Chương 45. Cắm vào
Tống Lưu bị hắn đè ở trên giường, tiểu huyệt bị hắn va chạm liền nhịn không được khép hai chân lại, trực tiếp kẹp lấy cây gậy của Mạnh Tiềm Tinh.
Mạnh Tiềm Tinh hừ một tiếng, nhịn không được động thân một cái, côn ŧᏂịŧ liền phá tan cánh hoa, cọ vào thịt mềm bên trong, cảm giác ướŧ áŧ truyền đến, còn có một ít chất lỏng từ từ bao lấy côn ŧᏂịŧ, hắn lại cứng thêm một chút, tự giác bắt đầu cọ xát trước sau, phạm vi rất nhỏ, lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ tiểu huyệt không ngừng chảy ra mật nước.
Tống Lưu bị đâm đến mức toàn thân nhũn ra, cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ lan tràn khắp toàn thân. Miệng cô còn bị Mạnh Tiềm Tinh hôn, liếʍ hàm răng của cô, lại hút lấy đầu lưỡi cô, thỉnh thoảng còn cắn môi cô, Tống Lưu bị hôn đến mức hai mắt mê ly, hai chân nhịn không được cuộn tròn, kẹp dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng của Mạnh Tiềm Tinh giật giật.
Mạnh Tiềm Tinh buông lỏng vυ' của cô ra, duỗi tay đi xuống bẻ hai chân cô.
“Hừ… Em đừng kẹp, kẹp nữa anh nhịn không được sẽ bắn đó.”
Tống Lưu từ từ đùa nghịch hai chân của hắn, hai chân cô mở lớn ra vòng qua eo hắn, tiểu huyệt cũng kề sát vào bụng nhỏ của hắn.
Lông trên người Mạnh Tiềm Tinh không nhiều, nhưng ngay côn ŧᏂịŧ lông hơi dày đặc, lông tóc cuộn tròn dính vào bên ngoài hai cánh hoa của Tống Lưu.
“Ngứa nha, anh đừng nhúc nhích…” Tống Lưu yêu kiều nói, nhưng tự mình lại dịch người xuống, tiểu huyệt lại dính chặt vào gậy thịt, hai chân còn banh rộng càn rỡ di chuyển trên eo Mạnh Tiềm Tinh.
Mạnh Tiềm Tinh bị đông tác to gan của cô làm cho kinh ngạc một lát, nhưng rất nhanh đã phản ứng lại, hơi lui lại, cúi đầu cắn lên đầṳ ѵú đứng thẳng của Tống Lưu, tay còn lại duỗi xuống thăm dò hoa huyệt của Tống Lưu.
Vừa nóng vừa chặt, Mạnh Tiềm Tinh không biết vì sao cảm giác tay dính vào hoa huyệt so với côn ŧᏂịŧ còn mãnh liệt hơn, hai ngón tay đẩy cánh hoa ra liền chạm vào chất lỏng dính nhớp, dùng lòng bàn tay cọ xát thịt non bên trong, làm Tống Lưu nhẹ giọng rêи ɾỉ, cánh tay lại bị hai chân của Tống Lưu hai chân gắt gao kẹp lấy, không thể đi vào thêm.
Hắn âu yếm dùng sức cắn lên bầu ngực trắng nõn của Tống Lưu, liếʍ mυ'ŧ đầṳ ѵú vang lên tiếng chụt chụt, một khuỷu tay khác chống bên cạnh đầu của Tống Lưu, bàn tay từng chút từng chút vuốt vuốt cổ của Tống Lưu.
Tống Lưu thả lỏng một chút, miệng bởi vì liên tục chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ không ngừng mà hơi hơi mở ra, nước miếng theo khóe miệng chảy xuống. Đôi tay cũng không biết đặt ở đâu, lắc lư trong không trung hai cái, sau đó ôm lấy đầu của Mạnh Tiềm Tinh.
Mạnh Tiềm Tinh sờ trúng nhụy hoa nhô lên bên trong hai cánh hoa mỏng manh, tim hắn bỗng nhiên đập nhanh hơn, cẩn thận đưa ngón giữa vào khe thịt, lập tức sờ đến hoa hạch, đầu ngón tay cọ cọ hai cái, cảm nhận được hoa huyệt rùng mình một trận, lại sờ soạng xuống dưới, sờ đến đầm lầy ướt nóng bên trong.
