Hỏa hệ hỏa cầu thuật, đại hỏa cầu, liên cầu hỏa cầu, bạo liệt hỏa cầu, hỏa long thuật, hỏa hải, hỏa diễm tường…
Thủy hệ thủy tên, thủy cầu thuật, thủy chi bình chướng, hơi nước thuật, thủy mâu thứ, thủy chi nhận, Long nước cuốn…
Phong hệ phong nhận, lốc xoáy, phong chi thủ hộ, phi tường thuật, tự nhiên bình chướng, cuồng phong thuật…
Thổ hệ thứ, Đại Địa Thủ Hộ…
Quang hệ…
Một đám ma pháp được ghi lại, nhưng khiến Lâm Thiên hơi bực là trong đó cấp bậc cao nhất là ma pháp lục giai.
“Chủ nhân nôn nóng cũng vô dụng, thực lực hiện tại của chủ nhân không sử dụng được ma pháp lục giai.” Tiểu Linh ở Lâm Thiên trong đầu cười nói.
“Không thể nào Tiểu Linh, không sử dụng được ma pháp lục giai?” Lâm Thiên ngạc nhiên hỏi.
“Chủ nhân, ma pháp lục giai đã là ma pháp đẳng cấp khá cao. Chủ nhân phát hiện Tạp Nhĩ cùng Khải Đế hâm mộ Y Ân như thế sao? Ma Đạo Sĩ trung cấp miễn cưỡng có thể phát ra ma pháp lục giai trung, chỉ có Ma Đạo Sĩ cao cấp trở lên mới phát ra tự nhiên được. Hiện chủ nhân chỉ có thể phát ra ma pháp ngũ giai, hơn nữa không thể liên tục phóng. Nhưng phát ra nhiều ma pháp dưới ngũ giai thì không thành vấn đề. Thực chủ nhân bây giờ mạnh hơn Khải Đế một chút, bằng Tạp Nhĩ, Tạp Nhĩ là trung cấp Kiếm Giả.” Tiểu Linh nói.
“Lâm Thiên huynh đệ, xem, đó là Lệ Na lão sư. Lệ Na lão sư là Ma Đạo Sư trung cấp, mấy năm trước tốt nghiệp sau đó ở lại Nặc Lan học viện làm lão sư, ngắn ngủn vài năm liền từ Ma Đạo Sĩ cao cấp đi vào Ma Đạo Sư trung cấp, thiên phú cực kỳ tốt. Nàng giống như ta đều là thủy hệ.” Mắt Khải Đế lộ tia tôn sùng.
Tạp Nhĩ nói:
“Đi, chúng ta kêu Lệ Na lão sư biểu diễn. Lệ Na lão sư rất tốt, là lão sư được đệ tử thích nhất trongHọc viện Ma Pháp Nặc Lan đệ tử thích lão sư, nhất định chính là nàng.”
Ba người rất nhanh đến gần Lệ Na lão sư vừa mới tiến vào sân tu luyện ma pháp. Nhiều đệ tử khác cùng chung mục đích chạy tới chào hỏi Lệ Na lão sư.
“Bình dị gần gũi, xinh đẹp tuyệt trần, thực lực cao cường, nữ nhân như vậy muốn không được hoan nghênh cũng khó.” Lâm Thiên thầm nghĩ.
“Lệ Na lão sư, đây là một bằng hữu của ta, hắn muốn kiến thức ma pháp một chút, đương nhiên chúng ta cũng muốn thấy. Không biết Lệ Na lão sư có thể cho chúng ta mở rộng tầm mắt không?” Tạp Nhĩ hành lễ rồi hỏi.
“Chào Lệ Na tiểu thư, ta tên là Lâm Thiên!” Lâm Thiên hơi gật đầu nói.
Lệ Na liếc Lâm Thiên liếc mắt một cái, thấy hắn mặc quần áo khác với mọi người, nàng mỉm cười nói:
“Xin chào bằng hữu từ xa đến, ngươi cũng là Ma Pháp Sư sao?”
Lâm Thiên búng tay, một thủy cầu thuật hiện ra trước mặt hắn.
“Coi như là Ma Pháp Sưđi, ta biết một chút ma pháp.”
Khiến người ngạc nhiên khi thấy Lâm Thiên dễ dàng sử dụng và khống chế, nhưng kiểm soát tốt ma pháp thủy hệ cấp thấp nhất không gây náo động gì lớn được. Tuy nhiên nếu bọn họ biết Lâm Thiên dù vận dụng ma pháp cao cấp cũng dễ dàng thế này thì không biết họ có biểu tình gì.
“Ta cũng là thủy hệ Ma Pháp Sư, rất vui được trao đổi cùng nhau.” Lệ Na nói. “Xin mọi người tránh ra một chút, không thì bị thương sẽ không tốt.
