Nắng Mai Sáng Rọi Nơi Ca (Khúc Dưới Của Chồng Mỗi Ngày Đều Bất Đồng)

Quyển 2 - Chương 7: Tự chơi cũng có thể chơi thật high (kích H)

Lần đầu tiên lén chơi sεメ toy, Lý Hành Ca cẩn thận kiểm tra đến hai lần xem có kéo kín rèm cửa hay chưa, sau đó trở lại ghế salon cầm cái lưỡi giả đã được lấy ra khỏi hộp. Cậu không mặc đồ lót bên dưới áo choàng tắm, hai cái đùi gác lên ghế salon, vải vóc thuận theo đùi mà tuột xuống tựa như mở rèm sân khấu, hoàn toàn phơi bày cái nơi thần bí kia.

Lén làm loại chuyện này sau lưng Hướng tiên sinh khiến cậu luôn cảm thấy có chút không được tự nhiên, nhưng ngẫm lại đã được người ta tặng sản phẩm miễn phí thì cũng không thể bỏ chạy nửa đường không chịu trách nhiệm. Hạ quyết tâm mở công tắc, đưa cái lưỡi vào khe thịt mềm mại.

"A~~" Vốn tưởng nó rung, không ngờ nó thật sự bắt chước động tác của con người, liếʍ từ dưới lên trên từng cái từng cái một.

"Ưʍ..." Đầu lưỡi rất dài, ái dịch bài tiết tới cửa động bị đầu lưỡi cong lên móc ra, liếʍ đến toàn bộ khe thịt đều ướt nhẹp. Lý Hành Ca rêи ɾỉ không tự chủ được, chờ đầu lưỡi vừa đến hạt đậu thì lập tức hơi dùng lực nhấn nó lên. Cứ kí©ɧ ŧɧí©ɧ hạt đậu chẳng bao lâu là có thể cao trào rồi. Quả nhiên, chốc lát sau cậu cắn môi dưới, thở ra một hơi, động da^ʍ run lên hai cái, tuôn trào một dòng dịch ngọt ngào.

Không thỏa mãn, không thỏa mãn chút nào. Tuy cũng cao trào nhưng không hề giống với cảm giác làm với Hướng tiên sinh, khi ấy từng cơn sóng kɧoáı ©ảʍ liên tục đánh tới, triền miên không dứt, còn đằng này thì quá nhanh.

Lý Hành Ca điều chỉnh hô hấp, cậu lại ấn cái lưỡi điện tử này lên cửa động mật ngọt, muốn cắm vào, nhưng đầu lưỡi mềm mềm không vào được, chỉ xoay tròn liếʍ láp ở đó. Cậu đang nghĩ đến việc cắm ngón tay thì phát hiện cái lưỡi giả này từ từ tham nhập bên trong. Đây là một tính năng?

"Ưʍ..." Quả nhiên, theo sự bài tiết càng ngày càng nhiều của ái dịch, cái " lưỡi mềm" kia đã hoàn toàn tiến vào con đường ngọt ngào, nó quất lộn xộn trên dưới trái phải một cách không có quy luật, có điều là với cái chiều dài như thế nó chỉ có thể làm loạn ở cửa vào. Không có thân thể cao lớn của Hướng tiên sinh bá đạo chèn giữa hai chân mình, Lý Hành Ca nhịn không được càng ngày càng khép chân lại, lưỡi giả kia ngắn như vậy hoàn toàn gãi không đúng chỗ ngứa, dù cho vẫn có thể cao trào, dù cho theo sự co thắt của hoa huyệt, lưỡi giả sẽ di chuyển càng ngày càng kịch liệt, nhưng với cái tử ©υиɠ đã quen bị làm thì kiểu gì cũng không thỏa mãn được.

