Dường như Vệ Kiến Sâm không để ý tới chuyện đó, hắn mở to đôi mắt mênh mông sương mù, dùng bàn tay sờ soạng vài cái trên bụng nhỏ, giọng điệu lười nhác có lệ: "Chắc là vậy."
Vệ Du Dương suy tư đánh giá phần bụng của hắn, trong lòng nghĩ lại những phản ứng gần đây của hắn.
Trong lòng đột nhiên nảy lên một suy đoán, đáng tiếc lý trí vẫn quỳ gối trước cơn du͙© vọиɠ bây giờ, y cúi đầu hôn bên hông Vệ Kiến Sâm, dần dần đến gần phía trong bắp đùi hắn.
Nhận ra hơi thở nóng rực của thanh niên đang phun lên đóa hoa còn dính bọt nước dưới thân mình, còn như có như không mà thở ra một hơi, đôi mắt đen nhánh của Vệ Kiến Sâm lộ ra mê man, l*иg ngực đang nhẹ phập phồng bỗng có chút nóng rát đau đớn, tay phải nắm lấy côn ŧᏂịŧ đã sưng cứng vuốt ve trên dưới, theo bản năng hơi nâng eo, để cho Vệ Du Dương càng thêm dễ dàng chôn mặt vào giữa hai chân hắn.
"Cha, ngươi đúng là da^ʍ thật đấy, cái mông ướt đẫm luôn này." Vệ Du Dương có chút kɧıêυ ҡɧí©ɧ nói, y dùng tay lau lau phần mông ướŧ áŧ của Vệ Kiến Sâm, hít một hơi thật sâu mùi vị dâʍ đãиɠ tỏa ra từ hoa huyệt hắn, thậm chí dùng cáu mũi đυ.ng đυ.ng vào âm đế sưng đỏ ở giữa, sau khi trêu đùa lại chậm rãi vươn đầu lưỡi liếʍ lên hai mảnh hoa môi mềm mại, ánh mắt chăm chú nhìn thẳng vào khe thịt nhỏ, âm dương quái khí nói: "...Con ăn sạch cho người."
Vệ Kiến Sâm gian nan nhắm chặt mắt, ngước khuôn mặt ửng hồng, rõ ràng cảm giác được đồ vật trơn trượt đang di chuyển nơi hoa huyệt, nó khi thì phóng đãng quét qua mật động của hắn, khi thì ôn nhu chuyển động bên ngoài, đủ loại kɧoáı ©ảʍ khiến cho hắn chủ động giương rộng chân, thấp giọng thúc giục: "A... Liếʍ bên trong một chút, Dương nhi, sâu nữa..."
Vệ Du Dương vẫn như cũ dựa theo tiết tấu của mình, không đáp ứng yêu cầu của hắn, tự mình liếʍ ướt bên ngoài cửa huyệt của hắn, đầu lưỡi tách hai cánh hoa môi ra, ngậm lấy một bên mυ'ŧ vào, hút cho đến khi nó sưng lớn mới đổi sang bên kia, cứ thay phiên hầu hạ như thế, rất nhanh đã có một lượng lớn nước sốt cuồn cuộn phun ra ngoài, mang đến mùi vị nồng đậm.
"Dương nhi... Hút cha, dùng sức một chút, khó chịu..." Lời cầu xin của Vệ Kiến Sâm còn mang theo chút nức nở, hắn khó nhịn mà giật tóc Vệ Du Dương, cử động đưa hạ thế đến ngoài miệng Vệ Du Dương, chỉ cảm thấy cái lưỡi mềm của y giống như là một con rắn nhỏ nghịch ngợm, cứ tới tới lui lui nhưng không chịu chui vào trong huyệt nhỏ của hắn: "Mau, mau,... Đừng tra tấn ta nữa..."
Nghe lời nói ý loạn tình mê của hắn, Vệ Du Dương đắc ý cong môi, cái lưỡi linh hoạt càng thêm lòng tham không đáy mà đưa đẩy không ngừng trong động da^ʍ của Vệ Kiến Sâm, cuối cùng đầu lưỡi giống như con rắn nước tiến vào trong lối đi chật hẹp, biến hóa góc độ hôn lên huyệt thịt nhỏ nhắn, hung tợn hấp thu nước mật ngọt ngào bên trong.
"Ưm a a..." Tiếng rên thô nặng của Vệ Kiến Sâm mang theo một tia vui thích, bên tai vang lên tiếng mυ'ŧ mát nước sốt ở giữa hai chân hắn của Vệ Du Dương, cái bụng nhỏ buộc chặt, mật huyệt cũng co lại bao vây cái lưỡi mềm đang thâm nhập bên trong, một mảng thịt non đỏ hồng bị liếʍ đến chết lặng, nổi lên một trận ngứa ngáy không tên: "Dương nhi, Dương nhi, ngươi liếʍ... Ưʍ... liếʍ hỏng rồi..."
