" Hổng chịu đâu, ta muốn gối đầu lên đùi lão bà ăn cưa". Ninh Đào, một trận nhõm nhéo nói.
" Thật hết các với chàng, đều sắp tốt nghiệp Cao Trung rồi, mà vẫn còn như trẻ con vậy". Võ Anh Phương không khỏi bất đắc dĩ.
Nhưng vẫn làm theo lời Ninh Đào, cầm lấy giỏ trái cây, để bàn bên cạnh, rồi ngồi ở đầu giường.
Bởi vì hôm nay Võ Anh Phương kéo thân đi lên váy ngắn, mà khi ngồi xuống phơi bày một đôi bạch ngọc không tỳ vết đùi ngọc, hơn nữa kia thoáng nhìn trong đó, Ninh Đào thậm chí nhìn đến váy ngắn hai chân căn bộ, một chút màu tím dụ cho người mơ màng! Mặc dù không phải lần đầu tiên nhìn thấy, nhưng Ninh Đào vẫn không khỏi một trận kích động.
" Yêu lão bà nhất".
Ninh Đào không khỏi một trận hưng phấn, lền nằm trên giường, gối đầu nên trên đùi nàng, nhất thời trong lòng có chút khác thường, mềm mại bóng loáng xúc cảm, oánh nhuận cảm giác tuyệt vời, này cái da thịt mềm mại không xương, làm cho Ninh Đào hết sức thoải mái.
Nhìn thấy Ninh Đào một trận thoải mái như thế, Võ Anh Phương cũng hết sức vui vẻ, cầm quả táo lên bắt đầu gọt vỏ.
Rất nhanh quả táo bị Võ Anh Phương gọt xong, động tác hết sức dứt khoát, hiển nhiên đây cũng không phải lần đầu tiên nàng làm việc này.
" Nào...há mồm ra". Võ Anh Phương cắt quả táo ra từng miếng, rồi lấy trong đó một miếng đưa cho Ninh Đào.
Nghe vậy, Ninh Đào cũng ngoan ngoãn há mồm ra, ngậm cả lấy miếng táo.
" Thật không hổ là lão bà gọt...thật sự là quá ngon". Ăn xong, Ninh Đào liếʍ liếʍ môi, một mặt khen ngợi.
" Miệng lưới tru trơn, thật không biết bao nhiêu cô gái bị ngươi gạt rồi a". Võ Anh Phương kiều mị nhìn đối phương.
Nàng mặc dù không ngại, Ninh Đào có những nữ nhân khác bên ngoài, nhưng nàng vẫn muốn biết những người đó là ai.....dù sao sau này cũng phục vụ một chồng, quen biết nhau trước, bù đắp tình cảm cũng nên....
" Làm gì có, ta chỉ mỗi có một nữ nhân là nàng thôi". Nghe vậy, Ninh Đào vội vàng giải thích....
" Thật sao, thế sao ta nghe Minh Thương bảo bối nói, chàng ở Ninh Hải Cao Trung còn có một tiểu nữ nhân tên là Tô Thiển mà nhỉ". Võ Anh Phương kéo lấy cái tai.
" A....đau...đau, lão bà mau mau dừng tay, đau chết ta rồi, quân tử động khẩu không động thủ a" Bị Võ Anh Phương kéo lấy cái tai, làm Ninh Đào đau gần chết, vội vàng xin tha.
" Ta không phải quân tử, ta là nữ nhân" Võ Anh Phương một hồi hưng phấn, thậm chí còn dùng sức thêm, xoay 180°.
Từ lúc gắp tiểu nam nhân này, suốt ngày bị hắn đè ép sướиɠ đến chết đi sống lại, bây giờ có cơ hội trả thù, làm sao có thể bỏ qua được chứ......
" A....a...đau, ta nói....ta nói được chưa". Biết không nói thật, Võ Anh Phương lần này sẽ không buông tha, Ninh Đào đành phải giơ hai tai xin tha...
