Dụ Dỗ Đại Luật Sư

Chương 2016

Chương 2016

Lâm Minh Kiều liếc mắt: “Mẹ, mẹ may mắn mới gặp cha, cha là một người đàn ông tốt.”

“Trên thế giới này có rất ít đàn ông quan tâm, dịu dàng, lo việc nhà, có trách nhiệm, dáng vẻ đẹp trai còn biết kiếm tiền, lúc cha con còn trẻ cũng rất ít khi trở về nhà, còn có tính cậu chủ, sau đó vợ chồng ở chung với nhau rồi dần thay đổi, nếu mẹ nói mấy lời châm chọc giống con thì có kết hôn một trăm lần cũng ly hôn.”

Lâm Minh Kiều ngược lại là rất ít nghe cha mẹ kể chuyện hồi còn trẻ, cuộc hôn nhân viên mãn của cha mẹ là hình mẫu lý tưởng mà cô hướng tới.

“Minh Kiều, có lẽ từ đầu cách thức ở chung của con và Tống Dung Đức đã sai, lúc hai đứa gặp nhau lần đầu thì luôn mang theo thành kiến, cho dù sau này hai đứa làm bạn bè hay là vợ chồng thì cũng phải bình tĩnh nói chuyện, không nói đến hôn nhân, ngay cả trong công việc, trên thương trường, xã giao bên ngoài, người thông minh luôn thu lại sự sắc bén, con có bao nhiêu sắc nhọn thì giấu ở đây là được, không cần thể hiện ra cho người khác nhìn thấy.”

Mẹ Lâm chỉ vào ngực của mình.

Trong lòng Lâm Minh Kiều hơi chấn động một chút.

Mẹ Lâm là người phụ nữ thông minh, cô vẫn luôn biết điều đó, mẹ Lâm đi xã giao ở Thanh Đồng cũng làm cho người khác không bắt bẻ được gì, thậm chí bà bồi dưỡng Lâm Minh Kiều thành người tài giỏi, cho dù bây giờ cô sống ở thành phố này, khi cô đối mặt Chung Nghệ Vi và vợ tổng thống thì cũng có thể thành thạo ứng phó.

Lâm Minh Kiều đột nhiên ý thức được mình không đúng lắm.

EQ của cô không cao, thậm chí còn kém xa Khương Tuyết Nhu.

Mẹ Lâm rời đi, cô buồn bực gọi video cho Khương Tuyết Nhu.

Bên kia đang là ban ngày, lúc này Khương Tuyết Nhu mặc váy dài màu đỏ ngồi trên đồng cỏ thưởng thức rượu đỏ và đồ ngọt, sau lưng cô là một vườn nho xanh lớn và lâu đài cổ.

Lâm Minh Kiều ngây người: “Mẹ nó, cậu đang ở đâu đây? Sao tớ cảm giác mình và cậu không cùng một thế giới, bây giờ cậu giống như. . . Bà chủ giàu có thời Trung cổ, chỉ thiếu bao nuôi trai đẹp thôi.”

“Khụ. . . : “ Khương Tuyết Nhu suýt nữa bị sặc: “Không khoa trương như thế đâu.”

“Thật đó.” Lâm Minh Kiều hâm mộ muốn chết, cô không nên gọi video, không có so sánh thì không có đau thương.

“Tớ đang ở trong trang trại rượu của cha Anh Tuấn.” Khương Tuyết Nhu cầm điện thoại quay một vòng, trên đồng cỏ Hoắc Anh Tuấn đang chơi đùa với hai đứa bé: “Hiểu Lãnh và Hiểu Khê rất thích nơi này, bọn nhỏ chơi rất vui vẻ.”

“Hiện tại tớ đột nhiên phát hiện cậu và Hoắc Anh Tuấn tái hợp là quyết định sáng suốt, lại có người giúp cậu chăm con, còn có thể ở lâu đài cổ và trang trại rượu, cuộc sống quá thoải mái.” Lâm Minh Kiều hâm mộ.

“Ừm.”

Khương Tuyết Nhu gật đầu, nở nụ cười xinh đẹp: “Tớ có thể thỏa thích sai khiến Hoắc Anh Tuấn, tớ không hề có gánh nặng cũng không có áy náy.”

“Tuyết Nhu, tớ đột nhiên phát hiện EQ của cậu rất cao, còn tớ lại rất thấp.”

Lâm Minh Kiều nói lại lời mẹ mình đã nói.

Khương Tuyết Nhu không hề kinh ngạc, mấy chục năm trước Lâm Thị không làm gì ở Thanh Đồng, sau khi cha Lâm cưới mẹ Lâm mới từ từ phát triển lên, đương nhiên không thể nghi ngờ năng lực của cha Lâm, nhưng đằng sau một người đàn ông thành công luôn có bóng dáng người phụ nữ.