Tiếng khóc kêu của nam nhân kích động con dã thú dưới đáy lòng Vệ Du Dương, con ngươi y bao phủ âm trầm nhàn nhạt, không nói một lời mà trầm mê trong tư vị diệu kì này, bận rộn lần nữa cắn nuốt một chút mật dịch trong hoa tâm của Vệ Kiến Sâm, thậm chí tìm đến được hai mảnh nhăn nheo ở bên hoa huyệt, đột nhiên không báo trước mà hung ác quét mạnh qua.
"A!"
Vệ Kiến Sâm cơ hồ là kêu thảm, nước mắt thấm ướt tóc mai hắn, bộ phận yếu ớt non mềm không chịu nổi công kích ác liệt như vậy, hắn hoảng loạn muốn tránh thoát môi lưỡi đang mυ'ŧ chặt hạ thể của mình kia, nỗ lực vặn vẹo cánh mông mướt mồ hôi: "Ngươi ngừng một chút... Dương nhi... quá nhanh..."
Vệ Du Dương sẽ không có chút thương tiếc nào, y bỏ qua nhục huyệt đã sưng phồng không chịu nổi của nam nhân, nhưng tiếp đó lại lật người hắn lại: "Nhếch mông lên." Y quát khẽ, dùng sức đánh lên cái mông thịt của Vệ Kiến Sâm, lúc hắn phối hợp nâng mông lên cao, y liền gấp không chờ nổi mà ngậm lấy tinh hoàn của hắn mυ'ŧ vài cái, rồi sau đó vươn đầu lưỡi dán lên khe huyệt liếʍ láp.
Vệ Du Dương có chút thô bạo mà bẻ kẽ mông của hắn ra, đầy lưỡi linh hoạt bơi lội giữa cúc huyệt và lỗ nhỏ phía trước, gọn gàng liếʍ lên điểm ở giữa hai nơi, ác ý cuộn đầu lưỡi chọc lên đáy chậu, chọc cho hắn khóc ra tiếng: "Không, nhẹ chút..."
Sao lại có người có đầu lưỡi linh hoạt đến như vậy chứ, trong đầu Vệ Kiến Sâm một mảnh hỗn loạn, tiếng khóc của hắn đê mê mơ hồ, không tự giác lộ ra một loại tư thái đáng thương, nhưng Vệ Du Dương không cho hắn cơ hội thở dốc, chơi đùa đáy chậu hắn đủ rồi liền vòng lên cúc huyệt của hắn, muốn khai thác cái lỗ nhỏ chật hẹp này để tiện cho lát nửa hưởng dụng.
"Chỗ này của ngươi sẽ không tự động chảy nước, phải cố gắng liếʍ ướt mới được, đỡ phải giống lần trước chảy máu." Vệ Du Dương tranh thủ nói với hắn, lưỡi dài yêu thương dừng lại nơi hậu huyệt Vệ Kiến Sâm, cẩn thận miêu tả nếp nhăn trên cửa động, thỉnh thoảng lại đâm thọc ở trung tâm, khiến cho cái lỗ nhỏ thấm đẫm một lớp nước miếng.
Vệ Kiến Sâm quỳ gối nằm sấp trên giường, hắn chịu đựng cảm xúc quái dị khi bị liếʍ cúc huyệt, đôi mắt ngậm nước cắn gối mềm, huyệt nhỏ giữa kẽ mông cũng không ngoan cường chống cự lại nữa, thong thả trở nên mềm mại ươn ướt, mở ra cánh cửa cho con trai hắn, đã chuẩn bị tiếp nhận dươиɠ ѵậŧ của y chơi đùa...
Vệ Du Dương cũng ngừng liếʍ, y khom người phủ lên lưng Vệ Kiến Sâm, đỡ dươиɠ ѵậŧ phóng tới giữa trung tâm cắm vào, muốn đòi lấy phần thưởng mà y nên có!
"A... Thật lớn... nóng quá..." Ánh mắt Vệ Kiến Sâm có một chút buồn khổ, gương mặt tuấn tú trướng đến đỏ bừng, cảm giác không nóng của tìиɧ ɖu͙© kéo dài lên cổ hắn, kinh mạch ở phần cổ cũng hiện lên rõ ràng. Hắn cảm thấy bất lực và một ít phấn khởi không xem nhẹ được, còn có cảm giác xấu hổ hổ thẹn.
Quá trình cúc huyệt bị cạy ra tương đối dài, nhục côn từng chút cắm vào vách tường của hắn. Cửa huyệt của Vệ Kiến Sâm đã bị đâm đến đau nhưng dễ dàng bị độ ấm mà đối phương mang đến bao phủ, hắn không thể không thừa nhận, dươиɠ ѵậŧ lớn kia giống như cây đuốc khiến cho tràng đạo của hắn bị đốt đến nóng bức, cơn thoải mái khuếch tán mỗi một chỗ trong cơ thể hắn, khát vọng bị thao thêm mấy lần nữa.