Nghe Ninh Đào chịu nói ra, Võ Anh Phương mới dừng tay, nàng cũng rất to mò, tên này kiếm về cho nàng bao nhiêu tỷ muội rồi....
Ngoài trừ Hạ Mộng Phỉ cùng Võ Minh Thương, xíu quên còn con bé Tô Thiển nữa chứ, nàng biết với bản tính háo sắc của tiểu nam nhân nhà mình, làm sao có thể bỏ qua hai tiểu mỹ nhân được chứ, bị tên háo sắc này ăn là chuyện sớm muộn mà thôi......
" Ách, thật ra cũng chỉ có 5-6 người à" Ninh Đào một hồi xoa tai đang đỏ choét của mình, thành thật nói.
Dù sao củi không thể gói được lửa, bị phát hiện cũng là chuyện sớm muộn mà thôi, trừ khi hắn từ bỏ tất cả các nàng, mà chuyện đó là điều không thể nào.....
" Hì hì, Lão công, ngươi được lắm, cái gì không giỏi, chỉ được giỏi cái háo sắc mà thôi".
Võ Anh Phương không khỏi trợn trắng mắt, cái tên này cũng được lắm, mới có hơn tháng thôi mà đã kiếm cho nàng 5-6 tỷ muội rồi, tiểu nam nhân này sẽ không định lập Hậu Cung luôn ak.
" Gì mà....cái gì không giỏi, thế ai bình thường ở trên giường cầu cứu xin tha a" Ninh Đào lập tức phản bác.....
Mình đẹp trai thế này, lại biết kiếm tiền, quan trọng nhất là công phu trên giường, hắn dám nói mình thứ hai, không ai dám nói thứ nhất được không.....
" Chàng lại còn dám nói nữa....." Bị Ninh Đào nói như vậy, Võ Anh Phương lại một ngượng ngùng, nhớ lại những cảnh mình gian da^ʍ với Ninh Đào trên giường, nàng phát hiện hạ thân của mình lại có chút ướt...
Tựa hồ ngửi thấy mùi gì, ở bên dưới, Ninh Đào một mặc gian xảo, nhân lúc Võ Anh Phương không để ý, ngón tay phải chui vào bên trong váy Võ Anh Phương.
Linh hoạt cắm vào Võ Anh Phương trong quần, hơn nữa cắm thẳng vào tiểu nội nội trong vòng, ngón tay xuyên qua kia rậm rạp phương thảo thế nhưng thẳng đến Võ Anh Phương thần bí kia thịt, huyệt!
Võ Anh Phương nhất thời sợ hãi đột nhiên kẹp chặt hai chân, nhưng là chậm một nhịp nàng vẫn là không có ngăn trở Ninh Đào tay.
Ninh Đào tay nháy mắt bao trùm tại Võ Anh Phương thịt, trên huyệt, nhất thời, Võ Anh Phương thịt, trên huyệt dính ẩm ướt thủy dịch dính đầy Ninh Đào tay tâm, làm Ninh Đào không khỏi ánh mắt sáng choang, hắn mạnh mẽ rút tay ra, bày ra năm ngón tay đặt ở Võ Anh Phương trước mặt hưng phấn nói:
" Lão bà, ngươi thật dâʍ đãиɠ, ta mới nói thế thôi, mà ngươi đều ướt, nhiều như vậy thủy rồi".
Võ Anh Phương nhìn kia trong suốt dịch nhờn, trong lòng nhất thời cảm thấy thẹn không thôi.
" Còn không phải tại con quỷ háo sắc nhà ngươi".
Ninh Đào ngồi dậy tay phải bóp xoa lấy Võ Anh Phương vυ', hơi hơi cúi đầu, tại Võ Anh Phương kia hồng nhuận như lửa thục phụ trên đôi môi hung hăng hôn một cái, rồi nhẹ giọng nói:
" Lão bà......ta muốn rồi..."
