Trái Gura Gura No Mi Tại Đô Thị

Chương 122: Bồi Thường

Nghỉ ngơi một lát xong, Ninh Đào hỏi:" Anh Phương chuyện sổ sách kia xử lí như thế nào rồi".

" Xử lí cũng xong rồi, Phạm Hoài Vũ cùng với rất nhiều người của Chính Phủ đều bị bắt, nhưng chỉ tội con cáo già Trương Khải Minh vẫn thoát được". Võ Anh Phương buồn bực nói.

Nghe vậy, Ninh Đào trầm tư, nếu muốn triệt để không chế Ninh Hải Thành Phố, không những muốn thống nhất toàn bộ Hắc Đạo mà còn phải Trương Khải Minh xuống để Võ Anh Phương lên làm Thị Trưởng.

" Ninh Đào, ngươi vẫn lo lắng chuyện của Trương Khải Minh sao, yên tâm đi, chỉ cần thϊếp còn sống, nhất định không để Trương Khải Minh cùng Trần Cục Trưởng động vô một cọng tóc của chàng". Nhìn thấy Ninh Đào trầm tư, Võ Anh Phương còn tưởng Ninh Đào sợ Trương Khải Minh sẽ đối phó mình.

Nghe Võ Anh Phương nói như vậy, Ninh Đào ấm áp, hiển nhiên nàng nghe được chuyện lần trước hắn bị bắt về Cục Công An ở Nam Thành:" Yên tâm đi, chỉ là một tên Trương Khải Minh vẫn chưa làm cho ta phải sợ, đối phó hắn cũng chỉ hơi phiền phức mà thôi".

" Kệ mấy việc đấy đi, bây giờ đến chuyện của chúng ta".

Ninh Đào cười hắc hắc nói, đứng dậy ôm Võ Anh Phương nên phòng ngủ.

Cả hai cùng nhau ngã xuống giường, Võ Anh Phương không chờ đợi được mà đã dùng tay móc dương v*t của Ninh Đào rồi nhẹ nhàng vuốt ve. dương v*t hắn dưới sự vuốt ve của Võ Anh Phương nhanh chóng biến lớn, rồi hắn thấy nàng cúi xuống, mở cái miệng nhỏ nhắn của mình ra rồi ngậm lấy mãnh long của hắn.

Lập tức hắn cảm giác được dương v*t của hắn đi vào trong một khu vực vừa ẩm ướt, vừa ấm ấm. Hắn nhắm mặt hưởng thụ Võ Anh Phương khẩu da^ʍ cho hắn. Môi nàng và lưỡi nàng vây quanh, mát xa c-c hắn, thỉnh thoảng nàng còn điều kiển lưỡi mình liếʍ một vòng quanh đầu c-c hắn, thậm chí nàng ngẫu nhiên còn dùng răng nanh cắn nhẹ lên khiến cho hắn vô cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

Ninh Đào cúi đầu nhìn Võ Anh Phương dùng đôi môi đỏ hồng của mình mυ'ŧ lấy con c-c hắn, đồng thời nàng còn dùng tay vuốt ve phần mà nàng không mυ'ŧ được, ngay cả bi rồng của hắn cũng được nàng chăm sóc kĩ lượng. Đợi nàng bú ʍúŧ thêm một lát thì hắn nói:

- A di, chúng ta làm tư thế 69 đi.

- Tốt!

Võ Anh Phương phong tao nói.

Ninh Đào nằm xuống, Võ Anh Phương lập tức vượt qua lập tức đè lên người hắn, tiếp tục công việc của mình

Ninh Đào nhìn qua Võ Anh Phương thì thấy da thịt phấn nộn của náng đã hiện lên màu đỏ nhạt, thân thể nàng thì mềm mại không xương, tản mát ra hương thơm giống như xuân dược khiến Ninh Đào cũng nhanh chóng bị dục hỏa đốt người, hắn đưa tay vuốt ve cặp mông tròn và đôi chân dài trắng nõn như tuyết, mềm mại như mỡ dê của nàng. Hai tay hắn không ngừng vuốt ve lên xuống khiến khuôn mặt Võ Anh Phương đỏ hồng, đôi mị nhãn thì nửa kép, môi anh đào khẽ nhếch làm cho thánh nhân nhìn thấy cũng không kìm lòng được, còn tiểu da^ʍ huyệt của nàng thì d*m thủy liên tục chảy ra không ngừng.

