“Thích cô?” Hoắc Vân Dương như là nghe được một chuyện cười: “Loại phụ nữ rõ ràng có bạn trai còn bò trên giường của tôi, tôi sẽ thích thú ư? Cô cùng với thứ đàn bà rẻ tiền ngoài đó bán nhan sắc lấy vinh hoa có gì khác nhau không?”
Một cái tát thẳng vào mặt khiến tim cô ta đau nhói.
Khương Kiều Nhân lúc này đã đứng không vững.
Chung quanh còn có không ít người, công nhân, cổ đông, ai nấy đều ồ lên.
Tất cả đều nhìn cô ta với ánh mặt khinh thường, dè bỉu.
“Không ngờ cô ta là loại người này, lúc trước tôi còn thấy cô ta luôn ra vẻ thanh thuần trong sáng”
“Đúng vậy, rất nhiều đàn ông trong công ty đều xem cô ta là nữ thần” “May là lúc trước tôi không giới thiệu cháu trai với cô ta, thật sự không biết xấu hổ”
Từng đợt nhục nhã khiến sắc mặt Khương Kiều Nhân trắng bệch.
Cô ta đã từng vì tích lũy thanh danh mà hao tổn không ít sức lực, cuối cùng lúc này đã bị hủy hoại hoàn toàn.
Khương Thái Vũ là bố cũng xấu hổ đến toàn thân run rẩy: “Cậu chủ Hoắc, anh hiểu lầm rồi.
Kiều Nhận là thực lòng thích anh, con bé đối với anh một lòng một dạ”
Ai ngờ, Hoắc Vân Dương nghe thấy vậy thì lại càng giống như được kể chuyện hài, cười lên ha hả: “Cô ta thích tôi cái gì? Ha ha, có điều không thể không nói, tôi đã gặp nhiều loại phụ nữ như vậy, cô ta chính là người cởi mở nhất.
Giám đốc Khương, ông vì vinh hoa phú quý mà không tiếc đem con gái mình giống như một món hàng trao đổi, tôi cũng thực sự nể ông đấy”
Lời này vừa nói ra, mọi người lại một lần nữa được chứng kiến một phen kinh ngạc, ngay cả Khương Tuyết Nhu đứng bên cạnh xem náo nhiệt cũng có chút chấn động.
Cô không ngờ Hoắc Vân Dương biếи ŧɦái tới vậy, nhưng càng khϊếp sợ hơn chính là phương Kiều Nhân lại có thể chấp nhận điều đó.
Cô ho nhẹ một tiếng, nhìn Khương Kiều Nhân cười như không cười rồi nói: “Chị, xem ra em đúng là phải rửa mắt nhìn chị rồi.
Có phải lúc trước chị cũng là dựa vào loại thủ đoạn này để cướp đi Lục Thanh Minh hay không?”.
Đam Mỹ H Văn
Vừa thấy cô nhắc tới, mọi người lập tức nhớ tới này hai người đã từng có một khoảng thời gian dây dưa cùng Lục Thanh Minh.
Ánh mắt của mọi người nhìn Khương Kiều Nhân lúc này đều tràn ngập ghê tởm.
Thậm chí ai nấy cũng đều nhất trí đứng cách xa cô một chút, như thể sợ bị cô làm cho lây sự bẩn thỉu.
Khương Kiều Nhân cả người phát run, mắt liền trợn đến trắng dã, tức giận giả bộ ngất đi.
“Kiều nhân” Khương Thái Vũ vội vàng bế cô lên, chật vật rời khỏi công ty..
Hoắc Vân Dương nhíu mày, quay đầu nhìn Khương Tuyết Nhu: “Cô ta từng có bạn trai rồi?”.
“Đúng vậy, còn đính hôn.
Chẳng qua bạn trai cô ta không có tiền, cô ta liền lập tức đổi người khác” Khương Tuyết Nhu kỳ quái nhìn hắn một cái: “Anh sẽ không cho rằng lần đầu tiên của cô ta là dành cho anh đấy chứ?”
Hoắc Vân Dương: “...” Hắn có thể thừa nhận bản thân đã thật sự nghĩ như vậy sao.
Khương Tuyết Nhu thấy hắn đã giúp cô giải quyết êm đẹp hai bố con Khương Thái Vũ, liền tốt bụng nhắc nhở hắn một câu: “Trên đời này có một thứ có thể sửa chữa”
“Tất nhiên là tôi biết, haha, cảm ơn cô đã nhắc nhở”.
Hoắc Vân Dương xấu hổ cười: “Cô Khương, hiện tại cô còn tức giận không?”
“..” Khương Tuyết Nhu thật sự không đoán được trong lòng hắn ta đang nghĩ gì, đành phải nói: “Cậu chủ Hoắc, chúng ta có thể nói chuyện riêng vài câu được không?”
“Được, không thành vấn đề.” Khương Tuyết Nhu dẫn theo hắn hướng đi tới bên ngoài công ty, Hoắc Vân Dương theo sau.
Hắn ta nhìn thoáng qua Kiều Vỹ ở bên cạnh, hai chân run lên.
Kiều Vỹ mỉm cười nhìn hắn: “Cậu chủ Hoắc, anh ổn chứ?”
“Không......!Không có việc gì, vệ sĩ của cô xem ra rất có năng lực” Hoắc Vân Dương trong lòng cảm thấy như một đàn ngựa vừa lao qua.
Thực lực cảu Kiều Vỹ, người bên cạnh bảo vệ Khương Tuyết Nhu có thể xếp vào một trong năm người mạnh nhất trong số các vệ sỹ thuộc nhóm Thanh Long của nhà họ Hoắc.
Nhóm Thanh Long chính là tổ chức thần bí nhất của nhà họ Hoắc, bao gồm những người xuất thân từ chiến trường hoặc đến từ các gia tộc có võ thuật cao cường.
Hiện giờ Thanh Long do một tay Hoắc Anh Tuấn nắm quyền.
- ----------------------