Chỗ Nào Không Đúng

Chương 141: Trần Mộ Thành

Ầm ——!

Thiên kiếp thô to như thùng nước đổ ập xuống, Trần Húc Chi đứng giữa không trung, cuồng phong nổi lên bốn phía, ngọn lửa hóa thành hai cánh, bao bọc lấy bản thân.

Giây tiếp theo cánh cánh chim từ ngọn lửa đã bị thiên kiếp đánh tan, nhưng Trần Húc Chi cũng đã tranh thủ được thời gian, trường kiếm trong tay y hoàn thành một dòng nước xanh bước, ở trong không trung vẽ ra một vòng cung, đánh úp lại thiên kiếp.

Thân kiếm Kim âm kiếm lập tức bị thiên kiếm áp đến cong xuống, bất quá Kim âm kiếm có tính mềm dẻo phi thường, ở dưới không chế của Trần Húc Chi thân kiếm chấn động nhỏ, điện lưu kéo quá thân kiếm bị Kim âm kiếm đánh sang bên khác.

Tinh thần Trần Húc Chi rung lên.

Ý nghĩ trong lòng y khá là khả thi! Y hoàn toàn có thể xem thiên kiếp trước mặt thành địch nhân, thống thống khoái khoái đại chiến một hồi!

Vì thế y thả lư hương ra bảo vệ thần hồn, áo giáp huyết tằm che chắn thân thể, nắm lấy Kim âm kiếm, đón đầu thiên kiếp.

Ngô Thanh Nhi tránh ở nơi xa, lòng nóng như lửa đốt mà nhìn một mà này.

Ngày hôm qua Trần Húc Chi đột nhiên nói đã củng cố tốt tu vi, muốn đi ra độ thiên kiếp, Ngô Thanh Nhi khuyên bảo không được, chỉ có thể đi theo Trần Húc Chi ra xem.

Nàng mang theo toàn bộ đan dược có thể tìm được ở trong Vật Vong chi mộ, sợ khi Trần Húc Chi độ thiên kiếp xảy ra chút chuyện.

Bất quá tu vi của Ngô Thanh Nhi quá thấp, nàng chỉ có thể nhìn đến điện quang màu tím không ngừng lập lòe trên bầu trời, tiếng ầm ầm không dứt bên tai, một đạo thiên kiếp ngẫu nhiên đánh xuống đều có thể nổ bay đỉnh núi Lam Sơn, ngọn lửa bắn ra nháy mắt đốt cháy toàn bộ Lam Sơn, Ngô Thanh Nhi chỉ có thể liên tục lui về sau.

Nàng chỉ có thể nhìn.

Giờ khắc này trong lòng Ngô Thanh Nhi dâng lên khát vọng mãnh liệt đốt với thực lực.

Nếu nàng có được thực lực cường đại........ nếu nàng có thể cùng với huynh trưởng đứng trên không trung.........

Giữa hoảng hốt, trong thân thể nàng đã có thứ gì đó xảy ra thay đổi.

Huyết mạch đến từ dị vực rốt cuộc bùng nổ, làm dị tộc duy nhất bảo hộ Chung Diệu Nhi, chỉ có khi tín niệm bảo hộ bọn họ dâng lên cũng kiên định bất di, bọn họ mới có thể mở ra huyết mạch tổ tiên.

Trước đây Ngô Thanh Nhi tuy rằng cũng muốn biến cường, nhưng đó là dựa trên ý nghĩ căm thù đám ma tu, dù cho muốn thay đổi vận mệnh Trần Húc Chi, nàng nghĩ đến đầu tiên cũng chỉ là mượn dùng ngoại lực, tỷ nhu Khởi Minh Tỏa.

Chỉ có hiện tại giờ khắc này, nàng mới có thể chân chính mở ra tiềm năng chân chính ẩn dấu trong cơ thể.

