Nắng Mai Sáng Rọi Nơi Ca (Khúc Dưới Của Chồng Mỗi Ngày Đều Bất Đồng)

Quyển 1 - Chương 3: Quyết đấu giữa hươu đực (H)

"Chỉ có giống đực mới có thể tăng cường sức mạnh."

Phòng chứa thuốc trống trải khiến cho câu nói này nghe rất rõ ràng, nhưng Hướng Tư Thần lại nghe không hiểu, mắt hắn lia lên lia xuống vị trước mặt này tầm mười lần. Phong thái tuấn lãng, thân thể thon dài, làn da trắng bóc, nếu cái mặt không có đơ như vậy thì cũng coi như là ôn nhuận như ngọc, y như một bộ dáng quân tử, có chỗ nào giống con gái đâu? Hắn chần chờ nói: "Cậu... là con gái?"

Khoé mắt Lý Hành Ca giật giật một cách khó phát hiện, bẻ ống thuốc, rút chất lỏng màu lam nhạt vào trong ống tiêm, lúc đang nhắm kim tiêm ngay tĩnh mạch của mình, đột nhiên trong tay rỗng tuếch, "Ngài ——"

"Ắc ——" Tiêm tĩnh mạch quả nhiên là rất đau, Hướng Tư Thần ghét nhất bị tiêm! Hắn phóng khoáng nở nụ cười: "Cậu cũng nói chỉ có đàn ông đích thực mới có thể tăng cường sức mạnh, chỉ một liều mà tôi cũng không dám tiêm vào khác nào thừa nhận mình là đàn bà đúng không?"

Rút ống tiêm ra, bởi vì không ấn lại, một tia máu "biu~" bắn phụt lên thật cao, hắn lập tức đau lòng dùng ống tay áo bịt lấy: "Mẹ nó, nhiều máu vãi, tôi phải tẩm bổ bù mới được."

Mở hộc tủ ra, Lý Hành Ca tìm bông gòn, dùng băng quấn lại cho hắn, giọng vẫn lạnh lùng: "Một tiêm này rất quý."

"Giúp cậu tìm động vật trừ nợ. Có điều là tôi nói thật, chẳng có cảm giác gì cả?" Hướng Tư Thần lắc lắc cánh tay, lại gồng tay, nhìn thấy cơ thịt vẫn y như cũ, hắn còn tưởng ít ra mình cũng được cao hơn 10 cm, hắn chưa nói với ai thực chất hắn rất chi là tự ti với chiều cao chỉ có 1m8 của mình, thời đại này chiều cao bình quân đã không còn theo chuẩn của người thời xưa nữa.

"Dược hiệu còn chưa phát huy tác dụng mà thôi."

Bọn họ rời khỏi phòng chứa đồ, Hướng Tư Thần đi theo Lý Hành Ca tới một gian phòng làm việc, sau khi nhận diện gương mặt, cửa mở ra, bên trong vẫn là lọ lọ hũ hũ, ở dưới mấy cái hũ nhỏ có ký hiệu. Lý Hành Ca tìm thấy những hũ có đánh dấu phân loại động vật móng guốc, cậu cầm một hũ màu nâu lên, vừa định mở nắp, Hướng Tư Thần đột nhiên cảm thấy chóng mặt, tai ù ong ong, đầu đau muốn nứt, loạng choà loạng choạng, hoàn toàn đứng không vững.

Lý Hành Ca thấy thế vội lôi người ra ngoài phòng để tránh đập nát đồ bên trong, vừa ra khỏi cửa thì thấy Hướng Tư Thần ngã sấp xuống, đau đớn lăn lộn trên mặt đất, cổ họng phát ra tiếng gầm khẽ như dã thú. Lý Hành Ca hoang mang không biết làm sao, rõ ràng sau khi Jill - bạn cậu - tiêm vào xong, chỉ ngủ một giấc là đã được tăng cường sức mạnh rồi, sao người này lại phản ứng lớn như vậy? Hắn cũng không phải đàn ông chân chính chăng?

