Lung Linh Ảnh

Chương 21

Ngày mười một tháng chín, Viễn Đại sơn trang cử hành đám cưới của trang chủ Vân Dịch với Uất thị- nghĩa nữ của Mạc Thu Sơn, người của Lung Linh cốc.

Nghe nói hai người gặp nhau trên đường, mới gặp mà như đã quen từ lâu, từ đó tạo thành một một đoạn nhân duyên tốt đẹp.

Thậm chí có lời đồn rằng, bởi vì Uất cô nương đã mang tin vui nên mới nhanh chóng chuẩn bị lễ cưới.

Vậy còn Liễu cô nương vị thanh mai trúc mã kia thì sao? Ai còn quản được nhiều vậy, tóm lại cứ có chuyện vui là tốt rồi.

Sơn trang bày yến tiệc tiếp đãi tân khách trong suốt bảy ngày, quần chúng vây xem bày tỏ, trang chủ Vân Dịch gặp chuyện vui cái tinh thần liền thoải mái hẳn, ăn được ngủ được mà cả người mập thêm một vòng.

Sau lễ bái đường, đôi uyên ương tiến vào phòng tân hôn giữa sự chúc phúc của mọi người, xong xuôi dân tình lại về đại sảnh tiếp tục vui đùa, vô cùng náo nhiệt.

Một đôi nến long phượng đã cháy hơn nửa cây, sáp nến nhỏ xuống bên trong khay bạc, ngưng kết thành một mảnh đỏ rực rỡ.

Trên bàn để hai ly rượu hợp cẩn, bên cạnh là phượng quan đính trân châu và lông vũ xanh biếc.

Bên trong màn gấm lờ mờ hai đạo thân ảnh dây dưa một chỗ, dính sát vào nhau khó mà phân biệt.

"A...ngô ừm..."

Cặp mắt Vân Dịch nhuộm đầy mê li, sắc mặt ửng đỏ, tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm trên giường, hai chân dang rộng, ngón tay nắm chặt chăn nệm đỏ thắm thêu hình uyên ương.

Uất Dương Sa vẫn mặc váy, vùi đầu giữa hai đùi y, đầu lưỡi ra vào bên trong hoa huy*t, khi rút ra đem toàn bộ thịt mềm ngậm vào.

Tay hắn cũng không nhàn rỗi, một tay xoa nắn du͙© vọиɠ ái nhân, một tay khuấy động bên trong hậu huyệt y.

Mang thai năm tháng bụng đã nhô lên rõ ràng, dù đang nằm cũng thấy được cái bụng căng tròn.

Thân thể dựng dục vô cùng nhạy cảm, chỉ trong chốc lát liền bắn ra một lần.

Nuốt lấy dâʍ ɖị©ɧ ào ào phun ra bên trong hoa huy*t, Uất Dương Sa nhổm người hôn y, mùi vị tanh ngọt tràn ngập giữa miệng lưỡi giao triền.

Đôi chân Vân Dịch run lẩy bẩy, thở hổn hển, bị ôm ngồi dậy, lưng dựa vào ngực hắn.

Qυყ đầυ trơn nóng mấp mé bên miệng cúc huyệt, chất lỏng chảy ra từ lỗ sáo mài mài đến nếp nhăn xung quanh cúc huyệt, khiến Vân Dịch ngứa ngáy khó nhịn.

Cọ xát một hồi, cự vật xông vào từng chút từng chút, nhồi đầy ắp trực tràng.

Uất Dương Sa đỡ y, nhẹ nhàng thúc eo, hai quả trứng vỗ cái mông đến ửng hồng, qυყ đầυ to béo mỗi lần trượt ra trượt vào đều vô ý cố tình mà nghiền qua một khối nhỏ mềm mềm nhô ra bên trong.

Vân Dịch thở càng gấp, miệng nhỏ hé mở, đầu lưỡi như ẩn như hiện. Du͙© vọиɠ sau phát tiết vốn đã mềm nhũn lại bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đứng lên, chóp đỉnh rỉ ra mấy giọt chất lỏng trong suốt.

Bàn tay người phía sau mò đến ngực y, lúc này đã trở nên càng thêm mềm mại, đầu v* cũng lớn hơn rất nhiều so với trước kia. Hắn xoa xoa vùng thịt nõn nà, ngón tay vân vê đầu v* hồng hào, khiến nơi đó dựng thẳng lên, rồi lại chuyển sang xoa bóp bên còn lại.

Bầu ngực tê dại, phía sau nóng như phát lửa, hoa huy*t bị lạnh nhạt không chịu tịch mịch mà co rút mãnh liệt, dâʍ ɖị©ɧ trượt ra, chảy xuống cúc huyệt.

"Phía trước...phía trước nữa..."

Uất Dương Sa gặm cần cổ trắng như tuyết, hạ thân liên tục đỉnh về phía trước, tay lại lục lọi đến nơi lầy lội bất kham, cắm hai ngón tay đi vào dò xét. Vách thịt mềm mại vừa ngậm vừa hút, phụt ra phụt vào, đói khát quyến luyến ngón tay.

Thân thể bị đỉnh run lên một cái, hậu huyệt bị mài ra ra nước, so với hoa huy*t càng căng chặt co giãn, miệng huyệt bị đánh ra một vòng bọt mép.

"Tướng công, ta thao thế này ngươi có hài lòng không..." Uất Dương Sa cố ý đùa giỡn y.

"Thoải mái...a... thoải mái...ừm ngô..."

Vân Dịch lắc eo, hoàn toàn chìm trong du͙© vọиɠ, chẳng còn biết hắn nói cái gì. Y cảm giác thấy có đầu ngón tay bóp bóp lên âm đế, trong bụng đau xót, âm đ*o phun ra một dòng nước trong suốt hương thơm ngọt nị. Ngón tay khuấy đảo bên trong thịt huyệt hừng hực nóng, lại phun ra ít nước, móc thêm một lúc, liền chuyển đến xoa nắn du͙© vọиɠ của y.

Giọng nói nhiễm khàn, Vân Dịch chống ở trên giường, mông bị đánh ra một mảnh ửng đỏ.

Lực đạo ngày càng tăng, Uất Dương Sa nhìn y có chút chật vật đỡ bụng, liền đặt y nằm nghiêng xuống giường.

Túm một chân Vân Dịch gác lên vai mình, dương v*t không ngừng nghỉ tiếp tục luồn sâu cọ xát trong cúc huyệt.

Vân Dịch cảm thấy phía sau như thiêu như đốt, cao trào qua đi thân thể càng run rẩy dữ dội, mấy lần bị cắm vào rút ra nặng nề kịch liệt, chân y vô thức giật giật, du͙© vọиɠ phun ra dịch trắng.

Một lần nữa cao trào khiến cho hậu huyệt co rút, Uất Dương Sa khó nhịn thọc vào thật sâu.

Rồi chợt rút dương v*t ra, Vân Dịch rên lên một tiếng, qυყ đầυ nóng hổi kề sát bên du͙© vọиɠ của y, bắn lên bụng y.

Hai người lẳng lặng ôm nhau, từ từ bình phục hô hấp.

Đêm xuân ấm ấp, chốc chốc lại có tiếng rêи ɾỉ nhuốm mùi tìиɧ ɖu͙© văng vẳng xa xa.