Tòa nhà 100 tầng, ánh đèn màu xanh dương chớp lóe, hai bóng người ở chung một chỗ, cuồng nhiệt ôm hônhttps:// chung một chỗ, Hàn Văn Hạo bá đạo ôm chặt Hạ Tuyết, cùng với cô cuồng nhiệt hôn, hai tay xông vào trong áo khoác lông, nhẹ nhàng xoa nắn eo thon, lại véo nhẹ vào cái mông tròn của cô.
Hạ Tuyết đưa hai tay, ôm cổ của hắn, cuồng nhiệt đón nhận nụ hôn của hắn, nhẹ nhàng trợt xuống âu phục của hắn, Hàn Văn Hạo mặc áo sơ mi trắng, lại đưa cánh tay khỏe mạnh ôm chặt thân thể của cô, hận không được đem cô gái này hòa tan vào người mình, vừa hôn cổ của cô, khẽ cắn vành tai, cởϊ áσ khoác lông của cô ra, ôm lấy cô nằm xuống, hai người cũng vẫn động tình cuồng nhiệt hôn, Hạ Tuyết đột nhiên xoay người lại, đè ở trên người của Hàn Văn Hạo, rời đi nụ hôn kia, dịu dàng mở mê ly hai mắt, nhìn tròng mắt dịu dàng của Hàn Văn Hạo, không tự hỏi: "Anh bắt đầu chuẩn bị màn cầu hôn này lúc nào? Sao em không biết?"
Hàn Văn Hạo đột nhiên cười nhẹ, khẽ vén sợi tóc rủ xuống của cô, xúc động nói: "Từ lúc em đoạt ảnh hậu Giải thưởng Báchhttps://diendan。com Hoa, anh đã bắt đầu chuẩn bị vì em"
Hạ Tuyết vui vẻ nhìn Hàn Văn Hạo, cười nhỏ, lại nói không thốt nên lời
Hàn Văn Hạo nằm trên giường, vươn tay khẽ vuốt ve sau lưng của Hạ Tuyết, nhìn cô khẽ mỉm cười nói:๖ۣۜ "Bắt đầu từ hôm nay, chúng ta sẽ chuẩn bị hôn lễ đi, chọn một ngày đẹp nhất, chuẩn bị áo cưới xinh đẹp nhất trên thế giới này, chuẩn bị một cuộc hôn lễ thế kỷ, thông báo với toàn thế giới, anh muốn nghênh đón em vào cửa, anh muốn toàn thế giới chúc mừng cho chúng ta, anh muốn Tuyết Nhi của anh, trở thành cô gái hạnh phúc nhất trên thế giới"
Hai mắt Hạ Tuyết đỏ lên, cảm động nhìn Hàn Văn Hạo, mặt dính vào l*иg ngực của hắn, nghẹn ngào nói: "Anh như vậy, sẽ làm hư em rồi, thì làm sao?"
Hàn Văn Hạo ôm khẽ Hạ Tuyết, khẽ hôn tóc cô, xúc động nói: "Vì anh, em chịu nhiều vất vả như vậy, anh cưng chìu em, hết sức sủng ái em"
Hạ Tuyết lại cười nhỏ, nước mắt lăn xuống, vươn tay khẽ vuốt ve l*иg ngực kiên cố của hắn, dọc theo vân da khắc sâu,Diễn ♫ ♪ ☽♐♑♒♓♀♂☝☜ ☂☁☀☾☽☞♐☢☎đàn.
càng không ngừng vuốt ve.
"Đúng rồi" Hàn Văn Hạo ôm Hạ Tuyết, mỉm cười nói: "Chuyện kết hôn của chúng ta, đã nói trước nói cho Trần gia gia rồi, ông hứa với anh, nếu chúng ta kết hôn, ông tự mình rời núi đến chúc phúc cho chúng ta"
Hạ Tuyết khϊếp sợ ngẩng đầu lên, nhìn Hàn Văn Hạo, kích động nghẹn ngào hỏi: "Có thật không? Thật sao?"
