Thay Tỷ Tỷ Gả Cho Nhân Vật Phản Diện Xung Hỉ

Chương 7: Đường đỏ

Lục Tề sắc mặt tái nhợt, nửa điểm huyết sắc cũng không có, nhìn thấy có vẻ rất suy yếu.

Tô Đào nhìn đáy chén cháo trắng bên cạnh, càng cảm thấy bản thân như đang ngược đãi bệnh nhân.

Tuy trong nguyên thư Lục Tề cuối cùng vẫn suy yếu mà chết, nhưng hiện tại hắn là người sống, người bình thường mỗi ngày ăn cháo trắng đều chịu không nổi, huống chi còn là bệnh nhân đang hôn mê.

Biện pháp tốt nhất là ra phủ mua đồ ăn trở về tự mình làm, người Lục phủ hiển nhiên sẽ không cho nàng ra ngoài, người duy nhất có thể giúp được nàng chính là Thanh Đại.

Nhưng nàng mới gặp mặt Thanh Đại, tự nhiên không thể mở miệng nói loại việc này, nếu không Thanh Đại sẽ hoài nghi nàng .

Như thế nào cũng phải qua vài ngày lại nói.

Nghĩ tới nghĩ lui, Tô Đào cũng không nghĩ ra biện pháp nào, nàng bất đắc dĩ thở dài.

Nhưng vào lúc này, mắt Tô Đào sáng lên, nàng vội vã đi đến hòm của hồi môn trong góc, sau đó mở ra, tìm đường đỏ bên trong.

Thời điểm chuẩn bị gả đi, Tô Đào liền đoán ở Lục phủ sẽ không dễ chịu, nguyên thân lại giống như nàng, mỗi lần tới nguyệt sự đều đau bụng như nhau, cho nên nàng cố ý chuẩn bị bao đường đỏ trong hòm, không nghĩ tới bây giờ có thể dùng tới .

Đường đỏ vừa lúc có thể bổ huyết, nhìn Lục sắc mặt Lục Tề, nghĩ đến dùng nước đường đỏ là thích hợp, dù sao so với cháo trắng tốt hơn; chỉ cần hòa với nước sôi.

Nghĩ cũng biết Thanh Đại sẽ không đưa nước sôi đến .

Tô Đào nghĩ tới đến phòng bếp kia nấu...

Cho nên chờ Thanh Đại giữa trưa đưa cơm đến, Tô Đào liền gọi nàng lại.

Thanh Đại có chút kinh ngạc, Tô Đào kêu nàng có thể có chuyện gì?

Tô Đào nói muốn có nước nóng, đương nhiên là đổi lý do: "Thanh Đại cô nương, ta nhìn trong viện có bó củi, trong phòng bếp cũng có nồi, không biết có thể tự mình nấu chút nước nóng, buổi tối dùng tắm rửa không?."

Nghe Tô Đào nói, Thanh Đại giật mình, Tô Đào tắm rửa, cũng không thể dùng nước lạnh đi.

Kỳ thật lẽ ra nên là nàng đưa nước nóng tới đây, bất quá nếu như vậy, nàng còn phải thêm củi nấu nước, tốn thêm không ít khí lực.

Khi nghe Tô Đào nói, Thanh Đại mới phản ứng kịp trong này vốn là phòng chứa đồ, cái gì cũng không thiếu, Tô Đào có thể tự mình nấu nước.

Thanh Đại đương nhiên đồng ý, này còn giúp nàng giảm đi không ít chuyện .

Thanh Đại còn nhiệt tình cùng Tô Đào nói, đợi buổi tối đưa cơm tới sẽ mang cho Tô Đào chút hỏa chiết tử để dùng.

Thanh Đại tuân thủ hứa hẹn, chạng vạng quả nhiên cho Tô Đào rất nhiều hỏa chiết tử, còn chỉ dẫn Tô Đào hạ củi đốt thế nào cho tốt.

Về thân thế của Tô Đào, Thanh Đại tự nhiên biết , tuy nói Tô Đào là thiên kim giả, nhưng rốt cuộc cũng như thiên kim thật sống an nhàn sung sướиɠ mười mấy năm, sợ là không biết nấu củi.

Cùng Thanh Đại đoán đồng dạng, nguyên chủ không biết, Tô Đào cũng không rõ ràng, nàng đem lời Thanh Đại ghi nhớ chặt chẽ.

Nói xong, Tô Đào mới trở về viện.

Nàng trước đem hộp đồ ăn bỏ lên bàn, sau đó lại đem hỏa chiết tử cất tốt.

Bên trong ngọc bội, Lục Tề đang nhìn Tô Đào.

Không sai, Lục Tề đã tỉnh trong chốc lát, lần này tỉnh lại, hắn không có kinh ngạc, mà là bình tĩnh quan sát bốn phía.

Phòng ở nhỏ hẹp lại rách nát, chính là tiểu viện bị bỏ hoang trước kia, sau này làm phòng chứa đồ.

Nhìn lại chính mình hôn mê trên giường, nhớ đến tính tình Lục Chinh, tự nhiên không khó đoán ra nguyên nhân.

Chắc chắn nhân lúc hắn hôn mê, Lục Chinh liền đã đem hắn đến nhà kho này chờ chết, để hắn có thể danh chính ngôn thuận thừa kế tước vị.

Vừa nghĩ thông hết thảy, Lục Tề liền nghe thấy bên ngoài Tô Đào với Thanh Đại nói chuyện.

Lục Tề thông minh cỡ nào, Thanh Đại mở miệng một tiếng phu nhân, hơn nữa trên án kỷ còn chưa kịp thu dọn hỉ phục.

Lục Tề cơ hồ nháy mắt liền đoán được, Tô Đào gả đến đây xung hỉ .

Nói cách khác, buổi sáng trên giường thấy nữ nhân không phải là mật thám, mà là ... phu nhân xung hỉ của hắn.

Tô Đào đang bận tự nhiên không biết hết thảy, nàng lấy một ít hỏa chiết tử, chuẩn bị đi đến phòng bếp nấu nước.

Cửa phòng đóng lại làm Lục Tề không thể nhìn ra bên ngoài! Trải qua chuyện vừa nãy Lục Tề cũng quen thuộc với tình trạng hiện tại của mình.