Muốn trở nên mạnh mẽ, muốn cường đại đến không ai có thể đánh bại, muốn cường đại đến có thể tùy tiện thay đổi vận mệnh, muốn cường đại đến có thể bảo hộ người quan trọng!

Sau khi Trần Húc Chi rốt cuộc vượt qua thiên kiếp, cảm thụ được lực lượng thiên địa gột rửa thân thể, rèn luyện gân cốt, rốt cuộc ổn định cảnh giới cùng thực lực, y mới ngạc nhiên phát hiện, Ngô Thanh Nhi tiến giai.

Nàng không cần Trúc Cơ đan gì, thậm chí không cần tích lũy linh lực, chỉ là mở ra lực lượng trong huyết mạch, liền trực tiếp tiến giai Trúc Cơ.

Nữ hài khôi phục lại bộ dáng nguyên bản, thiếu nữ mười sáu mười bảy tuổi dáng người yểu điệu và duyên dáng, chính là kiên nghị giữa mày nàng càng thêm dày nặng lại càng thêm lóa mắt, hoàn toàn thay thế đi yếu ớt cùng vũ mị trong quá khứ.

"Huynh trưởng! Huynh không sao chứ?"

Ngô Thanh Nhi nhìn Trần Húc Chi từ trên xuống dưới, muốn xác nhận Trần Húc Chi an toàn.

Trần Húc Chi xua xua tay: "Thực thuận lợi."

Y không đề cập đến quá trình chống lại thiên kiếp ở giữa tầng mây chút nào, thần hồn y tương liên cùng với Kim âm kiếm, Kim âm kiếm trải qua thiên kiếp rèn luyện, nói cách khác thần hồn y cơ hồ trực diện đối đầu với thiên kiếp, bị bổ vô số lần, đau đến y chết đi sống lại, nhưng Trần Húc Chi đều nhịn xuống cùng kiên trì.

Ngược lại, toàn bộ lực chú ý của Trần Húc Chi đều dừng ở trên người Ngô Thanh Nhi.

Y quan tâm nói: "Ngươi tiến giai? Cảm thấy thế nào?"

Ngô Thanh Nhi lúc này mới hậu tri hậu giác phát hiện tu vi mình tựa hồ được đề cao, nàng giật mình, trong đầu tự động hiện ra một vài hình ảnh cùng ký ức xa xôi, đây là..........

Nàng bừng tỉnh đại ngộ: Nguyên lai, chỉ có tin cậy cùng bảo hộ, mới có thể thay đổi vận mệnh a.

Bặc giả từ trước đến nay đều bị trói buộc bởi trời cao, lúc nhìn trộm thiên mệnh, đồng thời cũng bị vận mệnh giam cầm, muốn tránh thoát khỏi trói buộc đó, cần phải có lực lượng tinh thần cường đại.

Lực lượng tinh thần có thể đến từ ái hận, đủ loại cảm xúc biến hóa cùng với thế sự vô thường, tuy nhiên thông qua vô số lần thực nghiệm, tổ tiên Ngô Thanh Nhi phát hiện chỉ có thời điểm muốn bảo hộ gì đó, tiềm lực của bọn hộ mới có thể bộc phát ra mạnh mẽ nhất.

Chính là vì loại phát hiện này không thể truyền miệng, chỉ có thể hậu đại của mình lĩnh ngộ, bởi vậy họ mới có thể lựa chọn trở thành di tộc bảo hộ một tộc nhất định.

Ngô Thanh Nhi vừa muốn cười vừa muốn khóc, loại sự tình này thật sự đúng là chỉ có bản thân tự mình lĩnh ngộ a, nhưng mà đại giới của lĩnh ngộ này cũng quá lớn chút.

May mà, hiện tại cũng chưa muộn.

Nàng lộ ra tươi cười với Trần Húc Chi: "Ta thực khỏe, huynh trưởng không cần lo lắng."

Trần Húc Chi sau khi xác định Ngô Thanh Nhi không có việc gì mới nói: "Nếu đã tiến giai, ta đây tính toán rời đi, ngươi còn muốn tiếp tục lưu lại Lam Sơn không?"