"A... Ưʍ..." Nước dịch ngọt ngào trong đóa hoa bài tiết loạn xà ngầu, dươиɠ ѵậŧ đã bắn một lần vẫn cứ nửa cương, cậu khó nhịn dùng một tay nắm lấy nó, tay kia cầm đầu lưỡi tiếp tục khuấy đảo bên trong. Đã cao trào bốn lần, cơ mà thời gian duy trì ở mỗi lần đều không quá dài, thân thể nhìn như thỏa mãn nhưng thực ra càng ngày càng cơ khát. Lúc hoa huyệt co thắt lần nữa rồi tuôn trào ái dịch, cậu không thích, quăng cái lưỡi giả sang một bên, cả người tựa lên ghế salon mà thở.

Còn bao lâu thì Hướng tiên sinh mới hết giờ làm chứ...

Nghỉ ngơi đủ rồi cậu mới miễn cưỡng bò dậy thu dọn, sau đó vẫn mặc áo choàng tắm ghé vào ghế salon nhìn ra cửa trước.

Lúc bộ phận nhân sự của công ty XLOVE sắp xếp lại phiếu báo danh chợt phát hiện người báo danh họ "Lý" hôm trước điền tận hai tờ đơn, hỏi ra còn phát hiện bên họ đã gửi sản phẩm cho người này rồi, Chu Mai đành phải liên lạc xác nhận giới tính của đối phương.

[Bộ phận nhân sự XLOVE Mỹ Mỹ]: Chào bạn~ Bạn có đó không?

[Lý]: Tôi đây, xin hỏi có chuyện gì?

[Bộ phận nhân sự XLOVE Mỹ Mỹ]: Thật ngại quá, hôm nay bên mình mới phát hiện tư liệu của bạn có chút sai sót, một tờ ghi giới tính là nữ, một tờ điền là nam, mà nhân viên bên mình đã gửi sản phẩm dùng cho nữ đến. Không biết tờ đơn nào của bạn mới chính xác?

[Lý]: Dùng cho nam hay cho nữ đều được.

[Bộ phận nhân sự XLOVE Mỹ Mỹ]: A, hai vợ chồng bạn cùng dùng phải không? Cũng được, nhưng nếu trên phiếu báo danh chỉ có thông tin của một người thì chúng tôi chỉ có thể gửi một phần tiền thù lao thôi~ Vậy bạn nhanh cập nhật nhé! Có thắc mắc gì cứ liên hệ với chúng tôi~ Tạm biệt~

Lý Hành Ca còn định nộp thông tin của Hướng Tư Thần thì có một cuộc gọi đến.

"Cục cưng, đang làm gì đó~"

"Nhớ ngài."

Nội tâm Hướng Tư Thần tê tê, giọng lại lớn một chút: "Khụ khụ! Bé cưng ngoan thế, tôi mới đi có nửa ngày mà em đã nhớ tôi rồi?"

"Dạ."

"Khụ khụ." Hướng Tư Thần mở video call một chiều, nhìn thấy bé cưng nhà hắn đang mặc áo choàng tắm, cảm thấy bực mình vì rõ ràng sáng nay cậu mặc quần áo đàng hoàng rồi mới tiễn hắn ra ngoài mà, nhưng cũng không nghĩ được nhiều như vậy. Mấy khi có thời gian rảnh trước lúc đi công tác như thế này nên hắn có cơ hội ở văn phòng khoác lác với mọi người rằng làm sao mình nhặt được một bé vợ vừa cưng vừa ngoan trong thâm sơn cùng cốc khiến đám đồng nghiệp hâm mộ vô cùng, chẳng còn lấy chuyện sư tử cái ra chế giễu hắn nữa.

"Hướng tiên sinh, ngài bị cảm sao?"

"Không phải đã nói rồi à, ngày thường phải gọi là chồng~"

Trong văn phòng vang lên những tiếng "suỵt suỵt", mọi người mò tới rình xem có phải Hướng Đại Miêu đang gạt người khoác lác lung tung hay không.

