Tình Yêu Thuần Khiết

Chương 47: Ngoại Truyện 3: Quay GV (H)

Cho những cô gái chưa rõ thì ở cái phiên ngoại 1, bạn nhân viên mát-xa là Trần Thu Hoa đó nha, chúng nó đang chơi cosplay, đọc kỹ lại đi nào, ha ha ha~~

---

Trần Thu Hoa giẫm gót chân ở mép giường, nửa thân dưới trần trụi ngồi trên giường lớn.

Đường Cảnh Huy ôm lấy cậu từ phía sau, đầu ngón tay sắc tình rê trên làn da non mịn quanh bắp đùi người ta với một tốc độ thật giày vò, hưởng thụ từng trận run rẩy nhạy cảm của đối phương.

Trước mặt họ là một cái camera nho nhỏ đặt trên chân chống, phía trên nhấp nháy điểm đỏ chứng tỏ đang trong quá trình quay phim, mà tất cả hình ảnh thu được đều chiếu thẳng lên màn hình TV cực lớn treo ở vách tường đối diện.

Trần Thu Hoa xấu hổ đến rúc cả người ra sau, lại bị Đường Cảnh Huy bóp cằm xoay ra trước, "Tự nhìn cho thật kỹ!"

Hai mép thịt của Trần Thu Hoa khá ngắn nhưng hết sức béo, múp múp phồng lên trông như một cái bánh bao nhỏ, phía dưới dươиɠ ѵậŧ nứt ra một cái khe khép kín, trông có chút cảm giác thuần khiết.

Nhưng Đường Cảnh Huy làm sao cho phép nó trông thuần khiết chứ. Hắn vừa nhìn chằm chằm vào TV, vừa chèn ngón tay vào giữa hai tép thịt Trần Thu Hoa, chà lên chà xuống vài cái, để cho cái chỗ thuần khiết ấy chảy nước róc rách.

Chất lượng thiết bị quá tốt, hình ảnh vô cùng rõ ràng. Hai tép thịt mềm không lông mang đến cảm xúc nhẵn nhụi, màu đỏ da^ʍ mỹ nổi bật trên làn da trắng ngần, thậm chí chỗ ấy còn phiếm một ít ánh nước, không thể che giấu trên màn hình.

Trần Thu Hoa bị đùa bỡn đến uốn éo vặn vẹo toàn thân, hóp cái bụng, gập cái lưng, cuộn thành một con tôm, muốn khóc mà ráng nhịn nhỏ giọng rên khẽ.

Đường Cảnh Huy dứt khoát banh hai mép thịt béo của cậu ra, nhắm ngay ống kính vạch rộng sang hai bên, "Lỗ nhỏ bị ȶᏂασ nhừ trông thật xinh đẹp."

Vùиɠ ҡíи của Trần Thu Hoa bị phanh hết cỡ, phơi trong không khí lạnh căm căm, cậu vô thức cảm thấy căng thẳng, lại không cẩn thận nhìn thấy hình ảnh chú sò thoi thóp mấp máy trên màn hình, xung quanh cái động nho nhỏ màu hồng phấn chảy đầy nước dãi thèm ăn, bươm bướm run rẩy vỗ cánh, giống như đang tung tăng nhảy nhót chờ mong cái gì.

Nháy mắt mặt cậu đã đỏ đến nóng rực, ngay cả hô hấp cũng hỗn loạn lên.

Hai ngón tay dài của Đường Cảnh Huy chọc vào moi móc khuấy trộn mấy cái, lập tức nghe được bên trong phát ra tiếng nước ẹp ẹp nhép nhép, hắn khẽ hừ cười một tiếng, chuyển qua bóc lớp vỏ hạt đậu phía trên cửa động, làm viên thịt ở giữa càng lõα ɭồ. Nơi đó đã phồng thật to, bởi vì sung huyết mà biến thành màu đỏ xinh xắn, theo mạch đập phập phồng nhảy lên, tựa như một hạt đậu nành chín muồi no đủ, rêu rao đứng giữa trung tâm bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© da^ʍ mỹ sáng bóng.

Đường Cảnh Huy dùng điều khiển từ xa kéo dài tiêu cự để quay cận cảnh, sau đó cúi đầu ngậm vành tai Trần Thu Hoa, mang theo ý cười bỡn cợt hỏi: "Nói cho tôi nghe, cái thứ da^ʍ cùng da^ʍ cực này gọi là cái gì?"

Trần Thu Hoa khoác hờ cánh tay hắn, rụt rè quay đầu nhìn, vẻ mặt cầu xin tha thứ, "Đây là âʍ ѵậŧ của em."