Hướng Tư Thần cảm thấy nhìn cái gì cũng nhân đôi, nhịn vài cơn buồn nôn xuống, cũng may tình trạng này không kéo dài lâu. Hắn giật giật mấy cái, nháy mắt âm thanh "ong ong" đột nhiên biến mất, ù tai cũng khỏi hoàn toàn, thậm chí còn phát hiện thính lực tốt hơn trước, khứu giác vốn đã nhạy bén hơn hẳn người bình thường bây giờ còn ngửi thấy mùi thuộc về giống cái trên người Lý Hành Ca càng rõ ràng, nhưng kỳ lạ là cũng có mùi giống đực nữa, cả thị lực và sức mạnh trong cơ thể cũng vậy. Tóm lại hắn quả thật cảm nhận được sự cường hóa.

Nếu như có thể phổ biến loại thuốc này, vậy thì đội quân Địa Cầu cũng quá đáng sợ rồi, nhưng nhìn lượng thuốc chỉ bé như một giọt nướ© ŧıểυ mà ngẫm, hẳn là rất khó sản xuất lượng lớn.

"Ngài... không khó chịu chứ?" Thấy người nọ cuối cùng cũng ngừng lăn lộn, đôi mắt Lý Hành Ca không tự chủ được liếc xuống "chỗ ấy" của hắn, không cầm nổi sự hiếu kỳ.

Hướng Tư Thần nhạy bén, hỏi: "Cậu nhìn cái gì?"

"Thuốc tăng cường sức mạnh chỉ có hiệu nghiệm với giống đực, nói cách khác chỉ cần là đàn ông, không cần biết cường tráng hay yếu ớt, cũng có thể dùng. Thực ra điều kiện không khắc khe, sau khi sử dụng ngủ một giấc là có thể tiến hóa. Chỉ có phụ nữ hoặc là... người song tính mới có phản ứng bài xích, cho nên..."

"Má! Bố mày là đàn ông chân chính, nhìn kỹ cho bố!"

"..."

"..."

Hai người ngây ngốc nhìn thứ được móc ra. Đàn ông mà bị hoài nghi không phải đàn ông đích thực đương nhiên sẽ bùng cháy, cho nên Hướng Tư Thần không nói hai lời cởϊ qυầи chứng minh, trong lòng hắn, thằng nhóc Lý Hành Ca này gài bẫy hắn chính là để hắn tiêm thuốc tăng cường sức mạnh vào, về sau dùng tác dụng phụ đó uy hϊếp hắn bảo vệ bí mật. Kết quả, cởϊ qυầи một cái, tự mình sửng sốt. Chim đâu!

"Má! Chim của bố đâu!"

"Không phải ở đây sao?" Lý Hành Ca chỉ chỉ cái thứ mảnh mảnh dài dài.

"Đệt cụ! Của bố bự gấp mười lần cái này!" Hắn phẫn nộ trừng mắt nhìn Lý Hành Ca, kéo quần lên tóm chặt cổ áo cậu: "Thuốc tăng cường sức mạnh cái gì? Đây thực chất là thiến hóa học đúng không?!"

Bình tĩnh gỡ đôi tay đang tóm lấy mình ra, Lý Hành Ca cười lạnh một tiếng: "Bản thân mình nhỏ mà trút giận lên người tôi để làm gì, hơn nữa hình dạng giống dươиɠ ѵậŧ hươu*, ừm, cũng rất lợi hại."

*Search google để biết thêm chi tiết =))))

Hai người đang muốn đánh nhau, bên ngoài lại vang lên tiếng súng, họ hầm hầm nhìn nhau một cái vội vàng chạy ra ngoài, suýt nữa quên mất có hai đồng minh đang tìm đường chết truy đuổi hươu sao biến dị.

Tốc độ của Hướng Tư Thần rất kinh người, thoáng cái đã xông ra ngoài, lỗ tai giật hai phát phán đoán phương hướng.

