Nhà họ Hàn!!
Lúc hoàng hôn! Hàn Văn Hạo vừa tan việc, cũng đã nhìn thấy người cả nhà đang cùng nhau chuẩn bị dùng bữa tối, con gái đang ở bên cạnh ông bà nội, như chim sẻ nhỏ, líu lo nói, bàn tay nhỏ bé non nớt, cầm một cái thìa nhỏ, ngước đầu nhỏ, kể chuyện ở Pháp, không khí vui nhộn, cao hứng, Hàn Văn Hạo cười nhẹ một tiếng, sau khi Lý tẩu thông báo, đi vào phòng ăn, Hàn Trung Trí và Trang Minh Nguyệt nhìn thấy con trai về, cũng mỉm cười nói: "Khó được a, tối nay về ăn cơm".
Hàn Văn Hạo ngẩng đầu lên, nhìn Hạ Tuyết ở phía đối diện, chỉ hơi hơi cười, ba anh em cùng ngồi chung một chỗ, nói: "Hôm nay đặc biệt xử lý công việc xong sớm một chút, buổi tối phải tham gia tiệc cốc-tai của ONE-KING"
Hàn Trung Trí bảo người giúp việc mang canh lên, nói: "Con quan tâm đến ONE-KING từ lúc nào vậy? Còn ngại không đủ bận rộn, không có việc gì thì để cho em trai phát huy đi, con ở phía sau chỉ điểm là được ————"
"Chậc!" Hàn Văn Vũ bất mãn tố cáo nói: "Hắn muốn đến công ty con, cũng không nó trước với con một tiếng, cứ như vậy nghênh ngang đạp địa bàn của con, sau đó dẫn một đám người, vào đi công ty con sắp xếp lại, con ngay cả nói chuyện, đường sống cũng không có! Còn nói để cho con phát huy! Hôm nay con không biết làm sao giao phó với Lynda và Bách Quân!"
Hàn Văn Kiệt nghe vậy, cũng có chút tò mò ngẩng đầu nhìn anh trai.
Hạ Tuyết ngồi một bên, đút cho con gái thịt kho, cũng có chút ngạc nhiên nhìn Hàn Văn Hạo.
"Có phải là có chuyện gì hay không? Nhất định phải tự mình xử lý?" Hàn Trung Trí nhìn con trai hỏi.
Hàn Văn Hạo nhận lấy canh Lý thẩm tự mình bưng tới, giả vờ lơ đãng uống nói: "Lĩnh vực giải trí ở Trung quốc chúng ta càng ngày càng tốt! One-king phát triển cũng càng ngày càng lớn, trong tương lai, nó rất có thể sẽ phát triển thành một sản nghiệp vô cùng trọng yếu của Hàn thị! Đương nhiên, con không thể khoanh tay đứng nhìn.
Từ trước đến giờ, Văn Vũ chỉ chuyên tâm diễn xuất, một công ty lớn như vậy, giống như đều giao cho người ngoài xử lý, thật sự không ổn.
Con phải can thiệp một chút, cho Thích Tĩnh vào nằm vùng, để tránh lo âu về sau! Con cũng vì tốt cho Văn Vũ!"
"Người của anh an bài, chẳng lẽ cũng không có nguy hiểm? Làm sao anh biết cô ấy đáng tin?" Hàn Văn Vũ không chịu nể mặt mũi, nhìn Hàn Văn Hạo nói!
Hàn Văn Hạo cầm đũa, vừa ăn một miếng mực tươi, sau khi nhai khẽ một chút, nhìn em trai, có chút vui vẻ trêu chọc, nói: "Đơn giản như vậy vẫn không hiểu? Nếu chú có bản lãnh như anh, chú cũng đã sớm ngồi hưởng vị trí Tổng Tài Hàn thị, quản lý hàng triệu nhân viên trên toàn thế giới rồi!"
"Hừ!" Hàn Văn Vũ lập tức mang em trai ra khai đao nói: "Anh lợi hại, sao không thuận tiện quản lý em trai đi!"
Hàn Văn Kiệt đang cầm chén đũa, vừa muốn gắp một miếng bàu ngư xào bông cải xanh cho Hạ Tuyết, nghe hắn nói như vậy, đột nhiên cười khẽ, nói: "Quản lý em làm gì? Bệnh viện dưới sự quản lý của em, xử lý gọn gàng ngăn nắp, không giống như anh là khối bánh quy kẹp nhân ———— Đứng ở giữa, để cho người ta chen vào"
Phốc! Hạ Tuyết không nhịn được, vừa ăn cơm, vừa bật cười.
"Chú mới bị người ta chen vào đó! Lúc ấy, cha mẹ vốn muốn sinh con gái, không ngờ còn là con trai!" Hàn Văn Vũ không nhịn được phản bác!
Hàn Trung Trí và Trang Minh Nguyệt cùng ngẩng đầu nhìn đứa con thứ hai.