Nghe vậy, Võ Anh Phương cảm nhận được toàn thân nóng lên, mặc dù nàng cũng rất muốn, nhưng nghĩ đến đây là bệnh viện, nàng lại không dám, dù sao bệnh viện nhiều người qua lại, nếu bị nhìn thấy, mắc cỡ chết.
" Không được, đây là bệnh viện, để hôm khác được không".
" Haha, chuyện đấy cứ để ta lo" Ninh Đào nhếch miệng cười, rồi nhảy xuống giường, cấm lấy giấy mực bắt đầu viết lên.
Mặc dù hắn thuận tay trái, nhưng việc đó cũng không làm khó được hắn, rất nhanh liền viết xong.
Võ Anh Phương nhìn thấy Ninh Đào cầm giấy mực viết gì đó, cũng là một trận tò mò, liền cũng nhảy xuống giường, đi đến cạnh Ninh Đào nhìn.
" Chúng tôi có chuyện quan trọng cần làm, những ai không phận sự cấm vào" Nhìn xong, Võ Anh Phương không nhịn được một trận cười lớn, nói:" Cái này mà chàng cũng có thể nghĩ ra được".
" Hắc hắc....thế này không ai sẽ làm phiền chúng ta". Ninh Đào nhếch miệng cười, chạy ra bên ngoài cửa, dán lên trên đó.
Sau khi gián xong, liền trở lại phòng, kéo Võ Anh Phương xuống giường, tốc váy nàng lên, tay khẽ run, chậm rãi đem tam giác khố theo Võ Anh Phương trong quần cởi ra, trải qua hai đầu gối, theo Võ Anh Phương giữa hai chân cởi.
Võ Anh Phương màu mỡ, uyển chuyển phong đồn hướng về phía trước nhếch lên, phối hợp Ninh Đào đem trên người nàng sau cùng một chỗ che giấu vật lột.
Rất nhanh một cái đen nhánh âm mao trình đổ hình tam giác che đậy lấy kia thần mật đồi núi cùng u cốc, nhẵn mịn đấy, diễm hồng sắc âm thần như thiên nhiên bình chướng che giấu hoa tâm vậy miệng âm đ*o.
Ninh Đào thưởng thức, than thở, nhịn không được đem mặt vùi vào Võ Anh Phương trong quần, mặc kệ xoã tung âm mao liêu xúc lấy mặt của hắn, thật sâu hút thành thục, khêu gợi nữ nhân bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© đặc hữu đấy, say lòng người mùi thơm của cơ thể.
Ninh Đào dùng môi lưỡi liếʍ ướt nàng nồng đậm âm mao, hôn hơi gồ lên mu mật huyệt, hôn liếʍ đầy đặn, nhẵn mịn mép mật huyệt lớn, dùng đầu lưỡi tách ra trơn, ướt nhẹp mép mật huyệt nho nhỏ. Hôn liếʍ khéo léo như đậu khấu hòn le.
"A... A... Lão công... A... A...... A... Sướиɠ....sướиɠ quá.....Lão công....thϊếp....thϊếp....sướиɠ quá.... A... A..."
Võ Anh Phương nữu bãi thân thể mềm mại, đổ mồ hôi đầm đìa, kiều thở hổn hển, chính mình dùng hai tay cầm lấy đầy đặn, cao nhọn, viên kiều hai vυ' càng không ngừng đè ép, xoa bóp lấy, dùng sức hướng về phía trước rất đưa màu mỡ phong đồn.
Để Ninh Đào đầu lưỡi có thể càng thâm nhập dò vào trong âm đ*o nàng hôn liếʍ âm đ*o của nàng, khỏa hút âʍ ѵậŧ của nàng. Kèm theo từng đợt thân thể sợ run, theo Võ Anh Phương sâu trong âm đ*o chảy ra từng cổ một dâʍ ɖị©ɧ, đem trong âm đ*o nàng ngoại biến thành nhẵn mịn, dinh dính đấy.