"Chờ một chút... Phù..." Thể lực của Lý Hành Ca không tốt lắm nhưng cậu vẫn đuổi theo giữ chặt hắn lại: "Tôi dụ hươu tới đây, lát nữa ngài giúp một tay ngăn chặn chúng, hai người Lôi, Minh thích hợp phục kích sau pho tượng đằng kia, tôi muốn bắt sống. Trước tiên ngài thả tôi lên trên mái che mưa, hươu sao sẽ không lên được."

Nhìn mái che mưa cao hơn năm mét, Hướng Tư Thần ôm eo Lý Hành Ca lui về sau mấy bước, sau đó chạy lấy đà, nhảy phốc lên, thành công lên đến mái che. Nhìn xuống phía dưới một cái, nhịn không được tự khen mình: "Chậc, thật trâu bò!"

Lý Hành Ca lặng lẽ lườm hắn, lấy một cái hũ nhỏ ra, nói: "Ngài đi xuống đi, không nên khinh địch, bình thường nó sẽ không quá đáng mà làm hại ngài."

Đến bây giờ Hướng Tư Thần vẫn còn không rõ cái con người Lý Hành Ca nhìn như đơn giản nhưng gian dối một cách bài bản này đang muốn làm gì, cơ mà bây giờ ngoại trừ nghe lệnh bán mạng cho ẻm thì còn có thể mong đợi gì đây? Trợ lý của hắn có đánh chết cũng không biết hắn mất tích.

"Có thể nói cho tôi biết kế hoạch của cậu không? Tôi không muốn chết một cách không rõ ràng như vậy."

"Yên tâm, kỹ thuật bắn súng của hai người bọn họ rất tốt."

"Được được được, thời gian sống của tôi còn không phải do các người định đoạt sao." Hướng Tư Thần bất đắc dĩ nhảy xuống, giang hai tay làm một bộ dáng lẫm liệt, giống như anh hùng nghênh đón kẻ địch.

Lý Hành Ca mở hũ ra, tự đổ tín hiệu hóa học mà hươu cái phát tán lúc động dục lên quần áo mình.

"U u ——" quả nhiên từ xa vọng tới, nương theo tiếng hươu kêu là tiếng vó giẫm đạp đến gần.

Hướng Tư Thần đột nhiên ngửi thấy mùi gì, cái thứ mảnh mảnh dài dài bên dưới thế mà cương, hắn ngẩng đầu nhìn lên cậu nhóc đứng ở bên trên, nghiến răng: Mẹ nó! Mùi hươu cái động dục!

"U u u ——" cuối cùng cũng thấy được hình dạng thật của "hươu sao", tuy Hướng Tư Thần đã chuẩn bị tâm lý xong nhưng vẫn kinh ngạc. Đây không phải hươu sao! Cũng ngấp nghé nai sừng tấm Bắc Mỹ rồi! Thân dài tối thiểu hơn 2m, thân cao khoảng chừng 1m5, nếu như tính luôn hai cái gạc hẳn phải 3m.

"Đệt cụ —— này mẹ nó là hươu sao hả?" Nói xong vội tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu, đối phương coi hắn là hươu đực đối thủ.

"Hươu sao đã qua cải tạo gen, hình thể gấp hai lần nguyên bản nhưng lực nhảy thì giảm, tốc độ gấp hai mươi lần ban đầu, ngài phải chú ý. Mặt khác, sừng hươu vốn mượt mà cũng được vôi hóa, hiện tại độ cứng bén nhọn tương đương với thép lạnh, tránh cẩn thận, nó sẽ công kích đầu gối của ngài." Lý Hành Ca khẩn trương ngồi xuống quan sát tình hình phía dưới đồng thời giải thích, sau đó dùng ngón tay ngoắc hai người Lôi, Minh lặng lẽ trốn đằng sau pho tượng hình quả cầu linh lung*, nấp ở đấy cho dù hươu sao có đến thì thứ nó thúc vào vẫn là pho tượng, bọn họ vẫn có thể nhân đó tiến hành bắn thuốc gây mê. Cậu lại làm động tác tay ra hiệu dùng gây mê.

