Nắng Mai Sáng Rọi Nơi Ca (Khúc Dưới Của Chồng Mỗi Ngày Đều Bất Đồng)

Quyển 2 - Chương 17: Thu thập một ít mẫu thử (H)

"Rè rè rè ——"

Âm thanh gậy mát-xa hết sức rõ ràng trong căn phòng trống trải. Bây giờ đã có thể thiết kế được sεメ toys không hề có một tiếng động nào nhưng lần này công ty XLOVE đặc biệt sản xuất loại đồ chơi tình thú có âm thanh theo kiểu phục cổ. Lý Hành Ca nén giận, trong đầu còn nghĩ mấy bài đánh giá lúc trước viết không hoàn mỹ, khi chơi hai người, tiếng rung thực sự khiến người ta cảm thấy xấu hổ vô cùng, tình sắc tăng theo cấp lũy thừa.

Trong phòng bật lò sưởi đầy đủ, Lý Hành Ca mở chân ngồi trên bàn trà bị nhìn đến toàn thân nóng muốn phát sốt, vốn cho rằng Hướng tiên sinh sẽ dùng cây gậy mát-xa đó chơi đùa hoa huyệt của mình, ngờ đâu hắn lại ấn trực tiếp lêи đỉиɦ dươиɠ ѵậŧ, đó là ngọn nguồn kɧoáı ©ảʍ của cơ quan sinh dục nam.

"Aaa..." Cậu lập tức dùng tay ngăn cản, có điều chẳng có tác dụng gì cả.

Bây giờ Hướng Tư Thần chiếm lý, hắn muốn làm gì thì làm, muốn chơi như thế nào cũng không cần phải dỗ dành, trên mặt tràn đầy tức giận, trong lòng lại âm thầm thỏa thê.

Sản phẩm đã đưa ra thị trường đương nhiên có tác dụng của nó, qυყ đầυ bị máʏ яυиɠ nhấn lên, kí©ɧ ŧɧí©ɧ chưa bao lâu Lý Hành Ca đã "nộp vũ khí", túi trứng co rút hai cái, tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng sữa bắn vào trong cái bình mà Hướng Tư Thần đã chuẩn bị sẵn.

"Rất đậm đặc, tối qua mới làm mà hôm nay lại đặc như vậy, xem ra thể chất của em là một ngày không xả sẽ khó chịu cả người đúng không?" Nói xong, lắc lắc bình tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong tay.

Thấy hắn cất tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình vào trong bình, Lý Hành Ca nhỏ giọng nói: "Sở thích của ngài thật sự kỳ cục." Cậu muốn ghét bỏ, nhưng lại bởi vì mình làm sai mà không tự tin.

"Hừ hừ, tôi là đại biếи ŧɦái, không chỉ muốn thu thập tϊиɧ ɖϊ©h͙ của em, còn muốn hứng nước da^ʍ của em nữa!" Vừa nói vừa cầm lên một cái sεメ toy khác, bật công tắc, đầu lưỡi giả tình sắc ngo ngoe ngo ngoe, hắn khinh thường nói: "Thứ này làm rất giống, nhưng sao cái màu lại tởm như vậy? Nhìn nó mà em có thể sướиɠ thật à?"

Lý Hành Ca không muốn trả lời, cậu phát hiện chỉ cần đồ chơi ở trong tay đối phương, cảm giác sẽ hoàn toàn khác với lúc mình tự chơi. Bờ mông run rẩy, cố gắng giữ cho mình không khép chân lại theo bản năng, hai cánh hoa hồng bị đầu lưỡi điện tử liếʍ mấy cái, ướt nhẹp.

"Ngồi chồm hổm lên."

"Ưʍ... A..." Cậu bị bắt ngồi xổm trên bàn trà, lỗ hoa nhắm ngay cái bình phía dưới, nở rộ, đầu lưỡi giả cứ quét từng phát từng phát trên hạt đậu, lập tức ái dịch vì kɧoáı ©ảʍ mà phân bố ra, chầm chậm nhỏ vào trong bình.

"Không sướиɠ à? Sao mới rỉ có chút nước da^ʍ thế?" Hướng Tư Thần quăng cái lưỡi giả trong tay nhưng lại cầm lên một cây gậy mát-xa xoắn ốc có thể phóng điện, chọc chọc vào hạt đậu, nói: "Đồ chơi rất phong phú, có phải chơi nhiều rồi nên mới không có cảm giác không?"