Ngô Thanh Nhi gật đầu khẳng định, giờ phút này nàng có loại cảm giác đẩy ra mây mù thấy trăng sáng, điểm đáng ngờ trong thư từ của gia gia lưu lại lúc trước đều biến mất, nếu giờ phút này tu luyện, nhất định có thể tiếp tục đề cao thực lực.

"Ta đinh tiếp tục lưu lại nơi này tiềm tu." Ngô Thanh Nhi duỗi tay, nắm lấy tay Trần Húc Chi, nàng nghiêm túc nói: "Hiện tại ta vẫn chưa thể giúp được gì cho huynh, thậm chí có thể sẽ thành gánh nặng, cũng mang đến phiền toái cho huynh."

"Bất quá từ giờ trở đi, ta sẽ tiến bộ." Ngô Thanh Nhi lộ ra một tia tươi cười hơi có vẻ sắc bén, làm khuôn mặt mỹ lệ của nàng lộ ra một cỗ khí chất cứng cỏi dày đặc: "Một ngày nào đó, ta có thể cùng huynh sóng vai chiến đấu."

Trần Húc Chi nhìn nữ hài khí chất đại biến trước mặt, tuy rằng vạn phần khó hiểu nguyên nhân Ngô Thanh Nhi thay đổi, nhưng trong lòng y vẫn là rất phức tạp.

Nữ tu sĩ trong nguyên tác bị Giản Thành gieo họa toàn bộ đều biến thành nữ cường nhân........

Ai, vậy cũng rất không tồi nha.

Nghĩ đến đây, Trần Húc Chi cười, y trở tay nắm lấy tay Ngô Thanh Nhi: "Ân, ta tin tưởng ngươi có thể làm được."

Trần Húc Chi cổ vũ nữ hài: "Ta chờ ngươi đuổi theo."

Ngô Thanh Nhi lộ ra tươi cười sáng lạn, gật đầu thật mạnh: "Ân!"

Cáo biệt Ngô Thanh Nhi, Trần Húc Chi nhanh chóng chạy tới Tây Nguyệt Quốc ở trung bộ đại lục.

Y đã liên hệ với Giản Thành, sau khi biết được Giản Thành đi đến Kính Long Lăng bị Thiên Quý lão nhân thiết trí bẫy rập, nhịn không được mắng Giản Thành: "Biết rõ là bẫy rập ngươi còn muốn nhảy vào?"

Giản Thành trả lời phi thường thú vị: "Không sao, ta lừa Thu Vũ Lạc mang theo đệ đệ nàng Thu Diệp Lạc làm tiên phong."

Trần Húc Chi sửng sốt, y tất nhiên biết Thu Vũ Lạc, trong nguyên tác hai tông môn chính đạo một đông một tây, Giản Thành ở Đại Nhật Tiên Tông có hồng nhan tri kỉ là Diệp Vô Cấu, ở Thái Thanh Kiếm Các tất nhiên cũng phải có bạn gái nha ~

Thu Vũ Lạc, đệ tử đích truyền của Thái Thanh Kiếm Các hiện tại, nàng cùng đệ đệ Thu Diệp Lạc là đồng thời được Thái Thanh Kiếm Các thu vào môn hạ, cũng coi như là một đôi đệ tử đích truyền nhỏ tuổi nhất các chủ Thái Thanh Kiếm Các.

Các chủ Thái Thanh Kiếm Các gọi là Thanh Kiếm chân nhân, tôn xưng là Thanh Kiếm các chủ hoặc là Thanh Kiếm chưởng tôn.

Nghe nói ngày nọ Thanh Kiếm các chủ đang luyện kiếm ở sâu trong rừng, lúc ấy mưa phùn kéo dài, trúc diệp tứ tán, một cái bè trúc xuôi dòng trôi xuống, bên trên có một đôi song sinh.

