Ông Xã, Chịch Em

Chương 2: Lần đầu (thượng)

Lý Anh Ninh thu dọn bọc nhỏ của mình, vẫy vẫy tay rời đi, lưu lại những người khác trong kí túc xá vẻ mặt mộng bức.

"Anh Anh đây là thế nào chứ, mặt đầy ý da^ʍ."

"Hai ngày cậu ấy trở về cứ như vậy, có phải là đã cặp kè với Giang tài tử rồi hay không?"

"Không thể nào, nói cậu ấy cuối cùng cũng từ bỏ Giang tài tử còn hơn, không thấy cậu ấy bây giờ tiết học cũng không đi, mỗi ngày không có việc gì là ôm di động cười hay sao?"

"Mấy ngày hôm trước tớ nghe được Anh Anh gọi điện thoại, cậu ấy gọi người ta ông xã, má nó ngọt."

Mấy người liếc nhau, đều từ trong mắt đối phương nhìn đến phản ứng như nhau.

"Đây là tiểu công chúa tìm được chân ái à?"

"Có khi nào là người giàu có hay không."

"Đừng nói bừa." Lão đại đạp cửa lại vẫn không bỏ chân xuống, "Chờ cuối tuần cậu ấy trở về hỏi lại, cũng đừng nghĩ nữa, cậu ấy đã lớn như vậy rồi, lại không phải không đầu óc."

Chu Mặc tháo tai nghe xuống, cười nói: "Đều nói người lớn như vậy rồi, chúng ta một đám giống mẹ già nhọc lòng làm cái gì?"

Vài người nghe được lời này, đều là bất đắc dĩ lắc đầu.

Lý Anh Ninh là không biết mấy mẹ đẻ trong kí túc xá suy nghĩ cái gì, bây giờ lòng cậu tràn đầy đều là nhanh về nhà Cao Lễ Hành, trong túi ngoài quần áo của mình, còn có một ít đạo cụ đặc biệt đã chuẩn bị tốt.

Lý Anh Ninh chờ xe buýt, bên cạnh đứng mấy nam nhân, không ngừng nhìn cậu, Lý Anh Ninh cũng không để ý tới bọn họ, tùy tiện những động tác nhỏ của bọn họ. Lý Anh Ninh không giấu diếm tính hướng, cho nên tầm mắt như vậy đã nhìn không biết bao nhiêu lần, sớm đã thành thói quen.

"Nương pháo." Lý Anh Ninh nghe được có người cười nhạo nói.

Mặt cậu không đổi sắc, vẫn luôn chờ đến xe buýt tới.

Xe bus trong trường rất nhỏ, nhiều nhất chỉ có thể ngồi hai mươi người, không thể nhiều người hơn. Hiện tại thời gian này vẫn có rất nhiều người muốn ngồi xe, xe bus vừa lúc ngừng ở trước mặt Lý Anh Ninh. Cậu không lên xe trước, mà chờ mấy nam sinh kia lên xe trước mới nâng chân lên, hung hăng đá vào eo của người vừa cười nhạo mình.

"Mẹ nó chứ!"

Nam sinh kia quay đầu lại, thấy là Lý Anh Ninh, ngây ra một lúc.

"Ngại quá, tôi tương đối bụng dạ hẹp hòi, cậu vừa nói gì tôi nghe được." Lý Anh Ninh cong khóe miệng lộ ra một nụ cười ngọt ngào, thoạt nhìn cảm giác siêu vô tội, "Tôi không chỉ nương pháo, tôi còn ác độc. Cho nên lần sau có khả năng tôi sẽ đá chỗ khác đấy." Lý Anh Ninh dời tầm mắt xuống ngắm một vòng.

Nam sinh kia chợt cảm thấy lạnh háng.

Những người khác cũng bị cảnh tượng này làm hoảng sợ, Lý Anh Ninh bước vài bước cũng nhảy lên, tài xế nhìn kín người, trực tiếp đóng cửa, nhấn ga chạy lấy người.

Mọi người: "……" Ông chú, ổn.

Lý Anh Ninh ngồi xe về nhà, trực tiếp móc di động ra cáo trạng với Cao Lễ Hành.

—— Không chịu ủy khuất là được, em đi về trước đi, anh còn phải ở lại một lát.

Chờ những lời này của anh.

Lý Anh Ninh cất di động, bất động thanh sắc cười.