"Vậy tôi nghịch nó như thế này, em sướиɠ không?" Đường Cảnh Huy lấy móng tay khều khều khảy khảy viên thịt kia, sau đó bấm mạnh lên âʍ ѵậŧ mượt mà trơn nhớt mà kỳ lên kỳ xuống kịch liệt, hoàn toàn không có bao âʍ ѵậŧ cách trở, loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ kịch liệt khủng bố đó khiến Trần Thu Hoa kêu lên "Yyyy aaá...", hoảng loạn giãy giụa tránh né trong lòng Đường Cảnh Huy, mới mở màn có hai phút mà cậu đã có xu thế sắp lêи đỉиɦ.

Cuối cùng Đường Cảnh Huy cũng rời khỏi lưng cậu, lộ ra cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ trùng trục, chức năng tự động điều chỉnh tiêu điểm của camera làm hình ảnh trên TV thoáng mờ, sau đó mới chiếu rõ ràng chi tiết cái thứ đang khẽ ngóc đầu dưới bụng hắn.

Bình thường thì thứ giấu trong qυầи ɭóŧ hắn vốn đã độn một bọc to, bây giờ nó cương rồi thì kích thước càng khủng hơn, thân dươиɠ ѵậŧ màu nâu, bao qυყ đầυ bị căng giãn không còn chỗ hở, qυყ đầυ bành trướng đỏ quạch nhú ra bên ngoài, có thể thấy được năng lực của thứ này tốt không thể chỉ trích được cái gì. Mặc dù to dài đến đáng sợ nhưng nó không hề trông có vẻ xấu xí, giống như dã thú ngủ đông bị đánh thức, dươиɠ ѵậŧ ngạo nhân biểu lộ sức sống hừng hực tràn đầy.

Vừa rồi Trần Thu Hoa chẳng dám nhìn thẳng TV, thế mà bây giờ cứ dán chặt mắt vào màn hình không rời, cậu vừa nhìn chằm chằm hình ảnh đặc tả cái dươиɠ ѵậŧ đó, vừa chủ động vuốt vuốt mấy cái cho Đường Cảnh Huy, mãi đến khi thứ kia đập không ngừng, giật giật quất lên má cậu, một dây tuyến dịch chảy xuống từ lỗ tinh.

Trần Thu Hoa vươn lưỡi liếʍ liếʍ lỗ tinh, ngẩng đầu lên nhìn gã đàn ông hô hấp nặng nề, ánh mắt tối tăm của đối phương đang nhìn xoáy vào mắt mình, ánh mắt vốn sắc bén ấy nhiều thêm mấy phần nóng bỏng.

Ngực Trần Thu Hoa nóng lên, vươn thẳng cổ nuốt dươиɠ ѵậŧ vào thật sâu.

Đây là lần đầu tiên cậu dùng tư thế này thâm hầu, cảm giác cả thực quản lẫn khí quản đều bị lấp kín không thể nói là không khó chịu, nhưng cậu biết Đường Cảnh Huy rất sướиɠ.

-- Thường thì chuyện gì có thể khiến đối phương thích, cậu đều vui vẻ chịu đựng mà làm.

Có lẽ lúc đầu loại tâm tư này còn mang theo một chút tự ti nhưng bây giờ tất cả hoàn toàn chỉ xuất phát từ yêu thương.

Việc Đường Cảnh Huy đáp lại tình cảm của cậu tựa như người ta đưa than hồng sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, cho nên cậu cũng muốn cố gắng hết sức, dệt gấm thêu hoa cho cuộc đời của đối phương.

Cậu đã biết từ lâu, yêu là chuyện đơn thuần tinh khiết như thế, nếu quá cân đo đong đếm sẽ khiến nó trở nên dung tục đáng thương. Thật ra trong thế giới tình cảm, cho đi đáng quý hơn nhận lại.

"A --"

Tâm sinh lý được thỏa mãn tràn trề khiến Đường Cảnh Huy nhịn không được phát ra một tiếng gầm trầm thấp, hắn nheo đôi mắt lại, nhìn thấy hình ảnh chiếu trên màn hình -- Cần cổ Trần Thu Hoa bị qυყ đầυ xâm nhập quá mức, đội lên một cục u rõ rệt, toàn bộ yết hầu bị nhét đầy trông cũng phình ra, hắn cười khẽ một tiếng, ghìm cái ót Trần Thu Hoa lại, chầm chậm đẩy đưa mấy lần, làm chỗ cộm kia lúc phồng lúc xẹp theo động tác của hắn, thao túng thân thể người này, thích làm gì thì làm.