"Ừ" Hàn Văn Hạo mỉm cười nói
Hạ Tuyết cảm thán cười một tiếng, đột nhiên cúi đầu, ở trên môi mỏng Hàn Văn Hạo, tình thâm hôn, Hàn Văn Hạo lập tứcDiễn - đàn -♫ ♪ ☽♐♑♒♓♀♂☝☜ ☂☁☀☾☽☞♐☢☎ Lê - Quý - Đôn ôm lấy hông của cô, mở môi mỏng, thắm thiết ôm hôn cô, hai tay cởi bỏ áo len màu đen của cô, vượt trên thân thể của cô, kéo áσ ɭóŧ ren, ở trên đốm nhỏ màu hồng, nhẹ nhàng khẽ cắn, đầu lưỡi liếʍ.
"Ưmh" Hạ Tuyết nhắm lại hai mắt, hưởng thụ cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ, hai chân hơi giãy dụa, Hàn Văn Hạo vừa liếʍ đốm nhỏ màu hồng, vừa đưa tay khẽ vuốt ve giữa cái bụng trơn nhẵn của cô, cuối cùng, tay dừng trước nút cài quần jean ở thắt lưng, thay cô cởi nút kim loại thật to, kéo khóa quần, ngay sau đó, tay dò vào trong qυầи ɭóŧ, xoa nhẹ nơi mềm mại giữa hai chân cô.
Hạ Tuyết nằm trên giường, nắm chặt ra giường, hai mắt nhắm lại, thân thể xoay xoay, ưỡn thẳng lưng, thở khẽ dốc,DĐ♫ ♪ ☽♐♑♒♓♀♂☝☜ ☂☁☀☾☽☞♐☢☎LQĐánh mắt của Hàn Văn Hạo nhìn chằm chằm Hạ Tuyết, tay vẫn ở giữa hai chân của cô, nhẹ nhàng xoa nắn, hắn thích bộ dáng cô trầm mê cùng khẩn cầu, thật mê người nhìn hắn, cô nhắm lại hai mắt, nghe tiếng thở gấp, trong tim xẹt qua một luồng cảm xúc, tay xông vào cô, ngón tay dò vào nơi hang sâu của cô, hơi bóp một cái.
"A ————" Hai mắt Hạ Tuyết không nhịn được mở ra, giữa hai chân một luồng khí kịch liệt như mũi tên vọt thẳng lên, trong chớp mắt cô tiến vào một đại dương kɧoáı ©ảʍ, cả người tình mê ý loạn, bồng bềnh kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Hàn Văn Hạo nhẹ xoa cô nơi hang động thần bí, ướŧ áŧ, vừa nhìn cô kí©ɧ ŧɧí©ɧ, co giật thân thể, vừa rung động hỏi: "Yêu anh không?"
"Yêu" Hạ Tuyết thở phì phò, bị tay Hàn Văn Hạo nhẹ nhàng bóp một cái vào nơi đốm nhỏ của mình, cô rên lên một tiếng.
"Yêu anh không?" Hàn Văn Hạo thở phì phò, nhìn cổ họng xinh đẹp của cô, muốn lấy được tất cả thân thể của cô.
"Em yêu anh, Văn Hạo, em rất hạnh phúc" Hạ Tuyết kêu nhỏ.
Hai mắt Hàn Văn Hạo tràn qua một chút nụ cười, đột nhiên gạt quần dài của cô, lộ ra nơi thần bí giữa hai chân, thật sự, ๖ۣۜDiễn đàn ♫ ♪ ☽♐♑♒♓♀♂☝☜ ☂☁☀☾☽☞♐☢☎๖ۣۜhắn quá yêu mỗi nơi thân thể của cô, không nhịn được lật thân thể mềm mại của cô, để cho cô nằm úp xuống như con mèo, liền cúi đầu hôn nhẹ vào cái mông tròn lẳng của cô, hưởng thụ khẽ liếʍ một cái, Hạ Tuyết không nhịn được, cười một tiếng, nhẹ rên, khẽ cắn môi dưới.
L*иg ngực Hàn Văn Hạo bắt đầu phập phòng mãnh liệt, lại nhẫn nại cúi đầu xuống nơi thâm u, liếʍ liên tục.
