"Đến đây, ngươi buông tay ra." Mộ Dung Thanh Viễn ngồi dậy, ôm thân thể Cố Thiêm luật động, một tay nhân cơ hội mò đến ngọc hành phấn nộn của hắn, nắm chặt, ngón cái chậm rãi niết cái đỉnh mềm mại.
"Ưʍ...... A...... Không...... Không cần......" Cố Thiêm bụm mặt, tay chân đều run rẩy không chịu không nổi, thân thể lại mềm nhũn vô lực, từ từ trượt xuống khỏi trong l*иg ngực cường tráng hữu lực, lại vội vội vàng vàng ôm lấy bả vai nam nhân, chôn sâu mặt vào gáy y, kề sát như vậy thật sự chịu không nổi.
"Ưʍ...... A...... A...... A......"
Tiếng rên tỉ tiêu hồn thực cốt của nam nhân truyền đến bên tai, mang theo hơi thở quyến rũ, con ngươi Mộ Dung Thanh Viễn lóe lên một mảnh ám dục, tay không ngừng chăm sóc vật nhỏ đã sưng to, một tay nâng cái mông mềm mượt của Cố Thiêm, đối với tiểu huyệt cỏ dại lan tràn hung hăng rút ra, lại dùng lực cắm xuống đến cùng!
"A...... A...... Sắp bị...... Thao hỏng...... Ô ô......" Kɧoáı ©ảʍ từ tận xương cốt ập đến như thủy triều, cảm giác tê mỏi nháy mắt thổi quét toàn thân hắn, Cố Thiêm ôm bả vai nam nhân, bàn tay đặt sau lưng nam nhân khó nhịn cào mạnh một cái, cào ra năm vệt đỏ.
"Tê......" Nam nhân hít một ngụm khí lạnh, tay bóp chặt phiến mông tuyết trắng, trừu động càng thêm làm càn, không chút thương tiếc đùa giỡn mị thịt bên trong huyệt khiến hắn từ trong ra ngoài sướиɠ đến nhũn cả người. Bị nam nhân giam cầm ngọc hành, đùa bỡn đến sung huyết, bóp chặt đến phát đau run lên, có cái gì đó liều mạng muốn lao ra, Cố Thiêm nhịn không được liền ưỡn thẳng lưng, cầu nhận thêm được nhiều hơn.
"Ô ô...... A hức...... Thật là khó chịu...... A......"
Ngược lại nam nhân cố tình không chịu phối hợp, dừng tay lại, dươиɠ ѵậŧ lại đánh tới điểm mẫn cảm khiến hắn sướиɠ muốn chết.
"Cho ta nhìn mặt ngươi có được không?" Nam nhân xoa xoa cái lưng bóng loáng, giống như là đang trấn an con mèo nhỏ giãy dụa.
Đỉnh du͙© vọиɠ của Cố Thiêm bị nam nhân trêu chọc nóng lòng muốn phát tiết, nhưng trước mắt lại cứ dụ dỗ rõ ràng cố tình không cho phát tiết, ánh mắt Cố Thiêm lập tức phiến đỏ.
Cảm giác sung sướиɠ từ chỗ đó truyền đến đã khiến hắn mong mỏi đến cương lên, muốn ngừng mà không được, như vậy, như vậy không phải khiến hắn khó chịu muốn điên luôn sao?
Hắn hoảng hốt run run tay muốn sờ soạng ngọc hành đang dựng thẳng của mình, lại bị nam nhân ngăn lại, "Không nghe lời, hửm?"
Âm cuối mang theo ý tứ hỏi lại, nhưng lại khiến người không thể phản kháng. Đôi lông mày thoáng nhướn lên, lực uy hϊếp mười phần.
"Cho ngươi, thế nhưng ngươi phải ngoan." Mỗi khi nam nhân ở bên trong thân thể hắn luật động một chút, thì sẽ xoa vỗ ngọc hành đang run run gấp gáp một cái.
