Chương 1713
Lương Duy Phong dường như cũng đã nhìn thấy cô, nhướng mày nhìn về phía cô.
Một lúc sau, không biết anh ta đã nói gì với mọi người, đi thẳng về phía Khương Tuyết Nhu.
“Bà xã, lại đây.” Lương Duy Phong ra hiệu với cô tỏ vẻ trìu mến, “Em là vợ tôi, một mực lại đi với người đàn ông khác, còn ở trong nhà của anh ta nữa, em không cần mặt mũi nhưng tôi cần, lát nữa cùng tôi về nhà.”
Khương Tuyết Nhu bị anh ép buộc nhưng cô cũng có cách đáp lại, “Tôi nhớ là thỏa thuận ly hôn đã gửi cho anh từ rất lâu rồi, có lẽ tòa án cũng đã nhận được đơn xin ly hôn của chúng ta, tôi hy vọng anh nhanh chóng ký tên.”
“Chỉ cần một ngày tôi không ký, em vẫn là vợ của tôi.” Lương Duy Phong nhấc mắt kính lên. “Ngày bình thường thì không sao, nhưng đây là dịp quan trọng, mọi người đều dẫn theo vợ hoặc là bạn gái thực sự. Tuyết Như, em lại tự nguyện dẫn nhân tình đến cuộc yến tiệc quan trọng này, em không sợ xấu hổ sao.”
Trong mắt Khương Tuyết Nhu lóe lên tia khinh bỉ.
Hoắc Anh Tuấn siết chặt tay cô, khuôn mặt tuấn tú ảm đạm như nhỏ giọt nước, “Cô ấy là mẹ của con tôi, đồng thời là người phụ nữ tôi yêu nhất, ngược lại là anh, đêm nay anh là người có đạo đức thấp nhất trong buổi yến tiệc này.”
Ngừng một chút, anh quay đầu nói với Tống Dung Đức: “Dung Đức, sao tối nay Tống gia nhà anh lại mời người có đạo đức thấp như vậy.”
“Không biết, có lẽ là mặt dày mày dạn đi theo Mạnh bộ trưởng.”
Tống Dung Đức cũng rất biết phối hợp, thậm chí còn cố ý chạy tới chỗ Mạnh bộ trưởng, hét lên với giọng điệu khiến nhiều người có thể nghe thấy, “Chú Mạnh, chú làm sao lại đưa Lương Duy Phong, người như vậy đến đây? Coi thường buổi tiệc tùng Tống gia chúng tôi, không phải tôi khinh thường anh ta mà là anh ta đã lừa gạt trái tim của những cô gái.”
“Sau khi bị đâm liền giả bộ nói vì cứu người mà thân thể bị thương, nhưng thân thể rất tốt, không những thế lại mở miệng một tiếng yêu vợ, hai tiếng yêu vợ, kết quả thì sau lưng cùng nữ thư ký ở lại văn phòng làm chuyện đồϊ ҍạϊ , sau khi bị vạch trần còn hành hung phụ nữ.”
Mạnh bộ trưởng nghe xong vẻ mặt khá xấu hổ, dù sao Lương Duy Phong cũng là người mà ông dẫn đến.
Đặc biệt là nhìn thấy vẻ mặt khinh thường phức tạp của những người bên cạnh, ông ấy nhanh chóng nói: “Đây có lẽ là hiểu lầm…”
Nhưng Tống Dung Đức căn bản không cho ông ấy có cơ hội nói tiếp, anh mạnh miệng nói: “Chú Mạnh, chú đừng hiểu lầm, tôi nói điều này không phải là trách chú, mà là tôi thấy dáng vẻ anh ta rất ôn nhu, sợ các cô gái ngây thơ, các thiên kim đại tiểu thư có tình cảm với anh ta, lúc đó sẽ bị lừa, anh ta lừa dối tình cảm thì không sao nhưng tôi sợ nhất là bạo hành gia đình, vượt quá giới hạn thì lại càng thê thảm hơn.”
“Ừm… Mạnh bộ trưởng, tôi thấy Tống tổng ở đằng kia, tôi đến đó chào hỏi.” Một vị khách lập tức lấy lý do đưa con gái rời đi.
Ngay sau đó, những công tử khác ở bên cũng lập tức kiếm cớ rời đi.
Mặc dù tập đoàn dược phẩm của Lương Duy Phong hiện tại đang phát triển rất tốt, nhưng nếu các cô gái nhìn thấy loại người có nhân phẩm tồi tệ như thế này thì thật phiền phức.
Mạnh bộ trưởng mặt mày hậm hực, “Tống Thiếu, anh thật không nể mặt tôi.”
“Chú Mạnh, chú đừng nói như vậy, tôi xem chú như là chú của tôi, tôi không nể mặt chú thì ai nể mặt chú?”
Tống Dung Đức mặt dày vô liêm sỉ, nhân tiện anh vẫy tay với Mạnh Tử Hàm đang ở phía sau, “Tử Hàm, đã lâu không gặp em, em càng ngày càng xinh đẹp. Lương Duy Phong không phải là mẫu người của em, em nên tránh xa anh ta một chút, đừng để bị lừa cả thân xác lẫn tình cảm.”
“Tôi không có ngốc như vậy.” Mạnh Tử Hàm buột miệng nói.