Hắn đưa tay cách qυầи ɭóŧ vuốt ve l-n nàng khiến nàng run rẩy không ngừng rồi nàng nhấc váy của nàng lên, tuột đi quân lót của nàng. Bờ mông xinh đẹp và mỹ lệ tiểu da^ʍ huyệt không hề giữ lấy, phơi bày toàn bộ trước mắt Ninh Đào. Mặc dù đã không biết xem bao nhiêu lần nhưng sau ba ngày mới đươc xem lại cái l-n thánh khiết, no đủ, râm rạp lông l-n của Võ Anh Phương khiến dương v*t Ninh Đào suýt chút nữa là phun ra.

Ninh Đào tách hai chân của nàng ra, đầu thì cúi xuống nhìn chằm chằm vào tiểu da^ʍ huyệt hồng phần đầy xinh đẹp của nàng. Võ Anh Phương cảm thấy một chút hơi nóng liên tục được phun trên l-n mình, rồi một giây sau thì nàng cảm thấy một đầu lưỡi thô ráp, ấm áp xâm nhập vào trong l-n mình. " Ah......" khiến nàng không kiềm được mình mà phát ra một tiếng kêu đầy mê hoặc.

Ninh Đào lè lưỡi liếʍ lấy hai cánh hoa xung huyết của nàng, đồng thơi dùng miệng mãnh liệt hút lấy nước từ trong chảy ra. Khuôn mặt Võ Anh Phương thì say hồng, mắt nàng thì nhắm nghiền, răng trên thì cắn nhẹ môi dưới, trên mặt đều hiện lên vẻ hưởng thụ, còn phía dưới nàng thì mãnh liệt phun ra mật hoa. Ninh Đào giống như mấy ngày chưa được uống nước vậy, bao nhiêu mật hoa nàng tiết ra đều được Ninh Đào hút hết khiến mặt mũi của hắn dính đầy dâʍ ɖị©ɧ bạch nhũ của nàng.

Võ Anh Phương hai tay thì nắm lấy dương v*t Ninh Đào, vểnh lên bờ mông để con rể tương lai của nàng từ phía sau liếʍ lấy tiểu da^ʍ huyệt.

Chứng kiến bộ dáng muốn ngừng mà không được của a di, Ninh Đào càng thêm ra sức liếʍ l-n nàng, thỉnh thoảng thì hắn còn liếʍ lấy sung huyết âm thạch của nàng. Hai người vẫn tiếp tục như vậy thêm một lát thì Ninh Đào xoay người, bắt nàng quỳ ở đó rồi hắn dùng tay vịn chặt eo thon của nàng, kê dương v*t nhắm ngay cửa mình của nàng rồi hai tay hắn phát lực, kéo thân thê nàng xuống." Bặc tư....." một tiếng, dương v*t hắn ngay ngắn đâm vào trong vết nứt màu hồng phấn ngập đầu nước kia của a di, đại bộ phận dương v*t của hắn khi vừa đút vào trong l-n nàng thì lập tức bị tầng tầng lớp lớp da thịt mêm mại vây quanh và siết chặt lấy khiến cho hắn muốn bắn ra vậy.

Võ Anh Phương " Ah..." một tiếng, rồi nàng quay đầu liếc nhìn Ninh Đào, trong mắt nàng tràn ngập bất đắc dĩ, u oán, còn có những tia hưng phấn và hưởng thụ, phảng phát như đang trách cứ lấy Ninh Đào lỗ mãn, nôn nóng như con khỉ nhỏ......

Ninh Đào cười cười như hối lỗi, nhưng hai tay của hắn vẫn hướng lên cặρ √υ' của nàng. Mặc dù vuốt ve cách quần áo nhưng hắn cẫn cảm nhận được sự mềm mại, đàn hồi của bộ ngực nàng làm hắn yêu thích không buông tay.

Ninh Đào lúc mạnh mẽ, lúc chậm rãi đem dương v*t cắm trong l-n a di ma sát lấy để cảm thụ lấy kɧoáı ©ảʍ từ âm đ*o nàng. Lúc Ninh Đào động thì tường thịt trong âm đ*o nàng sẽ dùng sức siết chặt, lúc thì buông lỏng rồi lại siết chặt, buông lỏng. âm đ*o nàng va dương v*t của Ninh Đào đang cùng nhau hợp tác, hỗ trợ lẫn nhau khiến cho Võ Anh Phương cảm thấy từng trận tô ngứa, tê dại, kɧoáı ©ảʍ đang đánh nát lý trí của nàng. Làm nàng muốn mở miệng hét to lên nhưng nàng chỉ cắn chặt răng ngà, yên lặng chịu đựng lấy loại cảm giác này.

