung ngạc nhiên, không để ý tới ánh mắt đồng tình của Chương Dục Châu, đồng thời cũng biết được tổng tài đang đợi điện thoại của ai.

Hôm nay đoàn phim đã hoàn thành trước kế hoạch, sáu giờ đã kết thúc.

Tần Hạ cầm hộp thức ăn đi ra khỏi đoàn phim, lấy điện thoại và mở địa chỉ tin nhắn mà Phó Thiên gởi tối qua, kỳ thực trong lòng không muốn đi đến công ty của anh, họ chỉ mới gặp nhau trong vài ngày, cô không quen với điều đó, nhưng lúc đó không thể từ chối, rối rắm một hồi, chỉ có thể chấp nhận số phận.

Điện thoại reo lên, Phó Thiên liền nhấc máy, giọng nói ôn nhu nhẹ nhàng phát ra: "Muốn tới sao?".

Tần Hạ ngứa lỗ tai một chút, vội vàng nói: "Hôm nay hoàn thành sớm, tôi đem hộp thức ăn trả cho anh".

Phó Thiên: "Được, anh sẽ chờ em".