Thanh Kiếm các chủ tuy là thế ngoại cao nhân, nhưng cũng sẽ không thấy chết mà không cứu, ông tùy tay cứu cặp song sinh này, muốn đưa đến thôn xóm người phàm.

Nhưng mà sau khi ông kiểm tra tư chất của đôi song sinh này, tức khắc kinh vi thiên nhân.

Nữ hài trời sinh dị biến đơn linh căn hệ băng, nam hài là thủy mộc song linh căn, đều là hạt giống tu luyện tốt.

Thanh Kiếm các chủ động tâm tư, tính toán đem hai đứa nhỏ thu vào Thái Thanh Kiếm Các.

Lúc ấy đúng lúc mùa thu, lại nhặt được hài tử dòng suối mưa rơi lá rụng, vì thế Thanh Kiếm các chủ liền đặt tên cho hai đứa nhỏ, tỷ tỷ gọi là Thu Vũ Lạc, đệ đệ gọi là Thu Diệp Lạc.

Ban đầu diện mạo của hai hài tử giống nhau cực kỳ, khi còn nhỏ căn bản không phân biệt được ai là tỷ tỷ ai là đệ đệ, nhưng chờ sau kho Thu Vũ Lạc tiến giai Kim Đan, một đầu tóc đen toàn bộ hóa thành trắng, cao tầng tông môn thế mới biết tỷ đệ song sinh này sở dĩ thiên phú kinh người, kỳ thật là bởi vì bọn họ có một nửa huyết thống Yêu tộc.

Thu Vũ Lạc tiến giai Kim Đan, kích phát huyết mạch Yêu tộc trong cơ thể, biến thành tóc trắng mắt trắng.

May mà trong lý niệm truyền thừa của Thái Thanh Kiếm Các cho rằng, tuy rằng Yêu tộc từng liên minh với ma tu, nhưng giống như người phân tốt xấu, Yêu tộc cũng có hạng người thuần thiện, tỷ như một vài linh quái thực vật, cũng chưa từng làm việc gì thương thiên hại lí.

Thu Vũ Lạc cùng Thu Diệp Lạc tuy rằng có một nửa huyết mạch Yêu tộc, nhưng cũng chỉ mất đi tư cách kế thừa vị trí các chủ.

Ở những mặt khác, tỷ như cung cấp tài nguyên, phát linh thạch cùng với cung ứng công pháp, Thái Thanh Kiếm Các vẫn không thay đổi cái gì, cũng trước sau như một mà tin tưởng bọn họ.

Đôi tỷ đệ này cũng không phụ kỳ vọng cao của tông môn, thực lực nhanh chóng tăng lên, sau khi tỷ tỷ Thu Vũ Lạc tiến giai Kim Đan kỳ không lâu, đệ đệ Thu Diệp Lạc cũng xưng là tu sĩ Kim Đan, khi hai người bọn họ song kiếm hợp bích, ngay cả kiếm tu Kim Đan hậu kỳ cũng vô pháp ngăn cản bọn họ.

Đồng thời bởi vì huyết mạch đặc thù của bọn họ, còn có thể đi chấp hàng một vài nhiệm vụ không tiện đưa ra ngoài sáng.

Làn này Sóc Nguyệt phụng mệnh Bạch Anh chưởng tôn đi đến Thái Thanh Kiếm Các mời gặp, các chủ Thái Thanh Kiếm Các luôn mãi tự hỏi, phát ra tỷ đệ Thu gia làm sứ giả tông môn, đi đến Đại Nhật Tiên Tông trước.

—— Nếu chuyến đi này xuất hiện vấn đề gì, hoặc là ở Đại Nhật Tiên Tông kia gặp phải chuyện gì, Thái Thanh Kiếm Các hoàn toàn có thể nói đôi tỷ đệ này vì chịu ảnh hưởng của huyết mạch nên ảnh hưởng đến phán đoán vân vân.