Bởi vì chỉ có một bên mở video cho nên Lý Hành Ca cũng không biết mình đang bị vây xem. Cậu vừa nghe đến giọng nói của Hướng tiên sinh thì cái lỗ nhỏ đã cảm thấy chộn rộn, ban nãy cũng chưa thỏa mãn mà. Lý Hành Ca nằm nhoài trên ghế salon thở khe khẽ, tuy rằng giọng điệu vẫn rất bình thản nhưng nghe kiểu gì cũng có chút cảm giác làm nũng: "Ngài có thời gian rảnh không nga? Có thể về nhà hay không? Hướng tiên sinh, tôi -- "

"Ây ây, bé cưng nè, tôi phải làm việc, tạm thời không nói nữa!" Nghe cái giọng bắt đầu nhão nhão này là hắn biết bên dưới của người kia phát da^ʍ rồi! Khoe vợ là không sai nhưng ai mà cho người khác nhìn thấy bộ dáng động dục của cục cưng nhà mình chứ, thế là hắn vội vàng cắt đứt cuộc gọi.

"Ôi ôi ôi ôi! Là ai muốn khoe khoang, bây giờ còn không cho bọn này nhìn!" Không thể không nói, nhóc vợ của Hướng Đại Miêu xinh hết hồn, cái dung mạo thuần phương Đông này rất hiếm thấy trong thời đại toàn dân đều là con lai! Mặt xinh không nói, lại còn ngọt như vậy! Nếu họ vừa mở video call lên mà lập tức nghe vợ mình nói câu "Nhớ anh" giữa ban ngày ban mặt thì có thể phê tê tê đến tận mười ngày. Tên dã nhân này thật đúng là có phúc lớn, vừa có thể thoát hiểm trở ra lại còn dẫn về một bé vợ xinh xắn như vậy.

"Chậc, tôi nói bắt được một đại mỹ nhân về làm vợ mà mấy người không tin nên giờ mới cho nhìn một chút, ai cho phép mấy người xem lần thứ hai!"

Lý Hành Ca ở bên kia thì mặt đầy khó hiểu. Sao hôm nay cảm thấy Hướng tiên sinh hơi lóng ngóng nhỉ?

[Hướng]: Cục cưng à, sao ban ngày ban mặt mà em đã phát da^ʍ rồi?

Cuộc gọi vừa kết thúc thì lại lập tức có tin nhắn tới, Lý Hành Ca trở mình nằm ngửa hồi âm.

[Lý]: Không phải ngài có công việc sao?

[Hướng]: Ầy, có cái đồng nghiệp một hai phải cướp việc.

[Lý]: Vậy ngài muốn tiếp tục sao?

[Hướng]: Chờ chút!

Hướng Tư Thần chạy vào nhà vệ sinh bật tính năng cách âm. Vì để tránh phát ra tiếng vang xấu hổ lúc tiêu chảy nên nhà vệ sinh công cộng hiện đại đều lắp đặt hệ thống này, chỉ cần ấn nút là người bên ngoài không thể nghe được bất kỳ động tĩnh nào ở bên trong. Vừa bật tính năng cách âm, Hướng Tư Thần nhịn hết nổi, lập tức mở video call.

"Nhóc thú cái, em còn chưa giải thích cho tôi nghe sao ban ngày ban mặt mà đi phát da^ʍ cái gì! Nghe giọng vừa rồi của em xem, xương cốt cũng sắp rệu rã!"

"Nhớ."

"Nhớ tôi nhớ đến phát da^ʍ?" Hướng Tư Thần cũng nở cả lỗ mũi, nháy mắt sống lưng bất giác dựng thẳng: "Tối qua còn chưa bị cᏂị©Ꮒ đủ hay sao? Nói nghe xem nào, phía dưới ướt không?"

Thực sự ướt, nhưng đó là dư vị của đồ chơi vừa rồi, Lý Hành Ca suy nghĩ một chút vẫn là gật gật đầu: "Ướt."