*Cầu linh lung:"Chỉ là động vật ăn cỏ, tới đi!" Lúc này ý chí chiến đấu của Hướng Tư Thần hoàn toàn bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, hắn cũng có thể cảm giác được thứ cứng rắn bên dưới đã đội đồ lót thò ra ngoài, hươu đực trước mắt là đối thủ của hắn, chỉ có đánh bại nó mới có thể đoạt được quyền giao phối.

Bọn họ giằng co, hơi cúi thấp lưng đi vòng vòng, bộ dạng lúc nào cũng có thể bùng nổ, mắt hươu đực đỏ như máu toát ra năng lượng quyền uy mãnh liệt, pín hươu ở bên dưới cũng nhô cái qυყ đầυ hồng lên. Nó chuẩn bị cho kẻ địch một đòn trí mạng.

Cuối cùng, Lôi và Minh nhân lúc Hướng Tư Thần dẫn dụ con hươu, len lén trốn đằng sau pho tượng, cũng may thuốc gây mê ở trên đảo là thiết yếu. Lên đạn nhắm chuẩn ——

Cùng lúc đó hươu sao rốt cuộc cũng phát động công kích trước, nhảy lên một phát. Hướng Tư Thần tập trung nhìn vào cái sừng hươu đang đâm về phía hắn, chuẩn bị tay không đỡ đao --

"Phụp ——" Hươu sao trúng đạn lao chệch hướng, Hướng Tư Thần né được, sừng hươu giống như dao găm quân đội ba diện* mắc vào dây leo phía sau hắn. Loại thuốc mê đặc chế này có tác dụng rất nhanh, hươu sao lắc đầu mấy cái, hai chân nhào tới trước, sau đó từ từ ngã xuống.

*Dao găm quân đội ba diện:"Phều ——" Người nào đó đứng trong chiến trường thở phào nhẹ nhõm. Ngày thường thỉnh thoảng Hướng Tư Thần cũng gặp cảnh phải đọ sức với động vật ở nơi hoang dã, nhưng cứng đối cứng với loại quái vật do những kẻ lập dị trong phòng thí nghiệm chế biến ra thì vẫn là lần đầu tiên, quả thực xui xẻo quanh năm.

Đương nhiên, hắn cũng chưa quên chiến lợi phẩm của mình, hắn tung người nhảy lên mái che, từ từ áp sát Lý Hành Ca: "Bé hươu cái, tôi thắng, có phải đã có thể giao phối rồi không?"

Lý Hành Ca dần dần bị bức đến bờ tường, còn lui ra sau nữa sẽ rơi xuống mất, cậu căng thẳng nhìn cái người trước mặt đang nhìn mình cười tà, mím môi không nói lời nào.

Hai người Lôi và Minh hơi kinh ngạc. Tên này thế mà có thể tăng cường sức mạnh. Lôi ngẩng đầu hỏi Lý Hành Ca: "Mr Lý, cần giúp một tay không?"

"Các anh giam hươu lại trước đi, Hướng... Hướng tiên sinh sẽ mang tôi xuống..." Nói xong cậu lập tức bị vác lên, nhảy vào cửa sổ tòa nhà thí nghiệm.

Bên trong tòa nhà còn có không ít thi thể, cậu che mắt giãy giụa: "Ông thả tôi xuống! Cái gì mà hươu cái chứ!"

"Hừ, tôi nói sao chim đâu mất, hoá ra đã biến thành pín hươu, thấy quen quen còn không dám tin, chính các người chế tạo thuốc tăng cường sức mạnh mà cũng không rõ? Ha ha."

