Chú Là Của Em

Chương 755: Nhân tiện cũng tìm người che chở cháu

Lệ Minh Viễn nhướng mày: “Cảm ơn bà út. Ba ngày sau tôi sẽ kêu người đưa xe thể thao tới, không biết bà út thích màu gì?”

Bà cụ Lệ lập tức nói: “Màu đỏ tươi, trông thật ngầu cơ. Hồi trẻ tôi vẫn muốn có một chiếc, ông nội cậu không chịu mua cho tôi, ổng keo lắm... Vẫn là Minh Viễn hào phóng với bà út.

Không phải ông nội keo kiệt, mà là cảm thấy không cần thiết. Chung quy đã già rồi mà còn đam mê màu đỏ tươi, Lệ Minh Viễn nghe đều thấy cạn lời, nhưng vẫn gật đầu: “Được." “Ôi chao, cảm ơn Minh Viễn nhé. Không biết Minh Viễn chuẩn bị nhà mới cho cậu út ở chỗ nào?” “Tôi sẽ gửi địa chỉ cho bà. Bà út có thể dẫn người đi chuẩn bị trước.”

Đã lâu rồi Lệ Kiên không gây ra sai lầm, cũng không đối đầu với anh. Chỉ dựa vào biểu hiện của anh ta, anh cũng vui vẻ nể mặt ông nội chuẩn bị nhà mới đàng hoàng cho anh ta.

Bà cụ Lệ cười tươi roi rói nói: “Thế là được rồi, Minh Viễn ra tay chắc chắn là hào phóng

Lệ Minh Viễn nhưởng mày, không nói gì. Bà cụ Lệ nịnh bợ anh trước, nếu nhà mới mà không tốt thì chẳng khác nào và mặt mình. Nhưng Lệ Minh Viễn không bận tâm chuyện này. Lệ Kiên liên hôn với một danh gia vọng tộc khác, nhà mới đại biểu cho thể diện của bên nam. Ông cụ Lệ thậm chí không hỏi anh đã chuẩn bị nhà nào, bởi vì ông cụ Lệ biết anh đều tính toán hết rồi. Thân là người cầm quyền của nhà họ Lệ, chút thể diện đó vẫn cần giữ lại, cho nên sẽ không chuẩn bị căn nhà quá tệ, chứ nếu bị nhà gái loan tin đồn thì thanh danh của nhà họ Lệ cũng sẽ bị hao tổn.

Trong thư phòng, ông cụ Lệ nhìn cô bé xinh đẹp thần kỳ này, nhưởng mày nói: “Bé con học chữ chưa?”

Minh Dao lắc đầu nói: “Mẹ chưa chạy cháu”

Ông cụ Lệ nhíu mày: “Chữ cũng không biết thì còn ra thể thống gì. Lại đây, ông dạy cháu viết chữ.

Minh Dao chớp mắt hỏi: “Sao ông lại chịu nhận cháu làm cháu gái nuôi? Chẳng lẽ chỉ vì dỗi anh Lệ?” "Ái chà, con bé còn nhỏ mà biết nhiều quá nhỉ.….… “Vâng, anh Lệ với sư tỷ cứ nói cháu thông minh. “Sư tỷ của cháu đầu? Không đi cùng cháu à?” “Sư tỷ còn đang ngủ nướng cơ.. “Hôm qua con bé ở cùng với thằng nhóc đó hả?”

Minh Dao gật đầu: “Sư tỷ với anh Lệ vẫn sống chung với nhau, chỉ cần về nhà thì sẽ ở chung một phòng” Ông cụ Lệ gật đầu, không nói gì. Ông cũng từng trẻ tuổi nên rất hiểu.

Minh Dao lại nói: “Ông còn chưa trả lời câu hỏi của cháu đâu. “Bà nội của Minh Viễn là người vợ đầu tiên của ông “Ông có mấy người vợ?" “Hồi trước thầy bói bảo ông khắc thể, ông còn không tin... sau này lại thực sự khắc chết hai người.

Minh Dao chớp mắt: “Vậy là ông tổng cộng có ba người vợ.” “Ừ, ba. Nhưng bà nội của Minh Viễn là đặc biệt nhất, vợ chồng từ thời niên thiếu nên tình cảm cũng đặc biệt hơn” “Chuyện này thì liên quan gì tới câu hỏi của cháu?” “Đã nhắc tới thì đương nhiên là có. Đứa bé đầu tiên mà bà nội Minh Viễn mang thai là bé gái, tiếc rằng không thể sinh ra, chứ không thì bà nội Minh Viễn cũng như cháu, đôi mắt ngập nước, quyến rũ, nếu sinh con gái thì cũng sẽ xinh đẹp như cháu. Cho nên ông già rồi, cảm thấy cuộc đời có nhiều tiếc nuối, nếu Minh Viễn đã đưa cháu tới nhà ông thì chắc chắn là biết tin này, muốn dẫn cháu tới thử một lần, nhân tiện tìm người che chở cháu"