Ái Tình Hậu Kiếp [Cung Khuynh]

Phiên ngoại 15: Vu Thiên Vi và Âu Cẩm Hàn

Khi Âu Cẩm Hàn đến tháng thứ 8, hài tử cũng sắp chào đời, Vu Thiên Vi âm thầm đi mua sắm đồ đạc để trang trí phòng cho hài tử. Vi đã đủ tháng, bác sĩ siêu âm thì chắc chắn con của Âu Cẩm Hàn là nữ thai, cho nên chuyện mua sắm cũng dễ dàng hơn rất nhiều. Vu Thiên Vi cũng đặc biệt tận tâm, tự mình đưa Âu Cẩm Hàn đi lựa đồ cho hài từ, còn tìm hẳn một công ty nội thất sửa lại phòng cho trẻ sơ sinh. Chỉ chưa đầy một tuần, phòng ốc cho trẻ đã được hoàn thành, Vu Thiên Vi đối với trang trí của căn phòng cũng rất ưng ý.

Đến tháng thứ chín, nửa đêm, Âu Cẩm Hàn chuyển dạ, bụng co thắt dữ đội, Vu Thiên Vi chân tay luống cuống chuẩn bị xe và đồ đạc đưa Âu Cẩm Hàn đến bệnh viện, lúc đấy là nửa đêm, một mình Vu Thiên Vi ngồi ngoài phòng sinh chờ Âu Cẩm Hàn sinh hài tử. Mỗi tiếng trôi qua đều như muốn bóp nghẹt tâm trí của Vu Thiên Vi, sau gần 3 tiếng ngồi ngoài phòng sinh, Vu Thiên Vi nhịn không được nữa, xông thẳng vào phòng sinh nở, nhanh chóng được y tá mặc áo choàng tẩy trùng sau đó lao vào phòng. Nhìn thấy bộ dạng của Âu Cẩm Hàn lúc này quả thực rất chật vậy, mồ hôi nhễ nhại, Vu Thiên Vi đau lòng không thôi, nàng tiến đến nắm lấy bàn tay của Âu Cẩm Hàn.

_Cẩm Hàn, cố gắng gắng gượng, ta sẽ luôn ở đây bồi người.-Vu Thiên Vi nói với Âu Cẩm Hàn.

_Cố gắng lấy hơi, một lần đẩy nữa.-Bác sĩ nói với Âu Cẩm Hàn.

Vì có Vu Thiên Vi lúc này ở bên cạnh, Âu Cẩm Hàn như được tiếp thêm sức lực, nàng nắm chặt lấy tay của Vu Thiên Vi, lấy hết sức mình mà sinh đứa bé. Quả thật từ lúc Vu Thiên Vi tiến vào, luôn ở bên cạnh động viên Âu Cẩm Hàn, quả trình sinh nở thật sự thuận lợi hơn rất nhiều, chỉ chưa đầy 2 tiếng sau, đứa bé đã được sinh ra đời. Bác sĩ bế đứa bé đem đến cho Âu Cẩm Hàn cùng Vu Thiên Vi, được ôm hài tử trong tay, Âu Cẩm Hàn cảm động đến rơi nước mắt, hài tử nhỏ nhắn đáng yêu nằm trong vòng tay nàng khi ấy đã vô hình gợi lên thiên tính làm mẹ của Âu Cẩm Hàn. Khoảnh khắc khi Âu Cẩm Hàn bế trong tay đứa nhỏ đó, Âu Cẩm Hàn biết tương lai, cho dù có bất cứ chuyện gì, nàng cũng sẽ bảo hộ đứa bé này chu toàn.

Âu Cẩm Hàn vì sinh con mất sức nên nằm ngủ li bì nguyên một ngày, thời gian này, chỉ có duy nhất Vu Thiên Vi luôn túc trực ở bên chăm sóc cho nàng và hài tử, lúc Âu Cẩm Hàn tỉnh lại, gương mặt đầu tiên nàng nhìn thấy cũng chính là Vu Thiên Vi.