Hướng Tư Thần đẩy một cánh cửa ra, bên trong chắc là chỗ bình thường dùng để giải phẫu động vật hoặc thực nghiệm gì đó, có một cái bàn rất lớn, nhưng mà không một thi thể nào, chứng tỏ trước đó không có ai ở đây làm việc, trong này chỉ có mùi thuốc sát trùng sạch sẽ.

"Tôi không biết tại sao lại như vậy, Jill bạn của tôi cũng không sinh ra loại biến dị này!"

"Ha ha, Jill? Hắn tự cho của quý của mình nghỉ ngơi đi?" Hướng Tư Thần cười lạnh.

Lý Hành Ca vẫn nằm trên bàn giải phẫu, nghiêng nghiêng đầu, cho của quý nghỉ ngơi là gì? Nhưng mà nhìn tên đàn ông đang áp sát mình, tỏa mùi hormone giống đực hừng hực, đáy lòng cậu kinh hoảng không biết phải làm sao. Hươu đực động dục mà không được "giải quyết" thì sẽ phát cuồng. Nhưng nếu mình bị loại cơ quan sinh dục này tiến vào... Không! Thật đáng sợ!

Nhưng không thuận theo sự chống cự của Lý Hành Ca, ở trong tay người đàn ông đã được tăng cường sức mạnh thì chiếc quần của cậu vô cùng mỏng manh, một tiếng xé vải lanh lảnh, quần không còn, lộ ra dươиɠ ѵậŧ xinh xắn mềm oặc đang nằm ngoan ngoãn, ngay bên dưới là cơ quan sinh dục nữ hơi phiếm nước. Không sai, cậu chính là một người song tính.

"Thì ra là song tính, còn tưởng con gái đây này." Hướng Tư Thần nói, một tay kìm hai tay cậu lại không cho cậu vùng vẫy, một tay thò vào cái khe thịt sờ mó một phen, sau đó xoa xoa ngón tay với nhau: "Không phải cậu cũng động dục sao, ngoan ngoãn giao phối đi."

Hướng Tư Thần móc dươиɠ ѵậŧ hươu tuy chỉ to bằng hai ngón tay nhưng vừa cứng vừa dài ra, thử thăm dò dùng qυყ đầυ nhòn nhọn quệt một cái bên ngoài hoa huyệt đã ẩm ướt của đối phương.

Dươиɠ ѵậŧ hươu sao rất dài, vô cùng cứng, phần gốc hơi to, càng đến qυყ đầυ thì càng mảnh, nó giống một con dao găm đỏ tươi khiến người ta sợ hãi.

Lý Hành Ca căng thẳng mím môi, bị bắt giang hai chân ra, bại lộ đóa hồng chưa từng ai thấy của mình, không dám giãy giụa chút nào, bởi vì cậu biết, cơ quan sinh dục loài hươu cực kỳ cứng, nếu cậu giãy giụa dẫn đến đối phương nổi khùng, liều lĩnh thọc vào, tuyệt đối sẽ bị thương!

Nhưng bây giờ thật xấu hổ. Đối phương thấy cậu không giãy giụa, dùng ngón cái vén một bên mép thịt của cậu ra, để lộ hạt đậu nhạy cảm yếu ớt nhất, sau đó cầm cái dươиɠ ѵậŧ nhọn chọc vào bộ phận nhạy cảm nhất này. Cảm giác kỳ quái giống như bị điện giật, chọc một cái lập tức cậu giống như bị kiến bò khắp người. Chưa hề giao hợp, chưa hề tự an ủi, cậu vừa sợ vừa có chút chờ mong.

Dù đáy lòng vừa sợ vừa căng thẳng, ngoại trừ nhíu mày mím môi cậu cũng chỉ im lặng. Hạt đậu đáng thương vốn chỉ là bị đâm thọc một chút, nhưng thấy hoa huyệt càng ngày càng ướŧ áŧ, đối phương nổi hứng dùng qυყ đầυ chà hạt đậu cực nhanh. Cậu hít một hơi thật sâu kìm nén không để mình rên lên, chống cự từng luồng cảm giác nhộn nhạo kỳ lạ khó nhịn muốn bị tiến vào, nắm chặt tấm ga giường màu trắng trên bàn giải phẫu, trơ mắt nhìn chỗ thuộc về giới nữ của mình trào ra từng cỗ từng cỗ dâʍ ɖị©ɧ.

