Vợ Cả

Chương 27: Vợ chồng (h+)

Bầu trời thôn Vi Huyên hôm nay một màu xanh thẩm...

Đoàn rước dâu nối nhau hướng cùng một hướng.

Đổng Trác dẫn đầu phía trước, đố ai biết được trong lòng hắn đang rạo rực thế nào.

Con đường từ nhà Đổng Trác đến nhà nàng không tính là xa, nhưng hôm nay đối với Đổng Trác đi thật vất vả.

Khung cảnh rực rỡ cùng với dòng người tay cầm sính lễ, nối nhau mà đi cộng thêm sự tò mò, cùng hò hét của đám con nít trong thôn --- càng làm không khí bỗng náo nhiệt tăng đôi.

Bên này, ba mẹ Phúc đã đứng đợi sẵn. Tiểu Khê còn ở trong phòng.

Nàng hồi hộp không thôi, trái tim không ngừng nhảy nhót liên hồi...

Nhà trai cũng tới!!!

Đổng Trác đứng trước cửa đợi trình lễ vật --- hắn đoán nàng hiện giờ thấy hồi hợp, cũng bộ dáng e thẹn không dám nhìn hắn...

Hắn 3 ngày không nhìn thấy nàng, hắn có chút trẻ con nghĩ: không biết nàng ra sao? Có thay đổi gì không? Và nàng khoác trên người áo cô dâu sẽ xinh đẹp như thế nào?

"Anh Hai? Sao không đi vào?". Lăng Triết từ phía sau đẩy vai hắn, Đổng Trác giật mình phát hiện mọi thứ đã xong, tiến nhanh vào nhà.

Vì làm lễ ở nhà cũ, nên căn nhà có chút chật hẹp.

Ba mẹ hai bên cùng ngồi xuống, Đổng Trác đứng chấp hai tay ở phía trước, nghe người chủ trì hôn lễ đọc.

Nói nghe cũng không phải, Đổng Trác đặc biệt rất không chuyên tâm, trong đầu óc cứ lẩm nhẩm tên Tiểu Khê không ngừng.

Cô dâu từ trong buồng bước ra, ngượng ngùng nàng đứng bên cạnh Đổng Trác.

Đổng Trác nhìn qua nàng, quả nhiên y như hắn tưởng tượng... Nàng không những xinh đẹp mà còn đáng yêu khôn xiết --- ngay bây giờ hắn muốn.....

Cùng dân rượu lên hai bên gia đình, tiếp đến là trao cho nhau vật định ước... Hai chiếc nhẫn nhanh chóng hẹn thề đeo vào tay 2 người!!! Cũng giống như chỉ có duy nhất ngón áp út có mạch máu đến tim và cuộc hôn nhân này cũng chỉ có duy nhất!

Đến giờ Tỵ, rước Tiểu Khê về nhà họ Mạc.

Quan khác trong nhà Đổng Trác đã chặt kính sân, khách khứa đến đông đủ, cùng nhau ăn tiệc cưới.

Đổng Trác đưa Tiểu Khê vào phòng thay đồ.

Lúc làm lễ, hai người cùng mặc áo dài truyền thống.

Đến lúc đãi tiệc, Đổng Trác khoác bộ vest trên người, còn nàng là chiếc váy cưới màu trắng kín đáo, nhu mỳ.

Đổng Trác ôm eo nàng, nàng khoác tay hắn đi đãi tiệc từng bàn.

Cả 1 ngày đầy mệt mỏi.

***

Mặt trời cũng lặn.

Gia nhân trong nhà bận rộn dọn dẹp khắp nơi. Cả một ngày quằn quặt ai cũng mệt.

Ông Bà Cả cũng vậy --- tiền mần cưới đều giao cho vợ chồng Đổng Trác giữ... Hai người cũng không đối hoài tới, tranh thử nghĩ lưng sớm.

Mà Đổng Trác hiện giờ đang cưng nựng Tiểu Khê trong lòng.

Hắn ôm lấy nàng "Mệt không?".

Tiểu Khê ngã đầu vào vai hắn "Có".

"Chuyện tiếp theo nên làm là gì?". Hắn nhướng mày ngước xuống nhìn nàng

Nàng vờ không biết, lắc lắc đầu.

Hắn liếc nàng một cái.

Ôm lên giường, đặt nàng dưới thân "Mẹ không dạy em gì sao? Hửm?".

Tiểu Khê nhìn hắn "Sao cậu biết?".

"Cái gì mà không biết? Mẹ dạy thì phải nghe lời: mau phục vụ chồng mình đi".

"Nếu không nghe lời thì sao?". Nàng tròn mắt hỏi hắn

Cái bộ dáng giả vờ ngây thơ, vô tội này đúng là đáng ghét, hắn nên dạy lại nàng.

Đổng Trác khinh thường một tiếng.

