Vợ Cả

Chương 17: H+

Bầu trời bắt đầu sẫm tối, trong căn phòng không khí không hơn không kém mức u ám ngoài kia.

Tiểu Khê hai tay nắm lấy gấu áo, mặt cúi gầm. Nàng không hiểu vì sao khi trở về từ phòng Bà Hai thì Đổng Trác trở thành như vậy...!

Hắn cứ thế không thèm ngó nàng, mày kiếm không ngừng nhíu chặt, đôi mắt liếc nhìn mặt đất làm nó muốn nứt ra, nơi thở thì đè nén, l*иg ngực theo đó cũng phập phòng.

Nàng như mèo nhỏ xa lạ mọi thứ, môi nhỏ không ngừng hé mở, rồi đong đóng lại. Khó hiểu nhìn hắn.!

Không khí bổng chốc ngừng động, xung quanh im lặng lạ thường.

"Còn không cút theo nó". Đổng Trác nghiêm giọng, phá vỡ không gian im tỉnh

Tiểu Khê nàng nhìn hắn, càng ngày càng mơ hồ... Do dự rồi bước lại trước mặt hắn.

"Cậu --- Cậu Hai ? Anh nói gì vậy?".

Hắn liếc nhìn nàng, đôi mắt dần đỏ lên, lớn giọng "Tôi nói em đấy.! Cút theo nó đi --- hôm nay không phải tình tứ ngoài sân sao?".

"Sao cậu lại nói em như thế --- em và Cậu Ba không có gì cả".

"Biết là Lăng Triết sao? Hừ.!". Hắn thấy đôi mắt nàng đã lu mờ nước, chỉ cần chạm nhẹ liền tuôn trào ra, hắn đứng phắc dậy "Khóc? Khóc cái gì? Tôi ăn thịt em à?".

Nàng cũng đã không kiềm nỗi, nước mắt cũng tuôn. Sao hắn có thể nghi ngờ nàng?

Đổng Trác khựng lại, hắn nhìn chằm chằm gương mặt lấm lem nước mắt của nàng, nhịn không được mà muốn ôm!!!

"Thôi --- ngày mai còn về nhà ba mẹ em! Mau nín".

"Hừ! Hức ~ hức --- ".

Đổng Trác thở dài, thân hình cao lớn ôm lấy nàng vào lòng, bắt đắc dĩ "Đây là lần cuối tôi thấy em thân thiết người đàn ông khác --- kể cả Lăng Triết !!!".

"Hưm --- hức hức". Nàng vẫn một phen uất ức

Đổng Trác giờ nhận thấy, nàng quá ỷ vào hắn rồi. Lúc trước chỉ cần xuống giọng là ngoan ngoãn nín khóc.! Bây giờ thì hay rồi --- giận lại nữa chứ.

Hắn cười khổ ! Nhưng nội tâm vui vẻ hân hoan.

Bế xốc nàng lên giường, quăng xuống.

"Càng ngày càng khó thuần phục --- mèo hoang như em làm tôi điên lên rồi !!! Từ nay còn làm tôi khó chịu lần nữa tôi không tha cho em ! ".

"Cậu --- hức hức ~ ". Âm thanh nghẹn ngào đáng yêu cứ thế lọt vào tay hắn.

Đánh thức ngay chỗ đang mềm nhũn phía dưới.

Cơn thú tính bọc phát, hắn rất nhanh thành thạo cởi hết đồ nàng, mặc cho nàng ư a không cho.

Thân hình nhỏ nhắn, trắng hồng cứ thế ngay tầm mắt. Vừa nhìn đã biết sờ vào rất đã tay. Cộng với vẻ khóc thút thít không cam lòng của nàng làm hắn muốn nổ tung.

Gậy thịt vượt mọi rào cản, bắn thẳng ra ngoài. Cứ thế hiện ngay tầm mắt Tiểu Khê là khúc thịt vừa to vừa sẫm màu, gân xanh chạy dọc theo côn ŧᏂịŧ, đám lông mao cứng cỏi, đen xoắn.

Đổng Trác nhìn ra vẻ biến hóa của nàng, nhếch mép "Thèm rồi sao? Còn không mau tới ăn".

Không phải nàng muốn mà là phía dưới không ngừng dinh dính khó chịu. Động nhỏ ngày càng trống rỗng, ngứa ngáy kéo theo nước dịch chảy ra, núʍ ѵú mẫn cảm nhanh dựng đứng lên như nụ hoa nhỏ chờ nam nhân chơi đùa.