Ngón tay nhẹ nhàng chọc vào bên trong từng cái một, còn hơi khô khốc, hắn lại ngẩng đầu lên, hôn Tống Lưu, vừa hút vừa cắn môi dưới của Tống Lưu, đầu lưỡi lại duỗi vào liếʍ đầu lưỡi của Tống Lưu, Tống Lưu bị hắn hút đến mức toàn thân tê dại, sảng khoái làm hoa huyệt phun ra từng đợt chất lỏng. Mạnh Tiềm Tinh dựa theo dòng chất lỏng, chậm rãi duỗi ngón tay từ bên ngoài cửa hoa huyệt đi vào bên trong.
Bắt đầu là một ngón tay, tinh tế thọc vào, lại từ từ thọc vào rút ra, cảm nhận được vách tường co dãn chặt kín, không ngừng hút lấy ngón tay hắn, hắn tưởng tượng lúc côn ŧᏂịŧ cắm vào sẽ có hương vị kí©ɧ ŧɧí©ɧ như thế nào làm hắn kích động không ngừng.
Cảm giác thấy Tống Lưu không khô khốc và căng chặt nữa, hắn lại cắm thêm một ngón tay vào, hai ngón tay đối với một người mới chưa có kinh nghiệm gì như Tống Lưu mà nói, đã rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ và căng trướng rồi, cô bị Mạnh Tiềm Tinh cắm đến mức hai chân mềm nhũn, mềm mại đặt trên giường.
Không lâu sau, Tống Lưu liền hét lên một tiếng, hung hăng cắn lên vai Mạnh Tiềm Tinh Mạnh Tiềm Tinh chỉ cảm thấy hoa huyệt co chặt, ngón tay bị kẹp duỗi không thẳng được, sau đó một dòng chất lỏng phun ra, dính ướt lông tóc ở nơi riêng tư của hai người.
Mạnh Tiềm Tinh cười khẽ hai tiếng, nhẹ nhàng hôn lên gương mặt của Tống Lưu, còn đem ngón tay bị dính ướt đặt lên môi Tống Lưu, cọ cọ từng chút một lên môi cô, Tống Lưu xấu hổ buồn bực quay mặt đi, hắn liền cố ý dùng ngón tay ẩm ướt xoay mặt cô lại, uyển chuyển hôn, lại nắm tay Tống Lưu chạm vào côn ŧᏂịŧ của hắn.
Hai người không nói gì cả, lại rất ăn ý.
Côn ŧᏂịŧ của Mạnh Tiềm Tinh rất cứng, vừa nãy khi kích động, cọ xát vào đùi Tống Lưu, qυყ đầυ đã chảy ra một chút tϊиɧ ɖϊ©h͙, tay Tống Lưu vừa sờ tới đã dính dịch nhầy đầy tay.
Cô hơi ghét bỏ, vừa định trét lên tay Mạnh Tiềm Tinh, lại bị hắn lôi kéo chạm vào côn ŧᏂịŧ căng cứng, mỗi lần sờ đến gốc rễ bên dưới, mu bàn tay đυ.ng vào túi trứng phía dưới, Mạnh Tiềm Tinh liền hung hăng liếʍ cô một chút.
Côn ŧᏂịŧ càng ngày càng cứng, Tống Lưu cũng cảm thấy trong cơ thể càng ngày càng trống rỗng, tuy rằng tiểu huyệt vừa mới bị ngón tay cắm vào lại khép kín một lần nữa, nhưng cô vẫn cảm thấy thiếu thiếu một chút gì đó.
Cô nhịn không được dùng tay chủ động sờ vào áo mưa dưới gối đầu, quăng lên lưng Mạnh Tiềm Tinh.
Mạnh Tiềm Tinh đứng dậy nhận lấy, nhanh chóng xé ra một cái, cầm tay
Tống Lưu cùng nhau trùm vào.
Lúc này Tống Lưu mới cẩn thận nhìn côn ŧᏂịŧ kia, nó thẳng tắp mà đứng thẳng ở giữa hai chân, mạch máu bên trên rõ ràng có thể nhìn thấy được, thậm chí qυყ đầυ còn nhếch lên thành một độ cong, vừa thô vừa dữ, thoạt nhìn có hơi sợ hãi nhưng lại có một sự hấp dẫn kỳ lạ.
Mạnh Tiềm Tinh nhìn thoáng qua Tống Lưu: “Anh… cắm vào nha?”
Tống Lưu không nói chuyện, hơi thẳng người ôm chặt Mạnh Tiềm Tinh, để hắn đè mình lên giường một lần nữa.
Mạnh Tiềm Tinh đỡ côn ŧᏂịŧ, trong cổ họng phát ra tiếng rên trầm khàn, đối diện với hoa huyệt của Tống Lưu, hơi hơi dùng sức, cắm vào một nửa, hai người đều kêu lên.