Bức hết tất cả nút áo của nàng, phanh nhanh cái áo ra.

"Bỏ đói tôi 3 ngày, còn nói không nghe lời... Đúng là lì lợm!!! Để coi em to gan đến chừng nào".

Xong hắn nhanh hôn lấy miệng của nàng, mυ'ŧ vào. Nước miếng Đổng Trác nhanh làm bóng loáng môi Tiểu Khê.

Mà nàng cũng ngoan ngoãn há miệng, cho hắn hôn.

"Đưa lưỡi ra".

Hắn gấp gáp ngậm lấy lưỡi của nàng, rồi bắt nàng phải mυ'ŧ lại lưỡi mình. Bàn tay to lớn sớm đã xoa nắn đôi vυ' nàng, thưởng thức cảm xúc đàn hồi trong lòng bàn tay.

Núʍ ѵú cương lên đội ra ngoài lớp áo, được ngón tay Đổng Trác vừa gãy vừa nhéo.

Hạ thân Đổng Trác đã cương cứng, ma xát với vùng mu của nàng, rồi đưa đẩy.

"Ưm ~".

Tiểu Khê bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, từng đợt kɧoáı ©ảʍ đều bị Đổng Trác khơi màu. Hơi thở của nàng cũng khó điều chỉnh, âm thanh rêи ɾỉ cùng nỉ non bên tai Đổng Trác.

Vướng vếu --- hắn nhanh thoát y hết cả hai, trần trường không mảnh vải mà tiếp xúc lẫn nhau.

Từng đợt lửa nóng bỗng truyền cho nhau.

Môi Đổng Trác du dương khắp thân thể ngọc ngà dưới thân, mỗi nơi được hắn hôn, liếʍ qua đều châm thành ngọn lửa nơi đó...

Cỗ hương thơm từ người Tiểu Khê làm Đổng Trác muốn điên lên... Hắn vừa ngậm vυ' nàng bú vừa nghĩ: đứa trẻ mới sinh ra sẽ thèm và nghiện hương thơm từ cơ mẹ nó, cảm giác an toàn và thích thú khi bên cạnh mẹ mình, mà núʍ ѵú cũng là nơi đứa trẻ tự có khả năng đặc biệt tìm đến... Đổng Trác cũng vậy, hắn thấy mình bị nghiện thân thể nàng, cảm giác chạm vào như những đợt ma trận câu dẫn hắn.

Tiểu Khê bị Đổng Trác làm cho chìm đắm nɧu͙© ɖu͙©, đôi mắt mơ màng đã không mở ra nỗi, hai bên má ửng lên tầng mây hồng... Đôi môi bóng loáng nước miếng hai người hé mở hớp từng ngụm khí.

Đổng Trác vỗ vỗ mặt nàng.

"Da^ʍ nhi, ngồi dậy".

Tiểu Khê theo lực Đổng Trác kéo mà ngồi dậy, hắn nữa ngồi nữa dựa vào đầu giường, vuốt những cộng tóc rối trên mặt nàng sang hai bên.

Âm thanh trầm khàn phát ra "Ăn nó đi, ngậm vào miệng".

Tiểu Khê nhìn hắn, thở kịch liệt.

Tay nhỏ cầm lấy nơi đang chỉa thẳng phía trên.

Nàng cảm thấy nó rất nóng, nơi đó còn có nhịp đập, phía trên thân gậy thịt là gân xanh nỗi lên... Vừa hiên ngang mà bậm chợn.

Trên đầu côn ŧᏂịŧ là một lỗ nhỏ màu đỏ, nơi mã mắt còn chảy ra ít dịch trắng.

Nàng nhìn nhìn Đổng Trác, ý muốn hỏi sao lại chảy ra rồi?

Hắn nhìn nàng, cố nén từng hơi thở hổn hển "Là tϊиɧ ɖϊ©h͙, kí©ɧ ŧɧí©ɧ hay sung sướиɠ liền tiết ra... Tiểu Khê ngoan --- tôi sắp nỗ tung rồi".

Nàng theo lời Đổng Trác mà làm việc.

Nơi đó đã thử ngậm một lần, không có mùi khác thường... Chỉ có mùi hương đàn ông, mùi động dục.

Tiểu Khê há miệng ngậm lấy qυყ đầυ, từ từ sáp nhập vào.

Nàng bắt đầu ngậm nó, mυ'ŧ vào nhã ra... Gậy thịt vừa to vừa dài, với miệng Tiểu Khê là quá sức, nàng dùng hai tay bắt lấy phần phân thân còn dư mà chà xát.

"Ừmmmmm...". Đổng Trác thoải mái mà gầm vài tiếng

Hắn ngước nhìn nàng, hai má Tiểu Khê theo động tác mυ'ŧ vào mà hóp lại trong rất đáng thương.