Hàn Văn Kiệt ngẩng đầu lên, nhìn anh trai, phúc hắc nói: "Cho dù em là con trai hay con gái, cũng vì em được sinh ra, bù đắp thiếu sót sau khi sinh anh ra"
Sắc mặt của Hàn Văn Vũ đen lại, trong tay cầm đũa, tức giận nói: "Các người đối xử với ảnh đế có hơn ngàn vạn người hâm mộ như vậy hả?"
"Được rồi, Được rồi, ăn một bữa cơm cũng tranh cãi!" Trang Minh Nguyệt nhìn con trai, con dâu đều ở đây, thõa mãn nhìn Hàn Văn Hạo mỉm cười nói: "Văn Hạo ————"
"Vâng ————" Hàn Văn Hạo nhàn nhạt đáp lời.
Trang Minh Nguyệt mỉm cười nhìn con trai nói: "Chuyện của con và Hạ Tuyết, cũng đã công khai rõ ràng, nếu như vậy, để tránh cho người ngoài đàm tiếu, các con sớm kết hôn đi, tránh để người ta nhìn ngó"
Hạ Tuyết nghe vậy, vẻ mặt đỏ lên.
Hàn Văn Vũ lập tức nhìn Hạ Tuyết nói: "Đừng gả cho hắn!! Hắn là một người đàn ông hư!"
Ánh mắt Hạ Tuyết trong suốt, rõ ràng chính là tôi càng muốn gả!
Hàn Văn Hạo gắp một ít bông cải xanh, để trong chén, chậm rãi nói: "Qua một thời gian nữa rồi hãy nói ————"
Hạ Tuyết lập tức ngẩng đầu lên, sửng sốt nhìn Hàn Văn Hạo vẫn thật bình tĩnh ăn cơm, vẻ mặt của cô trắng bệch, trái tim đập dữ dội, cô có chút ứng phó không kịp, quay đầu nhìn hai người Hàn Trung Trí và Trang Minh Nguyệt một cái, rồi nhìn Hàn Văn Hạo nháy nháy mắt, Hàn Văn Hạo bất đắc dĩ, dường như đang suy nghĩ chuyện của mình, vẫn ăn cơm, cô tiếp tục nháy mắt, lại nháy mắt, có chút căng thẳng nhìn Hàn Văn Hạo!!
Tất cả người nhà họ Hàn cũng có chút ngạc nhiên nhìn Hàn Văn Hạo, bao gồm Hi Văn, cô bé cầm cái muỗng, vừa cơm, vừa nói với chai: "Cha!! Cha không muốn kết hôn với mẹ à?"
Tâm tình Hạ Tuyết không tốt, cúi thấp đầu, cầm đũa đảo trong chén cơm, Hàn Trung Trí nhìn bộ dáng của cô, cũng nói với con trai: "Lúc trước phản đối, con liều mạng muốn kết hôn! Hiện tại thế nào ———— Lại không muốn kết hôn nữa hả? Một cô gái như Hạ Tuyết, đã đến ở nhà chúng ta rồi ———— Con còn có cái gì cố kỵ?"
Lúc này, Hàn Văn Hạo mới ngẩng đầu lên, nhìn thấy bộ dáng kia của Hạ Tuyết, mỉm cười nói: "Con không có nói, không muốn kết hôn ———— Làm sao có thể? Chỉ là chậm một chút ———— Qua chút thời gian nữa rồi nói ———— Hiện tại, cũng không khác gì kết hôn rồi ————"
Hạ Tuyết bị tích tụ một đoàn khí, cố đè nén tức giận trong l*иg ngực, không thoát ra được, chỉ miễn cưỡng cười cười.
Hàn Văn Kiệt mỉm cười nhìn anh trai nói: "Có chuyện gì, còn quan trọng hơn so với chuyện kết hôn? Em là người không xem tin tức giải trí, thỉnh thoảng cũng lên internet xem một chút, đều là bàn tán đến chuyện kết hôn của hai người ————"
Hàn Văn Hạo nhìn em trai nói: "Qua chút thời gian nữa rồi hãy nói ————"
Ngoài cửa lớn nhà họ Hàn truyền đến tiếng xe dừng lại, Lý thẩm lập tức đi ra, nhìn Hạ Tuyết mỉm cười nói: "Mợ cả, xe BMW của mợ đã đến, mấy vị trợ lý và hộ vệ đều ở bên ngoài chờ mợ ————"
"A ————" Hạ Tuyết nghe, lập tức đáp lời, liền đứng lên, nhìn Hàn Trung Trí và Trang Minh Nguyệt nói: "Cha, mẹ, Văn Vũ, Văn Kiệt, con đi trước ———— Hi Văn, con ngoan ngoãn ở nhà ăn cơm, đừng quấy rối, biết không? Buổi tối không thể quấn bà nội, phải cho bà nội nghỉ ngơi sớm một chút"
"Biết rồi, mẹ!" Hi Văn vui vẻ đáp lời.
Hàn Văn Hạo nhìn Hạ Tuyết nói: "Tối nay, anh muốn em theo anh tham dự tiệc cốc-tai one-king mà? Chuyện quay phim, nhất định tối nay phải quay sao?"
