Tiểu Địa Chủ

Chương 118

Đối với việc lần này nhà Vương viên ngoại muốn làm tiệc mừng thọ, Yến Bạch Thu vô cùng coi trọng, sau khi Vương Nhị Bảo đi tới báo tin, một lúc sau nhà Vương viên ngoại cũng qua tửu lầu nhìn thực đơn cùng giá cả, hai bên thương lượng tương đối vừa lòng, liền chờ tới ngày làm tiệc.

Khi còn hai ngày nữa là tới tiệc mừng thọ nhà Vương viên ngoại, hai người mất tích thần bí là Thẩm Trác cùng Lăng Cửu rốt cuộc đã trở lại, đồng thời hai người còn mang rất nhiều đặc sản của huyện Thanh Thủy trở về.

Thấy hai người bình an không có việc gì, người nhà họ Yến cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, mà Hoàng Bách Xuyên nhìn thấy Lăng Cửu xuất hiện giống như có gì đó đã thay đổi.

"Ngươi đã trở lại." Vì cái gì không chào mà biệt?

Một câu ly biệt cũng không có, mấy ngày nay trong lòng Hoàng Bách Xuyên rất là rầu rĩ, mỗi lần tưởng tượng đến đó ngực đều có chút bực. Tuy rằng Yến Bạch Thu có nói những lời hay ý tốt với hắn, đùa hắn vui vẻ, nhưng luôn không thấy được người, lại là người được nuông chiều từ bé, trước nay đều là người khác che chờ, là cậu ấm được mọi người truy phùng, thật sự chịu không nổi mấy ngày nay bị vắng vẻ.

Vì thế vừa thấy mặt, ngữ khí nói chuyện liền mang theo vài phần oán hận, ánh mắt mang theo chút ủy khuất.

Lăng Cửu vừa buông đồ vật xuống, nghe thấy lời này, trong lòng liền lộp bộp.

Hắn liền biết sẽ có chuyện như vậy mà.

Trước khi đi hắn cũng muốn nói một câu với Hoàng Bách Xuyên, bản thân hắn đã coi Hoàng Bách Xuyên là một nửa của mình, nhưng Tư Trấn Khấu cùng Thẩm Trác đã can ngăn, đầu óc hắn liền đình chỉ, cái gì cũng không nói.

Cũng cùng Yến Bạch Thu nói qua, hắn không muốn liên lụy tới Hoàng Bách Xuyên, Hoàng Bách Xuyên là cậu ấm thế gia, lớn lên trong gia tộc lớn, Lăng Cửu ở cùng hắn một đoạn thời gian cũng phát hiện, người này không có những thói hư tật xấu của xác công tử thế gia, hơn nữa còn rất ngây thơ, tâm tư thuần túy, phía sau hắn lại có thế lực, hắn không muốn chỉ vì chuyện của hắn mà liên lụy tới Hoàng Bách Xuyên. Bởi vì có điều cố kỵ, nên Lăng Cửu cuối cùng vẫn là nhịn xuống.

Bất quá, phải tới thì vẫn tới.

Mắt thấy khóe mắt gia hỏa kia phiếm hồng, tức giận như lâm vào ma chướng, Lăng Cửu liền lập tức đi tới, ôm chặt người này, làm trò đông đảo trước mắt bao người, dùng một bộ lãnh khốc bá đạo, như là tuyên bố chủ quyền, hung hăng hôn lên trán Hoàng Bách Xuyên.

Hoàng Bách Xuyên trừng lớn đôi mắt, đỉnh đầu bốc khói, trong lúc nhất thời, mọi oán niệm, tức giận, ủy khuất đều tiêu tán không còn một mảnh, theo sau còn có khϊếp sợ và vui sướиɠ:"...... Ngươi, ngươi.... "

Ngươi sao có thể như vậy trước mặt mọi người làm ra việc bất nhã như vậy.

Tuy rằng trong lòng hắn có chút oán giận nho nhỏ, bất quá trong tia oán giận đó còn có một chút mật ý.

"Thực xin lỗi, mấy ngày nay đã làm ngươi lo lắng, về sau sẽ không như vậy nữa." Lăng Cửu banh mặt, ánh mắt nghiêm túc thẳng tắp nhìn vào Hoàng Bách Xuyên. Hoàng Bách Xuyên quá dễ dàng bị mê hoặc, giống như tiểu cô nương được người trong lòng thổ lộ tâm ý, mặt đỏ bừng, không dám nhìn thẳng vào đôi mắt đối phương.

"Ngươi còn giận ta sao?" Thấy Hoàng Bách Xuyên không nói gì, trong lòng Lăng Cửu cũng nóng nảy.