Lý Anh Ninh từ phòng tắm ra tới, kéo kéo qυầи ɭóŧ. Qυầи ɭóŧ kiểu nữ vẫn làm cậu cảm thấy không dễ chịu, dươиɠ ѵậŧ có cảm giác bị áp bách, hơn nữa đáy ren làm cậu có cảm giác biệt nữu. Lý Anh Ninh vỗ vỗ mặt mình, muốn mình mau chóng thích ứng loại vải dệt.

Lý Anh Ninh nghe được tiếng khóa cửa, ánh mắt sáng lên, lập tức đi tới cửa, nhảy lên người mới đi vào.

Cao Lễ Hành một tay đóng cửa lại, một tay đỡ Lý Anh Ninh. Tay hắn đỡ mông của Lý Anh Ninh, nhịn không được véo véo mông mềm.

"Ông xã, em đói bụng." Lý Anh Ninh cọ cọ mặt Cao Lễ Hành, thấy Cao Lễ Hành chỉ dùng một tay nâng minh, chân cậu thì vòng qua hông Cao Lễ Hành.

Hai tay Cao Lễ Hành nâng mông Lý Anh Ninh, thoáng dùng chút lực, làm Lý Anh Ninh cảm nhận được đồ vật dưới háng, "Vội muốn ông xã dùng dươиɠ ѵậŧ đút hai miệng phía dưới thế cơ à?"

Lời vừa rồi của Cao Lễ Hành thô tục, Lý Anh Ninh nhịn không được thẹn thùng, nhưng cậu thẹn thùng cũng chỉ là bên tai đỏ hồng mà thôi, hành động một chút cũng không ngượng ngùng, ôm đầu Cao Lễ Hành cắn miệng hắn.

Sức lực của Lý Anh Ninh rất nhỏ, động tác cắn môi nói là mèo con làm nũng cũng không quá. Cao Lễ Hành ôm người vào phòng ngủ, ấn ở trên giường đoạt lại sân nhà, làm tim Lý Anh Ninh đập nhanh hơn, khóe mắt rưng rưng.

"Anh đi tắm rửa trước," Cao Lễ Hành cắn lỗ tai Lý Anh Ninh, "Cả người toàn là mồ hôi." Cao Lễ Hành mới huấn luyện về, hiện tại mới vừa vào thu, mồ hôi cũng nhiều.

Lý Anh Ninh vươn đầu lưỡi, liếʍ liếʍ khóe miệng Cao Lễ Hành, "Em đã tắm xong."

Cao Lễ Hành vững vàng lật Lý Anh Ninh qua nặng nề mà đánh hai cái trên mông cậu, thẳng đến khi Lý Anh Ninh che phía sau lại đáng thương hề hề nhìn thì hắn mới đứng lên đi vào phòng tắm.

Lý Anh Ninh úp mặt vào gối đầu, nghĩ đến đợi lát nữa sẽ làm với Cao Lễ Hành, tim đập thình thịch, làm hoa huyệt phía dưới cũng bắt đầu ướt. Lý Anh Ninh kẹp chặt hai chân, cọ xát một hồi.

Lý Anh Ninh đánh giá thời gian Cao Lễ Hành ra ngoài, một lần nữa thay đổi tư thế. Cậu nhếch mông lên hướng về phòng tắm, eo mềm mại uốn cong xuống, nằm sấp ở trên giường. Lý Anh Ninh khi còn nhỏ từng học múa, tuy rằng đã thật lâu không học lại, nhưng cơ sở lúc trước vẫn còn, cho nên rất nhiều tư thế vẫn tương đối dễ làm.

Cao Lễ Hành ra ngoài, Lý Anh Ninh hướng về phía cửa lắc lắc mông, bị Cao Lễ Hành vỗ nhẹ một cái.

Cao Lễ Hành thay đổi hướng của Lý Anh Ninh, vẫn là cong mông, nhưng biến thành ghé vào trên người hắn. Cao Lễ Hành dựa vào đầu giường, đối diện với qυầи ɭóŧ ren của Lý Anh Ninh.

Cao Lễ Hành cười một tiếng, Lý Anh Ninh che mặt lại, cậu không rõ ràng lắm Cao Lễ Hành cười là bởi vì động tác của mình hay là vì nguyên nhân khác.