"Ừ ————" Hạ Tuyết miễn cưỡng cười một tiếng, nói: "Huống chi, em là người của Toàn Cầu, đi tham gia tiệc của one-king, không quá thích hợp ————"
Hàn Văn Hạo nhìn bộ dáng kia của Hạ Tuyết, vừa muốn đứng lên, cũng đã thấy Hạ Tuyết trầm mặc đi ra ngoài, cũng không quay đầu lại.
Hàn Văn Hạo nghĩ nghĩ, để đũa xuống, vừa đi ra cửa chính nhà họ Hàn, cũng đã nhìn thấy cô lên xe, xe đã chạy đi mất ————
***
Phòng hóa trang “Song Thành Ký”!
Isha ngồi một bên, trong tay cầm thuốc lá, có chút bất đắc dĩ nhìn gương mặt lạnh lùng của Hạ Tuyết, một mình tức giận ở đó hóa trang ———— Cô đột nhiên cười khẽ, búng tro thuốc lá, rồi nói: "Tôi nói ———— Bảo bối, cô có chuyện gì vậy? Bây giờ, không phải cô rất hạnh phúc rồi sao? Tại sao lại mặt mày lại mất hứng? Bây giờ cô là mợ cả nhà họ Hàn, lấy thế lực của nhà họ Hàn, cô thật sự muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, cô muốn hái ánh trăng trên bầu trời, Hàn Tổng Tài vĩ đại cũng hái cho cô mà?"
"Cộp!" Hạ Tuyết lập tức đem hộp hóa trang nện trên bàn, mới quay đầu nhìn Isha, vẻ mặt không hiểu hỏi: "Vậy cô nói cho tôi biết, chuyện gì xảy ra? Người này ngay cả ánh trăng trên bầu trời, cũng hái xuống cho tôi, sao lại không chịu kết hôn với tôi!!"
"À?" Isha nhìn Hạ Tuyết, kỳ quái, cười nói: "Nói đùa sao? Không kết hôn với cô?"
"Đúng vậy!! Hắn nói bây giờ cũng không khác gì kết hôn rồi! Qua chút thời gian nữa rồi nói! Bây giờ là diễn 8 giờ chủ nhật sao? Xếp hàng đến rạp xem kịch tình cảm à? Tôi không phải nữ chính à? Hai ngày nay, tôi hạnh phúc tận trời, hiện tại, đạp tôi ngã xuống, đến thần kinh tɧác ɭoạи!!" Hạ Tuyết giận đến ôm vai, ngồi một bên không lên tiếng!
Isha nhìn bộ dáng kia của cô, cười theo nói: "Có thể hắn là muốn ———— thành công sự nghiệp, rồi thành gia chứ?"
Con ngươi Hạ Tuyết móc lấy, nhìn cô nói: "Sự nghiệp thành công?! Đùa gì thế? Bây giờ đã đã có tiền đến mức này! Chẳng lẽ tôi còn phải chờ hắn chinh phục cả thế giới?"
Isha không dám lên tiếng, chỉ nhìn cô nói: "Hai người có muốn nói rõ với nhau hay không?"
"Có gì mà nói rõ với nhau sao?" Hạ Tuyết vừa nói xong, ủy khuất, cặp mắt đỏ lên, nói: "Tối hôm qua, tôi không ngủ được, một mình, xem hình áo cưới! Phụ nữ, ai mà không muốn tình yêu của mình đi đến lúc hai người vui vẻ cùng dắt tay người mình yêu nhất, trong lời chúc phúc của mọi người, bước trên thảm đỏ? Hiện tại ———— Tôi đã công bố với toàn thế giới, chuyện tình cảm giữa tôi và hắn!! Tôi ảo tưởng rất nhiều lần về việc tổ chức hôn lễ lãng mạn thế nào! Nhưng hắn lại ———— Không muốn kết hôn!! Cứ tính sống với tôi như vậy!!"
Oa!! Hạ Tuyết đau lòng, che mặt khóc nấc lên: "Tôi muốn gả cho người đàn ông này a! Tôi muốn bước trên thảm đỏ!"
Isha hoảng sợ, lập tức bảo nhân viên tổ diễn kịch vừa xông tới, đi ra ngoài, sau đó đi đến trước mặt của Hạ Tuyết, dụ dỗ nói: "Bảo bối, không có gì, không có gì!! Có lẽ hắn cảm thấy hiện tại thời cơ chưa tới! Cưới, nhất định phải cưới a! Không thể không có danh không phận, có đúng không?"
"Tại sao các người cũng nghĩ ra được, hắn không nghĩ được?" Hạ Tuyết rút khăn giấy, hỉ mũi và lau nước mắt, vừa vặn lúc này, điện thoại của Hàn Văn Hạo gọi tới, cô tức giận tắt máy!
Hàn Văn Hạo ngồi trong phòng khách ở nhà, nhìn điện thoại bị tắt, mi tâm căng thẳng.
.