Mấy ngày nay hắn ở bên kia huyện Thanh Thủy vẫn luôn trốn tránh không có ra ngoài, bởi vì tuy hai huyện cách nhau một ngọn núi chỉ mất một ngày là tới nơi, nhưng vẫn có chút lo lắng mấy lão thần tử kia sẽ phát hiện, hắn đành phải nghe theo ý kiến của Thẩm Trác, ở lại thêm vài ngày rồi mới trở về.

Ở bên kia huyện Thanh Thủy hắn cũng không an tâm, sợ người trong lòng chạy mất, lại sợ có người làm ra được đồ ăn mỹ vị đem người trong lòng dụ đi mất, mỗi lần tưởng tượng như vậy, trong lòng Lăng Cửu đều dâng lên một đợt đau nhói.

Kì thật lúc này Hoàng Bách Xuyên đã không còn tức giận, chỉ là không biết làm thế nào cho phải, hơn nữa gia hỏa này một chút cũng không cố kỵ ai, khiến một cậu ấm chưa biết thể diện là gì như hắn cũng có lúc biết đến e ngại. Đang lúc hắn đắn đo có nên trả lời hay không, liền nghe Lăng Cửu nói:"Ngươi đừng nóng giận nữa, ta đây liền đi làm đồ ăn ngon cho ngươi được không?"

Hoàng Bách Xuyên:"....o___o.... "

Chẳng lẽ hắn ở trong lòng Lăng Cửu, chính là người dễ dàng bị dụ tới vậy sao?

Vừa trở về liền dụ nấu đồ ăn ngon, bản thân hắn cho rằng chỉ cần có đồ ăn ngon có thể vãn hồi phiền muộn mấy ngày nay?

Lăng Cửu nghĩ nghĩ:"Liền làm cho ngươi bánh kem mấy hôm trước ngươi thích thì sao? Mấy ngày nay ta có tìm hiểu mấy công thức nấu ăn, hẳn là ngươi sẽ thích, hơn nữa ta ở bên huyện Thanh Thủy kia có học cách làm cá nướng, phi thường mỹ vị, ta đi làm cho ngươi ăn thử." Dứt lời liền lôi kéo Hoàng Bách Xuyên đang thất thần kia vào sau bếp.

Bánh bơ kem....

Gia hỏa này không phải lại muốn dùng phương pháp này lừa hắn nữa đi...

Một hồi đầu óc chỉ nghĩ tới chuyện kia, cả người Hoàng Bách Xuyên đều có chút quái quái.

Này rốt cuộc là làm cho hắn ăn, hay vẫn là cấp cho Lăng Cửu ăn a (em ăn bánh, anh ăn em(つ✧ω✧)つ(つ✧ω✧)つ Hoàng Bách Xuyên vẫn là cảm thấy mình không cần nghĩ nhiều, có đồ ăn ngon là được, còn có cá nướng, hẳn là rất ngon.

Cuối cùng Hoàng Bách Xuyên rốt cuộc cũng được ăn cá nướng, quả nhiên thập phần mỹ vị, loại cá nướng này cùng với dĩ vãng không giống nhau, đầu tiên là ở trong chảo dầu nhúng qua một chút, sau đó cho vào nồi, rải các loại gia vị hỗ trợ cùng phụ trợ, xoa cho đều tay để thấm gia vị. Sau đó cho lên than chậm rãi nướng. Cá nướng lên da cá rất giòn, ăn lên rất thơm, bên ngoài rải ít bột ớt, cùng thì là xay nhỏ, hoa tiêu cùng rau thơm, khi than hồng chạm vào cá bay ra mùi hương thơm nồng, khi chín ăn lên có một phen phong vị khác. Cùng ngày, ba cân cá đều bị Hoàng Bách Xuyên sử lý hết, còn thêm hai cái bánh kem Mousse, hống hắn thỏa mãn....

Cá nướng

Bánh kem Mousse

Ăn uống no đủ, còn uống thêm một chút nước trái cây, sau khi Hoàng Bách Xuyên ăn no, đồng dạng lại bị người nào đó ăn đến cặn bã cũng không lưu lại.

Quả nhiên, gia hỏa này không có ý tốt.

Hoàng Bách Xuyên mệt đến mềm oặt, eo lưng bủn rủn, che nước mắt nghĩ thầm.

Đầu óc linh hoạt, tâm tư xảo quyệt Thẩm Trác đang ở tửu lầu, Yến Bạch Thu đem việc mình nhận làm tiệc mừng thọ cho Thẩm Trác, Thẩm Trác nghe xong cũng không có ý kiến gì, hắn đối với phương diện nấu ăn không có nghiên cứu gì, bất quá cũng đưa ra không ít kiến nghị.