_Dì nhỏ tỉnh rồi, thân thể cảm thấy như thế nào?-Vu Thiên Vi thấy Âu Cẩm Hàn đã tỉnh liền sốt sắng hỏi.

_Ta không sao, hài tử, hài tử đâu?-Âu Cẩm Hàn vừa tỉnh liền nhớ tới hài tử.

_Còn đang ngủ ở trong nôi kìa, dì nhỏ có muốn ngắm hài tử không?-Vu Thiên Vi mỉm cười, ánh mắt hướng về chiếc nôi cách đó không xa.

Âu Cẩm Hàn nhẹ gật đầu, Vu Thiên Vi cũng cẩn thận, đỡ Âu Cẩm Hàn đứng dậy tiến đến bên cạnh nôi. Nhìn hài tử nhỏ bé đang ngoan ngoãn ngủ ngon lành, Âu Cẩm Hàn vô thức mỉm cười, khoé mắt cay cay, nàng quay lại dựa vào lòng Vu Thiên Vi khóc không thành tiếng. Vu Thiên Vi hiểu rõ đây là những giọt nước mắt hạnh phúc.

_Ngươi nghĩ ra tên đặt cho hài tử chưa?-Âu Cẩm Hàn lau nước mắt hỏi Vu Thiên Vi.

_Tất nhiên là đã nghĩ tốt, đứa bé này sinh ra vào mùa xuân, muôn hoa đua nở, còn là lúc bình minh rạng sáng, vậy đặt tên là Hi Nhiễm đi. Âu Hi Nhiễm, tức là hoa cỏ nở rỗ tươi tốt dưới ánh bình minh rực rỡ. Dì nhỏ cảm thấy thế nào?-Âu Cẩm Hàn vui vẻ, cái tên này nàng mới chỉ nghĩ ra cách đây không lâu thôi, nhưng quả thật rất có ý nghĩa.

_Hi Nhiễm, Âu Hi Nhiễm, tên rất hay, ta rất thích.-Âu Cẩm Hàn đối với cái tên mà Vu Thiên Vi đặt thật sự rất hài lòng.

_Vậy thì Nhiễm Nhiễm, con có thích cái tên này ta chọn cho con không, Nhiễm Nhiễm của ta?-Vu Thiên Vi nhẹ vuốt má hài tử hướng hài tử yêu thương hỏi.

Đúng lúc này, mặc dù Âu Hi Nhiễm còn đang ngủ, nhưng lại nhẹ nở một nụ cười một cái, khiến cho Âu Cẩm Hàn và Vu Thiên Vi không khỏi hứng khởi một hồi, hài tử này thật sự có thể nghe hiểu lời nói của nàng, cười chính là thích cái tên này rồi.

_Hài tử này, ta nên nói thế nào với mẹ và mẫu thân của ta đây?-Âu Cẩm Hàn nhìn hài tử lại bỗng nhớ tới chuyện này.

_Người yên tâm, ta đã liên hệ với một vài người bạn của ta ở Mỹ, giúp người làm giả một số giấy tờ nhận nuôi. Mọi chuyện ta đã lo chu toàn rồi, người chỉ cần dưỡng hảo thân thể, nếu nãi nãi hỏi tới, người liền nói trong thời gian ở Mỹ, người biết đến hài tử này qua một chương trình nhận nuôi, vì thấy hài tử đáng yêu, gia cảnh tội nghiệp, nên đã quyết định nhận nuôi đứa nhỏ, với đống giấy tờ chứng nhận, ta nghĩ sẽ nãi nãi sẽ không nghi hoặc gì đâu.-Vu Thiên Vi hồi đáp, đến ngay cả chuyện này, Vu Thiên Vi đã thay Âu Cẩm Hàn lo nghĩ chu đáo rồi.

_Vi Vi, thật vất vả cho ngươi rồi.-Âu Cẩm Hàn đối với Vu Thiên Vi lúc này, đã hoàn toàn tin tưởng tuyệt đối.