Lý Anh Ninh đang miên man suy nghĩ, đã cảm giác được ngón tay của Cao Lễ Hành chọc hoa huyệt của cậu. Lý Anh Ninh theo bản năng càng cong người về sau, mảnh đất mẫn cảm giữa hai chân không khách khí dán trên mặt Cao Lễ Hành. Cao Lễ Hành cũng không khách khí, hắn trực tiếp há miệng dán lên qυầи ɭóŧ, đầu lưỡi dính ở mặt trên, hoa môi có thể ẩn ẩn cảm giác được lưỡi xuyên thấu qua qυầи ɭóŧ đυ.ng chạm.

"Ưm……." Chóp mũi Lý Anh Ninh phát ra tiếng kêu rên khe khẽ, cậu ngoan ngoãn nằm bò, làm cho mình thả lỏng lại.

Cảm nhận được Lý Anh Ninh nghe lời, đầu lưỡi Cao Lễ Hành càng càn quấy. Hắn mạnh mẽ đỉnh nhập vào bên trong hoa huyệt, vải dệt cũng theo đó bị dính vào trong. Hoa huyệt cảm giác được có dị vật xâm nhập, phía sau tiếp trước mà đè ép, muốn đẩy ra ngoài, nhưng phản ứng như vậy chỉ là phí công, ngược lại là tiện nghi cho chủ nhân.

Vải dệt theo động tác đầu lưỡi bị ấn đến chỗ càng sâu, vách trong mẫn cảm bị ren quét qua, quả thực là khổ không nói nổi, chỉ có thể run rẩy nuốt nó, còn phun ra nước làm dị vật tiến vào thêm tiện.

"A a…… Ông xã, lại sâu một ít……" hai chân Lý Anh Ninh yếu ớt run lên, Cao Lễ Hành kìm lấy chân cậu, đồng thời cũng đè Lý Anh Ninh lại, không cho cậu chạy trốn.

Đầu lưỡi chung quy cũng có hạn, Lý Anh Ninh bị khơi mào tìиɧ ɖu͙©, chỉ cảm thấy nơi càng sâu bên trong không chịu được, dâʍ ŧᏂủy̠ từng luồng phun ra bên ngoài, địa phương chảy qua không biết có bao nhiêu khó chịu. Cố tình lúc này Cao Lễ Hành còn thu lưỡi, Lý Anh Ninh cho dù muốn được liếʍ hoa huyệt cũng không kịp giữ lại.

Cao Lễ Hành hôn hôn hoa huyệt, cẩn thận ngậm lấy hoa đế đã sớm sưng lên. Cao Lễ Hành vừa hút vừa liếʍ, cố tình ở giữa còn có một miếng vải dệt, không thể nghi ngờ là ngăn trở, nhưng cảm giác như vậy ngược lại chồng lên càng cao, huyệt thịt không ngừng đè ép, bụng nhỏ cũng càng ngày càng nóng, theo Cao Lễ Hành mυ'ŧ vào một cái thật mạnh, Lý Anh Ninh thẳng eo, hoa huyệt tí tách tí tách phun nước ra.

Lý Anh Ninh nhỏ giọng khóc nức nở, eo cậu đã mềm xuống, hoàn toàn phục tùng dưới thân thể Cao Lễ Hành. Thân trên của cậu chỉ mặc một cái áo ba lỗ, hiện tại cũng bởi vì vừa mới cọ xát lệch ra một đoạn, lộ ra vυ' mềm.

Cao Lễ Hành bế Lý Anh Ninh lên, làm cậu dựa ngồi ở trong ngực của mình. Lý Anh Ninh trước một bước nghiêng người muốn hôn môi, Cao Lễ Hành vỗ về lưng Lý Anh Ninh, một cái tay khác chui vào ngực, bàn tay to khum lại, thu vυ' mềm vào trong tay.

Lý Anh Ninh giận liếc Cao Lễ Hành một cái, tự mình kéo áo xuống, hai vυ' hoàn toàn bại lộ ra bên ngoài.

"Anh Anh, chỗ này của em dường như lại lớn hơn một chút." Cao Lễ Hành ước lượng vυ', nói không đứng đắn.