Đặc ân đã hứa, ra oai cũng đã ra, thế nhưng chính là không cho thống khoái.
"Cho ta...... Khiến ta...... Bắn...... Đi...... Ô ô...... Ngứa chết ...... A huyệt...... Ngứa chết ......" Cả người Cố Thiêm đều không ổn định, hắn muốn phát cuồng, không ngừng rầm rì cầu hoan cọ xát trên người nam nhân, suy nghĩ đã hỗn loạn, tôn nghiêm cuối cùng tựa hồ lập tức sụp đổ!
"Cho ta xem mặt của ngươi!" Mộ Dung Thanh Viễn ra lệnh, cùng lúc đó dương căn hung hăng đâm vào bên trong huyệt hắn, tay nắm ngọc hành đã sưng đến mức run lên bần bật, Cố Thiêm cả người đều co rút run rẩy nẩy lên.
Nghiệt căn run run, một cỗ khoái ý lập tức muốn phun bắn ra!
Nam nhân lại che lấy ngọc hành, ngón cái gắt gao chặn lại, cố tình không để khoái ý có thể phóng thích!
"A...... A...... Không cần...... Cầu...... Cầu...... A...... Cho ta...... Cho ta......" Cố Thiêm bị khi dễ nước mắt ròng ròng, đầu liều mạng dụi vào vai nam nhân, cắn chặt răng, vô lực lôi kéo bàn tay nam nhân đang giam cầm du͙© vọиɠ chính mình.
"Ngẩng đầu lên!" Mộ Dung Thanh Viễn lại đưa ra mệnh lệnh, trong thanh âm mang theo uy nghiêm khiến người khác không thể kháng cự, "Nghe lời, ta sẽ cho ngươi ngay lập tức, tất cả đều cho ngươi." Lời này y lại nói ôn nhu vô cùng, hôn hôn tai hắn, ngay cả chính mình cũng chưa từng nhận ra ngữ khí đó tất cả đều là sủng nịch.
Hắn nóng như đang quay cuồng trong dung nham, cái nóng thiêu đốt chiếm hữu lý trí hắn, Cố Thiêm ẩn nhẫn đến mức cả người toát ra mồ hôi, từng giọt từng giọt sau lưng dính bết từng sợi tóc của hắn. Hắn cảm giác mình sắp ngất rồi.
Rốt cuộc vẫn là ngẩng đầu lên, du͙© vọиɠ chiếm hữu hắn làm cho cảm giác mất tự nhiên hầu như không còn, ánh mắt lắp bắp nhìn về phía nam nhân.
Nháy mắt, trong phòng nến đỏ ngọn đèn kí©ɧ ŧɧí©ɧ, Mộ Dung Thanh Viễn chờ đợi chính giờ khắc này, cả người lặng yên không một tiếng động, vụиɠ ŧяộʍ đem ánh nến điểm lên mặt người nọ.
"Ngươi...... Ưʍ......" Trong ánh mắt lóe qua một tia hoảng loạn, Cố Thiêm hai má đỏ ửng không biết là ngượng ngùng hay vẫn là tìиɧ ɖu͙© làm chủ, vẻ mặt đáng yêu khiến y cồn cào trong lòng.
Ánh mắt hắn đành phải trốn tránh nhìn chung quanh, hàng lông mi cong cong thẹn thùng lại không có chỗ né tránh, trên cánh mũi cư nhiên còn có một chấm đỏ, yêu diễm lại hoạt bát.
Mắt hạnh, môi anh đào, sống mũi cao thẳng lại có một phần thanh tú, nhất tiếu khuynh thành, phong tình vạn chủng.
Thật sự là mỹ nhân, nam nhân này so với nữ tử còn diễm lệ hơn.
Mộ Dung Thanh Viễn nhìn chằm chằm không rời mắt, tay lại không quên đáp ứng lời hứa hẹn. Ngón cái xoa nắn ngọc hành sưng đỏ của người nọ hai phát, hạ thân đỉnh đỉnh vào điểm mẫn cảm.