"A" Hạ Tuyết cảm thấy khó khăn nằm xuống, không chịu nổi, kêu nhỏ.
Hàn Văn Hạo thở phì phò, lật lại thân thể của cô, tách hai chân của cô, cúi đầu vào nơi ướŧ áŧ này, hút chất lỏng, làm cho hắn hưởng thụ cảnh giới kết hợp trước đó chưa từng có.
"Văn Hạo, em không chịu nổi" Hạ Tuyết kêu nhỏ ra tiếng, thân thể bắt đầu kịch liệt run rẩy, cảm thấy Hàn Văn Hạo nặng nề liếʍ điểm nhỏ của mình, thân thể bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ bành trướng, cô không chịu nổi kí©ɧ ŧìиɧ như vậy, kêu nhỏ ra tiếng.
"Anh thích nghe em kêu" Hàn Văn Hạo nói xong, cũng đã nhanh chóng cởi bỏ áo sơ mi của mình, cởi bỏ tất cả quần áo dưới thân mình, không kịp chờ đợi, hai mắt nóng lên, nhắc hai chân của cô, nghiêng người tới trước, xông vào, lập tức chen vào nơi khít khao thâm u, ấm áp của cô, hắn một trận hưng phấn, kí©ɧ ŧɧí©ɧ ngẩng đầu lên, Hạ Tuyết cũng dắt chăn kêu nhỏ.
Hàn Văn Hạo cảm giác thân thể của mình bắt đầu kịch liệt bành trướng, hắn bắt đầu dùng hơi sức đàn ông, bắt đầu từng trận đánh thẳng vào giữa hai chân Hạ Tuyết.
"A, a, a" Thân thể Hạ Tuyết lắc lư theo nhịp, không nhịn được kêu nhỏ ra tiếng, vẫn không nhịn đượcDĐ♫ ♪ ☽♐♑♒♓♀♂☝☜ ☂☁☀☾☽☞♐☢☎LQĐ tách ra hai chân của mình, mặc cho hắn kí©ɧ ŧɧí©ɧ tiến vào, Hàn Văn Hạo thở phì phò, cúi đầu vuốt ve cô, lại dùng sức đánh thẳng vào, không ngừng rút ra, đâm vào nơi tĩnh mịch giữa chân của cô, cô quá khít khao, nặng nề bao quanh mình, kí©ɧ ŧɧí©ɧ hưng phấn cả người mình, hắn vừa kích động tiến vào, vừa cúi đầu khẽ cắn cô, hưởng thụ cả người cô làm cho mình vui vẻ.
Hạ Tuyết hơi mở ra hai mắt, nhìn người đàn ông trước mặt vui vẻ, trong lòng của cô dâng lên hạnh phúc và dũng cảm, đột nhiên xoay người, đem Hàn Văn Hạo đè nhẹ trên người, tách ra hai chân, ngồi ở giữa hai chân của hắn, mặc cho vật to lớn của hắn tiến vào giữa hai chân của mình, lại nhìn Hàn Văn Hạo.
Hàn Văn Hạo nằm trên giường, hai mắt nóng rực nhìn trên người Hạ Tuyết, hài lòng cười một tiếng, đưa hai tay, DĐ♫ ♪ ☽♐♑♒♓♀♂☝☜ ☂☁☀☾☽☞♐☢☎LQĐkhẽ xoa nắn bầu ngực sữa của cô, làm cho điểm nhỏ phấn hồng nở ra, Hạ Tuyết cũng theo nhịp xoa nắn của hắn, nhẹ ngẩng đầu lên, bắt đầu ở trên hai chân hắn, lên xuống thân thể của mình, hưởng thụ cảm giác to lớn của thân thể hắn giữa hai chân mình, bắt đầu thở hổn hển.