Nhưng Ninh Đào cũng chơi ác, mỗi lần đút vào thì chỉ đi được một nửa rồi lại rút ra, cái cảm giác gãi không đúng chỗ ngứa này làm Võ Anh Phương khó chịu vô cùng. Nàng nhiều lần quay đầu lại u oán nhìn Ninh Đào.....Ôi, thật là một đôi mắt làm say mê lòng người! Đột nhiên dương v*t Ninh Đào mãnh liệt đâm tới, đâm tới tận cùng da^ʍ huyệt của nàng khiến cho nhiều ái dịch nóng nổi liên tục dội lên đầu c-c hắn. Ninh Đào vịn eo nàng, dương v*t liên tục tấn công mãnh liệt, liên tục va chạm lấy kiều nộn hoa tâm của nàng làm cho Võ Anh Phương không nhịn được mà vong tình kêu lên:

- Ah... Ah... Nha... Lão công... Ah... Tốt kí©ɧ ŧɧí©ɧ... Ah... Ah... Ah...

Đột nhiên Võ Anh Phương rời khỏi Ninh Đào con trym lớn, rồi nàng xoay người đối mặt với Ninh Đào. Ninh Đào thấy nàng hai mắt nhắm hờ, hô hấp thì gấp gáp, bàn tay run rẩy nắm lấy dương v*t Ninh Đào để ngay trước l-n mình. Ninh Đào hiểu ý, liền động mạnh eo một cái, dương v*t lập tức phá cửa mà chui vào trong làm Võ Anh Phương thư sướиɠ mà kêu lên:

- Ah... Sảng khoái... Hảo bổng...

Môi anh đào nàng khẽ nhếch, phát ra một chút tiếng rêи ɾỉ làm Ninh Đào chịu không được, cúi đầu hôn lên cặp môi thơm. Hắn điên cuồng hút lấy nước bọt ngọt ngào trong miệng nàng, càng dùng đầu lưỡi mình cuốn lấy, dây dưa đầu lưỡi trơn trượt của nàng để có thể cùng nhau trao đổi nước bọt. Ninh Đào điên cuồng nhún mông như cuồng phong bạo vũ, mỗi lần rút ra khỏi hai cánh hoa màu mỡ kia thì hắn sẽ mang ra theo trận trận chất mật thơm ngào ngạt, làm ga giường ở phía dưới liên tục bị ẩm ướt.

Đang lúc đầu lưỡi hai người dây dưa thì cao trào của Võ Anh Phương đã đến, Ninh Đào cảm thấy đại lượng âm tinh nóng hổi cuộn cuộn từ trong hoa tâm của nàng phun thẳng lên đầu c-c mình. Cái loại cảm giác sảng khoái không thể kháng cự này khiến cho toàn thân Võ Anh Phương run rẩy không thôi, nàng nằm ở dưới dùng sức ôm chặt lấy Ninh Đào, môi thì để vai Ninh Đào rồi hung hăng cắn xuống.

Bả vai Ninh Đào đau nhức nhưng làm cho hạ thể hắn lại cảm thấy thoải mái không nói lên lời khiến cho dương v*t đang cảm thụ kɧoáı ©ảʍ trong âm đ*o nàng nhảy lên vài cái. Một lát sau thì Ninh Đào rút dưng vật ra, hắn ngồi dậy rồi để Võ Anh Phương ngồi đối diện mình. Hắn một tay vuốt ve lưng ong tuyết trắng của nàng, một tay nhào nắn cặρ √υ' đầy đặn của nàng khiến nàng hưng phấn, rêи ɾỉ không thôi.....

Còn ở phía dưới thì hắn để dương v*t của mình ngay giữa da^ʍ huyệt của nàng mà ma sát lên xuống, hắn mài cho đến khi Võ Anh Phương ngứa ngáy khó nhịn, phải thẹn thùng kêu hô:

- Ah....... Con rể!... Lão công!... Đừng có lại cọ xát... Da^ʍ huyệt lại ngứa chết a!... Nhanh!... Mau đưa con trym lớn chọc vào... Cắm vào của ta tiểu da^ʍ huyệt!... Cầu... Ngươi... Cầu ngươi dùng sức đ-t ta... Có được không?.....