Còn về Khang Xuân Tiền, hắn là tiểu đệ tử của đại trưởng lão Thái Thanh Kiếm Các, phân lượng cũng khá cao, có Thu Vũ Lạc cùng Thu Diệp Lạc dẫn dắt, Khang Xuân Tiền không chỉ học được nhiều thứ, còn có thể điều hòa giữa hai bên.

Trần Húc Chi thông qua nguyên tác, đại khái biết tính cách cùng thói quen của ba người này, khi biết Giản Thành gặp được Thu Vũ Lạc, cũng làm tốt chuẩn bị trong lòng.

Bởi vì y biết Thu Vũ Lạc chính là đối với Giản Thành vừa gặp đã thương, tái kiến liền không phải quân thì không gả đấy!

Bất quá vượt ngoài ý liệu của y, Giản Thành cư nhiên che dấu, cũng để đám người Thu Vũ Lạc đi làm tiên phong, đi thăm dò bẫy rập Thiên Quý lão nhân thiết hạ.

Trần Húc Chi kinh ngạc xong, tuy rằng biết không quá thỏa đáng, nhưng tâm lý vẫn sinh ra một cỗ cảm xúc vui vẻ.

Y minh bạch ý tứ lần hành động này của Giản Thành, hắn là tỏ vẻ trong lòng đã có người, phải tị hiềm.

Nếu Giản Thành chủ động né tránh, cảm giác không thoải mái của Trần Húc Chi về điểm này liền lập tức tiêu tán, đồng thời y dặn dò Giản Thành: "Chớ có để Thu Vũ Lạc bọn họ xảy ra chuyện, đó dù sao cũng là sư phụ mời đến."

Giản Thành vỗ ngực tỏ vẻ không thành vấn đề.

Trần Húc Chi lại thuận miệng hỏi về Cung Thiên Trọng: "Ngươi không phải đã an bài hắn chuyển thế trùng tu sao? An bài xong?"

Giản Thành nói: "Đã thu phục, nương hắn hiện tại hoài thai sáu tháng, chỉ còn bốn tháng, là chúng ta có thể gặp lại tiểu tử ©υиɠ Thiên Trọng kia nha ~"

Trần Húc Chi nghe xong không khỏi bật cười, y hiện tại tâm tình tốt, liền thuận miệng nói: "Ta đây đi xem hắn."

Trần Húc Chi cầm địa chỉ Cung Thiên Trọng chuyển thế đầu thai, tính toán đi nhìn nương của Cung Thiên Trọng.

Đừng tưởng rằng chuyển thế trùn tu liền nhất định có thể thành công sinh ra, đối với nữ nhân mà nói sinh hài tử là một chân dẫm vào quỷ môn quan, thai vị có chuẩn xác hay không, dưỡng thai như thế nào, thai phụ có thoải mái hau không a........ vạn nhất làm không tốt cuối cùng lại khó sinh đâu?

Nếu thật sự gặp phải tình huống này, tu sĩ chuyển thế còn nghĩ trùng tu?

Có thể còn chưa sinh ra, liền bị nước ối sặc chết!

Lý tu sĩ nhận được tin Giản Thành, biết bằng hữu tốt của Giản Thành muốn tới đây xem hài tử, liền chờ Trần Húc Chi.

"Ngài chính là Trần đạo hữu đi?" Lý tu sĩ cười đầy mặt ấm áp: "Ngài yên tâm, tộc chất của ngài khỏe mạnh, thai của Tuyết Nhi thực ổn."

Trần Húc Chi bước chân ngừng một chút, tộc chất?

Lý tu sĩ tiếp tục cười nói: "Thành lão ca đã lấy tên hay rồi, tên là Trần Mộ Thành, ngài cảm thấy thế nào?"

Trần Húc Chi: "................"

==================

Tác giả có lời muốn nói:

Giản Thành: Ai, vẫn là dùng Thành trong thành thật đi, dùng Thành trong tên ta đặt tên, sư huynh sẽ nổ chết.

Trần Húc Chi: Ta nổ chết ngươi a!!