Vòm họng Trần Thu Hoa mềm mại yếu ớt, khẩu giao quá lâu niêm màng sẽ sưng nên Đường Cảnh Huy bỡn cợt chơi đùa một lúc thì đã rút dươиɠ ѵậŧ ướt rượt ra, dùng qυყ đầυ chọc lên bờ môi hồng nhạt nhỏ xinh nọ, chà tới chà lui giống như thoa son.

Trần Thu Hoa ngoan ngoãn ngồi quỳ ở đó, ngửa đầu hứng chịu hành động da^ʍ tà tục tĩu của hắn, chăm chú nhìn Đường Cảnh Huy không chớp mắt, tin tưởng mà si dại mê mẩn, ngây thơ mà dâʍ đãиɠ.

Hô hấp Đường Cảnh Huy càng lúc càng dồn dập, trực tiếp câu tay dưới nách cậu nhấc lên, vật người vào chiếc giường êm ái, một tay bắt cả hai chân Trần Thu Hoa đẩy lên tận mặt cậu, ngồi hẳn lên người cậu, để hai bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© dính lấy nhau chỉa thẳng ống kính, qυყ đầυ nhấn vào lỗ da^ʍ ướt nhẹp, khẽ hạ eo xuống một cái đã bị ngậm vào một đoạn nhỏ.

Hắn chêm cái gối dưới đầu Trần Thu Hoa, "Tôi không nhìn thấy, em nói cho tôi biết..." Hắn đưa lưng về phía TV, thở từng hơi nặng nề, tống thẳng vào trong, "Em đã thấy cái gì nào?"

"..."

Trần Thu Hoa không nói nên lời, bởi vì hình ảnh chiếu ra trước mắt là hình ảnh màng thịt của mình biến thành một cái miệng nhỏ cơ khát đang mấp máy co duỗi ra ngoài, nuốt sống cây dươиɠ ѵậŧ cường tráng kia từng chút từng chút một, mãi cho đến khi lôиɠ ʍυ rậm rạp của người nọ dán sít lên đáy chậu, chỉ chừa lại hai cái túi trứng nặng trĩu bên ngoài.

Rõ ràng vừa rồi còn là một cái hang động với đường kính bé tí, trông có vẻ như chẳng thể nuốt nổi cái gì, vô cùng ngây thơ, bây giờ thì nhiệt liệt ôm lấy cái que hàn to đùng nóng hổi ngang ngược ấy, miệng sò bị kéo giãn đến gần như trong suốt, bám chặt lên da dươиɠ ѵậŧ, toàn bộ âʍ đa͙σ từ trong ra ngoài đều bị nong thành một con đường thông suốt, ngay cả hai mép thịt béo cũng bị chen lấn đến biến hình lộn cả ra ngoài, ép dính lên da thịt.

Trần Thu Hoa đê mê nhắm mắt lại, trong miệng phát ra hơi thở gợϊ ȶìиᏂ: "Ưm a, vào rồi --"

Cho dù không nhìn thấy nhưng thân thể cũng cảm giác rõ ràng, qυყ đầυ bành trướng căng âʍ đa͙σ ra, chọc thủng tầng tầng lớp lớp thịt mềm trong đó, ác liệt đẩy vào từng tấc từng tấc một, nhiệt độ cao thiêu đốt thành trong nhạy cảm, mỗi lần tiến tới đều mang đến kɧoáı ©ảʍ khiến người ta mất hồn, cuối cùng là một cú dập của túi thịt, dươиɠ ѵậŧ lấp kín toàn bộ ổ bụng, loại cảm giác linh hồn và thể xác đều bị bít đầy ấy thật sự khiến cậu thỏa mãn cùng cực.

Sa vào nɧu͙© ɖu͙©, thần phục đối phương... e rằng là phản ứng kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhất lúc giao cấu.

Đường Cảnh Huy đè chặt hai bắp đùi Trần Thu Hoa, vừa lên chính là một trận dập điên cuồng mạnh bạo, dươиɠ ѵậŧ chinh phục lực cản khó nhằn, cấp tốc xuyên thẳng qua, lỗ thịt lập tức kẹp cứng, kết cấu dâʍ đãиɠ bên trong đổ xô lên lôi kéo cản đẩy nhiều lần cũng không thể khiến tiết tấu của hắn có chút ngập ngừng nào.

Nhìn từ phía sau, cơ bắp eo lưng hắn cũng căng ra, bờ mông rắn chắc lúc gần lúc xa theo tần suất đẩy đưa, điên cuồng phi nước đại mà nắc, động tác thật lỗ mãng ngang tàng ẩn chứa ý vị cướp đoạt và chiếm hữu độc đoán.