Cố Thiêm thở dốc mãnh liệt, trong thân thể dường như cái gì đang chảy mạnh xuống! Lửa nóng tầng tầng thiêu đốt, rốt cuộc đem hắn châm lên!
"A...... A......" Ngọc hành giật mạnh, bắn ra! Từng luồng dịch trắng đυ.c vội vã phun bắn trên tay nam nhân, trên l*иg ngực, trên bụng, dính nị thành một mảnh.
Chỗ huyệt bên trong lại càng khó nói, mị nhục mẫn cảm, co rút chảy nước ra bên ngoài, tí tách giữa đùi hắn, róc rách làm ướt nhẹp nơi giao hợp chặt chẽ của hai người.
Bị nam nhân xem sạch, còn bắn, như vậy thật sự...... dọa người......
Cố Thiêm ảo não mím chặt môi, nhắm lại mắt, cố gắng tự lừa mình dối người.
"Hóa ra bản thân hái hoa tặc chính là đóa hoa." Mộ Dung Thanh Viễn nhìn người con trai kiều mị trong lòng mình, nhịn không được trêu chọc, "Bên này lại khác, tại hạ cũng đường đường là hái hoa tặc, nhưng chỉ hái những đóa hoa quyến rũ như thế này thôi!"
"Đừng...... Đừng...... Nói......" Nam nhân cố ý nói khiến Cố Thiêm càng thêm xấu hổ vô cùng, giãy dụa lập tức muốn ngồi dậy. Hắn tính toán trong lòng nghĩ: Không thể để nam nhân tìm được hắn, may mắn nam nhân này là người mới tới đây, không biết mình là ai, sau này thấy nam nhân này hắn nhất định phải trốn tránh đi!
Cố Thiêm nóng lòng tránh thoát ràng buộc của nam nhân, nâng cao mông lên, dùng cả tay và chân muốn bò xuống dưới giường.
"Phốc......"
"Ách......" Dươиɠ ѵậŧ thô to của nam nhân còn chưa bắn tinh mang theo từng tia chất nhầy từ trong tiểu huyệt hắn rút ra, đôi chút ma sát khiến Cố Thiêm nhịn không được nhũn chân, lập tức ngã vật ra giường.
"Thế nào, sướиɠ xong rồi liền trở mặt không nhận người?" Mộ Dung Thanh Viễn chụp tới, nhấc vòng eo mảnh khảnh lên, lại đặt Cố Thiêm ở dưới thân, "Nơi này của tại hạ còn cực kì cứng rắn, cũng rất khó chịu, mỹ nhân liền bỏ mặc nó mà chạy đi như vậy sao?"
Trong lúc nói chuyện, dương căn bị nam nhân cố ý đỉnh đỉnh giữa đùi Cố Thiêm, "Còn một cái tiểu huyệt khác, hôm nay tại hạ cũng muốn ăn hết một lượt!"
Cố Thiêm bị nam nhân ép tới không thở nổi, hai tay lung tung xô đẩy nam nhân, nghe nam nhân vừa nói như vậy, sợ tới mức nhanh chóng kẹp chặt hai chân, hốt hoảng nói: "Chỗ đó! Chỗ đó không thể!"
"Vì sao không thể? Chỗ đó cũng là địa phương tuyệt mĩ." Mộ Dung Thanh Viễn tay đã hướng tới chỗ chặt chẽ đó sờ soạng, hoa hạch đã sớm bị y chơi đùa tiết không biết bao nhiêu lần, cắm vào không phải là sự tình thuận lý thành chương sao?
"Không cần...... Không cần......" Chỗ đó bị nam nhân đùa giỡn, Cố Thiêm lập tức nhũn ra, thanh âm trầm khàn, không có lấy một điểm phản kháng, đầu ngón tay xoa xoa ngực nam nhân, rầm rì cự tuyệt nhưng lại giống như là mời gọi.
Thật sự là quyến rũ, mỗi một cử động đều như là đang câu dẫn y.