Nhìn xem thần sắc dâʍ đãиɠ, khó nhịn của nàng, Ninh Đào liền đem dương v*t nhắm ngay miệng l-n, nàng lập tức liền nâng cặp mông to của mình lên rồi nhanh chóng ngồi xuống, nuốt chửng hết dương v*t của Ninh Đào đến khi nó đυ.ng phải hoa tâm của mình thì nàng mới thôi.

"A!... Tốt phong phú đó!... Lão công... Của ngươi... Con trym lớn... Giỏi quá ah..." Cặp mông Võ Anh Phương nhanh chóng lên xuống, phát ra những tiếng " phạch ", " phạch " vừa vui tai vừa dâʍ ɖu͙©. Võ Anh Phương giãy dụa eo thon, ngực to loạn run, hai tay nàng thì vịn vai Ninh Đào, cặp mông thì càng lộng càng nhanh đồng thời nàng siết chặt cơ thịt trong âm đ*o mình, đem tiểu Ninh Đào đang ở bên trong kẹp chặt lại khiến Ninh Đào thoải mái vô cùng.

- Hảo con rể... Sướиɠ quá!...... hết thảy đều....... cho ngươi!... Đó!... Đó!... Da^ʍ huyệt sướиɠ muốn chết! Đó... Đó... Đó..... đó đó đó đó... Sướиɠ ah... Ah ——

Mồ hôi hương theo nàng lên xuống mà nhỏ giọt liên hồi, môi nàng lúc tách lúc hợp phát ra những tiếng thở gấp, mái tóc đen nhánh theo nàng lắc lư mà bay tứ tán kết hợp với âm thanh rêи ɾỉ khoái hoạt của nàng cùng với những tiếng " bạch! bạch " khi mông nàng đυ.ng phải đùi hắn tạo nên một bản nhạc mỹ diệu, khiến lòng người say mê.

Nàng lên xuống được vài trăm cái, d*m thủy giống như đê vỡ bờ, không ngừng từ trong sâu da^ʍ huyệt của nàng chảy ra khiến cho đùi của Ninh Đào dính đầy nước của nàng. Ninh Đào cũng phối hợp hoàn hảo với nàng, khi nàng hạ mông xuống thì hắn đem tiểu Ninh Đào đâm lên khiến nàng thoải mái như muốn chết đi, khiến nàng phát ra thanh âm nũng nịu đầy dâʍ đãиɠ:

- Ai hừm!... Hảo con rể... Ta vừa muốn tiết... Ôi!... Không được!... Lại... Lại... Muốn tiết... Tiết!...

Thân thể yêu kiều của nàng điên cuồng run rẩy, vừa ôm chặt Ninh Đào vừa dùng cắn mạnh vào vai hắn khiến cho hắn thoải mái không nói lên lời. Hơn nữa ở phía dưới, lượng lớn d*m thủy nóng nổi từ trong hoa tâm nàng tiết ra phun thẳng lên đầu c-c hắn đồng thời tiểu da^ʍ huyệt nàng cũng mυ'ŧ chặt lấy dương v*t hắn, khiến Ninh Đào kiên trì không nổi.

- A di, ta muốn bắn!

Nói rồi hắn bệ lấy cặp mông tròn của nàng chạy nước rút, Võ Anh Phương cũng liều mạng phối hợp, uốn éo mông mình để Ninh Đào nhanh chóng bắn ra. Rốt cục, dưới sự kiên trì của hai người thì tiểu Ninh Đào cũng phun ra. Từng cổ tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng như dung nham, liên tục được phun thẳng lên hoa tâm nàng khiến Võ Anh Phươnh một lần nữa đạt đến cao triều. Trải qua hai lần cao trào liên tục, sức lực toàn thân của nàng như muốn mất hết mà vô lực nằm xuống giường.

Sau khi nghỉ ngơi một lát thì Võ Anh Phương lại đòi tiếp, mặc dù đã ra hơn ba lần nhưng nhiêu đó vẫn chưa khiến nàng cảm thấy đủ. Hai người cùng nhau giao hoan hơn hai canh giờ, lúc Võ Anh Phương lần thứ n tiết ra âm tinh thì Ninh Đào cũng lần thứ hai phun đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong tử ©υиɠ của nàng thì cuộc giao hoan lần này mới kết thúc.