Bộ phận giao hợp hiển thị rõ ràng trên màn hình TV, dươиɠ ѵậŧ Đường Cảnh Huy dính đầy chất dịch nơi ấy, phiếm ánh nước ái muội lóng lánh lóng lánh như bôi dầu, tốc độ nhấp quá kịch liệt khiến nước văng tứ tung, làm ướt nhẹp vùиɠ ҡíи hai người.

Cảm giác căng chặt đến từ âʍ đa͙σ vô cùng mãnh liệt, chú bướm hư hỏng bắt giữ lấy vật cứng đang tàn sát bừa bãi trong cơ thể, niêm màng run rẩy liều mình siết thân dươиɠ ѵậŧ, tự dùng đống thịt da^ʍ mấp mô ép lên chỗ lõm của lỗ tinh và rãnh mũ, nỗ lực chế ngự nó, trấn an nó.

Nhưng Đường Cảnh Huy chưa từng thần phục bất kỳ ai.

Cho nên hắn phải chơi nát Trần Thu Hoa, dùng dươиɠ ѵậŧ bộc phát thông cái lỗ thịt có kết cấu phức tạp ấy, khiến chúng không thể tiếp tục bất kỳ sự chống cự nào, chỉ có thể ngoan ngoãn dạt ra, mở đường cho hắn thông vào tử ©υиɠ.

Hắn sẽ dùng qυყ đầυ phá tan cái cổng nhỏ, chen vào cổ tử ©υиɠ chật hẹp bất khả xâm phạm, đến khi tìm được đáy tử ©υиɠ, hoàn toàn cải tạo nơi ấy thành hình dạng dươиɠ ѵậŧ của mình, sau đó phun hết vào trong, bơm toàn bộ tϊиɧ ŧяùиɠ vào bộ phận bí ẩn nhất của Trần Thu Hoa, không chừa một giọt.

Trần Thu Hoa bị làm đến cả người càng co càng nhỏ, trốn dưới bóng Đường Cảnh Huy như một chú mèo.

Cậu đã quen bị bạo gian, bị phá tử ©υиɠ, bị phá đến tận cùng bên trong nhất, cậu cảm thấy trướng, có đau một xíu một xíu, nhưng từ tận đáy lòng cũng thích bị chơi đùa như vậy, bị ăn sạch sẽ như vậy.

Đối phương nhiều lần nghiệm chứng chiếm hữu không hề có nguyên tắc như thế, cũng chưa chắc Trần Thu Hoa không đồng thời chiếm lấy đối phương hoàn toàn.

Đường Cảnh Huy thò tay xuống dưới, tìm được viên thịt ở giữa hai mép thịt béo sung huyết nhô cao của cậu, chỉ vài động tác đơn giản cũng khiến cho cậu câm lặng gào khóc siết chặt phía dưới.

"Đừng siết!" Đường Cảnh Huy thở dốc nặng nề, "Bướm bị cắm đầy, lại bị chơi âʍ ѵậŧ, có phải sướиɠ hơn không?"

Ngay cả một câu trả lời Trần Thu Hoa cũng không thể cất thành lời, cậu bị bạo gian đến tắt tiếng, miệng khép mở nhưng không phát ra nổi âm thanh nào, chỉ có nơi sâu trong cổ họng rỉ ra vài tiếng rên khàn khàn, "Hức --"

Hung khí sung mãn ấy nong cái lỗ trong cơ thể ra cực rộng, vô tình dộng thẳng, không ngừng rút ra đút vào, liên tục chèn ép điểm nhạy cảm không hề lơi lỏng, kɧoáı ©ảʍ tích lũy trong khi thần kinh đang yếu ớt cũng sắp đạt tới cái mốc bùng nổ nào đó. Mà lúc này âʍ ѵậŧ vừa nóng vừa cứng bị chà đạp thê thảm, tình trạng lửa đã cháy còn đổ thêm dầu mang đến cho cậu kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt hơn. Trọn bộ cơ quan sinh dục hứng chịu hành động tà da^ʍ tục tĩu bỉ ổi, tra tấn ngọt ngào cả trong lẫn ngoài thực sự quá kịch liệt, cậu trợn to đôi mắt đã tan rã đồng tử, thoáng cái, được đưa lên tuyệt đỉnh cao trào.

Đường Cảnh Huy bị siết chặt đến tê cả da đầu, liên tục thọc mấy chục cái dã man, cuối cùng lỗ tinh đè lên đáy tử ©υиɠ, bắn mạnh từng dòng tinh đậm đặc, bơm đầy cái túi nho nhỏ ấy một lần nữa.