"Ưm ~ tất cả tại Cậu ! A ~ khó chịu quá". Nàng hai mắt lưng tròng lệ, uốn éo nhìn hắn

"Nữ nhân da^ʍ đảng.! Có phải ai em cũng thế hay không?". Vừa nói hắn hung hăng bóp lấy bên vυ' nàng, mạnh mẽ xoa.

"Ư --- ư --- không ! Không có". Trong cơn sung sướиɠ từ vυ' truyền tới nàng đứt quản phản kháng

"Còn nói không? Nước ra như lũ thế này là muốn dìm chết tôi?". Hắn kéo nàng nằm xuống, hai chân mở lớn. Tiểu huyệt e ấp nở rộ ra, hai múi thịt mấp máp kéo dâʍ ŧᏂủy̠ thành một mảng lầy lội.

"Co bóp? Hahaha ----". Thèm đến nỗi co bóp để bớt cơn ham muốn.! Được hắn hảo hảo dậy nàng.

Côn ŧᏂịŧ đen xì nhấm ngay cửa huyệt, qυყ đầυ to lớn dần bị động nhỏ ăn hết. Cảm xúc sung sướиɠ lan tràn khắp hạ thân hắn, mảng ấm áp làm hắn muốn điên lên.

Đẩy hông, kịch liệt ra vào...!!! Cảm giác tuyệt vời không lời diễn tả! Chỉ biết hiện tại muốn làm chết nàng, làm cho nàng cầu xin hắn...!!!

"Ư ---- huyệt non của em đang không ngừng ăn lấy gậy tôi! Ân --- mẹ nó thật sướиɠ". Hắn nhắm mắt hưởng thụ, một tay xoa nắn vυ' nàng, tay còn lại nắm lấy một chân nàng, kéo căng ra.

"Ư... a... !!! Không --- nhanh chút nữa ~ ô ô -----".

Hắn kịch liệt dập vào người nàng, hai tiểu bi phía dưới đập vào mông nàng. Hắn thật muốn nhét luôn khúc thịt dư kia vào trong động nhưng huyệt của nàng không chứa nỗi --- không cẩn thận làm bị thương.

"Ư a --- đừng đυ.ng ~ A ! Không cần --- không cần". Tiểu Khê sợ hãi cầu xin, ngón tay hắn vẻ loạn trên bụng nàng, tiếp đến đè lên âm đế của nàng, ấn ấn xuống...!!!

Tiểu Khê như muốn nổ tung !!! Kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá lớn nàng thật nhận không nỗi. Từng dòng điện cứ thế quanh quẫn nơi hạ thân, mang đến kɧoáı ©ảʍ chưa từng có.

"Còn dám la? Em muốn cắn đứt tôi này ---- A! Da^ʍ nhi quá mẫn cảm".

Hơi thở Đổng Trác ồ ồ !!! Hắn cố gắng kìm lại để không bắn ra. Cứ thế côn ŧᏂịŧ to dài không ngừng chen chút vào động nhỏ.

Âm thanh "bành bạch" liên tục phát ra nơi giao hoang.

Hắn bắt đầu điên cuồng hơn. Không màng nàng có đang sung sướиɠ hay đau đớn côn ŧᏂịŧ mượn dâʍ ŧᏂủy̠ đâm mạnh vào trong, đỉnh đến nơi mềm mại nhất.

Nàng run rẩy, cảm giác sung sướиɠ - đau đớn cứ thể làm nàng chỉ biết thở dốc nhận mà không dám lên tiếng.

Hàng loạt tư thế diễn ra --- Đổng Trác ép nàng lên vách cửa, cho nàng dựa hẳn vào tường, hai tay bỡ lấy giữa nhượng chân nàng, ép chân sát vào ngực. Côn ŧᏂịŧ thăng hoa đâm thẳng.

"Ư --- ư --- không được !!! Căng quá rồi --- ơ ... ơ Trác ~ xin anh".

"Hừ.! Hừ.!". Hắn thở nặng nề như muốn phun ra khói

Hai người cứ thế quen mất thời gian, bản thân trầm luân vào men tình, trầm luân vào nɧu͙© ɖu͙©.

Phụ nữ và đàn ông ---- mảnh mai và thô bạo! Dẫy dụa cùng phản kháng! Ôn nhu và thô bạo! Như bóng với hình! Họ thân mật đủ mọi nơi! Làm rất nhiều chuyện mới mẻ! Làm cho hai trái tim dần chung nhịp đập! Làm họ hoà vào nhau! Làm nên duyên nợ.!?

_______________________________________

.Xin lỗi 😭 sẽ bù chương ~ bù chương mà 😭 đừng bỏ ta!!!!! A !!!!!! 💢