Hàn Văn Hạo cũng cứng rắn nảy lên vật của đàn ông, hai mắt nóng rực nhìn chằm chằm và hưởng thụ, nắm hông của cô, xoa nhẹ điểm nhỏ phấn hồng trước ngực cô, mặc cho hai chân mềm mại của cô nặng nề ma sát, phối hợp lên xuống của cô, mạnh mẽ nâng thân thể của đàn ông, DĐ♫ ♪ ☽♐♑♒♓♀♂☝☜ ☂☁☀☾☽☞♐☢☎LQĐHạ Tuyết cảm giác trước nay chưa có, cuồng nhiệt cúi đầu, hôn lên môi mỏng của hắn, ngay sau đó, Hàn Văn Hạo ôm chặt thân thể của cô, mở ra môi mỏng, đầu lưỡi vươn ra cùng với cô quấn quýt, si mê nụ hôn nóng bỏng, rồi lật qua thân thể, đè lên cô, vừa cuồng nhiệt hôn, vừa nhanh chóng đè mạnh xuống, tiến vào.
"Ưmh" Hạ Tuyết theo ma sát nặng nề, níu chặt chăn, cả người theo nhịp ma sát và đánh sâu vào, bắt đầu dần dần nổi lên một loại cảm giác hưng phấn thần bí, cô thở hổn hển, kêu nhỏ: "Văn Hạo"
"Hả?" Hàn Văn Hạo đáp xong, cũng đã cảm thấy mình thân thể muốn xông lên cường đại vui vẻ, nhanh chóng tiến sâu vào, nơi thần bí của cô, trận trận, trận trận, nhanh chóng đánh sâu vào, Hạ Tuyết bắt đầu không nhịn được ma sát kí©ɧ ŧìиɧ như vậy, ưỡn thẳng lưng, đang lúc nghênh hợp hắn một khắc kia, theo hắn ra sức cuối cùng, vừa xông vào, một dòng nước xiết nhanh chóng vọt lên, trút hết mà tới, cả người Hạ Tuyết bắt đầu mãnh liệt tê dại, cuối cùng đạt tới đỉnh, cô vui vẻ kêu nhỏ: "A"
Hàn Văn Hạo cũng buông Hạ Tuyết, vui vẻ nóng bỏng hôn cô, cùng hưởng thụ cực hạn vui vẻ nhất.
Kí©ɧ ŧìиɧ đi qua, Hàn Văn Hạo ôm khẽ Hạ Tuyết, trước ở bả vai của cô, nhẹ nhàng hôn, thương yêu khẽ cắn vành tai của cô, vô hạn sủng ái hôn cô, vừa hôn vừa nhẹ giọng hỏi: "Lúc nảy vui không?"
Hạ Tuyết tựa vào trong ngực của hắn, mỉm cười đáp nhẹ: "Ừ"
Hàn Văn Hạo cũng cười khẽ một tiếng, vừa hôn vành tai của cô, vừa nói: "Anh sẽ làm cho em vui vẻ, mỗi ngày, bất kể là em hay người em thương yêu".
Hạ Tuyết khẽ cắn môi dưới, cười khẽ một tiếng, nghe được câu nói người mình thương yêu, sắc mặt của cô ngưng tụ, đột nhiên nhớ tới chuyện của Cẩn Nhu, có chút căng thẳng ngẩng đầu lên, nhìn Hàn Văn Hạo nói: "Văn Hạo, Trầm Ngọc Lộ thật sự là Hồ Điệp sao?"
Ánh mắt Hàn Văn Hạo hơi loé lên, không có hỏi nguyên nhân, chỉ nắm cằm của cô, chậm rãi đáp: "Ừ"
"Vậy tại sao không đem chân tướng nói ra? Thậm chí, cô ta có liên quan đến cái chết của Cẩn Nhu"
"Hạ Tuyết" Hàn Văn Hạo nhẹ nâng mặt của cô, dịu dàng nói: "Có một số việc, em để cho anh xử lý, em chỉ cần yên tâm quay phim của em và chuẩn bị hôn lễ của anh, là đủ rồi hả?"
Hạ Tuyết thật sâu nhìn hắn, bất đắc dĩ thở dài, nhưng vẫn khéo léo gật đầu
Hàn Văn Hạo cười một tiếng, cúi đầu hôn nhẹ môi mềm của cô, mới nói: "Vợ của anh thật nghe lời"
Hạ Tuyết không nhịn được bật cười, đón nụ hôn của hắn, lại triền miên..