Sau khi sung sướиɠ lêи đỉиɦ, Đường Cảnh Huy lười biếng xoay người nằm ngửa trên giường lớn, một lúc sau, Trần Thu Hoa tỉnh táo từ cảm xúc chìm nổi trong cơn thủy triều, lén lén lút lút bò lên, thử thăm dò dùng môi chạm chạm vào tai Đường Cảnh Huy, thấy đối phương không phản cảm, mới mừng khấp khởi tiếp tục.

Cổ, bả vai, cánh tay, ngực,... cậu in những dấu hôn thành kính lên làn da màu mật của người kia, sau đó cẩn thận nhìn Đường Cảnh Huy một cái, đánh bạo ngậm lấy đầṳ ѵú bên trái của hắn.

Đầṳ ѵú Đường Cảnh Huy cũng không có cảm giác gì đặc biệt, ngược lại đối phương bỗng nhiên kề sát vị trí trái tim khiến hắn nhịn không được hô hấp chợt căng thẳng, hắn ngẩng đầu nhìn Trần Thu Hoa, ánh mắt đó mang theo bao nhiêu nuông chiều và dung túng.

Đương nhiên Trần Thu Hoa nhìn hiểu, cho nên cậu vui vẻ chết được!

Đường Cảnh Huy gối lên cánh tay nhịn thêm một lúc, đến khi Trần Thu Hoa định thò đầu lưỡi vào rốn của mình, mới nắm lấy phần gáy cậu, kéo người lên, nghiến răng nghiến lợi: "Nếu muốn bị ȶᏂασ, em có thể nói thẳng!"

Trần Thu Hoa cười hì hì nằm úp sấp trên người hắn, mặt mày đỏ bừng, nín đến nghẹn mới dám nói ra: "Muốn bị làm..."

Đường Cảnh Huy nhíu mày, "Chỗ nào muốn?"

Trần Thu Hoa dời ánh mắt, kéo tay hắn xuống áp lên mông mình, thỏ thẻ: "Mông muốn."

"Mẹ nó, em đúng là da^ʍ!"

Trần Thu Hoa tuân theo chỉ thị của Đường Cảnh Huy, nhắm ngay ống kính banh cặp mông phì nhiêu của mình ra, để lộ cái lỗ nhỏ hồng phấn ở giữa.

"Tự thọc hai cái!"

Trần Thu Hoa làm mặt đáng thương lắc đầu, "Chồng thọc đi."

Đường Cảnh Huy vừa mắng vừa đào móc đoá hoa cúc của cậu tích cực hơn ai hết, bên trong quả nhiên dâʍ đãиɠ chảy cả nước, đợi dươиɠ ѵậŧ vừa thô vừa dài oán giận cắm vào hϊếp phế vách thịt dâʍ đãиɠ.

Đường Cảnh Huy kéo Trần Thu Hoa xuống giường, đứng ngay trước camera, từ phía sau giở cao đùi phải của cậu, bày ra tư thế chó con đi tiểu, để ống kính chiếu thẳng vào thân dưới của họ mà không hề bị cái gì ngăn cản.

Qυყ đầυ rê đến khe mông, phí hết một phen sức lực mới có thể chọc thủng chướng ngại vật ở lối vào, từng cánh cúc vốn thít chặt ở đó cũng bị bung toè, cơ vòng giãn đến mỏng dính, giống như sắp rách mà miễn cưỡng nuốt vào nhả ra.

Hắc sắc tố tích tụ rất ít trên da Trần Thu Hoa, ngay cả loại vị trí như hậu môn cũng có màu sắc vô cùng xinh đẹp, sau mấy hiệp ra vào, nó còn bị nhuộm thành một màu đỏ đậm đà, lóe lên màu sắc nɧu͙© ɖu͙© mê người.

Cảm giác thân thể lại bị lấp đầy một lần nữa khiến cậu sướиɠ đến tê cả người, lỗ mũi cũng phát ra hơi thở thỏa mãn.

Đường Cảnh Huy dùng đầu lưỡi tham nhập vào lỗ tai của cậu, giọng nói hùng hậu giống như trực tiếp đánh vào đầu óc, cậu nghe thấy người đàn ông nọ trêu ghẹo khẽ hỏi: "Thích chim to không?"

Cậu si ngốc trả lời: "Thích... thích chồng..."

"Có phải em rất da^ʍ, thích bị ȶᏂασ như thế này không?"

Từ trước đến nay Đường Cảnh Huy ở trên giường thích nói da^ʍ nói tục, nói hết bài đến bài khác, hành động thì lại không chút qua loa, một tay nhấc đầu gối cậu lên, một tay cố định eo của cậu, đề thương dập toàn lực những cú nắc lên cặp mông mềm mịn, rút ra gần hết, lại mãnh liệt đóng vào, xuống tay độc ác, chơi cho cậu trai thân mình phong phanh nhỏ bé này tơi tả.