Biến thành Ninh Đào vẻ mặt, miệng đầy, kia từng cổ một dâʍ ɖị©ɧ theo đáy chậu chảy về phía hậu môn, tại tuyết trắng, phì nộn mông làm nổi bật xuống, kia khéo léo, diễm hồng sắc hậu môn như nụ hoa chớm nở màu tím nhạt hoa cúc nụ hoa, làm cho lòng người say. A, đây là Võ Anh Phương xinh đẹp khêu gợi c̠úc̠ Ꮒσα!
" Lão bà ngươi quá đẹp, đời ta hạnh phúc nhất chính là gặp được ngươi, hơn nữa, vừa nghĩ tới như ngươi vậy mê người vưu vật có thể vĩnh viễn cùng ta, làm ta suốt đời hưởng dụng, ta đã cảm thấy tốt thỏa mãn."
"Ô ô... Tiểu trứng thối, hưng phấn hẳn là ta, điều hạnh phúc nhất của ta là gặp được người, mà còn trở thành nữ nhân của ngươi ta, ta tốt hưng phấn, mau, mau trêu người gia, ta, ta không nhịn được."
Võ Anh Phương dưới sự kích động, thậm chí từ trên giường bò người lên, đem Ninh Đào đặt ở dưới thân, cởi bỏ quần ra, một bàn tay cầm Ninh Đào dương v*t, dùng sức triệt lấy, coi như muốn đem Ninh Đào dương v*t triệt lớn hơn nữa cứng hơn, có thể càng thêm cuồng liệt làm chính mình, phát tiết chính mình nội tâm kích động.
"Nó, nó thật thô thật lớn a, thật không biết ngươi làm thế nào mà có được con quái vật như thế này".
Võ Anh Phương vùi đầu tại Ninh Đào giữa hai chân đi hôn khỏa Ninh Đào dương v*t, tuyết trắng, màu mỡ cái mông to mân mê tại Ninh Đào trước mặt của, đây là muốn cùng Ninh Đào làm kiểu tư thế 69 a.
" A....thật sướиɠ, lão bà ta yêu chết ngươi mất...".
Ninh Đào đang cầm Võ Anh Phương kia bạch bạch nộn nộn đẫy đà, màu mỡ cái mông to, hôn, liếʍ, mặt dán ở phía trên nhẹ nhàng vuốt ve.
Võ Anh Phương hai đùi trong đó ẩn ẩn truyền đến từng sợi mê người đấy, làm lòng người say thành thục nữ nhân đặc hữu mùi thơm của cơ thể.
Ninh Đào đầu lưỡi hôn liếʍ Võ Anh Phương mê người bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ©, đầu lưỡi tách ra nàng mép mật huyệt lớn nhỏ, dò vào trong âm đ*o, liếʍ thổi mạnh nhẵn mịn thành trong âm đ*o, nhẹ nhàng khuấy động; dùng đôi môi bao lấy khéo léo hòn le khỏa mυ'ŧ lấy.
"Ân... Ân... A... A... lão công... Ân... Ân... A... A... Liếʍ lấy nhân gia... A... Ân... Ân...... Tốt...... A... A... Thoải mái... A... A... Ân... Ân..."
Võ Anh Phương hưởng thụ Ninh Đào liếʍ láp chính mình mật huyệt kɧoáı ©ảʍ, kia thanh lịch tinh xảo cái miệng nhỏ nhắn ngậm lấy Ninh Đào kiên đĩnh dương v*t, khéo léo miệng bị chống đỡ viên cổ cổ, nhìn qua phải nhiều da^ʍ uế sẽ có nhiều da^ʍ uế, nàng chịu nhịn loại này tu nhân chuyện tình, mà âm đ*o bị Ninh Đào liếʍ chà xát được tô ngứa một chút, màu mỡ, trắng noãn phong đồn diêu bãi.
