"A... Căng đầy nha..."
Một cái chày gỗ lớn cứng rắn cứ thọc vào hoa huyệt mềm mại yếu ớt như vậy, Yêu Yêu thoải mái đến mức mắt đào hoa đều mị lên, cả người Yêu Yêu cơ hồ sắp treo giữa không trung, chỉ tùy ý Phượng Hành rong ruổi bên trong cơ thể mình, trong miệng còn không quên rêи ɾỉ liên tục: "Phượng Hành....A....Â. a.....Thật là lợi hại....A..."
Chỗ sâu ướŧ áŧ trơn trượt ở phía sâu trong nhục động tựa như có một cái lốc xoáy, côn ŧᏂịŧ thô tráng cứng rắn cắm xuống liền bị lốc xoáy này lôi kéo như có như không,. xuyên qua chín khúc ruột, mới tới nơi thế ngoại đào viên.
Phượng Hành khẽ cắn xương quai xanh của Yêu Yêu, từng ngụm từng ngụm giống như muốn nuốt nàng vào trong bụng, động tác dưới háng lại mạnh mẽ hơn nhiều lần, trong không gian lan tràn âm thanh "Phụt phụt", thậm chí còn vang dội hơn tiếng rêи ɾỉ của Yêu Yêu.
"Phượng Hành... Thật nhanh... Quá nhanh... Chậm một chút a a a... Ân a..."
"Không nhanh thì làm sao ngươi có thể sướиɠ được?" Bộ dáng lúc giao hoan của Phượng Hành hoàn toàn không phải tư thái thanh lãnh không dính khói lửa phàm tục, rõ ràng trong miệng nói chính là từ ngữ khó nghe, nhưng dưới biểu tình bình tĩnh không gợn sóng của hắn lại có vẻ vô cùng đứng đắn.
"Ừ....Nhanh mới sướиɠ....Vậy càng nhanh lên đi...A a...."
Hoa môi giống như lục bình bị mưa táp, dưới sự va chạm của côn ŧᏂịŧ mà run lên bần bật, lực đạo đâm vào làm cho Yêu Yêu ngày càng bị đẩy lên gần đầu giường, tóc đen bị đè dưới thân trở nên lộn xộn mà dính ở bên ngoài da thịt, mồ hôi thơm tinh mịn từ trong cơ thể khuếch tán ra, thân thể trần trụi mềm mại của nàng đều bị mồ hôi tẩm ướt, bóng loáng sáng trong đến mê hoặc tâm hồn người khác.
Yếm còn chưa cởi, vốn là kích cỡ vừa người nhưng vào giờ phút này Yêu Yêu lại cảm thấy vô cùng căng chặt, vυ' nàng....Giống như sắp bị căng chết rồi....
"Phượng Hành....Ngực trướng quá....Cởi...A....A a..." Dươиɠ ѵậŧ cọ xát ở miệng huyệt tạo ra bọt nước ở xung quanh, côn ŧᏂịŧ màu đỏ tím hình như còn tiếp tục lớn lên, kɧoáı ©ảʍ căng đầy ở hạ thể làm Yêu Yêu nói năng lộn xộn, sau đó chỉ đơn giản còn lại tiếng rêи ɾỉ.
Hai tay Phượng Hành bóp eo thon của nàng, dấu tay hồng nhạt hiện trên da thịt trắng nõn vô cùng rõ ràng, cho dù là mặc yếm, hắn vẫn có thể tinh tường nhìn thấy hình dạng đầu vũ nhô lên cùng với nhũ sóng nhộn nhạo không an phận.
"Ngực trướng sao? Yêu Yêu xoa cho ta xem đi?"
Yêu Yêu đón ý nói hùa hắn thao lộng, nghe được thanh âm mềm nhẹ tựa như thôi miên dụ dỗ của hắn liền chậm rãi buông lỏng năm ngón tay đang nắm chặt đệm chăn, nghe lời mà xoa bộ ngực của chính mình....
Mà thế tấn công của Phượng Hành quá mức bá đạo, làm nàng không thể dừng lại ở ngực nhiều thêm một giây, nhũ thịt trong tay luôn trượt ra ngoài, Yêu Yêu đành phải khóc nức nở xin tha: "Ách a ...Phượng Hành....Ta...Ta không xoa được...A..."