Lý Anh Ninh không nói chuyện, chỉ hoàn toàn dựa vào trong ngực Cao Lễ Hành. Tay Cao Lễ Hành rất lớn, véo xoa vυ' đau từng cơn, cố tình Cao Lễ Hành còn như là chơi lôi kéo, nặn ra các hình dạng, thường thường sờ đến đầṳ ѵú, nắm đầṳ ѵú hơi cương lôi ra ngoài, lòng bàn tay mềm nhẹ cọ qua đầṳ ѵú. Lý Anh Ninh đánh ngực hắn một cái, nhưng cái này ngay cả tiếng vang cũng không có, hoàn toàn là không đau không ngứa.

Cao Lễ Hành bắt lấy tay Lý Anh Ninh hôn hôn, một cái tay khác lại hung hăng bắt được một bên vυ'. Lý Anh Ninh kêu đau một tiếng, lại cũng vô pháp phủ nhận ngoài đau còn cảm giác được một tầng khoái ý.

"Còn nhỏ mà." Lý Anh Ninh dẫm chân Cao Lễ Hành một cái, nhẹ nhàng xoa quanh hai vυ', nói là ủy khuất lên án còn không bằng nói là làm nũng. Cao Lễ Hành theo lời nói của cậu xoa ra vết hồng, nhưng đồng thời cũng không an phận tham nhập thân dưới Lý Anh Ninh, ngón tay thuần thục xuyên qua qυầи ɭóŧ, thâm nhập trong đó.

Hoa huyệt đã sớm ướt sũng, Cao Lễ Hành chọc một cái đã vào trong.

Hậu huyệt Lý Anh Ninh co rút lại một chút, cậu đỡ tay Cao Lễ Hành, ẩn nhẫn cắn môi dưới, lại kỳ vọng Cao Lễ Hành lại hướng vào trong một ít.

Ngón giữa Cao Lễ Hành chậm rãi thọc vào rút ra, ngón cái và ngón áp út còn lại tách hai bên hoa môi ra, xoa nắn hai bên. Hắn cố tình không chịu đâm sâu thêm, du͙© vọиɠ như có như không càng thêm tra tấn người.

Như vậy tới hai lần, Lý Anh Ninh lại trúng chiêu. Cậu ôm cổ Cao Lễ Hành, cọ xát mặt hắn làm nũng, vυ' mềm như bông dán ở trên ngực Cao Lễ Hành. Cao Lễ Hành trấn an mà hôn hôn mặt cậu, lại ngược lại cắn vành tai cậu, ngậm ở trong miệng hoặc hút hoặc liếʍ. Ngón tay ở trong cơ thể Lý Anh Ninh rút ra, đổi thành toàn bộ bàn tay ma sát ở bên ngoài, lòng bàn tay ma sát ngoại âm yếu ớt, hoa đế đáng thương chỉ có thể bị tách ở bên, tranh nhau được ngẫu nhiên vỗ về chơi đùa một chút.

Lý Anh Ninh đáng thương hề hề vươn đầu lưỡi, lấy lòng mà liếʍ khóe miệng Cao Lễ Hành. Cao Lễ Hành đầu tiên là nhịn một hồi, lại cũng lập tức đáp lại, nhẹ nhàng ngậm lấy đầu lưỡi Lý Anh Ninh âu yếm, ngón tay cũng không hề trêu đùa cậu, ba ngón tay đột nhiên cắm vào trong, lập tức tìm kiếm địa phương mẫn cảm nhất của hoa huyệt.

Rêи ɾỉ của Lý Anh Ninh bị Cao Lễ Hành chặn ở trong miệng, cậu mệt mỏi dựa vào ở trên người Cao Lễ Hành, hoa huyệt vô lực thu hợp lại.

"Bảo bảo, em đây là lần thứ hai." Cao Lễ Hành cười nói: "Phía trước cũng bắn à?"

Lý Anh Ninh trừng mắt liếc hắn một cái, Cao Lễ Hành đem bàn tay đến trước mặt Lý Anh Ninh, "Bảo bảo, nhìn em da^ʍ thế nào, đây đều là nước da^ʍ của em." Lý Anh Ninh đỏ tai, lui lui về sau, đẩy tay Cao Lễ Hành trở về.

Cao Lễ Hành cười như không cười liếc Lý Anh Ninh một cái, liếʍ liếʍ dâʍ ŧᏂủy̠ trên tay.

Lý Anh Ninh bị hành động của hắn làm đến trong lòng lửa nóng, đột nhiên ngồi quỳ lên, thấp giọng nói: "Em tương đối thích dươиɠ ѵậŧ của ông xã…… Miệng trên hay miệng dưới đều thích."