Chiều cao hai người chênh lệch nhau không ít, lúc đầu Đường Cảnh Huy còn khụy gối mà thúc, về sau lại dần dần đứng thẳng, khiến Trần Thu Hoa phải cố gắng nhón mũi chân, như bị dươиɠ ѵậŧ xiên ngược lên trên, bị đóng cứng tại đó mà tiếp nhận từng cú bạo gian.

Cậu bị làm đến dã man, bụng dưới căng thẳng, trực tràng thít chặt, kìm lòng không đặng phát ra tiếng rêи ɾỉ y a, nhưng hông thì vẫn thành thật dẩu ra sau, đón lấy từng trận xung kích tàn khốc của vật cứng bên trong hậu môn, để nó ra vào cơ thể mình càng sâu càng mạnh.

Đường Cảnh Huy không mấy tập trung vào hình ảnh live stream trước mặt, lúc nhìn lúc không, chợt hắn phát hiện cái gì đấy, động tác chựng lại, sau đó bày Trần Thu Hoa hơi nghiêng người sang, thử thăm dò dộng tới vài cú thật sâu.

Quả nhiên trên màn hình chiếu ra hình ảnh bụng dưới Trần Thu Hoa nhô lên, mỗi khi ra vào đều có cục gì cộm cộm tròn tròn đột ngột xuất hiện trên cái bụng bằng phẳng, cho thấy thứ đang dạo chơi trong ổ bụng chính là một cái dươиɠ ѵậŧ cường tráng to dài cỡ nào.

Đường Cảnh Huy vô cùng vui vẻ nở nụ cười, kéo tay Trần Thu Hoa cùng nhau đi sờ chứng cứ dâʍ đãиɠ kia, "Em nói xem, nếu tôi chơi mạnh hơn một chút thì có thể trực tiếp ȶᏂασ thủng bụng em hay không?"

Trần Thu Hoa đã bán mê bán tỉnh, phải tựa sát vào gã đàn ông phía sau mới không bị ngã xuống, mồm loạn xạ khóc la: "Hỏng mất... ruột bị dươиɠ ѵậŧ chồng làm hỏng mất..."

Đường Cảnh Huy ôm gọn thân thể nhỏ xinh của Trần Thu Hoa, hung mãnh thúc từ dưới lên trên, tròng đoá cúc mềm mại ướt nước lên dươиɠ ѵậŧ mình mà tuốt.

Trần Thu Hoa mặc một cái áo trắng ba lỗ, cậu tiết kiệm bẩm sinh, quần áo đã giặt sờn hết mà vẫn còn muốn mặc thêm vài lần mới vứt.

Lúc này ngực cậu nhô nhô cao, đầṳ ѵú cũng nhạy cảm dựng đứng, nổi lên hai cái gì nhọn nhọn dưới lớp vải mỏng tang, trông vừa thanh thuần vừa dâʍ đãиɠ.

"Cái vυ' to ra?" Đường Cảnh Huy luồn tay vào trong áσ ɭóŧ nắm chặt cặρ √υ' cậu, tùy tiện nắn bóp giống như nhào bột, sau đó hắn xốc vạt áo trước lên, kéo cao, bắt Trần Thu Hoa cắn, để cặp bánh bao nhỏ cô đơn đã lâu phơi bày loã lồ trong không khí, đôi tay hắn chụp lấy hai đầṳ ѵú mà vặn mà se, trêu chọc cho vật nhỏ hồng hồng non non càng cứng hơn, rêu rao dựng thẳng trên vυ'.

"Hình như nhũ hạch hơi mềm một chút." Đường Cảnh Huy dùng ngón tay bóp vắt cái khối cứng cứng bên trong, cúi đầu cười xấu xa, "Có phải Thu Hoa của chúng ta sắp phát dục lần thứ hai rồi không?"

"A..., đừng như vậy mà..."

Chỉ dùng tay nghịch khiến Đường Cảnh Huy cảm thấy chưa đã nghiền, thế là dứt khoát buông ra, đổi thành tư thế mặt đối mặt bóp tiếp, dùng hổ khẩu* kẹp hai bên gốc thịt vυ', bóp từ ngoài vào trong, vuốt mạnh lên trên về hướng đầṳ ѵú như muốn vắt ra cái gì, núm nhỏ lập tức run rẩy đứng thẳng cao hơn một chút. Hắn cúi người ngậm lấy một bên vυ', liếʍ mυ'ŧ da thịt ấm nóng, đánh đánh lưỡi liên tục nhằm tra tấn đầṳ ѵú đã hoàn toàn cương, lại dồn sức mυ'ŧ mạnh một cái, giống như muốn hút toàn bộ bầu vυ' vào khoang miệng.