Lý Hành Ca cố nén rêи ɾỉ, lỗ hoa bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ giật giật rụt rụt, con đường hoa nhộn nhạo chảy ra nhiều ái dịch hơn. Dù cây gậy mát-xa biết phóng điện kia chỉ to bằng ngón út, độ dài ngắn cũng cỡ ngón tay thôi nhưng lại nối với tay cầm kim loại rất dài, lúc trước Lý Hành Ca tự chơi cũng không dám cắm quá sâu, cơ mà cậu biết, nếu người thao tác là Hướng tiên sinh thì nhất định mình sẽ bị cắm với cái độ sâu thực sự mà sεメ toy này có thể tiến đến.

"Banh chân ra chút nữa, chìa lỗ da^ʍ ra phía trước, phơi bày cho tôi xem em da^ʍ loàn bao nhiêu, đừng che giấu một mình." Hắn dịch vị trí cái bình để đón ái dịch chảy xuống, thúc thúc gậy mát-xa trong tay, trêu ghẹo hạt đậu đã "cương".

"Á..." Hạt đậu sau khi "cương" cũng sẽ cứng hơn hai mép thịt hồng, cây gậy mát-xa kia vừa rung rè rè lại vừa phóng điện, còn bị Hướng tiên sinh thúc thúc đâm chọc hạt đậu đáng thương, Lý Hành Ca cố nén cảm giác muốn lêи đỉиɦ, cắn môi. "A..." Mỗi lần thứ đó chọc lún hạt đậu vào trong thì lại lập tức trượt ra, chấn động đến hai mép thịt hồng, yết hầu cậu rung lên nhưng không dám phát ra tiếng, không muốn để đối phương nhìn thấy dáng vẻ không đỡ nổi một đòn của mình như vậy.

Thấy bình đầy một nửa, hai đùi nhóc mặt đơ cũng bắt đầu run bần bật, Hướng Tư Thần biết chắc là cậu muốn cao trào."Mới chảy có chút nước đã muốn lêи đỉиɦ?" Sau đó lại đổi một cái bình mới, đặt ở bên dưới.

Lý Hành Ca sắp cao trào, cửa động sung huyết khép mở liên tục, muốn bị thứ thô to nào đó tiến vào ma sát, đáng tiếc hạt đậu mang tới kɧoáı ©ảʍ quá trực tiếp, đùi giật hai cái, một dòng dâʍ ɖị©ɧ trắng phun ra khỏi con đường hoa đỏ thắm, chảy vào trong bình, dáng vẻ dính nhớp như vật hiển nhiên khiến đối phương rất hưng phấn.

"Xem ra em thích thứ đồ chơi này, vậy chúng ta chơi nhiều một chút đi."

Hướng Tư Thần cất cái bình đó đi, lại đổi một bình mới, sau đó dùng cái gậy mát-xa xoắn ốc cắm thẳng vào cửa động hoa, chầm chậm ra vào.

"Ư... Hướng tiên sinh, ngài đừng dùng... những thứ ấy..."

"Em không thích?"

"Không thích..."

"Tôi cũng không thích, vậy tại sao em còn giấu tôi làm những chuyện này? Hửm?" Nói xong, tăng tốc độ trên tay, càng ngày thọc rút càng sâu, đồng thời đẩy mức rung lên cao nhất, lại nói: "Cái miệng nhỏ nhắn mυ'ŧ nhiệt tình như vậy còn bảo không thích, em nghe âm thanh bên trong đi, chắc cũng sắp ướt thành cơn hồng thủy rồi?"

"Đừng... ưʍ... đừng đẩy vào sâu bên trong nữa... Aaa... Có phóng điện..."

Hướng Tư Thần chưa đọc hướng dẫn sử dụng, giờ mới biết nó còn phóng điện, thảo nào bị thứ nhỏ như vậy chơi mà cũng có thể đuối cả người. Hắn cười tà, chẳng những không lui ra mà còn thọc sâu vào trong hơn, uy hϊếp: "Hứa với tôi sau này không làm ba cái đánh giá quỷ quái đó nữa."

"Nhưng mà... ngài nghèo như thế... Ưmmm... Đừng... đừng cắm sâu như vậy..."

"Còn dám cãi?" Nói xong cầm cây gậy mát-xa vừa rung vừa phóng điện, dựa vào cảm giác của mình mà bắt đầu "nạy" cái chỗ bí ẩn giấu kín trong hoa huyệt, nói: "Cắm vào tử ©υиɠ cho em cảm nhận cảm giác mang thai ra làm sao nhé?"