Bởi vì tư thế này, đầṳ ѵú phấn nộn của Lý Anh Ninh ở trước mắt Cao Lễ Hành, tiểu dâʍ đãиɠ này còn động eo chọc môi Cao Lễ Hành. Cao Lễ Hành cũng không cô phụ hành vi của cậu, trực tiếp ngậm lấy núʍ ѵú, làm cho nó ướt dầm dề mới được.

Cao Lễ Hành vỗ vỗ mông Lý Anh Ninh. Lý Anh Ninh ngầm hiểu, tự mình cởϊ qυầи lót. Qυầи ɭóŧ kiểu nữ đã hoàn toàn hỏng, tầng dưới chót vải dệt đã ướt sũng, không ngừng chảy ra nước từ hoa huyệt của Lý Anh Ninh, còn có nguyên nhân vì vừa mới động tình bắn tinh.

Cao Lễ Hành vốn mặc áo tắm dài, sớm bị Lý Anh Ninh cởi ra, hiện tại họ trần trụi dựa vào nhau. Lý Anh Ninh chọc chọc dươиɠ ѵậŧ sớm đã đứng thẳng của Cao Lễ Hành, trên mặt vẫn là khẩn trương khó nén.

Cao Lễ Hành mới vừa nói muốn đổi tư thế, Lý Anh Ninh lập tức bác bỏ. "Em muốn tự mình nuốt vào."

Vật nhỏ này từ nhỏ đã khắc hắn. Trong lòng Cao Lễ Hành mang hỏa, tay véo eo Lý Anh Ninh không khỏi dùng lực. Tim Lý Anh Ninh đập thình thịch, cũng không chú ý. Cậu đang cẩn thận đỡ côn ŧᏂịŧ, thuận lợi ngồi xuống.

Khi qυყ đầυ đâm qua hoa môi, Lý Anh Ninh đã bắt đầu run chân lên. Côn ŧᏂịŧ so với tưởng tượng của cậu còn nóng hơn, hoa huyệt giống như cũng bị đồ vật này dọa sợ, bên trong không ngừng chảy nước ra ngoài, chảy vào qυყ đầυ cực lớn.

"Bảo bảo ngoan, cọ một chút…… Có thể đi vào." Bản thân Cao Lễ Hành cũng không chịu nổi, cây đồ vật phía dưới kia hiện tại vào không được, bị huyệt thịt mềm mại bao lại, hận không thể trực tiếp thọc vào trong. Cao Lễ Hành hôn hôn trán Lý Anh Ninh, chậm rãi dỗ: "Nếu đau thì dừng lại."

Lý Anh Ninh hít sâu một hơi, nghe Cao Lễ Hành chỉ đạo, chậm rãi ngồi xuống. Hoa huyệt chảy nước ra ngoài vừa lúc có tác dụng bôi trơn, cũng không biết có phải là vì cậu cũng khát vọng được Cao Lễ Hành chiếm hữu hay không, vách trong bị dị vật xâm nhập cũng ngoan ngoãn tiếp nhận, thẳng đến khi côn ŧᏂịŧ lớn vào hết, mới bao bọc lấy nó đè ép.

Cao Lễ Hành lau mồ hôi trên trán Lý Anh Ninh, Lý Anh Ninh cười cười với hắn, "Ông xã ở bên trong em." Nói, Lý Anh Ninh sờ sờ bụng nhỏ của mình, "Trướng quá."

Cao Lễ Hành nhìn cậu, trên tay đột nhiên dùng sức, ôm chặt lấy cậu, hôn môi cũng không còn ôn nhu như lúc trước. Đầu lưỡi Cao Lễ Hành vọt vào trong miệng Lý Anh Ninh, thô lỗ đảo qua mỗi một góc. Răng khôn của Lý Anh Ninh vẫn luôn là điểm mẫn cảm, cố tình Cao Lễ Hành còn dùng sức liếʍ láp chỗ kia. Lý Anh Ninh khó nhịn lắc mông, lại không nghĩ rằng dưới thân Cao Lễ Hành cũng bắt đầu dùng sức, hơn nữa mỗi một lần va chạm lại càng thêm dùng sức.