Nghe thế đám người ngoan ngoãn rời khỏi mười thước xa, ma pháp tuy rằng đẹp mắt nhưng có thể gϊếŧ người. Lệ Na sắp sử dụng ma pháp cao cấp,bọn họ không chịu nổi.
“Hỡi vĩ đại băng chi Tinh Linh vương, chủ nhân băng nguyên vạn dặm, xin ban cho ta lực lượng của ngài. Thần kiếm thuần khiết tiêu diệt tội ác trước mặt!” Theo Lệ Na ngâm xướng, một thanh cự kiếm hàn băng toát ra uy thế kinh người xuất hiện trước mắt mọi người.
“Đi!”
Hàn băng cự kiếm bắn nhanh ra hai mươi thước trúng tấm bia ma pháp ở phía xa.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, băng cự kiếm nổ thành ngàn vạn bông tuyết. Bia ma pháp cao năm thước rung bần bật, bông tuyết bắn ra bốn phía, lúc này mọi người tự thêm ma pháp phòng ngự cho ngăn cản bông tuyết ập đến.
Lâm Thiên lập tức vận dụng thủy chi bình chướng bảo vệ hắn, Tạp Nhĩ, Khải Đế. Khải Đế ốn tưởng sử dụng ma pháp phòng ngự không ngờ tốc độ của Lâm Thiên quá nhanh, nàng mới niệm câu đầu chú ngữ thì hắn đã bày xong thủy chi bình chướng.
Bông tuyết tung tóe uy lực không quá mạnh, dùng thủy chi bình chướng cấp năm thì hơi chuyện bé xé to, thủy chi thuẫn cấp ba là dư sức ngăn bông tuyết. Nhưng Lâm Thiên là gà mờ ma pháp, đừng mơ xa hắn biết lựa chọn ma pháp thích hợp ma pháp.
Dĩ nhiên chuyện này cũng không có gì, ma pháp cấp năm đủ làm Ma Đạo Sĩ sơ cấp dùng hết một nửa ma lực, với Lâm Thiên thì tiêu hao rất nhanh có thể bổ sung trở về, hắn cảm giác được năng lượng vô tận xuyên thấu qua tế bào rất nhanh tiến vào thân thể hắn.
Tuyết vụt qua, Lâm Thiên vung tay lên, hủy chi bình chướng biến mất.
“A, Lâm Thiên huynh đệ, đây là ma pháp ma pháp cấp năm, ngươi có thể thuấn phát?” Tạp Nhĩ nhìn Khải Đế lại ngó Lâm Thiên, khó tin hỏi.
“Nhìn gì? Ta cũng ta có thể thuấn phát ma pháp nhỏ cấp một, cấp hai.” Khải Đế lườm Tạp Nhĩ.
Lâm Thiên gãi mũi, không ngờ mình vô tình gây náo động.
“Khụ khụ, đừng nhìn ta với ánh mắt kỳ lạ đó, nếu ngươi mỗi ngày bị vài lão nhân biếи ŧɦái thao luyện thì muốn không đến trình độ như ta cũng khó.
“Hi hi, chủ nhân lại nói dối.” Tiểu Linh cười trong đầu Lâm Thiên.
Lâm Thiên hung tợn nói:
“Đúng thì thế nào? Nhớ kỹ ma pháp vừa rồi chưa? Uy lực không nhỏ, có thể đυ.c thủng một tấm tháp, vậy mà bia ma pháp chịu dựng được nó, cũng là thứ tốt.
“Nhớ kỹ rồi chủ nhân!” Tiểu Linh nói.
Lệ Na đi tới nói:
“Lâm Thiên, tạm thời cứ như vậy đi, ma pháp cao cấp hơn thì ta chỉ biết băng phong bạo. Thực lực của ta khống chế băng phong bạo hơi khó khăn, không tiện phát ra trong này.”
Lâm Thiên mỉm cười nói:
“Thực lực của Lệ Na tiểu thư làm ta mở rộng tầm mắt.”
“Lâm Thiên đừng khiêm tốn, thuấn phát ma pháp cấp năm cũng cho ta mở rộng tầm mắt. Hiện nay ta chỉ có thể thuấn phát am pháp cấp bốn.” Lệ Na cười nói,”Nghe nói một tiếng nữa ngươi sẽ quyết đấu với Bá Ni đồng học? Không biết đến lúc đó ta có thể xem ngươi biểu diễn được không?”
Lâm Thiên cười nói:
“Lệ Na tiểu thư chịu đến dĩ nhiên rất hoan nghênh.
“Đừng kêu Lệ Na tiểu thư suốt, ta không lớn hơn ngươi bao nhiêu, gọi tên được rồi.” Lệ Na nói.