Côn ŧᏂịŧ Đổng Trác ngạnh đến phát đau, với tốc độ này là chết hắn.

Đổng Trác giữ lấy đầu nàng lại, mình thì thúc hông cho côn ŧᏂịŧ nhập sâu vào miệng nàng.

Nàng bị tốc độ của hắn làm cho choáng, Tiểu Khê sặc lên. Ho lên sù sụ nhưng Đổng Trác cũng không rút ra.

Đổng Trác thọc thêm vài cái thật nhanh.

Rút ra

Vuốt lấy côn ŧᏂịŧ của mình rồi bắn tinh ra.

Nàng nhìn tϊиɧ ɖϊ©h͙ bị bắn ra, theo lí hắn phải bắn ép cho nàng ăn chứ? Sao hôm nay lại tốt như vậy? Tiểu Khê chớp chớp mắt nhìn hắn.

Đổng Trác liếc nàng một cái.

Hắn ôm lấy nàng nằm xuống, hôn miệng nàng. Lần này âm thanh vang vội khắp phòng, hai cái lưỡi trơn tru quấn lấy nhau, mυ'ŧ vang "chằn chặc".

Hắn hôn từ cằm xuống bụng, liếʍ xuống đếm vùng mu nàng, đám lông con bị liếʍ đến ướŧ áŧ.

Hương thơm quyến rũ xộc vào mũi Đổng Trác, hắn chôn mặt vào giữa 2 chân nàng, hít lấy hơi dài.

Vươn đầu lưỡi liếʍ mυ'ŧ vào hai mép thịt bên trong, âm hạch cũng bị hắn ngậm vào miệng.

"Ưmmm ~ ư ư".

Lưỡi Đổng Trác không ngừng thọc và đánh liên tục vào động nhỏ, dâʍ ɖị©ɧ thô lỗ bắn vào miệng Đổng Trác.

Âm thanh "nhành nhạch" của nước da^ʍ bị Đổng Trác uống vang vọng lên.

Song hắn cầm lấy gậy thịt, ép sát vào khe huyệt nhỏ của nàng.

Đi vào...

Cả hai rên lên tiếng thoã mãn.

Đổng Trác động hông, nhấp vô.

Động tác ngày càng nhanh.

Miệng nhỏ đang siết chặt lấy hắn, từng lớp thịt non mịn tầng tầng mị mị ép chặt lấy hắn.

Đổng Trác vừa đâm thọc vừa hít thở sâu...

Quá sướиɠ!

Tiểu Khê câu lấy eo hắn, tay ôm cổ hắn.

Đổng Trác hai tay chống hai bên người nàng, thân thể to lớn như ép lấy nàng. Bắp tay cùng cơ ngực nỗi gân dữ tợn.

Tầng mồ hôi mỏng lấm tấm trên người Đổng Trác.

"Ư ư ~ Trác đừng sâu quá ~ a a a". Tiểu Khê thấy hắn đang chạm đến tử ©υиɠ nàng, lực quá mức sâu.

Nàng che miệng mình, ép tiếng rên không được bật ra.

Nàng quá sướиɠ, được Đổng Trác đâm mạnh như vậy mặc dù đau nhưng nàng vẫn muốn...

Tiểu huyệt co bóp lợi hại thì côn ŧᏂịŧ của Đổng Trác càng hăng hái, hắn đâm thọc mạnh mẽ vào động nhỏ.

Nàng hai mắt lấp lánh nước nhìn hắn "A a --- không chịu nỗi nữa... Trác em em !!!! Mau dừng lại".

Nàng thấy phía dưới sắp không xong, cổ nước ấm rỉ giọt rồi tưới lên gậy thịt Đổng Trác.

Hắn cũng cảm nhận được, bắt quá hắn lại thích như vậy.

Đổng Trác như bỏ ngoài tai, hắn muốn nàng bắn ra...

"A --- sẽ không chịu nỗi ư ~".

Nàng đánh lên l*иg ngực hắn, nhận kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá lớn ngay cả nướ© ŧıểυ của nàng cũng bắn ra.

Đổng Trác ngược lại không rút ra, đâm liên hồi vào trong, mấy chục cái thì bắn tinh.

Hắn thở hổn hển nhìn nàng, tiểu huyệt cắn hắn vài cái vì sung sướиɠ.

Rút phân thân ra.

Dâʍ ŧᏂủy̠ màu trắng đυ.c cùng nướ© ŧıểυ hoà nhau chảy ra...

Đúng là dâʍ ɖu͙© !!!!

Đổng Trác chường lên, hôn lấy môi nàng.

Rồi hôn lên má nàng.

Mỉm cười rồi ôm nàng vào phòng tắm.

Tắm sạch sẽ cho hắn và nàng...

Đêm động phòng đầy nóng bỏng !!!

______________*________________________