*Hổ khẩu, chỗ giữa ngón cái và ngón trỏ.Dưới kí©ɧ ŧɧí©ɧ tới tấp như vậy Trần Thu Hoa gần như thất hồn lạc phách, cậu khóc la y y a a, thè cả lưỡi, trợn trắng cả mắt. Rõ ràng cặρ √υ' không thể nào có sữa nhưng cậu thật sự cảm thấy lỗ vυ' đã mở lớn, có thứ gì đó sắp phọt ra rồi.

Đường Cảnh Huy thấy cậu bị chơi vυ' mà cũng lêи đỉиɦ nhẹ, không khỏi cười mắng một tiếng.

Hắn tỉ mỉ thưởng thức hai vυ' sưng đỏ căng tròn của Trần Thu Hoa trên TV, rất thỏa mãn nhẹ nhàng tát tát vài cái, làm hai đoàn thịt mềm ngượng ngùng lúc lắc qua lại, vui vẻ rung rung, đánh lên những làn sóng vυ' dâʍ đãиɠ, sau đó lại đi moi móc niệu đạo Trần Thu Hoa.

Lỗ niệu đạo của Trần Thu Hoa là không thể đυ.ng vào, chỉ chạm một cái thì tϊиɧ ɖϊ©h͙ nướ© ŧıểυ cũng phun đến rối tinh rối mù, cậu khóc hức hức ngăn cánh tay Đường Cảnh Huy, cố gắng kéo ngón tay hư hỏng của gã đàn ông ấy gác lên thân dươиɠ ѵậŧ nhỏ bé yếu ớt của mình.

Đường Cảnh Huy nắm lấy gốc dươиɠ ѵậŧ cậu, hướng về phía ống kính lắc lắc như đang cho nó chào hỏi khán giả, "Thật đáng yêu."

Dươиɠ ѵậŧ Trần Thu Hoa phát dục không tốt, chiều dài thì cũng miễn cưỡng chạm đến đáy phạm vi tiêu chuẩn của đàn ông bình thường, chỉ có đường kính là vô cùng đáng thương.

Lúc trước cậu cảm thấy mình dị dạng, nhưng sau này được Đường Cảnh Huy khen dươиɠ ѵậŧ cậu đáng yêu mấy lần thì đã giống như ma ám tán đồng luôn. Có lần còn đỡ dươиɠ ѵậŧ nhỏ của mình chặp vào cây thịt bự của Đường Cảnh Huy, để cho lỗ tinh hai người thân mật kết nối ở bên nhau.

Tuy rằng sau đó cậu bị hắn hϊếp đến te tua nhưng trong lòng vẫn rất vui.

Chiến trường tình ái kéo quá dài, cuối cùng Trần Thu Hoa không kiên trì nổi nữa, cậu dựa vào ngực Đường Cảnh Huy mà tuột xuống từng chút một, thân thể mềm mại gần như sắp gấp thành hai khúc dưới sự trói chặt của khuỷu tay hắn.

Đường Cảnh Huy không để ý tới cái camera cản trở kia, nâng Trần Thu Hoa ném trên giường lớn, rất nhanh phủ người mình lên. Hai cánh tay hắn chống thẳng hai bên đầu đối phương, eo lại phát lực bắt đầu một trận bạo gian kịch liệt, qυყ đầυ giống như nắm tay nện vào chỗ sâu trong trực tràng yếu ớt, dùng dươиɠ ѵậŧ dộng đến Trần Thu Hoa lún từng chút từng chút một vào trong chiếc giường mềm mại.

Cuối cùng Trần Thu Hoa cũng có thể không nhìn hình ảnh xấu hổ dâʍ đãиɠ trên TV nữa, mà là nhìn gương mặt phía trên - gương mặt của người mà mình thương nhất. Người đàn ông này vốn lãnh lãnh đạm đạm, cao cao không thể với tới giống như pho tượng trưng bày trong viện bảo tàng mỹ thuật, nhưng gương mặt của hắn lúc này lại bộc lộ sự nhiệt liệt nồng say hiếm thấy, dường như thần Tình Yêu đã dùng cây bút thần kỳ miêu tả khuôn mặt gần như hoàn mỹ đó một lần nữa.

Một nét là chiếm hữu, một nét là tán đồng, một nét là sự ôn nhu mà người ngoài không thể nào hiểu rõ được.

Trần Thu Hoa say sưa ngắm gương mặt kia, ấy vậy mà cảm thấy nó còn làm mình hoa mắt mê muội hơn cả dươиɠ ѵậŧ đang cuồng dã phi nước đại trong thân thể.