Lý Anh Ninh ôm cổ Cao Lễ Hành, đầu dựa vào vai Cao Lễ Hành, eo cậu bị Cao Lễ Hành nắm, mỗi một lần rút ra cắm vào đều là đại khai đại hợp, không có một chút tạm dừng. Ngay từ đầu khi côn ŧᏂịŧ sắp sửa rút ra, hoa huyệt còn muốn giữ lại mà co rút, muốn bao bọc lấy đỉnh, nhưng một lần lại một lần mạnh mẽ rút ra làm nó cuối cùng cũng chỉ có thể yên lặng thừa nhận Cao Lễ Hành.

"A…… Ông xã, nóng quá……" Lý Anh Ninh lẩm bẩm nói, không biết có phải vì dươиɠ ѵậŧ nóng không, cậu hiện tại chỉ cảm thấy hoa môi nóng đến kinh người, chỉ có Cao Lễ Hành để ở bên ngoài cọ xát mới có thể làm cậu tốt hơn một chút. Nhưng nếu Cao Lễ Hành chỉ ở bên ngoài, lỗ nhỏ lại ngứa thật sự. Loại tâm tình mâu thuẫn này khiến cho đại não vốn dĩ đã hỗn độn càng thêm rối loạn. "Ô…… Ông xã, ngứa hic."

"Ngứa ở đâu?" giọng Cao Lễ Hành khàn khàn, dừng ở bên tai Lý Anh Ninh, làm cảm giác ngứa ngáy tăng lên.

"Em không biết…… Bên ngoài cũng ngứa." Lý Anh Ninh ôm Cao Lễ Hành nức nở, tay cầm côn ŧᏂịŧ, tự mình di chuyển người, làm côn ŧᏂịŧ cọ xát bên ngoài.

Cao Lễ Hành cười nhẹ một tiếng, đè Lý Anh Ninh ở dưới thân, hắn cầm tay Lý Anh Ninh rồi cắm vào, hoa đế bị va chạm vừa hồng vừa sưng.

"Ông xã sờ sờ bên ngoài, có phải là không ngứa nữa không?" Cao Lễ Hành mang theo tay Lý Anh Ninh xuống vuốt ve hoa môi, Lý Anh Ninh vừa mới cắt móng tay, lực độ cũng vừa phải.

Đầu ngón tay Lý Anh Ninh khẩn trương cuộn tròn lên, hoa huyệt cũng đang không ngừng co rút lại, lỗ nhỏ hút đỉnh dươиɠ ѵậŧ vào, giống như là miệng người vô cùng linh hoạt. Cao Lễ Hành cũng không giống vừa rồi dùng sức như vậy, đổi thành cố định một chỗ va chạm ma xát từng chút một. Cọ xát như vậy ngược lại làm Lý Anh Ninh có càng nhiều kɧoáı ©ảʍ, Cao Lễ Hành nhẹ nhàng mυ'ŧ hôn mặt cậu, liếʍ đi nước mắt trên mặt cậu, ở bên tai cậu lưu luyến.

Lý Anh Ninh nhắm mắt lại, trong miệng ngẫu nhiên phun ra kêu rên ẩn nhẫn, tần suất hoa huyệt cậu co rút lại càng lúc càng nhanh, mỗi một lần co rút lại thân thể cũng tê dại. Cao Lễ Hành cũng cảm giác được cậu gần tới điểm tới hạn, càng tăng lực độ lên, hơn nữa mỗi lần đều nhân lúc co lại mà đâm vào, ấn chỗ mẫn cảm kia thao lộng.

"Ông xã……"

Cao Lễ Hành càng lúc càng đâm nhanh, chóp mũi Lý Anh Ninh lên men, rốt cục là khóc ra. Hoa huyệt ngoài kɧoáı ©ảʍ còn có một tầng ẩn ẩn đau, cậu có thể cảm giác được dươиɠ ѵậŧ đâm càng sâu hơn, thậm chí rất nhiều lần đã đυ.ng vào một chỗ sâu trong cơ thể cậu.

Cao Lễ Hành sờ sờ mặt Lý Anh Ninh, hắn vừa định rời khỏi lại bị Lý Anh Ninh ôm lấy, Lý Anh Ninh thậm chí còn vòng hai chân qua eo hắn, "Bắn ở bên trong." Lý Anh Ninh nức nở nói.

Lòng Cao Lễ Hành căng thẳng, nơi yếu ớt nhất bởi vì vừa mới va chạm mà mở một cánh cửa, dươиɠ ѵậŧ Cao Lễ Hành đặt ở lối vào, hắn thoáng trầm eo đâm vào càng sâu.

