Chú Là Của Em

Chương 408: Ba cô chiêu nhà giàu

**********

Chương 408: Ba cô chiêu nhà giàu

Ông cụ Lệ lập tức lên tiếng nói: "Thằng nhóc, con dám đi thử xem, ông thấy hôm nay con cứ chọn một người mà đính hôn luôn đi, hay là ông nội đi chọn giúp con, sau đó lan truyền tin tức quan hệ đính hôn của con ra ngoài luôn!”

"Ông nội thật sự là... Đủ nhìn xa trông rộng. Cái ý tưởng như vậy mà cũng nghĩ ra được. Ông cụ Lệ cảm thấy như mình được khen ngợi, cười đến nỗi vẻ mặt vui vẻ tự hào nói: "Để cho thằng nhóc con biết được, như thế nào gọi là gừng càng già càng cay... Hơn nữa, cũng không phải tất cả đều là vì con, chú nhỏ của con, Minh Thành, Minh Ngọc cũng đang độc thân cả”

"Vậy lát nữa ông nội giúp bọn họ lựa chọn thật kỹ, con đây cũng không cần nữa, dù sao nhà chúng ta có bốn người mà lúc nãy mới tới có ba người, không đủ số lượng... Con có tốt lòng, nhường những cô chiêu này cho chú nhỏ với mấy anh em họ lựa chọn, ông nội không cần phải khen con hào phóng... Đều là chuyện nên làm cả mà”.

"A... Chuyện lớn là hôn nhân của người cầm quyền nhà họ Lệ là con vẫn chưa quyết định được, mà đòi tính đến phiên người khác sao? Thằng nhãi con chớ có mà giả vờ ngu ngốc!”

Lệ Kiên không nhịn được xen vào nói: "Đúng vậy, lời của ông nội con nói, con cũng không nghe... Con nhóc Tô Noãn Tâm kia tuy rằng dáng dấp cũng không tệ lắm, có vài phần nhan sắc, nhưng, chơi đùa thì con được, chứ cưới về nhà thì làm sao cho được?

Chú nhỏ của con đây cũng không làm ra được chuyện như vậy đâu, không phải là vội vàng làm cho người khác chế cười nhà họ Lệ chúng ta sao?

Nếu như cháu thật sự thích, sau khi kết hôn cứ nuôi như nuôi chim hoàng yến là được rồi, người cầm quyền của nhà họ Lệ chúng ta, còn không nuôi được một con chim hoàng yến hay là sao?”.

Ánh mắt Lệ Minh Viễn lạnh lùng liếc ông ta một cái nói: "Chú nhỏ vẫn nên lo cho tốt chuyện của mình trước đã!” "A, Lệ Minh Viễn dù sao chú cũng là có lòng tốt nhắc nhở cháu." "Xin lỗi chú, nhưng cháu không cần!" "Được rồi đó, các người, người ta đã tới cả rồi kìa" Ba cô chiêu ăn mặc rất thục nữ, được mời vào trong phòng khách nhà họ Lệ. Do cô chủ của nhà họ Lan lớn tuổi, Lan Bảo Khiết dẫn đầu. Đi theo phía sau là cháu gái của Cổ Thanh Nhã và Kỷ Vân Như, Kỷ Hoài An.

Cô chủ nhà họ Lan mặc váy vóc trang điểm rất khí chất, thoạt nhìn rất là thục nữ, khuê tú mẫu mực thỏa đáng điển hình, khuôn mặt tuy rằng không được gọi là xinh đẹp, nhưng cũng coi như đường nét rõ ràng, hơn nữa khí chất bản thân có, là người khiến cho người ta không thể bỏ qua sự tồn tại nhất trong số ba người.

Thời gian trước, nhà họ Lan và nhà họ Lệ vốn dĩ đã có ý tưởng kết thông gia, nhưng bị Lệ Minh Viễn thẳng thừng từ chối.

Lại không ngờ tới, chút tâm tư này của ông cụ, vẫn còn chưa chịu dẹp đi.

Về phần Cố Thanh Nhã... Lệ Minh Viễn đã tự mình hạ lệnh cấm người này vào ở hội đấu giá, Lệ Minh Viễn không biết cô ta mặt dày cỡ nào, mà còn dám tới biệt thự nhà họ Lệ bọn họ.

Còn có cô chủ của nhà họ Kỷ kia... Tầm mắt Lệ Minh Viễn vội vàng quét qua hai vị phía trước. Chỉ có một người này, là con chăm chú nhìn thêm hai lần. Phụ nữ nhà họ Kỷ, dường như đều rất thích mặc sườn xám.

Kỷ Vân Như mỗi lần xuất hiện đều là mặc một bộ sườn xám, trên người khoác thêm khăn choàng lông chồn quý giá. Mà cô chủ nhà họ Kỷ này cũng là một bộ sườn xám, thoạt nhìn rất ra dáng con gái rượu, trên người khoác một bộ áo lông bên ngoài, cả người thoạt nhìn rất thục nữ, khí chất rất dịu dàng.

Tuy nhiên, những thứ này đều không phải là điều quan trọng nhất. Điều quan trọng nhất là cô chủ nhà họ Kỷ này, cũng coi như chị họ của cô nhóc. "Xin chào ông cụ nhà họ Lệ" Ba người đồng loạt chào hỏi với ông cụ Lệ.

Ông cụ Lệ híp mắt cười tủm tỉm nói: "Đều tới cả rồi... Mấy cô nhóc này chỉ chớp mắt một cái, đã trưởng thành cả rồi, thế gian này trôi qua thật là nhanh”

“Minh Viễn, con và cô chủ nhà họ Lan là chỗ quen biết cũ... Ba cô nhóc này cứ giao cho con tiếp đãi nhé, người trẻ tuổi các con cứ tự mình đi chơi đi.”

Nói xong, liền coi như mọi việc không liên quan gì đến mình nữa chuẩn bị đi lên lầu, kết quả sắp đến cầu thang, lại không yên tâm quay đầu lại nhìn Lệ Minh Viện một cái nói: "Nếu dám lâm trận chạy trốn... Con nhóc kia sau này chắc chắn sẽ gặp phiền toái không ngừng, nếu thằng nhóc con không tin, có thể xem cho biết thủ đoạn của ông nội.”