_Không vất vả, hài tử của Cẩm Hàn, cũng chính là hài tử của ta.-Vu Thiên Vi nhẹ mỉm cười, nhẹ đặt lên trán của Âu Cẩm Hàn một nụ hôn.-Sinh hài tử khổ sở như vậy, người mới là vất vả nhất.

Từ sau khi Âu Hi Nhiễm ra đời, Âu Cẩm Hàn đã thay đổi hoàn toàn thành một người khác, trước đây Âu Cẩm Hàn đặc biết thích dính lấy Vu Thiên Vi, giờ hoàn toàn ném Vu Thiên Vi ra sau ót mà chỉ suốt ngày bế bồng Âu Hi Nhiễm. Vì tính chất công việc, Vu Thiên Vi và Âu Cẩm Hàn còn phải đi làm, cho nên Vu Thiên Vi đã bỏ tiền thuê một người giúp việc để thay nàng và Âu Cẩm Hàn chăm sóc cho hài tử. Người được thuê là vυ' Tiền, một phụ nữ trung niên đứng tuổi, bản tính lại nhân hậu thật thà, là do một người bạn của Vu Thiên Vi giới thiệu. Âu Hi Nhiễm cũng rất thích vυ' Tiền, cứ gặp bà là vui vẻ mỉm cười, cho nên Vu Thiên Vi và Âu Cẩm Hàn cũng yên tâm, vυ' Tiền cũng rất cần cù chịu khó, cho nên việc nhà cũng đỡ đần cho Vu Thiên Vi không ít. Âu Cẩm Hàn sau khi sinh Âu Hi Nhiễm cũng quay lại phòng tập để lấy lại bộ dáng ban đầu của bản thân. Sau khi vất vả một ngày, trở về nhà liền chỉ muốn dính lấu Âu Hi Nhiễm, một nhà ba người cứ như vậy trôi qua quả thật rất vui vẻ.

Điều duy nhất là Âu Hi Nhiễm sinh ra không phải trong sự vui mừng của gia đình, trưởng bối trong nhà đều không biết đến sự tồn tại của nàng, điều này đồng nghĩa với việc Âu Hi Nhiễm không có được nhiều lời chúc phúc ngay từ lúc lọt lòng, đối với hài tử cũng là một phần uỷ khuất.

-------------------------------------

Khi hài tử được đầy tháng, Lạc Hoài Nhan gọi điện cho Vu Thiên Vi, hỏi thăm tình hình sức khoẻ của hài tử cũng như hẹn nàng đi ăn một bữa. Vu Thiên Vi không tiện từ chối chỉ có thể đồng ý. Vu Thiên Vi tìm đến nhà hàng tại khách Triệu Hoa, lúc này Lạc Hoài Nhan đang ưu nhã ngồi thưởng rượu tại bàn vip ngoài trời, Vu Thiên Vi tiến lại gần, vui vẻ ngồi xuống.

Lạc Hoài Nhanh tiếu ý nhìn Vu Thiên Vi, cũng khôi vội chờ Vu Thiên Vi ngồi xuống, sau đó đưa một món quà lại về phía Vu Thiên Vi, dù sao hài tử cũng đã đầy tháng, Lạc Hoài Nhan cũng không thể không có lễ vật cho hài tử, nên vẫn là tỉ mỉ mua một món quà.

_Hài tử cũng đã đầy tháng, nhất định rất đáng yêu.-Lạc Hoài Nhan trước lên tiếng.-Món quà này không là gì nhiều, nhưng là một chút tâm ý của ta, hy vọng hài tử mạnh khoẻ.

_Cảm tạ biểu tỷ.-Vu Thiên Vi nhận món quà, thay Âu Hi Nhiễm cảm ơn Lạc Hoài Nhan.

_Hai người ở bên nhau, cũng đã được 1 năm rồi, mẫu thân của muội thường xuyên gọi điện cho ta, nhờ ta để ý muội và Âu Cẩm Hàn. Ta đoán, mẫu thân muội đã biết chuyện của muội và Âu Cẩm Hàn rồi đúng không?-Lạc Hoài Nhan đi thẳng vào vấn đề.

