Tiểu Địa Chủ

Chương 102

"Như mọi người đều biết đến, Túy Tiên lâu là tửu lâu tốt nhất huyện Thái Hòa, người lại là nương nương được đương kim thánh thượng sủng ái, tự nhiên là muốn đến tửu lâu tốt nhất."

"Vậy xem ra, ngày sau đi Túy Tiên lâu ăn cơm, người bình thường đều không ăn nổi.... " Không ít người nhỏ giọng nói thầm.

Trong âm thanh hâm mộ xen lẫn không ít âm thanh chán ghét, phẫn hận, nương nương này tuy rằng đến huyện Thái Hòa bọn họ, các quan viên của các huyện vì lấy lòng người đến từ kinh thành, liền dâng lên các loại vàng bạc, tơ lụa thượng hạng, châu báu ngọc ngà, mà những thứ đó đều là cướp đoạt của dân mà có được. Chuyện này rất nhiều người đều biết, tuy rằng có chút hâm mộ nhưng hầu hết đều mang theo ý vị châm chọc.

Huyện Thái Hòa lớn như vậy, thị trấn rất yên tĩnh, làm việc và nghỉ ngơi bình thường, đối với chút việc nhỏ mọi người đều tập mãi thành quen, còn như quý Phi nương nương tới nơi trấn nhỏ này của bọn họ, cũng thật là quá oanh động dân chúng. Không qua bao lâu, toàn bộ người trên trấn đều biết đến việc này, bởi vậy mọi người thảo luận rất là kịch liệt.

Các thực khách tới đây ăn, đều không quen biết lẫn nhau, lại trò chuyện rất là vui vẻ, hơn nữa tửu lâu còn cho ra món ăn mới, giá cả tiện nghi, rất là hợp với tâm ý bọn họ.

Không khí bên trong Cửu Cung Cách nhiệt liệt không thôi, khách nhân đông đúc, đại bộ phận đều là khách quen, không vì ba ngày tửu lâu nghỉ bán mà giảm bớt lượng khách, ngược lại còn có thêm rất nhiều khách mới. Hôm nay còn chưa tới thời gian ăn bữa trưa, các ghế lô trên lầu hai lại đều đã đầy người, các thực khách đang hăng hái ăn, đột nhiên bên ngoài truyền đến một trận tiếng bước chân dồn dập, nghe trận thế kia liền biết là có không ít người, khiến các thực khách ở đó kinh ngạc không thôi.

Ban ngày ban mặt đã xảy ra chuyện lớn gì a?

Hơn nữa, tửu lâu Cửu Cung Cách ở địa phương khá hẻo lánh, đột nhiên có nhiều người tới như vậy liền có chút không bình thường.

Mọi người theo bản năng xoay đầu, nhìn chằm chằm cửa, không bao lâu sau, một số lượng lớn nha dịch như ong vỡ tổ tràn vào tửu lâu, khi nhìn thấy các thực khách bên trong đều tỏ thái độ ngạo mạn kiêu căng không ai bì nổi, đi lên liền xô đẩy, l0 mãng trực tiếp kéo người ra khỏi bàn đi ra cửa.

"Sao lại thế này? Các ngươi làm gì a?"

"Dựa vào cái gì đẩy ta ra ngoài? Chúng ta cũng là đến nơi này ăn cơm, các ngươi, các ngươi... A, ta chúng ta liền đi ra ngoài." Có một vài thực khách rất là không hiểu, mới đầu còn cãi cọ vài câu, nhưng khi thấy các nha dịch trực tiếp rút kiếm đang treo ở bên hông ra, tất cả liền im miệng, giận mà không dám nói gì.

"Nơi này quan phủ làm việc! Người không liên quan đều phải rời đi ngay, nghênh đón Quý Phi nương nương!" Mấy nha dịch kia lớn tiếng nói.

"Đi nhanh, mau rời khỏi đây! Tất cả mọi người đi ra đi!"

"Nếu không đi nhanh cũng đừng trách đao kiếm không có mắt, nếu Quý Phi nương nương bị thương tổn đến phượng thể, các tiện dân như các ngươi làm sao có thể bồi nổi."

"Còn không mau rời đi!"

Các thực khách đang ăn uống vui vẻ đột nhiên bị đuổi ra ngoài, tâm tình khó chịu tới cực điểm. Sau khi cả một đám bị đuổi ra ngoài, liền nhìn thấy cách đó không xa, coa một chiếc kiệu hoa mỹ, đáng tiếc nương nương vẫn luôn ngồi bên trong, bị một đám cung nữ thị vệ vây quanh. Vì thế một đám thực khách liền nhón chân muốn nhìn vào bên trong.

Sau khi bọn nha dịch đuổi người xong, liền vọt vào bên trong, kiêu căng ngạo mạn kêu lên:"Tất cả mọi người dừng tay tất cả các công việc đang làm, đem rất cả các món ngon của tửu lâu mang ra đây, đương kim Quý Phi tới nơi này dùng bữa, là phúc khí mấy đời của các ngươi, còn không mau hảo hảo hầu hạ."

"Hầu hạ không tốt, đầu liền khó giữ được."