"Nếu là đến cửa làm tiệc mừng thọ, ngươi trước tiên nên đến nhà Vương viên ngoại xem sau bếp như thế nào, trong lòng cũng có tính toán."

"Nếu là chuẩn bị tiệc mừng thọ, không thể thiếu rượu, hẳn ngươi cũng đã nói với Vương viên ngoại, còn có lão nhân kia không ăn được cái gì, những điều này rất quan trọng."

"Còn cần hỏi một chút, là thời gian nào mở tiệc...."

Lời này vừa nói ra, thật sự là có không ít vấn đề, Yến Bạch Thu cũng là lần đầu làm việc này, đời trước rất ít khi cùng người khác tiếp xúc, nhân tình tới lui cũng rất ít, mỗi lần cùng ai đó ở chung, hắn luôn hận mình không thể trở thành người trong suốt. Hắn nghe theo kiến nghị của Thẩm Trác, cảm thấy những thứ mình biết đến quá ít, vì thế cũng không có hàm hồ, liền bảo Vương Nhị Bảo chạy tới nhà Vương viên ngoại lần nữa.

Xác thật, người ở thế hệ trước rất coi trọng tiệc mừng thọ, canh giờ cũng phải canh chuẩn, không thể chậm trễ.

Rốt cuộc tới ngày này, Yến Bạch Thu mang theo hai sư phó, bốn tiểu nhị (hai người bưng bê, hai người nhóm lửa), còn có Thẩm Trác cùng Lăng Cửu cũng đi cùng tới từ rất sớm, ngay cả cái đuôi nhỏ Hoàng Bách Xuyên của Lăng Cửu cũng tung ta tung tăng lại đây.

Lăng Cửu không nghĩ tiểu tham ăn cũng đi theo, trước đây khi ở sau bếp, khi đồ ăn chưa có được bê đi, hắn còn có thể ăn. Nhưng lần này là tiệc mừng thọ, tự nhiên là không thể qua loa được.

"Ngươi vẫn là lưu lại trong tửu lâu đi, sau bếp còn có hai sư phó, ngươi muốn ăn món gì liền bảo sư phó làm cho ngươi, hôm nay ta là đi hỗ trợ, ngươi đi theo tương đương cũng chỉ là một gã sai vặt mà đối đãi." Lăng Cửu khuyên can.

Hoàng Bách Xuyên hiển nhiên không muốn mình bị đẩy ra ngoan cố tranh chấp:"Ngươi là gã sai vặt, ta đi xem náo nhiệt, tuyệt đối sẽ không gây chuyện, ngươi yên tâm đi."

Tròng mắt hắn chuyển chuyển, vừa thấy chính là đang tính kế, Lăng Cửu bất đắc dĩ đành phải mang hắn theo.

Đầu bếp trong tửu lầu lập tức thiếu đi hai người, tiểu nhị trong quán cũng thiếu mất đi hai người, đây là lần đầu tiên tửu lâu thiếu nhiều nhân viên như vậy, không khí tức khắc có chút căng thẳng.

Ngày trước chính là có tới bốn người đầu bếp a.

"Không có việc gì, lúc trước cũng chỉ có mình ta là đầu bếp mà thôi, hai người cũng đủ rồi, hơn nữa tiệc rượu như vậy ngày sau hẳn là sẽ thường xuyên có." Yến Bạch Thu nói như vậy.

Đó là ngươi a, chúng ta đều không có quen tay, hơn nữa lúc này mới có bao lâu a, còn chưa tới một tháng a, hai đầu bếp hò hét ở trong lòng.

"Hai người các ngươi yên tâm, hôm nay vất vả các ngươi, tin tưởng ta, công việc của tửu lầu hôm nay đều dựa vào các ngươi, các ngươi vất vả như vậy, ta tự nhiên nhìn ở trong mắt, liền tính cho các ngươi thành hai ngày."

Nghe Yến Bạch Thu nói như vậy, hai sư phó tức khắc không sinh khí nổi, vội vàng tỏ ý không có gì.

"Tiểu lão bản, nghe ngươi nói gì này, nếu tới tửu lầu làm việc, sao lại khách khí như vậy, đã là sinh ý thì sẽ có lúc bận, lúc nhàn." Hai người vui tươi hớn hở, ngoan ngoãn thể hiện tâm ý.

Chỉ là hai sư phó lúc trước được đi ra ngoài nguyên bản có chút vui vẻ, giờ nghe vậy lại có chút buồn bực. Lúc trước còn cảm thấy mình chiếm được tiện nghi, nhưng lúc này lại cảm thấy có chút mệt a.