Cảm giác căng chặt gần như bức điên hắn, Cao Lễ Hành nâng chân Lý Anh Ninh lên đặt ở trên vai mình, càng đâm mạnh hơn. Lý Anh Ninh đã phân không rõ mình rốt cuộc là sướиɠ hay là đau, cậu vô lực túm lấy khăn trải giường dưới thân, trong miệng cao cao thấp thấp ngâm nga.

Cao Lễ Hành cᏂị©Ꮒ mấy chục cái, Lý Anh Ninh đột nhiên căng người, hoa huyệt tí tách tí tách phun ra một ít nước, dươиɠ ѵậŧ đằng trước cũng phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ loãng.

Cao Lễ Hành thấy Lý Anh Ninh đã cao trào, mình căng eo lại đâm mười cái, cũng bắn ra.

Lý Anh Ninh xụi lơ ở trên giường. Cao Lễ Hành ôm cậu nằm, vỗ về lưng cậu, vẫn luôn chờ cậu bình tĩnh trở lại.

"Cười ngây ngô cái gì thế?" Cao Lễ Hành vỗ vỗ trán cậu, kéo chăn qua gói cậu kỹ lưỡng.

Lý Anh Ninh ấn bụng mình, nói: "Ông xã, anh nói em có thể có bảo bảo không?"

Cậu nhắc tới chuyện này, Cao Lễ Hành cũng nhớ tới một sự kiện khác, "Cuối tuần anh đưa em đi bệnh viện kiểm tra, có được không?" Thời điểm lúc trước họ hẹn hò, Cao Lễ Hành biết thân thể Lý Anh Ninh khác người đã dẫn cậu đi kiểm tra một lần. Khi đó bởi vì Lý Anh Ninh vẫn chưa đủ tuổi, còn chưa lớn hết, cho nên kết quả kiểm tra không chính xác, hiện tại khẳng định phải kiểm tra lại thêm một lần nữa.

Lý Anh Ninh ngoan ngoãn đồng ý. Cao Lễ Hành thấy bộ dạng cậu cúi đầu héo héo, lại gõ đầu cậu một cái, "Suy nghĩ gì thế?"

"Anh không trả lời, có phải vì anh không muốn bảo bảo không?"

"Em có tin chờ kiểm tra xong anh sẽ đánh em không xuống giường được không?" Cao Lễ Hành vừa nói như vậy Lý Anh Ninh liền sợ, lúc cao trung chưa hẹn hò với Cao Lễ Hành thật sự là đã từng bị hắn đánh qua, tuy rằng là tự cậu tìm đánh.

"Đừng nghĩ miên man, không nhất định là có, em thật cho rằng anh là tay súng thiện xạ, một phát trúng đạn à?" Cao Lễ Hành lôi người từ trong chăn ra nằm trên người mình, "Nếu sinh con không ảnh hưởng tới em chúng ta liền sinh, có ảnh hưởng thì bỏ đi, về sau mang bao…… Bảo bảo không nhất định là tới."

Lý Anh Ninh bĩu môi hôn hôn Cao Lễ Hành, lại làm nũng nói: "Em đói bụng."

Cao Lễ Hành cười xấu xa, sờ sờ bụng Lý Anh Ninh. "Còn chưa đút no em à?"

"Đói thật í…… Buổi chiều em còn chưa ăn cơm." Lý Anh Ninh nói thầm.

"Mẹ ó, anh hỏi em em nói cái gì thế?" Cao Lễ Hành đánh mông Lý Anh Ninh một cái, dùng lực thật. Lý Anh Ninh kêu đau, lại không dám biện giải.

Cao Lễ Hành đứng dậy đi vào phòng tắm xả nước trước, sau đó trở về bế Lý Anh Ninh lên bỏ vào bồn tắm.

"Chờ anh một lát, anh đi gọi cơm hộp." Trong nhà một chút nguyên liệu nấu ăn cũng không có, cho dù nghĩ tự mình nấu chút đồ ăn cũng không được. Lý Anh Ninh gật gật đầu, ngoan ngoãn chờ.

Sau khi Cao Lễ Hành rời khỏi đây, Lý Anh Ninh ghé vào bồn tắm, đôi mắt đảo quanh.

Trong lòng cậu còn có tâm tư khác.