Mộ Dung Thanh Viễn sớm bị Cố Thiêm vô tình trêu chọc không thể dịu xuống, tìm lối vào chỗ đó, tay cầm lấy dương căn chính mình, sau đó chậm rãi đẩy dươиɠ ѵậŧ vào bên trong.
"A --" Cố Thiêm đau đến cứng đờ cả người, ôm cổ nam nhân khóc thút thít nói: "Đau -- chết --"
Đột nhiên Mộ Dung Thanh Viễn cảm giác có điều gì đó ở một khắc này trở nên khó lý giải.
Chỗ đó vẫn chưa khai bao!? Miệng huyệt căng chặt kẹp hắn tiến không được, lùi cũng không xong.
"Nơi này chưa từng có người vào sao?" Mộ Dung Thanh Viễn xoa mông Cố Thiêm trấn an, kinh ngạc hỏi.
"Không...... Không có...... Đều...... Đều...... Chưa từng......" Cố Thiêm đau đến mức hớp mấy ngụm khí lạnh, huyệt sau chẳng qua là bị hắn chơi nhiều lần, sau đó còn sờ soạng chỗ đó từ tiểu quan quán đến nơi này, cho nên đâm vào thông suốt không gặp trở ngại, không có một chút thống khổ. Còn huyệt này....
Nhất thời nam nhân không kịp suy nghĩ, hái hoa tặc cư nhiên là xử nam? Xem ra đây là hái hoa tặc ngây thơ nhất rồi.
Cảm giác trong lòng đang là vui sướиɠ hay là cái gì khác, tâm tư nam nhân ở một khắc này bắt đầu trở nên phức tạp, mặc kệ như thế nào, hắn nhất định sẽ không bỏ qua mỹ nhân này dễ dàng như vậy!
Du͙© vọиɠ đã đi vào một nửa, hắn đành phải đẩy eo, một lần là cắm vào hoàn toàn.
"A...... A...... Ô ô...... Đau quá...... Đau...... A......" Cố Thiêm cắn môi, trong mắt ầng ậng nước, thò tay đánh nam nhân, "Đi ra ngoài...... Đi ra ngoài...... Ô ô......"
Nam nhân kéo Cố Thiêm ngón tay tới bên miệng hôn hôn, "Ngoan, một chút sẽ không đau nữa."
Cố Thiêm chỉ cảm thấy miệng hoa huyệt trướng đau lợi hại, liệt, chắc chắn sẽ bị thao liệt!
Hắn bất mãn hung hăng trừng mắt nhìn nam nhân, nơi này không thoải mái chút xíu nào!
"Ngoan...... Ngoan...... Thả lỏng......" Nam nhân nhẹ giọng trấn an, đợi huyệt thịt Cố Thiêm chậm rãi thả lỏng, mới bắt đầu luật động.
Khỏa đậu sưng đỏ bị nam nhân xoa nắn mạnh bạo, lại phối hợp đưa đẩy chậm rãi, dần dần Cố Thiêm cũng bớt đi cảm giác khó chịu, ngược lại là từ chỗ đó dâng lên một loại tê dại kỳ lạ.
.
.
.
Cuối cùng anh công cũng nhìn được mặt vợ rồi~~~
Các bác có nhận thấy điều gì không?
Đúng rồi đấy, chúng nó cᏂị©Ꮒ nhau hết 4 chương vẫn chưa xong : ))))))
Mỗi chương hơn 2000 từ mà chúng nó vẫn chưa cᏂị©Ꮒ xongggg 凸( ' ロ ' )凸
Anh công sung sức với kiên nhẫn vcl luôn ạ : )))))
Chương sau là cᏂị©Ꮒ xong nhé các bác : ))))
P/S: Vẫn mong mọi người góp ý bản edit của mình, có chỗ nào đọc chưa thuận mắt, chỗ nào khó hiểu thì comment để mình sửa lại nha. Cảm ơn mọi người (シ_ _)シ