Hướng Tư Thần bịt cái mũi. Mẹ ơi! Muốn xịt máu!

"Nhóc da^ʍ hàng! Cho tôi xem phía dưới của em ướt bao nhiêu nào!" Mới nói vài câu mà Hướng Tư Thần đã một gậy chống trời. Thật sự muốn bỏ về cᏂị©Ꮒ vợ!

Lý Hành Ca nghe lời vén áo choàng tắm, mở chân ra, sau đó dùng hai ngón tay tách hai cánh hoa ướt đầm dề hơi phiếm hồng cho hắn xem.

Có thể là hành vi này quá xấu hổ nên lúc Hướng Tư Thần nhìn thấy hình ảnh hoa huyệt, cái lỗ nhỏ xinh cơ khát kia còn thít lại một cú, sau đó phụt ra một luồng dịch ngọt ngào. Chậc, màu này là không đúng rồi. Hướng Tư Thần cố ý nghiêm mặt hỏi: "Đã tự nghịch lỗ da^ʍ?"

"Dạ..." Bị nhìn thật kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

"Không phải tối qua còn không thích làm hả? Sao hôm nay lại ở nhà tự chơi huyệt? Có chơi lỗ sau không? Có chơi chim nhỏ không?"

"Không có... Hướng tiên sinh... Khi nào ngài mới tan ca..."

Rất muốn nghỉ làm! Nhưng cũng phải sau 3h mới có thể xem tình hình mà lựa chọn tan ca hay tiếp tục làm đến 5h, trước 3h mà chuồn mất thì thật sự sẽ bị ghi danh là nghỉ làm, cơ mà hắn muốn dùng chút tiền lương ít ỏi để nuôi Hành Ca thật tốt. Cuối cùng Hướng Tư Thần nỗ lực cho chú chim to của mình "bình tĩnh một chút", sau đó ra lệnh cho Lý Hành Ca: "Tôi còn chưa tan ca đâu, để tôi hướng dẫn em làm sao cho bớt nứиɠ, đi đến nhà bếp mở tủ lạnh ra tìm cái hộp giữ tươi chứa củ ngưu bàng* ở ngăn trên cùng."

*Củ ngưu bàng:Lý Hành Ca đứng dậy đi vào bếp tìm củ ngưu bàng, cậu không quá hiểu rõ mấy loại rau quả tươi, tìm cả buổi mới cầm được hộp giữ tươi, hỏi Hướng Tư Thần: "Là cái hộp trắng trắng này sao?"

"Đúng vậy, bây giờ cởϊ áσ choàng tắm ra." Đống ngưu bàng đó hắn đã gọt vỏ tối qua rồi cất vào hộp giữ tươi, lúc này có lẽ đã tự tiết nhựa trơn.

"Dạ."

"Chờ đã! Kéo rèm xuống rồi cởi!" Không thể để bé vợ bị người ta nhìn hết.

Màn cửa đã sớm kéo xuống lúc Lý Hành Ca vui đùa với cái lưỡi giả, cậu cởϊ áσ choàng tắm chờ đợi chỉ thị.

Sao lại có thể ngoan như thế! Hướng Tư Thần sắp tan chảy rồi, hắn nuốt nước miếng, tiếp tục giả vờ: "Được rồi, bây giờ lấy một củ ngưu bàng thọc vào cái l*и da^ʍ bé xinh của em đi! Phải cho tôi xem cụ thể quá trình thọc, biết không?"

"Tại sao phải cho rau quả vào âʍ đa͙σ?"

"Chậc! Tôi đang hướng dẫn em làm sao để bớt nứиɠ, làm theo là được."

"Hướng tiên sinh, tôi muốn ngài, không có muốn rau quả. Rau quả là dùng để ăn, không phải dùng để tự an ủi."