Chương 45. Cắm vào
Tống Lưu bị hắn đè ở trên giường, tiểu huyệt bị hắn va chạm liền nhịn không được khép hai chân lại, trực tiếp kẹp lấy cây gậy của Mạnh Tiềm Tinh.
Mạnh Tiềm Tinh hừ một tiếng, nhịn không được động thân một cái, côn ŧᏂịŧ liền phá tan cánh hoa, cọ vào thịt mềm bên trong, cảm giác ướŧ áŧ truyền đến, còn có một ít chất lỏng từ từ bao lấy côn ŧᏂịŧ, hắn lại cứng thêm một chút, tự giác bắt đầu cọ xát trước sau, phạm vi rất nhỏ, lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ tiểu huyệt không ngừng chảy ra mật nước.
Tống Lưu bị đâm đến mức toàn thân nhũn ra, cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ lan tràn khắp toàn thân. Miệng cô còn bị Mạnh Tiềm Tinh hôn, liếʍ hàm răng của cô, lại hút lấy đầu lưỡi cô, thỉnh thoảng còn cắn môi cô, Tống Lưu bị hôn đến mức hai mắt mê ly, hai chân nhịn không được cuộn tròn, kẹp dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng của Mạnh Tiềm Tinh giật giật.
Mạnh Tiềm Tinh buông lỏng vυ' của cô ra, duỗi tay đi xuống bẻ hai chân cô.
“Hừ… Em đừng kẹp, kẹp nữa anh nhịn không được sẽ bắn đó.”
Tống Lưu từ từ đùa nghịch hai chân của hắn, hai chân cô mở lớn ra vòng qua eo hắn, tiểu huyệt cũng kề sát vào bụng nhỏ của hắn.
Lông trên người Mạnh Tiềm Tinh không nhiều, nhưng ngay côn ŧᏂịŧ lông hơi dày đặc, lông tóc cuộn tròn dính vào bên ngoài hai cánh hoa của Tống Lưu.
“Ngứa nha, anh đừng nhúc nhích…” Tống Lưu yêu kiều nói, nhưng tự mình lại dịch người xuống, tiểu huyệt lại dính chặt vào gậy thịt, hai chân còn banh rộng càn rỡ di chuyển trên eo Mạnh Tiềm Tinh.
Mạnh Tiềm Tinh bị đông tác to gan của cô làm cho kinh ngạc một lát, nhưng rất nhanh đã phản ứng lại, hơi lui lại, cúi đầu cắn lên đầṳ ѵú đứng thẳng của Tống Lưu, tay còn lại duỗi xuống thăm dò hoa huyệt của Tống Lưu.
Vừa nóng vừa chặt, Mạnh Tiềm Tinh không biết vì sao cảm giác tay dính vào hoa huyệt so với côn ŧᏂịŧ còn mãnh liệt hơn, hai ngón tay đẩy cánh hoa ra liền chạm vào chất lỏng dính nhớp, dùng lòng bàn tay cọ xát thịt non bên trong, làm Tống Lưu nhẹ giọng rêи ɾỉ, cánh tay lại bị hai chân của Tống Lưu hai chân gắt gao kẹp lấy, không thể đi vào thêm.
Hắn âu yếm dùng sức cắn lên bầu ngực trắng nõn của Tống Lưu, liếʍ mυ'ŧ đầṳ ѵú vang lên tiếng chụt chụt, một khuỷu tay khác chống bên cạnh đầu của Tống Lưu, bàn tay từng chút từng chút vuốt vuốt cổ của Tống Lưu.
Tống Lưu thả lỏng một chút, miệng bởi vì liên tục chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ không ngừng mà hơi hơi mở ra, nước miếng theo khóe miệng chảy xuống. Đôi tay cũng không biết đặt ở đâu, lắc lư trong không trung hai cái, sau đó ôm lấy đầu của Mạnh Tiềm Tinh.
Mạnh Tiềm Tinh sờ trúng nhụy hoa nhô lên bên trong hai cánh hoa mỏng manh, tim hắn bỗng nhiên đập nhanh hơn, cẩn thận đưa ngón giữa vào khe thịt, lập tức sờ đến hoa hạch, đầu ngón tay cọ cọ hai cái, cảm nhận được hoa huyệt rùng mình một trận, lại sờ soạng xuống dưới, sờ đến đầm lầy ướt nóng bên trong.