_Đã biết, nhưng chuyện hài tử, mẫu thân ta vẫn là chưa biết, cho nên chuyện này vẫn mong biểu tỷ sẽ coi như không biết gì.-Vu Thiên Vi mỉm cười.

_Chuyện của hài tử đương nhiên sẽ xem như không biết, nhưng chuyện muội cùng với Âu Cẩm Hàn đóng kịch suốt hơn một năm, ta không thể không quản, hài tử cũng đã chào đời, muội còn muốn diễn những vở kịch này đến lúc nào?-Lạc Hoài Nhan tiếp tục.

_Cẩm Hàn vừa sinh, cho dù muội muốn, cũng phải chờ thêm một chút thời gian.-Vu Thiên Vi ưu nhã mỉm cười. Nhưng quả thật hiện tại, nàng chưa hề có ý định tách khỏi Âu Cẩm Hàn.

_Muội không phải, đã thật sự đối với cô ta động tâm đó chứ?-Lạc Hoài Nhan hỏi.

_Nếu muội thật sự yêu thích Cẩm Hàn, biểu tỷ sẽ thế nào?-Vu Thiên Vi hỏi ngược lại.

_Muội, muội điên rồi hay sao, đó là dì nhỏ của muội, hai người có quan hệ huyết thống, muội sao có thể?-Lạc Hoài Nhan kinh hãi.

_Muội chỉ là nói đùa, biểu tỷ nghĩ muội là ai chứ, sao có thể làm ra chuyện trái luân thường như vậy.-Vu Thiên Vi rất nhanh chữa cháy.-Biểu tỷ yên tâm, muội có chừng mực, qua một thời gian nữa, hài tử lớn rồi, muội sẽ nghĩ cách cùng Âu Cẩm Hàn kết thúc mối quan hệ kia.

_Muội cùng nàng ta... có quan hệ kia không?-Lạc Hoài Nhan âm trầm hỏi.

_Đương nhiên là có, muội cũng không phải thánh nhân, Cẩm Hàn xinh đẹp như vậy, muội đã sớm kìm lòng không nổi.-Vu Thiên Vi hiểu ý của Lạc Hoài Nhan, cũng sảng khoải thừa nhận.-Chỉ có khi da thịt chi thân, thì Cẩm Hàn mới hoàn toàn tin tưởng muội.

_Muội... hoang đường vô cùng.-Lạc Hoài Nhan nghe đến đây, tức giận nói không thành lời, thật sự chỉ muốn một dao chém chét Âu Cẩm Hàn, nàng ta chính là nhúng chàm biểu muội của nàng.

_Được rồi, biểu tỷ cũng đừng tức giận, chỉ là lăn giường để thoả mãn nhu cầu, muội không để ý.-Vu Thiên Vi nghĩ đối với chuyện này, nàng tư tưởng còn rất thoáng.

_Vấn đề là Âu Cẩm Hàn là dì nhỏ của muội, còn việc nhu cầu, ta còn quản được muội sao?-Lạc Hoài Nhanh lên tiếng.-Muội nên sớm cùng nàng ta kết thúc, đừng để đến lúc gia đình muội biết chuyện, lại thêm một lần gà bay chó sủa.

_Biểu tỷ yên tâm. Được rồi, chúng ta gọi đồ ăn đi, hôm nay biểu tỷ mời, ta cũng không khách sáo đâu.-Vu Thiên Vi rất nhanh đánh lạc hướng.

Lạc Hoài Nhan cũng chỉ có thể thở dài, nhìn vị biểu muội trước mắt này của nàng, vừa có chủ kiến lại vừa có năng lực, cho dù Vu Thiên Vi có thật sự yêu thích Âu Cẩm Hàn, thì nàng cũng cản không nổi, chỉ có thể hoàn toàn dựa vào định lực của Vu Thiên Vi mà thôi.