Cậu vốn là người chậm chạp hiền như cục bột, trốn trong vỏ ốc thận trọng nhìn ra ngoài, nhưng không biết vì sao mỗi khi đối mặt với Đường Cảnh Huy, tất cả tế bào đều bị kích hoạt, tình yêu dạt dào, xá© ŧᏂịŧ nhạy cảm, phơi bày ra cái thân thể cực kỳ mềm mại mặc cho người đàn ông ấy dâʍ ɭσạи.

Dươиɠ ѵậŧ dập dã man thúc mãnh liệt như máy đóng cọc trong cơ thể, cái thân hình trụ thô to của nó hoàn toàn căng trực tràng ra, hung ác ma sát mọi điểm nhạy cảm trên vách thịt, tuyến tiền liệt cộm lên nhiều lần bị nghiến điên cuồng, ngay cả cặp mông phì nhiêu cũng bị những cú giã bạo liệt dập cho sưng đỏ nóng bừng.

Trần Thu Hoa bị làm đến mệt lả đi, không ngừng xóc tới xóc lui theo những cú thúc liên tục, hòa cùng tiết tấu giao hợp của dã thú, vùng vẫy bám lấy tấm lưng rắn chắc của Đường Cảnh Huy, hoàn toàn giao nộp mình cho đối phương.

"Aaaaaa... nhẹ ẹ... nhẹ một chút... trong bụng..."

"Trong bụng làm sao?" Đường Cảnh Huy hừ cười, tiếp tục dập đến vang vọng, "Mang thai à?"

Ánh mắt Trần Thu Hoa tan rã chốc lát mới đưa cằm nhìn qua, gương mặt đã thành đê mê vui vẻ, sau đó gật mạnh đầu, "Ừm!"

Đường Cảnh Huy "xùy" cười, lại bị người bên dưới vòng lấy cổ kéo xuống, hơi thở nóng hổi ẩm ướt của Trần Thu Hoa phun ra ở bên tai, mang đến một trận chộn rộn trong lòng, giọng nói như mật đường vừa ngọt vừa dính: "Lần sau không thể làm vào tử ©υиɠ nữa, nơi đó phải khép chặt, để còn sinh con cho chồng."

Đường Cảnh Huy bị câu nói dâʍ đãиɠ bất chợt này kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến máu sục sôi, vội thở dốc mấy hơi, sau đó ngang nhiên nắm chặt bắp đùi Trần Thu Hoa, đẩy lên thật cao để cậu gập cả người lại, mông lơ lửng trên không trung. Mấy cú cuối cùng, hắn gần như dùng dươиɠ ѵậŧ đập nát thân thể Trần Thu Hoa, dùng lực đạo xuyên thủng da thịt mà dộng thẳng, đưa dươиɠ ѵậŧ đến chỗ ruột cong, lỗ tinh mở lớn, tϊиɧ ɖϊ©h͙ phọt mạnh ra.

Trần Thu Hoa nắm chặt ga giường, phát lên vài tiếng rêи ɾỉ khàn khàn, sau đó tiếng kêu da^ʍ triền miên du dương nọ bỗng im bặt đi, cậu im lặng ngửa đầu, toàn thân run lẩy bẩy, cùng bắn.

Kɧoáı ©ảʍ tựa như biển gầm quét sạch thể xác và tinh thần cậu, nửa người dưới run rẩy giật giật trên giường, linh hồn phiêu đãng trong cao trào cực hạn.

Đường Cảnh Huy ôm lấy người bị làʍ t̠ìиɦ bạo lực đến xụi lơ nọ, lại xuất hiện trên TV, nhắm ngay ống kính banh vùиɠ ҡíи cậu ra, làm hai cái lỗ nhỏ đang hộc tinh lồ lộ trên màn hình HD -- Tϊиɧ ɖϊ©h͙ Đường Cảnh Huy đặc sệt dính nhớp, giống sữa chua trào ra từ sâu trong lỗ thịt, tích tụ ở cửa hang, muốn rơi mà chưa rơi, treo lủng lẳng ở đó.

Đường Cảnh Huy bỡn cợt ghé vào lỗ tai cậu suồng sã hỏi: "Bây giờ em nhìn thấy cái gì?"

Trần Thu Hoa thất thần nhìn một lúc, lại quay đầu mặt khờ dại nói: "Em nhìn thấy anh."

Đường Cảnh Huy ngẩn người, cuối cùng cười cười siết chặt cánh tay, nhẹ nhàng nói: "Có đúng không, vậy thật trùng hợp."

-- Anh cũng chỉ nhìn thấy một mình em.