"Không phải tự thẩm, tôi đây là đang kiểm tra xem có phải em thật sự động dục hay không để tính coi có nên tan ca sớm hay không, hiểu chưa?" Nghiêm trang nói hươu nói vượn, Hướng tiên sinh không nhịn nổi, nôn nóng được xem phim sεメ đời thực lắm rồi, hận không thể lập tức trở về tự giúp em ấy nhét mấy đoạn ngưu bàng vào.

Nói cho cùng, Lý Hành Ca cũng không thể chống cự lại tìиɧ ɖu͙©, cậu biết rõ đối phương đang dụ dỗ mình làm chuyện xấu hổ nhưng chẳng hề nghiêm túc cự tuyệt, dù sao đó cũng là Hướng tiên sinh mà mình thích, làm cái gì với mình cũng được.

Cậu cầm lên một đoạn ngưu bàng 7 - 8 cm đã được gọt vỏ, trơn bóng, đây chính là củ từ* phiên bản gầy. Tiếp theo cậu đứng đó hơi mở chân ra, nhấn đoạn ngưu bàng lên cái lỗ nhỏ, định ấn nó vào.

*Củ từ:"Banh chân ra chút nữa, không nhìn thấy."

Cậu lại mở chân ra một chút, hô hấp bắt đầu nặng nề, kết quả đối phương vẫn còn bất mãn: "Em lại dạng háng rồi hạ mông xuống để hai mép thịt mở ra."

Lý Hành Ca làm theo, cái tư thế này khiến hai cánh hoa của cậu nở ra hai bên, trong video có thể thấy rõ khúc ngưu bàng trắng muốt mang theo dịch nhờn trong suốt đè lên lối vào đỏ thắm, cả hai đều ướt đẫm đến đáng thương.

"Ưʍ..." Khúc ngưu bàng nhỏ to bằng ngón tay, chỉ 7 – 8 cm thì rất dễ lút cán mất tăm.

"Hướng tiên sinh, nhét vào rồi..." Cậu không thích ứng, uốn éo cái mông muốn móc ra, luôn cảm thấy cơn ngứa ngáy này có chút quen thuộc, "Khó chịu... Hướng tiên sinh, có thể lấy ra được không... Ưʍ..."

"Nhỏ xíu như vậy sao lại sướиɠ đến thế chứ. Cầm hộp ngưu bàng trở lại ngồi trên ghế sô pha nào, ngoan."

Lý Hành Ca cầm cái hộp ngưu bàng về phòng khách, đi một chút thì khó chịu vặn vẹo eo hông vài cái, vừa đến phòng khách thì lập tức chống tay lên ghế sô pha, mở chân dùng tay kia moi moi, cả giọng nói cũng có chút ủy khuất: "Hướng tiên sinh... dường như rất nhộn nhạo..."

"Không có chim bự của tôi chơi, dĩ nhiên em nhộn nhạo. Giờ dạng chân ra ngồi trên ghế salon cho tôi xem chút phía dưới của em ra làm sao."

Cậu mở chân, đưa vòng tay xuống. Hướng Tư Thần ngồi trên bồn cầu, vừa nhìn thấy đóa hoa tươi béo múp ướŧ áŧ nọ thì rùng mình một cái, giải thoát cây cột chống trời khỏi sự bó buộc của cái quần, thong thả tự thẩm, miệng đắng lưỡi khô tiếp tục "hướng dẫn": "Lấy thêm một cây cắm vào c̠úc̠ Ꮒσα em đi."

"Đừng... Phía trước ngứa lắm..." Lý Hành Ca siết siết lỗ hoa cho đỡ ngứa. Không muốn tự chơi cái nơi như hậu môn đâu.

"Nghe lời."

Tuy rằng không phục nhưng vẫn ngoan ngoãn cầm khúc ngắn nhất nhét vào đóa cúc, trực tràng bị nong căng, thoáng chốc cái nơi đã sớm biết mùi đó cũng rỉ dịch ruột non.