Tạp Nhĩ nghe Lệ Na liền kêu lên:
“Lệ Na lão sư, chúng ta đều gọi người là lão sư, hắn trực tiếp gọi tên thì ra bộ dáng gì? Đúng không Lâm Thiên?”
Lệ Na nói:
“Các ngươi có thể bảo ta Lệ Na học tỷ, về phần Lâm Thiên, hắn không thuộc Nặc Lan học viện, trực tiếp gọi tên ta là tốt rồi.
“Ha ha, Lệ Na học tỷ, kỳ thật ta đã sớm muốn kêu như vậy. Bề ngoài lệ Na học tỷ không lớn hơn chúng ta bao nhiêu, kêu lão sư khiến ta cảm giác là lạ!” Tạp Nhĩ vui vẻ nói.
“Lệ Na học tỷ, ta cũng là thủy hệ Ma Pháp Sư, về sau có gì xin chỉ giáo cho.” Khải Đế nói.
“Ta biết Khải Đế, ngươi từng học lớp của ta.” Lệ Na mỉm cười nói. “Tốt lắm, ta còn có chút việc đi trước một chút, đợi lát nữa đến xem Lâm Thiên cùng Bá Ni quyết đấu.”
Lệ Na rời đi, các đệ tử nghiêm túc luyện tập.
Hơn một tiếng qua đi, Lâm Thiên, Tạp Nhĩ, Khải Đế cùng nhau đi tới sân quyết đấu. Sân quyết đấu là nơi náo nhiệt nhất Học viện Ma Pháp Nặc Lan, thịnh hành quyết đấu khiến nơi này mỗi ngày đều có vài cuộc quyết đấu diễn ra. Nhưng sân quyết đấu trong học viện không cho quyết đấu sinh tử, muốn quyết đấu sinh tử thì đi đấu trường sinh tử ở thành Thiên Hương sinh tử đấu tràng.
Học viện Ma Pháp Nặc Lan đông kẻ có tiền, quyết đấu thường sẽ tung ra quyển trục cao cấp. Bình thường ít gặp ma pháp cao cấp, vì thế nơi này hấp dẫn nhiều người đến xem. Đương nhiên càng nhiều người tìm cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ, có người tới nơi này học kinh nghiệm.
“Hừ, ta còn tưởng các ngươi sẽ không đến.” Bá Ni cao ngạo nói, nếu nói lúc trước gã hơi lo lắng việc quyết đấu thì bây giờ Lâm Thiên thấy rõ gã 1x tự tin.
“Xem ra thật sự chuẩn bị một ít thứ tốt.” Lâm Thiên thầm nghĩ. “Nhưng thời gian ngắn ngủi chắc không bằng mấy quyển trục Tạp Nhĩ cho.”
Lệ Na tiến đến.
“Lệ Na học tỷ!” Tạp Nhĩ cùng Khải Đế kêu một tiếng.
“Lâm Thiên, Bá Ni, các ngươi quyết đấu không thể vận dụng ma kiểu công kích trên cấp sáu nhứo chưa?” Lệ Na nói.
“Phòng ngự thì được đúng không?” Bá Ni hỏi, lộ nét mặt đau lòng.
Trong không gian giới chỉ của Bá Ni có một quyển trục phòng ngự cấp tám, bên trong phong ấn thủy hệ ma pháp cấp tám: thủy kết giới, nếu sử dụng sẽ làm Bá Ni đau lòng. Một quyển trục cấp tám giá trị lên tới bốn vạn kim tệ, tương đương bốn trăm vạn nhân dân tệ. Ném ra một lần nhanh còn hơn đốt tiền.
“Không đến lúc bất đắc dĩ không thể dùng quyển trục kia, có lẽ tiểu tử này không ngăn được một chân hỏa cầu.” Bá Ni thầm nghĩ.
Lâm Thiên liếc qua Tạp Nhĩ ý là tại sao không cho phép dùng ma pháp kiểu công kích trên cấp sáu mà gã đưa quyển trục cấp tám lôi đình chi nộ làm gì?
“Khụ khụ, về sau sẽ có dùng, sau khi ngươi thắng thì Bá Ni chắc sẽ kiếm ngươi gây sự.” Tạp Nhĩ nhỏ giọng nói.
“Cảm tạ.” Lâm Thiên nói.
Tạp Nhĩ vỗ vai Lâm Thiên.
“Là huynh đệ thì đừng nói cám ơn, tốt lắm, quyết đấu mau bắt đầu, đánh Bá Ni thành đầu heo cho ta. Bà nội nó, gai mắt hắn lâu rồi. Nếu không phải phụ thân dặn ta không cần gây chuyện thì sớm quần ẩu hắn không biết bao nhiêu lần.” Tạp Nhĩ nói.
