"Tự nằm xuống đi, bày ra tư thế đợi ȶᏂασ."
Trần Thu Hoa thật giống một con thú cưng ngoan ngoãn và có tố chất huấn luyện, lập tức bò lại chỗ cũ, cẩn thận nhét đệm sau lưng mình, nghiêm túc phơi bày chỗ ấy cho Đường Cảnh Huy.
Bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© nữ của Trần Thu Hoa đỏ lừ, nhìn là biết vừa bị làm bạo lực. Đường Cảnh Huy tát hai cái lên tép thịt của cậu, "May mà cậu còn có cái miệng nhỏ phía sau này, không thì cái lỗ trước của cậu sức bền kém vậy sớm muộn gì cũng bị tôi hϊếp đến phế đi."
"Ư --"
"Cậu ngoan ngoãn đi, để tôi khai phá mặt sau cho đã, nếu chơi không vui, tôi sẽ đâm vào bướm cậu chơi tiếp đấy, biết chưa?"
"... Biết, biết."
Đường Cảnh Huy đỡ dươиɠ ѵậŧ đưa về phía lỗ sau, lực co bóp của những cánh cúc rất tốt, qυყ đầυ mới vừa đâm vào một chút, lập tức bị cái miệng nhỏ nhắn khép chặt lại đẩy ra, tựa như đứa trẻ đang bướng bỉnh không chịu ăn. Hơn nữa mỗi lần phun qυყ đầυ ra, cái miệng kia đều sẽ mυ'ŧ mạnh lỗ tinh, làm cho Đường Cảnh Huy vừa sướиɠ vừa ảo não.
"Tự cậu banh phía dưới cho tôi chơi!" Đường Cảnh Huy chỉ huy Trần Thu Hoa.
"A..." Trần Thu Hoa vô thức bĩu môi, vươn tay bắt lấy hai múi đào của mình tách ra hai bên, dùng hết khả năng kéo giãn cửa cúc.
Cảm giác có gió lạnh thổi vào, đột nhiên cậu hét lên kinh hãi.
"Tôi còn chưa cắm vào đâu, cậu la cái gì?"
Trần Thu Hoa lắp bắp: "Có... có gió --"
Đường Cảnh Huy lầm bầm mắng một câu, "TᏂασ, thế mà gió dám cᏂị©Ꮒ cái lỗ của cậu nhanh hơn tôi một bước."
Dường như là sợ lại bị thứ gì giành trước, Đường Cảnh Huy nhanh chóng nhắm dươиɠ ѵậŧ ngay hậu môn, eo dùng lực, vừa chầm chậm vừa cố chấp đẩy dươиɠ ѵậŧ vào. Sau khi qυყ đầυ triệt để xâm nhập, cơ thịt trong ấy lập tức ôm chặt cái rãnh, làm Đường Cảnh Huy thích đến hút khí.
"Aaaa --" cho dù đã sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng cảm giác hậu môn bị đại qυყ đầυ chọc thủng vẫn vượt quá sức tưởng tượng của cậu, "Rách rồi, a á..."
Đường Cảnh Huy giật cả mình, lập tức dừng động tác, kiểm tra đoá cúc của Trần Thu Hoa mới phát hiện êm đẹp, không hề bị rách, nếu nhất định phải nói gì đó thì nó chỉ đơn giản là bị dươиɠ ѵậŧ bự của hắn nong đến mức tất cả nếp uốn đều giãn hết cỡ. Cửa động ngậm đầu khấc, mấp máy mấp máy, đang ăn không biết vui vẻ bao nhiêu.
Đường Cảnh Huy tức giận ngắt mạnh mông cậu, "Ồn ào cái gì!"
Trần Thu Hoa bình ổn hơi thở, giương cặp mắt ủy khuất nhìn hắn, "Nhưng... nhưng cảm giác như đã bị rách..."
"Cúc của cậu cũng giống như bướm của cậu, tuy chặt khít, nhưng trời sinh có mệnh bị ȶᏂασ, tuyệt đối sẽ không bị thương." Đường Cảnh Huy vẫn đang dùng lực đẩy hông ra trước hòng mở đường tiến vào sâu hơn, "Đợi đến khi tôi thông cậu xong, cậu sẽ thích ngay thôi."
Đại qυყ đầυ khó khăn nhất đã đi vào thì phần thân sẽ khá dễ dàng. Đường Cảnh Huy ấn bụng Trần Thu Hoa, không để đối phương né tránh lộn xộn, kiên định đẩy mạnh, đẩy đến khi lôиɠ ʍυ tiếp xúc cửa động, cắm tận nơi sâu nhất.
Trần Thu Hoa lại bị dươиɠ ѵậŧ chọc thủng cơ thể, cái chiều sâu và độ thô này khiến cảm quan của cậu mất khống chế, lúc này chỉ có thể há miệng không phát ra được âm thanh nào, "Hức --"
Đường Cảnh Huy tốt bụng cho cậu thời gian thích ứng, không vội vã thọc rút, trước tiên cảm thụ tràng đạo của Trần Thu Hoa một chút.