Qυყ đầυ còn đang tiếp tục nóng lên, mật thủy ấm áp chồng chất thành sông, ánh mắt Phượng Hành âm u sương mù, hắn đột nhiên rút côn ŧᏂịŧ ra, nhéo cái mông của Yêu Yêu, lật thân thể nàng lại, nàng liền đưa lưng về phía hắn, ghé vào dưới thân hắn.
Yêu Yêu còn chưa kịp kêu tao huyệt cảm thấy chút hư không, Phượng Hành liền bẻ hai cánh mông no đủ của nàng, lại dùng sức cắm xuống, dươиɠ ѵậŧ nóng hầm hập liền xông vào Thủy Liêm Động nhỏ nước một lần nữa.
"A...Sâu quá..." Tư thế tiến vào từ phía sau làm côn ŧᏂịŧ vào sâu không thể tưởng tượng được, qυყ đầυ bành trướng đâm lên thịt mềm của nàng, lần lượt cọ xát tàn nhẫn làm cúc huyệt phấn nộn của nàng dường như cũng đang hô hấp.
"Bang" một tiếng, Phượng Hành đánh lên cái mông vểnh của nàng một cái, sau đó chà đạp cánh mông căng mọng mềm như bông càng mạnh mẽ hơn, mệnh lệnh nói: "Vươn cái đuôi ra đi!"
Hoa huyệt chảy ra xuân thủy tí tách tí tách, Yêu Yêu cắn môi dưới, phong tao mà vặn vẹo mông, một đạo bạch quang liền hiện lên ở chỗ xương cùng, đuôi cáo màu trắng lông xù xù liền xuất hiện.
"Thật nghe lời." Phượng Hành cười, hung hăng va chạm giống như khen thưởng, đâm Yêu Yêu rêи ɾỉ xong gắn liền nắm lấy cái đuôi cáo khua loạn không an phận, gân xanh trên thịt hành phồng lên, gắt gao mà chống lại vách tường của nhục huyệt đang đè ép, "Bảo bối, nàng nói nàng có phải tiểu mẫu cẩu của ta không?"
"Mới không phải..." Yêu Yêu ủy khuất mà bẹp miệng, "Yêu Yêu là hồ ly..."
"Nói bậy!" Phượng Hành tràn đầy ác ý mà kí©ɧ ŧɧí©ɧ dươиɠ ѵậŧ đang chôn trong cơ thể nàng, thong thả mà cọ xát, "Chỉ có tiểu mẫu cẩu mới có thể làm ta dùng sức thao!"
"Phượng Hành...Mau...A..." Yêu Yêu gấp đến mức ngón chân đều cuộn lên, ép vòng eo xuống, nâng mông cầu xin hắn, thấy hắn vẫn thờ ơ, nàng nhắm hai mắt nói, "Ta là...Ta là Tiểu mẫu cẩu....A a a a!!!!"
Ba chữ "Tiểu mẫu cẩu" vừa phát ra khỏi miệng Yêu Yêu, Phượng Hành liền giống như uống phải xuân dược, kéo nút cuộc phía sau lưng nàng một cái - yếm tuột ra, hai luồng tròn trịa bắn ra ngoài, hắn dùng lực nắm lấy nhũ cầu từ phía sau, dưới thân đấu đá lung tung phảng phất như dùng hết sức lực, nhiều lần nghiền nát hoa tâm cũng không buông!
"A a Phượng Hành!" Yêu Yêu lập tức bị hắn mãnh liệt tấn công kí©ɧ ŧɧí©ɧ tới toàn thân co rút, sau eo run rẩy, da^ʍ huyệt ẩm ướt ngượng ngùng trong phút chốc liền bị dâʍ ŧᏂủy̠ mãnh liệt bao phủ.
Nàng cao trào.
Xương cùng còn đang lay động kịch liệt trong tay Phượng Hành, côn ŧᏂịŧ đang cảm thụ dư vị cao trào của Yêu Yêu mà bị kẹp chặt gắt gao ở trong nhục huyệt không thể động đậy. Hắn buộc chặt cằm, quai hàm phình lên, thủy triều của Yêu Yêu còn chưa rút xuống, đột nhiên lại tấn công mãnh liệt!
Lỗ chuông mở ra, Phượng Hành gầm nhẹ mà bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng đặc sệt, Yêu Yêu bị nóng đến run rẩy, không ngờ lại tiết thân lần nữa....
Đêm vẫn còn dài, đúng là thời gian nùng tình.