Chương 1062: Trước giờ cô ấy chưa từng có sự lựa chọn nào khác
Tống Như Nguyệt hình như không nghe tiếng cô ấy gầm lên giận dữ, tiếp tục bình tĩnh, nói một cách độc đoán: “Nếu như cô sinh đứa bé này ra, tôi không đảm bảo rằng nhà họ Lâm các người sẽ mãi mãi không cần lo lắng. Đồng thời sẽ khiến nhà họ Lâm lên như diều gặp gió, một bước lên tận mây xanh “Thậm chí bản thân cô còn có thể lấy được 10% cổ phần của tập đoàn nhà họ Tống. Đương nhiên cô có thể chọn lựa không kết hôn cùng với Tống Dung Đức, cũng có thể kết hôn với nó rồi ly hôn.”
“Nói đi nói lại thì các người chỉ muốn tôi sinh đứa con này thôi”
Lâm Minh Kiều bị dồn ép đến phát điện: “Không phải chỉ là mang thai thôi sao, các người có thể tùy ý sắp xếp một người phụ nữ nào đó phát sinh quan hệ với Tổng Dung Đức là được rồi. Đừng nói là một tháng mang thai một lần, chỉ cần nhiều người phụ nữ, một tháng cũng có thể mang thai đến mười lần.
Chung Nghệ Vì thở dài nói: “Đây là đứa cháu đầu tiên của nhà họ Tống, chúng ta thật sự rất mong nó có thể đến với thế giới này. Minh Kiều, kiếp này đứa bé có thể ở trong bụng của cháu thì đó chính là duyên phận mẹ con kiếp trước của hai người.
Lâm Minh Kiều cười khổ: “Đối với cháu mà nói, nó bây giờ chỉ là một con nòng nọc bé xíu mà thôi. Cháu còn có thể quyết định biến nó thành một đứa bé hay không nữa kìa”
“Minh Kiều, chú sẽ để Dung Đức chịu trách nhiệm với cháu” Tổng Vương Quý cũng thành thật khuyên nhủ: “Nhớ lời chú đã nói, không còn đứa bé nữa, hậu quả tự chịu” Lâm Minh Kiều gần như suy sụp và muốn phát điên rồi, cô ấy không muốn đứa bé đó. Không muốn mà, rốt cuộc thì kiếp trước xui xẻo như thế nào vậy mà khiến cô ấy chọc giận nhà họ Tống.
“Minh Kiều, về nhà họ Tống cùng với chúng ta đi.” Chung Nghệ Vi đi qua kéo tay cô ấy đi.
Nhưng Lâm Minh Kiều né tránh, cô ấy quay đầu lại, không nhìn người của Nhà họ Tống nữa. Cô ấy kéo tay của Khương Tuyết Nhu trực tiếp rời đi.
Bóng lưng hời hợt đó khiến Chung Nghệ Vi khó chịu: “Kiếp này, tôi đã dồn ép hai người, một người là Dung Đức, một người là Minh Kiều. Thật sự tôi không muốn làm thế nhưng tôi chỉ muốn kéo Dung Đức ra khỏi vũng bùn của Nhạc Hạ Thu thôi.”
Gần đây, chuyện Hoắc Anh Tuấn Nhạc Hạ Thu lấy lại ba trăm nghìn tỷ, khiến toàn bộ những gia đình giàu có ở Kinh Đô chấn động.
Trước giờ Hoắc Anh Tuấn chưa từng đυ.ng vào Nhạc Hạ Thu, thậm chí còn nâng đỡ nhà họ Nhạc trong nhiều năm. Trong lúc đó Nhạc Hạ Thu còn nɠɵạı ŧìиɧ, lúc chia tay lại trộm ba trăm nghìn tỷ của Hoắc Anh Tuấn nữa. Người phụ nữ này thật lợi hại và đáng sợ.
Hết lần này đến lần khác, nó ngu ngốc giống như bị trúng tà. Ném vị hôn phu như hoa như ngọc đi, suốt ngày cứ vây lấy Nhạc Hạ Thu không thôi. Bà ấy cũng chẳng còn cách nào khác, chỉ muốn dựa vào đứa trẻ này để cho Tổng Dung Đức cảm nhận được trách nhiệm của một người bố.
“Như Nguyệt, vừa rồi may mà có con.” Tống Vương Quý bất lực nhìn con gái.
Tống Như Nguyệt nhếch đôi môi đỏ của cô ấy lên: “Bố mẹ, vai người xấu của nhà họ Tống cứ để con gánh vác. Đây là lần cuối cùng con vì Tống Dung Đức đần độn kia mà xuất đầu lộ diện, sau này chuyện của nó con chẳng muốn quản nữa.
Cô ấy quay đi, không nhìn lại nữa mà bỏ đi luôn. Bóng lưng của cô ấy vẫn luôn kiêu ngạo như thế. Trong mắt của người khác, cô ấy là một nữ ma đầu máu lạnh vô tình.
Chỉ khi cô ấy đi vòng qua thì bả vai của cô ấy mới sụp xuống. Khắp người toát ra cảm giác mệt mỏi khó tả. Chẳng ai biết rằng thật ra cô ấy không muốn làm một người xấu.
Nhưng ông cụ Tống đã từng nói với cô ấy rằng bố mẹ anh em của cô ấy đều quá hiền lành, điềm đạm. Nhà họ Tổng có thể có bố mẹ, những người anh em như vậy nhưng đồng thời cũng cần một con dao sắc bén mới có thể vì nhà họ Tống mà vượt qua mọi chông gai. Để cho chủ có thể leo lên được con đường tối cao nhất.
Sống trong nhà họ Tống, trước giờ cô ấy chưa từng có sự lựa chọn nào khác.