"Bất quá, sau này công việc đi ra ngoài làm tiệc rượu, các ngươi sẽ thay phiên nhau đi, một là mở mang kiến thức, hai là trau dồi kiến thức, các ngươi thấy thế nào?"

"Tiểu lão bản ngươi nói rất đúng, cứ quyết định vậy đi." Cứ như vậy coi như mọi người đều vui.

Các nguyên liệu nấu ăn đều đã được chuẩn bị tốt, nên rửa đều đã rửa sạch sẽ, nên sắt khúc đều đã sắt khúc, nồi chén gáo bồn cũng được mang tới đầy đủ, tất cả đều được để trong xe ngựa cùng đưa tới phủ Vương viên ngoại.

Hôm nay thời tiết rất đẹp, mặt trời sớm đã lên cao. Yến Bạch Thu khi đi tới nơi có chút sớm, bèn đứng ở ngoài cổng lớn chờ một chút, sau khi đoàn người được mời vào, Yến Bạch Thu vội vàng đưa người ra sau bếp, liền bắt đầu chuẩn bị nấu ăn.

"Yến tiểu lão bản, ngươi đừng khách khí, ngươi cứ coi như sau bếp của nhà mình, muốn dùng thế nào liền dùng như vậy, chỉ cần nấu đồ ăn ngon là được." Vương viên ngoại có ngoại hình giống Yến Bạch Thu, đều là béo tốt mập mạp, khi cười rộ nên rất là hiền lành, lời nói phát ra tiếng sang sảng.

Yến Bạch Thu cũng cực kỳ hòa khí cười cười:"Không thành vấn đề, ta sẽ tận lực làm thật tốt."

Vương viên ngoại chỉ vào mấy nô bộc sau lưng nói:"Yến tiểu lão bản, đây là mấy người hầu trong phủ nhà ta, trong chốc lát nếu ngươi có cần người hỗ trợ cái gì, hoặc là thiếu cái gì, cứ bảo với bọn họ một câu, bưng thức ăn cũng có thể, không cần khách khí a."

Yến Bạch Thu cười ha hả tiếp nhận ý tốt này của Vương viên ngoại:"Hảo, ta đây cũng không khách khí."

Vương viên ngoại cười tủm tỉm chống cằm, gật gật đầu:"Vậy tốt, không còn việc gì ta đi ra ngoài trước đây, hôn nay khách nhân rất đông, ta không ở nơi này quấy rầy ngươi nữa."

Sau khi Vương viên ngoại rời đi, Yến Bạch Thu liền bắt đầu kiểm kê lại mấy thứ đồ ăn mình mang tới, sau đó bảo mấy mấy tiểu nhị dọn dẹp lau trùi lại một lần bếp cùng kệ bếp.

"A Minh, ngươi bắt đầu làm phật khiêu tường, sau đó là thịt chiên bột giòn, A Lực ngươi đem cục bột làm đào tiên ra nặn trước đi." Yến Bạch Thu phân phó hai sư phó bắt đầu làm việc, và mấy tiểu nhị cũng nghe theo sự quản thúc của Yến Bạch Thu mà bắt đầu công việc của mình.

Đào tiên

Mấy người Yến Bạch Thu mang đến đều không có nhàn rỗi, xắt rau rửa rau, vo gạo, nhóm lửa, mấy người Vương viên ngoại mang đến cũng có việc để làm.

"Mấy người các ngươi lại đây một chút, ta có việc muốn các ngươi hỗ trợ." Yến Bạch Thu ý bảo mấy người hầu kia lại đây, mấy người hầu nhà Vương viên ngoại cực kỳ nghe lời, thấy Yến Bạch Thu gọi họ liền đi tới.

"Yến lão bản có chuyện gì cần chúng ta làm, ngươi cứ việc nói, chúng ta sẽ dựa theo ngươi phân phó mà làm." Một người hầu mở miệng nói.

Yến Bạch Thu cười cười, nhìn ra vào người đang lo lắng:"Không coa việc gì, không cần khẩn trương, ngươi xem mấy quả trứng gà đó, ta cần lòng trắng bên trong trứng gà, không cần lòng đỏ, ngươi có thể giúp ta tách ra được không?" Yến Bạch cầm quả trứng gà trong tay, gõ một cái, răng rắc một tiếng, trứng gà trong tay phân làm hai, Yến Bạch cầm một cái muỗng có vô số cái lỗ, tách vỏ trứng rồi thả vào cái muỗng, lình trắng trứng gà sẽ theo đó mà chảy xuống, chỉ còn lại lòng đỏ bên trong cái muỗng.

"Tất cả số trứng gà này đều cần tách ra, lòng trắng để vào một tô, lòng đỏ để vào một tô.... " Yến Bạch Thu làm mẫu rồi sau đó để bọn họ làm.