Bởi vì Trần Thu Hoa là người song tính có hai bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© nên kết cấu trong khoang bụng rất phức tạp, trực tràng lại càng hẹp, trong quá trình qυყ đầυ của Đường Cảnh Huy xâm nhập có cạ qua vài chỗ phập phồng, hắn đoán có thể đó là tử ©υиɠ và bàng quang linh tinh chen lấn hình thành.
Thực sự rất thú vị, ngay cả hậu môn mà người song tính này cũng khác với người ta.
Đường Cảnh Huy khẽ động eo, phát hiện qυყ đầυ đã chạm đến phần gấp khúc của trực tràng.
Hắn cúi đầu hỏi Trần Thu Hoa: "Sao rồi?"
Mái tóc ngắn của cậu ướt nhẹp, dán từng lọn từng lọn lên trán, đuôi mắt hồng hồng, môi lại trắng bệch, biểu cảm trên mặt vô cùng vất vả, cả người đều có vẻ chật vật vô cùng, "Phía dưới trướng lắm..."
"Trướng là được." Đường Cảnh Huy kéo tay cậu sờ lên chỗ giao hợp, "Tôi đã đâm vào hoàn toàn rồi đấy."
Cả người Trần Thu Hoa run lên, muốn rụt tay về theo bản năng, lại bị đối phương cố chấp đặt lại chỗ cũ, thậm chí cầm đầu ngón tay cậu thăm dò mọi ngóc ngách.
"Đυ.ng đến không? Hậu môn của cậu bị tôi căng ra triệt để, cả nếp nhăn cũng giãn thẳng băng."
Thật... thật sự... Trần Thu Hoa đυ.ng đến hậu môn trơn trượt tứ phía của mình, trên ấy không có một cái nếp gấp.
"Tôi cắm đến tận cùng bên trong, trực tràng của cậu ngậm nguyên cái nòng súng của tôi."
Không... không sai... Dươиɠ ѵậŧ Đường Cảnh Huy không còn chút nào lộ ra bên ngoài, thứ mà ngón tay của Trần Thu Hoa chạm vào đều là lôиɠ ʍυ cưng cứng của hắn.
"Cái miệng nhỏ nhắn của cậu bọc tôi thật chặt, không hề còn chút khe hở nào."
Lúc này, Đường Cảnh Huy thử nhét ngón trỏ của Trần Thu Hoa vào cửa cúc căng cứng, dù ngón tay cậu rất nhỏ nhưng chỗ đó cũng chẳng hề có chút khe hở.
"Đừng, đừng nhét vào nữa, hu hu, thật sự sắp rách mà..."
Trần Thu Hoa bị trận đùa giỡn này làm cả người càng thêm xụi lơ, tứ chi mở rộng nằm trên giường, cơ bản là mặc Đường Cảnh Huy ta cần ta cứ lấy.
Hai bàn tay to của Đường Cảnh Huy ôm lấy hai cái đùi của Trần Thu Hoa, bắt đầu nhấp hông.
Lực co giãn ở trực tràng của Trần Thu Hoa vô cùng tốt, lực siết mạnh mẽ nhưng vẫn có đường để thỏa thích hưởng thụ, huống chi phía trước còn có cái lỗ nhỏ dâʍ đãиɠ vô cùng, rõ ràng thiếu chút nữa bị chơi nát, bây giờ lại không ngừng vận chuyển dâʍ ŧᏂủy̠ cuồn cuộn cho lỗ sau.
Đặc biệt là bộ phận cửa cúc, chặt khít lạ kỳ, giống như một cái vòng dươиɠ ѵậŧ khoá lại nòng súng của Đường Cảnh Huy, không chịu nhả.
Đường Cảnh Huy thả cửa đóng dươиɠ ѵậŧ vào, lần nào qυყ đầυ cũng rút ra một nửa rồi lại phá động chui vào, khiến cửa khẩu căng chặt tuốt từ giữa qυყ đầυ đến gốc dươиɠ ѵậŧ và ngược lại, sảng khoái triệt để.
"CᏂị©Ꮒ quá đã, cái miệng này của cậu cũng là bảo bối!"
"Chậm... chậm chút đi..."
Không biết vì cái gì, dường như cửa sau bị hϊếp còn hao phí thể lực hơn cả cửa trước, Trần Thu Hoa không còn chút sức lực, ý thức mê mang, không thể suy nghĩ, nhưng chức năng tiếp thu kɧoáı ©ảʍ và hưng phấn của cơ thể vẫn đang hoạt động.
Cậu có thể cảm giác được cơn sướиɠ li ti khi dươиɠ ѵậŧ ma sát qua đường ruột non mịn, còn có kí©ɧ ŧɧí©ɧ khi lôиɠ ʍυ dồn dập chà đâm lên những nếp nhăn nhạy cảm ở hậu môn, huyệt thái dương của cậu đập giần giật, sắp không chịu nổi trận làʍ t̠ìиɦ kịch liệt như thế.
Cậu nào biết, cuộc vui chân chính còn ở phía sau.