"Không... Đừng... Aaa... Mau tắt đi... Hướng tiên sinh, tôi... tôi không viết nữa... ngài đừng chọc nơi đó nữa mà... Không được... lại sắp... Aaaaaa..." Chỗ nhạy cảm nhất bị dòng điện nhỏ giật từng cơn tê dại khắp cả người, cảm giác mãnh liệt ập đến đột ngột khiến cậu không màng hậu quả, trực tiếp khép chân thở phì phò.

Dâʍ ɖị©ɧ vẫn chảy hết vào trong bình không chút lãng phí, lỗ hoa còn kẹp cây gậy mát-xa biết phóng điện, cậu vươn tay đẩy cánh tay đang đùa giỡn hạ lưu, trong mắt lấp lánh ánh nước, nói: "Tôi không viết nữa mà..."

Đến bây giờ Hướng Tư Thần đã thu được không ít dịch thể, cơ mà càng có nhiều mẫu thử thì càng tốt, cho nên hắn trấn áp lửa khô của mình xuống, cố ý nghiêm mặt rút cây gậy mát-xa ra, ném qua một bên, nói: "Ban nãy tôi nói phải nghiên cứu xem thứ em xuất ra lúc triều phun là dâʍ ŧᏂủy̠ hay nướ© ŧıểυ, nhưng chơi lâu như vậy em còn chưa triều phun mà đã chịu không nổi? Gạt tôi à?"

Lý Hành Ca lắc đầu: "Không phải... tôi thật sự... thật sự cao trào mà!"

"Dạng chân ra, tôi dùng ngón tay kiểm tra cho em một chút xem bên trong có phải là bị chặn mới không triều phun hay không." Sau đó chẳng nói lời nào, lại banh hai chân cậu ra thật rộng, hai ngón tay tiến vào chỗ ấm áp ấy dễ như trở bàn tay.

Là ngón tay của Hướng tiên sinh, Lý Hành Ca phát hiện bất cứ đồ chơi mê thích nhất thời nào cũng không thể khiến cho toàn thân cậu run rẩy bằng bất kỳ một bộ phận nào trên cơ thể Hướng tiên sinh, hai ngón tay kia vừa mới tiến vào cậu đã cảm thấy cái động ngọt ngào của mình vội vàng thít chặt lấy chúng.

"Phụt phụt", cắm rút hai cái, Hướng Tư Thần thỏa mãn gật gật đầu: "Lỗ hoa chặt khít, xem ra độ nhạy cảm không có hỏng mất, để tôi kiểm tra những mặt khác một chút." Sau đó cầm cái bình hơi to hơn hai bình ban nãy, lại đặt phía dưới cậu, xem chừng sắp sửa làm đối phương triều phun, dáng vẻ như bất đắc dĩ lắm.

"Ưʍ... Ứ ư ư ư..." Ngón tay ra vào càng lúc càng nhanh, Lý Hành Ca ngồi xổm không nổi nữa, hai tay vốn chống sau lưng bây giờ cũng bấu víu lên vai Hướng Tư Thần. Những vòng thịt cơ khát bên trong con đường nhỏ bị hai ngón tay chơi đùa ma sát, nhào như nhào bột, rõ ràng chỉ là ngón tay mà thôi, nhưng lại giống như có thể phóng điện khiến cho lửa dục của cậu càng cháy càng to, thân thể càng ngày càng tê dại.

Lúc này, tiếng nước bên trong đã vang rất lớn, Hướng Tư Thần dồn lực chuyển động cánh tay như mô-tơ, cấp tốc đâm thọc cái lỗ non mềm, không chỉ riêng cánh tay mà ngay cả ngón tay cũng làm động tác moi vét bên trong, rõ ràng động thịt nóng ướt thít càng ngày càng chặt, hẳn là sắp ra.

"A... Ưʍ... Ư ư ư..." Lý Hành Ca cảm thấy thân thể mình rất bất lợi, kɧoáı ©ảʍ trong hoa huyệt khác hoàn toàn với kɧoáı ©ảʍ ở cơ quan sinh dục nam, chỉ thêm chút kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà cậu đã chịu không nổi muốn ra, hơn nữa ra một lần xong cũng không có giai đoạn trơ trước các kí©ɧ ŧɧí©ɧ tìиɧ ɖu͙© như sự xuất tinh ở dươиɠ ѵậŧ, tính cả lần lêи đỉиɦ sắp tới thì hoa huyệt cậu đã ra lần thứ tư!

"Dừng lại..." Cậu nhíu chặt lông mày muốn đứng lên, rời khỏi loại kɧoáı ©ảʍ đáng sợ này, nhưng thân thể lại không nghe lời đại não chỉ huy, vô cùng không muốn rời xa hai ngón tay kia, tiếng dâʍ ŧᏂủy̠ giống như khúc nhạc xấu hổ vang vọng trong căn phòng khách trống trải.