Ninh Đào dương v*t bị Võ Anh Phương khỏa liếʍ lấy càng thêm cứng rắn, đem Võ Anh Phương khoang miệng nhét tràn đầy, Võ Anh Phương bắt nó toàn bộ hàm cầu tại miệng, Ninh Đào cảm giác dương v*t qυყ đầυ đã chạm vào Võ Anh Phương cổ họng.
Võ Anh Phương cái miệng nhỏ nhắn, bộ bọc Ninh Đào hương con vậy đầu lưỡi liếʍ thổi mạnh dương v*t cùng bóng loáng, mượt mà qυყ đầυ, từng đợt giống như điện giật tê dại cảm giác theo dương v*t qυყ đầυ truyền khắp toàn thân.
Ninh Đào đang cầm Võ Anh Phương trắng noãn, trơn bóng, màu mỡ phong đồn, đầu lưỡi với vào trong âm đ*o nàng đút vào, đầu lưỡi quát liếʍ Võ Anh Phương âm đ*o trắng mịn, hơi nếp uốn thành trong, trên chóp mũi chính là nàng kia như hoa cúc nụ hoa vậy khéo léo, xinh đẹp hậu môn.
Võ Anh Phương âm đ*o xâm nhập chảy ra d*m thủy, chảy xuôi tại Ninh Đào trên mặt của, miệng. Ninh Đào đầu lưỡi lại liếʍ hướng cái mông của nàng câu, Võ Anh Phương thở hào hển, nữu bãi màu mỡ, đẫy đà mông, khoái ý rêи ɾỉ:
"A... A... Ân... A... A... Tiểu sắc quỷ... A... A... ta... A... A... ta.... Thực... Thực... Thích... Thích... A... Ân... Ân... A... Ninh Đào... Ngươi... A... A... Đem... ta.... A... A... Ngoạn... Ân... A... Chơi được... A... A... Thực... Thật là thoải mái... A... A... Ân... A... A..."
Võ Anh Phương khe đít bị Ninh Đào liếʍ lấy ẩm ướt ướt nhẹp, nhìn Võ Anh Phương kia màu đỏ sậm như c̠úc̠ Ꮒσα vậy xinh đẹp khêu gợi hậu môn, Ninh Đào nhịn không được từng đợt xúc động, đầu lưỡi nhịn không được đi hôn liếʍ kia c̠úc̠ Ꮒσα vậy xinh đẹp hậu môn, Võ Anh Phương xinh đẹp, gợi cảm như c̠úc̠ Ꮒσα vậy c̠úc̠ Ꮒσα một trận co rút lại:
"A... A... Tiểu sắc quỷ... A... A... A... A... Như thế nào... Như thế nào... A... A... Ân... A... A... Liếʍ... A... A... Ân... A... A... Liếʍ... ta đấy... A... A... Ân... A... Cú© Ꮒσα... A... A... Ân... A... A... A... A... A..."
Võ Anh Phương ưỡn ẹo thân thể, mặc kệ bằng Ninh Đào đầu lưỡi tại c̠úc̠ Ꮒσα của nàng lôi trong ngoài hôn đến liếʍ đi, nàng gắt gao thấu thấu c̠úc̠ Ꮒσα rất là khéo léo xinh đẹp, Ninh Đào dùng sức dùng hai tay đem Võ Anh Phương hai bên Bạch di, huyên mềm mông tách ra, đầu lưỡi liếʍ c̠úc̠ Ꮒσα nàng, nước bọt đem c̠úc̠ Ꮒσα nàng biến thành ẩm ướt hô hô.
Võ Anh Phương da^ʍ phóng túng kêu, rêи ɾỉ. Ninh Đào đầu lưỡi lấy c̠úc̠ Ꮒσα nàng, ý đồ dò vào trong c̠úc̠ Ꮒσα nàng đi. Võ Anh Phương lúc này dùng miệng bộ triệt lấy Ninh Đào dương v*t, đầu lưỡi liếʍ qυყ đầυ, có khi hoàn đem Ninh Đào âm nang ngậm vào miệng, hút bọc.