"Hươu cái, cậu động dục."

"..." Cậu muốn phản bác, nhưng sợ vừa thả lỏng miệng sẽ bại lộ sự thật là mình rất sướиɠ ngay lập tức, lúc sắp cao trào, cậu run rẩy mở lớn hai chân, cổ họng phát ra tiếng nghẹn ngào cố nén, cắn chặt răng, ngẩng đầu để lộ cái cổ trắng nõn nà.

Hướng Tư Thần nhìn mà miệng đắng lưỡi khô, chồm lên mυ'ŧ vào, tốc độ dùng con dao găm quá dài của mình đi bắt nạt hạt đậu kia cũng không giảm chút nào. Hắn thấy người nọ đã chảy dâʍ ŧᏂủy̠ tràn lan mà vẫn còn kiên cường giữ bình tĩnh, ham muốn xâm chiếm càng thêm mãnh liệt. Đây là chiến lợi phẩm của hắn, đây là hươu cái của hắn, vì sao không thể giao phối chứ!

Cuối cùng hắn nhịn không nổi, cầm dao găm dời đến lối vào đang hộc mật ngọt, dùng một tay trói hai tay người ta lại.

Lý Hành Ca nhận ra hắn muốn làm cái gì, sợ tới mức toàn thân run rẩy muốn khép hai chân, nhưng bị cả người đối phương chèn ở giữa thực sự là không còn cách nào khác. Hai tay bị trói, cậu vốn yếu hơn đàn ông bình thường, giờ phút này hoàn toàn không phải là đối thủ của "hươu đực" động dục, còn giả vờ bình tĩnh nữa cũng vô ích, hoảng sợ cảnh cáo đối phương: "Ông không thể đâm vào! Con người không thể nào tiếp nhận được! Tôi sẽ bị đâm thủng!"

Mà Hướng Tư Thần đang bị nhấn chìm trong du͙© vọиɠ đâu còn nghe lọt cái gì, hắn là bác sĩ thú y, đương nhiên biết cơ quan sinh dục của hươu đực vô cùng cứng, thường xuyên phát sinh chuyện làm hươu cái bị thương dẫn đến cái chết, cho nên hắn hết sức cẩn thận mà chầm chậm phá cửa, chú ý quan sát vẻ mặt đối phương.

Cảm giác được cái cơ quan sinh dục vừa cứng vừa sắc nhọn như dao găm xâm nhập, Lý Hành Ca nỗ lực để mình giữ trấn tĩnh, há to miệng điều chỉnh hô hấp, hơi nâng eo, tận lực phối hợp cho đối phương cắm, cây thịt vốn cương lên do hạt đậu bị đùa bỡn bây giờ cũng bởi vì kinh sợ mà nửa mềm xuống. Tuy rằng hoa huyệt chưa bị bất kỳ ai xâm nhập, nhưng động tác đối phương vô cùng cẩn thận, cộng thêm cậu tự mình phối hợp, ngoại trừ một thoáng nhói lên sau đó có chút đau âm ỉ thì tiến vào thuận lợi ngoài ý muốn.

Trong mật huyệt nước rất nhiều, cho dù là pín hươu chỉ to bằng hai ngón tay nhưng đối với cậu mà nói cũng đã rất khó chịu, dù sao ngay cả một ngón tay cậu cũng chưa từng chọc vào lỗ hoa của mình. Cậu nhắm tịt mắt hơi phát run, gậy thịt cứng lên một lần nữa, thể nghiệm thật sự rất mới lạ. Thì ra đây chính là kɧoáı ©ảʍ tìиɧ ɖu͙©...

Bỗng dưng, cậu khẽ giãy giụa: "Đừng!" Gã đàn ông kia thế mà... thế mà muốn đâm vào toàn bộ!