Hô...

... Nếu chỉ nhìn từ phía trên sẽ thấy cánh tay Hướng Tư Thần chấn động kịch liệt, hắn đang cấp tốc tuốt lươn, đôi mắt không thể dời khỏi màn hình dù chỉ một giây, hai cái lỗ nhỏ kia trông ngon lành ngọt nước vô cùng.

"Cục cưng, cho anh nhìn mặt em~"

Mặt Lý Hành Ca rất khó chịu, nhưng cậu cũng mặc kệ biểu tình của mình bây giờ như thế nào, đối phương nói cái gì thì chính là cái đó.

Hướng Đại Lưu Manh nhìn thấy vẻ mặt này thì lại kích động, nói: "Lấy thêm một cây nữa, chà chà lên hạt đậu da^ʍ của em."

"Ưʍ..." Dùng cái thứ trơn tuột kia chà hạt đậu cảm thấy rất kỳ cục, ngưa ngứa nong nóng, còn hay trượt đến niệu đạo, chỉ chốc lát sau cậu đã bất an: "Ngứa quá... Hướng tiên sinh, ngứa quá à..." Lý Hành Ca quăng khúc ngưu bàng, muốn dùng móng tay gãi, nhưng chỗ hạt đậu là nhạy cảm như thế nào chứ, cậu gãi một cái lập tức cao trào phun ra một luồng dâʍ ŧᏂủy̠ làm ướt cả bộ ghế sô pha.

"Ngứa quá... Ưʍ... Hướng tiên sinh... Hu..." Không thể dùng tay gãi nhưng lại ngứa như vậy, cậu đành phải dán đóa hồng lên cạnh ghế salon, dùng mặt vải bố* thô ráp cọ đến cọ đi để làm giảm bớt cơn ngứa thấu tim, nhưng mà càng ma sát lại càng ngứa ngáy, dâʍ ŧᏂủy̠ phun ra từng luồng từng luồng, lại còn phản tác dụng vì hạt đậu bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến cho vách tường hoa co thắt kịch liệt, cơn ngứa bên trong mang đến cảm giác như lúc bị nhét quả đủng đỉnh vào, nước mắt Lý Hành Ca rơi xuống lộp bộp. Ngứa quá... Ngứa chết mất thôi...

*Không phải ghế salon nào cũng làm bằng da, loại bằng vải bố là loại này:

Hướng Tư Thần ngồi xem bộ "phim sεメ" này thỏa mãn vô cùng, ngoài miệng thì an ủi những lời không liên quan, còn bản thân lại xóc lọ trong vui vẻ.

"Ư... Ngứa quá... A... A a... Lại muốn đi... Ưʍ..." Bỗng dưng Lý Hành Ca ngừng lại, dùng tay bụm phía dưới, vội vã chạy vào phòng vệ sinh.

"Muốn đi tiểu?"

"Dạ..."

"Banh háng ra, cho tôi nhìn!"

"Ngài!" Lý Hành Ca thở phì phò nghẹn ra một câu: "Ngài biếи ŧɦái!"

"Ơ ơ, ra đây một thời gian mà đã biết đến từ cao cấp như "biếи ŧɦái" rồi. Tôi mặc kệ, không cho tôi xem tôi sẽ tăng ca, cho xem thì con chim bự này sẽ về nhà giúp em gãi ngứa!"

Điều kiện này quá mê hoặc, Lý Hành Ca không thể chống cự, buộc lòng phải ngoan ngoãn làm theo, cố nén cảm giác xấu hổ bắt đầu hành động theo chỉ thị...

*Mọi người lưu ý mốc thời gian ở đây là "ngày hôm sau", tức là hiện tại Hướng Tư Thần vẫn còn ở trụ sở trên sao Thực Dân, chứ không phải đi công tác ở Trái Đất (vụ đi công tác là thứ tư – ngày mai lận) do vậy muốn về thì về thôi.