Hai người rất nhanh lên đài quyết đấu, sân quyết đấu có ba đài quyết đấu. Học viện có lão sư chuyên môn canh giữ trong này, một vì giám sát quyết đấu, không cho ăn gian. Hai là không để xảy ra chuyện quyết đấu chết người, dĩ nhiên hàng năm luôn có kẻ xui xẻo chết trên đài quyết đấu.
Chủ trì cuộc quyết đấu của Lâm Thiên và Bá Ni là một lão sư mập mạp, dù mập nhưng không ai dám coi thường. Trên ma pháp bào thêu hai nguyệt hai tinh cho thấy hắn gã có thực lực Ma Đạo Sư trung cấp. Mapháp học đồ, là không có tinh cấp. Ma Pháp Sư sơ cấp, trung cấp, cao cấp gồm nhất tinh, nhị tinh, tam tinh. Ma Đạo Sĩ là một nguyệt một tinh, Ma Đạo Sư sơ cấp là hai nguyệt một tinh. Mà Pháp Thần cùng Pháp Thần không cần thứ này.
“Ta là Đan Ni Nhĩ, các ngươi quyết đấu từ ta giám sát!” Mập mạp mở miệng nói. “Các ngươi cũng biết quy định rồi, một là không thể dùng ma pháp kiểu công kích trên cấp sáu, hai là không được dồn đối phương vào chỗ chết, nếu không học viện sẽ chế tài!”
Bá Ni đưa hai ma hạch cấp sáu cho Đan Ni Nhĩ:
“Đan Ni Nhĩ lão sư, chúng ta quyết đấu bỏ thêm một điều kiện, nếu ta thua thì hai viên ma hạch thuộc về hắn. Nếu hắn thua thì tự chặt một tay.”
Đám người bên dưới vây xem hưng phấn, thua thì chặt tay, chuyện thế này bình thường không có nhiều.
“Vị đệ tử này có đồng ý lời của Bá Ni đệ tử không? Nếu đồng ý thì quyết đấu bắt đầu, nếu phản đối thì hủy bỏ quyết đấu.” Đan Ni Nhĩ hỏi Lâm Thiên.
Lâm Thiên gật đầu:
“Ta đồng ý!”
Đan Ni Nhĩ giữ ma hạch:
“Vậy thì... quyết đấu bắt đầu!”
Nói xong Đan Ni Nhĩ lùi sang một bên đài quyết đấu.
“Tiểu tử, kêu ta một tiếng gia gia thì ta sẽ tha cho ngươi, không thì lát nữa ngươi phải tự chặt tay mình” Bá Ni nhe răng cười nói.
Đáp lại Bá Ni là Lâm Thiên thuấn phát một cường quang thuật. Cường quang thuật là ma pháp ánh sáng cấp bốn, lực sát thương gần bằng không. Nhưng, nháy mắt bùng nổ ánh sáng chói lòa đủ để cho một người ánh mắt mù thật lâu.
Cường quang thuật đột nhiên bùng nổ, ánh sáng chói mắt khiến đám người dưới đài quyết đấu không keièm được nhắm mắt lại. Bá Ni gào lên, chảy nước mắt. Nếu không thuất phát thì uy lực cường quang thuật rất nhỏ, người ta nhắm mắt lại thì mặc cho ánh sáng của ngươi chói cỡ nào cũng vô dụng. Nhưng nếu có thể thuấn phát thì phát huy ra tác dụng rất lớn.
Mắt không thể thấy, Bá Ni sợ hãi Lâm Thiên hướng lại đây công kích mình, trong ngực nhét một quyển tục phòng ngự cấp sáu phong chi thủ hộ, gã lập tức lấy ra. Gió xoáy mãnh liệt bảo vệ Bá Ni, khiến Lâm Thiên muốn xông lên đánh xỉu gã buộc phải dừng bước.
“Thôi, chơi từ từ với ngươi vậy.” Lâm Thiên thầm cười lạnh.
Một đám quả cầu lửa to đánh vào trong gió lốc. Tuy quả cầu lửa bị gió lốc thổi tắt nhưng Bá Ni ở bên trong chịu khổ. Hơn mười, hai mươi quả cầu lửa làm độ ấm gió lốc tăng vọt, rất nhanh gã đổ mồ hôi như mưa.
Dưới đài quyết đấu, Tạp Nhĩ cùng Khải Đế mở to hai mắt nhìn.
“Lâm Thiên rốt cuộc là người nào, ba hệ, hắn đã sử dụng ba hệ ma pháp, đều là thuấn phát!” Khải Đế không thể tin vào mắt mình.