Hướng Tư Thần sắp đến chỗ quan trọng, hắn đè người nào đó đang muốn giãy giụa lại, hét: "Đừng nhúc nhích! Lỡ thọc thủng, cậu chính là người bị đau!"

"Nhưng... Á..." Bụng dưới của Lý Hành Ca bỗng nhiên co giật một trận, cảm giác rõ ràng cây thịt dài một cách đáng sợ ấy đang từ từ nong cổ tử ©υиɠ của mình, cắm vào, sau đó bỗng dưng từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn ra trong cơ thể cậu. Mình bị bắn vào trong!

Toàn bộ quá trình nhìn như rất chậm, thực ra cũng chỉ có ba giây mà thôi.

Xuất tinh xong xuôi, Hướng Tư Thần bực gần chết, bỗng nhiên rút dương cụ ra, phẫn nộ thọc hai ngón tay vào trong đóa hồng của Lý Hành Ca, nói: "Mẹ nó, thuốc tăng cường sức mạnh cái gì! Mẹ nó, bố mày cắm vào cũng không phải để duy trì nòi giống, ba giây? Mẹ nó ba giây?!" Hắn vừa tức giận bất bình, vừa cắm rút ngón tay cực nhanh, chỉ nghe thấy tiếng nước "phốc phốc phốc phốc" vang lên trong lỗ hoa, thấy đối phương cắn môi căng cứng thân thể chết sống không rên ra thì lại càng tức giận, tiếp tục dùng tốc độ nhanh hơn mà thọc làm, còn chỉ trích: "Định luật ba giây của động vật, ông đây vừa cắm lập tức bắn vào tử ©υиɠ cậu, cậu sướиɠ không? Hay là bây giờ bị ngón tay thọc sướиɠ hơn? Thuốc giải đâu? Tôi hỏi cậu thuốc giải đâu cậu cắn môi làm cái gì? Sướиɠ thì kêu ra đi!"

"Không có —— có ——" Lý Hành Ca nỗ lực khống chế mình, làm cho hai chữ này phát ra nghe như đang cực kỳ phẫn nộ, đương nhiên điều đó càng khiến cho phía dưới bị đối xử ác liệt hơn, cuối cùng ——

"Ưmmm ——"

"Đệt!" Hướng Tư Thần rút ngón tay ra, vẩy vẩy một tay bị dâʍ ɖị©ɧ phun tung toé: "Triều phun* rồi?" Sau đó nhìn thấy cây gậy thịt thanh tú kia cũng phụt phụt bắn ra mấy cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng.

*Triều phun này không phải là lêи đỉиɦ bình thường đâu nha, đây là hiện tượng bắn tinh ở nữ, lượng dịch nhiều như đi tiểu, nên ngày xưa nhiều người cứ tưởng mình bắn tiểu, mãi cho đến năm một ngàn mấy trăm hồi đó các bác sĩ phương Tây mới tìm hiểu tường tận về hiện tượng trên. Có rất ít cô diễn viên AV làm được điều này. Trong một lần giao hợp một người có thể triều phun nhiều lần tùy thuộc vào thể chất và kỹ thuật của bạn tình. Search squirt để biết thêm chi tiết.

Lý Hành Ca che mặt, không muốn để hắn nhìn thấy bộ dạng khó coi của mình. "Không có thuốc giải..." Cậu trả lời yếu xìu: "Tôi không biết có tác dụng phụ... Cái này... Jill chưa từng nói qua... Thầy cũng không có nói qua..."

Nhìn người này hai chân mất hết sức lực mở lớn, không hề phòng bị vẫn bại lộ cái chỗ mê người ở trước mặt một kẻ nguy hiểm, hắn bỗng dưng không biết người này là thật lòng hay giả đơn thuần, hắn chỉ biết là... ba giây thực sự sỉ nhục.

Muốn cứu vãn danh dự!

"Ông làm gì ——"