“Cũng không có gì hay để dạy cho cô cả, người máy cũng là con người. Trong bộ phim này, chúng được phép có những suy nghĩ của riêng mình. Cô có thể bắt đầu từ khía cạnh này, sau đó thì có thể hiểu rõ hơn.”
Điều này nghe có vẻ hơi sâu sắc, giống như là nói rất nhiều nhưng mà lại giống như là chưa nói!
Ông Ngô nghe vậy khóe miệng giật giật: “Thằng nhóc thúi, dám lừa cháu gái tôi!”
Tô Noãn Tâm gật đầu với vẻ hiểu biết: “Tôi hiểu rồi, cảm ơn ảnh để Nhϊếp."
Nhϊếp Hạo: “. Cảm ơn cái rắm, anh ta chỉ nói lời vô nghĩa thôi!
Nhưng mà Tô Noãn Tâm thực sự đã vì câu nói này mà có một số ý hay.
Bằng cách đưa mình vào nhân vật và tìm ra cách suy nghĩ của nhân vật, thì cô có thể kiểm soát tâm lý của nhân vật, như vậy thì cô có thể hoàn toàn biến thành nhân vật.
Còn Nhϊếp Hạo, ngay từ đầu đã không mấy coi trọng một người mới đáng yêu như Tô Noãn Tâm, thậm chí còn coi thường. Anh ta cảm thấy việc hợp tác với cô là một điều rất mất đẳng cấp. Nhưng mà về sau, anh ta đã thay đổi một chút từng chút một và hoàn toàn chấp nhận, hoàn toàn chấp nhận việc mình có một đối tác như vậy.
Ngay cả ông Ngô cũng càng ngày càng hài lòng, quay xong một cảnh liền cười nói: “Cô nhóc, lại đây” “Ông nội, cháu quay thế nào?” “Tốt lắm! Ông vốn là chuẩn bị mất tiền, nhưng bây giờ ông đã nắm chắc ít nhất là trăm phần trăm. Tuy rằng không kiếm được nhiều tiền, nhưng nhất định sẽ không mất tiền. Tô Noãn Tâm: “. Vậy cô có thể coi đây là một lời khen không?
Cô không khỏi cong môi nói: “Vậy thì làm sao mới có thể làm cho ông nội kiếm được tiền?” “Tiếp theo, phải diễn hay hơn thế này! Đừng làm khán giả cảm thấy bất ngờ về sự xuất hiện đột ngột của một người mới như vậy. Mà là đến mức không ai ngoài cháu có thể diễn tốt vai này thì ông của cháu mới có thể kiếm được rất nhiều tiền”
Bằng cách đó thì mọi người sẽ không nói rằng ông ta to gan sử dụng người mới, lớn tuổi nên hồ đồ. Mà là người ta sẽ khen ông ta sáng mắt nên đã chọn được một viên ngọc quý. Chọn diễn viên đều là chọn những người có thể sinh ra để dành