"Kẹp chặt như vậy, sắp ra rồi đúng không?"

"Ư... Ưʍ... Đừng mà..."

"Đồ chơi có thể làm em phun nước sao?"

"Hướng tiên sinh..." Mỗi lần gần lêи đỉиɦ đều kêu Hướng tiên sinh, vậy chứng tỏ cậu sắp sửa đầu hàng. Quả nhiên, đâu đó có tiếng nước tỏng tỏng tỏng, dâʍ ŧᏂủy̠ đánh vào trong bình, âm thanh vô cùng vang dội, cảm giác xấu hổ tăng vọt.

Bên dưới cái lỗ da^ʍ ướt đầm dề, Hướng Tư Thần không rõ đây là nướ© ŧıểυ hay là dâʍ ɖị©ɧ*, dù sao thu thập được một bình thì để sang một bên, nhịn hết nổi bắt đầu hưởng dụng bữa chính.

*Các cô có biết hiện tượng phóng tinh ở nữ giới hem? Nó xảy ra khi điểm G (cách cửa vào vài cm, ở mặt trước) bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, tinh cũng phóng qua đường niệu đạo giống nam giới do vậy rất giống cảm giác đi tiểu, cộng thêm dịch xuất ra giống như nước cho nên nhiều cô gái gặp trường hợp này cứ tưởng mình tiểu dầm, thậm chí mấy ông bác sĩ từ thập niên 80 trở về trước cũng tưởng đó là nướ© ŧıểυ. Sau khi phóng rồi là cả người rã rượi, mất hết sức lực, nhưng trong một lần giao hợp vẫn có thể phóng nhiều lần. Không phải ai cũng làm được, có rất ít cô diễn viên AV có thể làm được, cho nên Hành Ca của chúng ta là một vưu vật đó :v

"Ngài đã nghèo như thế... mà còn lãng phí... lãng phí mua những thứ ấy..." Có vẻ như Lý Hành Ca cho rằng có cái trò thu thập dâʍ ɖị©ɧ này là Hướng Tư Thần muốn chơi tình thú với cậu. Sau khi cao trào cậu thở hồng hộc, vẫn không quên trưng ra chút bộ dáng vợ hiền.

"Ngài đã da^ʍ như vậy mà còn lo tôi lãng phí hay không à, cơ mà ban nãy không thấy rõ cái ngài xuất là cái gì, phải tới nhìn xem." Hướng Tư Thần bắt cậu ngồi xuống, sau đó bóc hai cánh hoa ra, dùng ngón tay thô ráp xoa nắn vuốt ve ở chỗ lỗ tiểu của hoa huyệt, hỏi: "Vừa rồi là nơi đây phun sao? Hồng hồng đỏ đỏ..."

"Không biết... Khi đạt cực khoái nó sẽ phóng..."

"Da^ʍ!" Nói xong, bất chợt liếʍ lên, đầu lưỡi móc vào cửa động vét một vòng, sau đó ngoạm lên hạt đậu mυ'ŧ mạnh một cái, làm cho thân thể vừa mới cao trào lại run lên bần bật.

"Aaa... Dơ..."

Hướng Tư Thần húp xì xụp đến đã nghiền mới ngẩng đầu hỏi: "Lưỡi giả liếʍ sướиɠ hay tôi liếʍ sướиɠ?"

"Ngài..."

"Bé cưng, sao em cứ phóng túng như thế chứ? Còn khăng khăng sinh con cho tôi?" Hắn đứng lên, thả thứ đang cứng như cây côn sắt ra, đột ngột đóng mạnh vào cái động da^ʍ, nói: "Nếu em mang thai sẽ không thể bị cắm, còn muốn mang thai sao?"

"Aaa..." Thình lình bị thứ to như vậy cắm vào lút cán, cho dù Lý Hành Ca đã quá quen với những cuộc làʍ t̠ìиɦ vẫn khó mà tiếp nhận được, cậu cố gắng thả lỏng cái động xinh đẹp, bướng bỉnh gật đầu nói: "Muốn... hơn nữa... chỉ cần ngài đừng làm quá kịch liệt... thì dù có mang thai... a... chúng ta cũng có thể làm..."

Lý Hành Ca bị bế lên, cậu câu lấy eo gã đàn ông ấy, lỗ hoa mấp máy, nhẹ nhàng ghé vào tai hắn, khẽ nói: "Muốn được ngài... cắm mãi ở bên trong..."