Ngón tay nhẹ nhàng chọc vào bên trong từng cái một, còn hơi khô khốc, hắn lại ngẩng đầu lên, hôn Tống Lưu, vừa hút vừa cắn môi dưới của Tống Lưu, đầu lưỡi lại duỗi vào liếʍ đầu lưỡi của Tống Lưu, Tống Lưu bị hắn hút đến mức toàn thân tê dại, sảng khoái làm hoa huyệt phun ra từng đợt chất lỏng. Mạnh Tiềm Tinh dựa theo dòng chất lỏng, chậm rãi duỗi ngón tay từ bên ngoài cửa hoa huyệt đi vào bên trong.
Bắt đầu là một ngón tay, tinh tế thọc vào, lại từ từ thọc vào rút ra, cảm nhận được vách tường co dãn chặt kín, không ngừng hút lấy ngón tay hắn, hắn tưởng tượng lúc côn ŧᏂịŧ cắm vào sẽ có hương vị kí©ɧ ŧɧí©ɧ như thế nào làm hắn kích động không ngừng.
Cảm giác thấy Tống Lưu không khô khốc và căng chặt nữa, hắn lại cắm thêm một ngón tay vào, hai ngón tay đối với một người mới chưa có kinh nghiệm gì như Tống Lưu mà nói, đã rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ và căng trướng rồi, cô bị Mạnh Tiềm Tinh cắm đến mức hai chân mềm nhũn, mềm mại đặt trên giường.
Không lâu sau, Tống Lưu liền hét lên một tiếng, hung hăng cắn lên vai Mạnh Tiềm Tinh Mạnh Tiềm Tinh chỉ cảm thấy hoa huyệt co chặt, ngón tay bị kẹp duỗi không thẳng được, sau đó một dòng chất lỏng phun ra, dính ướt lông tóc ở nơi riêng tư của hai người.
Mạnh Tiềm Tinh cười khẽ hai tiếng, nhẹ nhàng hôn lên gương mặt của Tống Lưu, còn đem ngón tay bị dính ướt đặt lên môi Tống Lưu, cọ cọ từng chút một lên môi cô, Tống Lưu xấu hổ buồn bực quay mặt đi, hắn liền cố ý dùng ngón tay ẩm ướt xoay mặt cô lại, uyển chuyển hôn, lại nắm tay Tống Lưu chạm vào côn ŧᏂịŧ của hắn.
Hai người không nói gì cả, lại rất ăn ý.
Côn ŧᏂịŧ của Mạnh Tiềm Tinh rất cứng, vừa nãy khi kích động, cọ xát vào đùi Tống Lưu, qυყ đầυ đã chảy ra một chút tϊиɧ ɖϊ©h͙, tay Tống Lưu vừa sờ tới đã dính dịch nhầy đầy tay.
Cô hơi ghét bỏ, vừa định trét lên tay Mạnh Tiềm Tinh, lại bị hắn lôi kéo chạm vào côn ŧᏂịŧ căng cứng, mỗi lần sờ đến gốc rễ bên dưới, mu bàn tay đυ.ng vào túi trứng phía dưới, Mạnh Tiềm Tinh liền hung hăng liếʍ cô một chút.
Côn ŧᏂịŧ càng ngày càng cứng, Tống Lưu cũng cảm thấy trong cơ thể càng ngày càng trống rỗng, tuy rằng tiểu huyệt vừa mới bị ngón tay cắm vào lại khép kín một lần nữa, nhưng cô vẫn cảm thấy thiếu thiếu một chút gì đó.
Cô nhịn không được dùng tay chủ động sờ vào áo mưa dưới gối đầu, quăng lên lưng Mạnh Tiềm Tinh.
Mạnh Tiềm Tinh đứng dậy nhận lấy, nhanh chóng xé ra một cái, cầm tay
Tống Lưu cùng nhau trùm vào.
Lúc này Tống Lưu mới cẩn thận nhìn côn ŧᏂịŧ kia, nó thẳng tắp mà đứng thẳng ở giữa hai chân, mạch máu bên trên rõ ràng có thể nhìn thấy được, thậm chí qυყ đầυ còn nhếch lên thành một độ cong, vừa thô vừa dữ, thoạt nhìn có hơi sợ hãi nhưng lại có một sự hấp dẫn kỳ lạ.
Mạnh Tiềm Tinh nhìn thoáng qua Tống Lưu: “Anh… cắm vào nha?”
Tống Lưu không nói chuyện, hơi thẳng người ôm chặt Mạnh Tiềm Tinh, để hắn đè mình lên giường một lần nữa.
Mạnh Tiềm Tinh đỡ côn ŧᏂịŧ, trong cổ họng phát ra tiếng rên trầm khàn, đối diện với hoa huyệt của Tống Lưu, hơi hơi dùng sức, cắm vào một nửa, hai người đều kêu lên.