Phiên ngoại: Không thể chờ đợi được nữa
Lễ cưới của Kiều Mạn Tích định ở ngày 8 tháng 12, tháng 8 là cần tuyên bố tin tức cưới, lại kéo lâu như vậy mới cử hành hôn lễ, không khỏi để người bên ngoài dồn dập suy đoán Kiều Mạn Tích đang chơi trò gì. Đặc biệt không biết Kiều Mạn Tích sở dĩ muốn thời gian lâu như vậy trù bị, là muốn chế tạo một lễ cưới ảo mộng cho Trầm Thư Đường, thời gian bốn tháng còn phải làm gấp rút mới có thể hoàn thành
Trong nước cũng không tán thành hôn nhân cùng giới, nhưng đối với Kiều Mạn Tích mà nói đây cũng không có trở ngại gì lớn, cô đem nơi của lễ cưới định ở đảo Bali, kỹ lưỡng lập kế hoạch bước đi của lễ cưới, bận đến cơ hồ cả thời gian ăn đồ ăn đều không có. Trầm Thư Đường sợ cô mệt hư thân thể, dứt khoác buổi trưa mỗi ngày đều làm đồ ăn đưa đến văn phòng cho cô, thỉnh thoảng còn muốn đút cô dỗ cô ăn, vừa dỗ này thì không cẩn thận dỗ đến trên giường
Ở mấy ngày trước của lễ cưới, Kiều Mạn Tích và Trầm Thư Đường đến đảo Bali, Hạ Úc An và Giang Tầm Y vốn dĩ còn du lịch toàn thế giới, nghe được họ kết hôn cũng trong vội vàng cắt đứt hành trình đuổi tới. Bốn người hồi lâu không gặp, buổi tối đương nhiên là phải tụ tập. Trầm Thư Đường lần nữa thấy được Hạ Úc An, phát hiện nàng so với trước đây tinh thần hơn nhiều, thân thể nhìn lên không hề yếu đuối mong manh nữa, còn so với trước đây hơi mập ra chút thịt. Nàng và Giang Tầm Y nắm tay đi vào, cảm giác giữa hai người phát ra rõ ràng không giống lúc trước, là thay đổi người ngoài rất dễ dàng thì nhìn ra được
“Xem ra tiểu Hạ Hạ gần đây sống đến không tệ, ngực lớn hơn, mông hình như cũng vểnh rồi, xem ra bác sĩ Giang đem ngươi đút đến không tệ” Kiều Mạn Tích và Hạ Úc An luôn không cắt đứt liên hệ, hai người thường thường ở wechat tán gẫu, đương nhiên, tán gẫu đến đa số là một ít đồ vật không thích hợp nhi đồng. Có một lần bị Giang Tầm Y phát hiện, cô dứt khoác trực tiếp thêm wechat của Kiều Mạn Tích, hy vọng đừng đem Hạ Úc An dạy hư, kết quả trò chuyện một chút cũng cùng Kiều Mạn Tích quen thuộc lên, từ trên tay cô học không ít kỹ thuật
Kiều Mạn Tích thường thường trêu đùa Giang Tầm Y là lão trung y dưới giường, thầy phẫu thuật trên giường. Ban đầu Hạ Úc An còn hỏi có ý gì, sau đó bị Giang Tầm Y đè cả đêm thì cũng không hỏi qua nữa
“Kiều, ngươi nói như vậy sẽ làm ta cảm thấy ngươi đang ở đây oán giận A Thư không có đút no ngươi” Hạ Úc An và Kiều Mạn Tích hơn nửa năm không gặp, nhưng tên gia hỏa này mới vừa gặp mặt thì đối với mình táy máy tay chân, còn sờ mông, Hạ Úc An không nhịn được né tránh
“Hở? Tiểu Hạ Hạ ngươi làm sao có thể sỉ nhục A Thư như thế đây, A Thư nhà ta là mỗi đêm muốn ta hết mấy lần, ngươi có tin bây giờ ta cởi đồ chứng minh, trên người ta cũng đều là dấu vết của em ấy” Kiều Mạn Tích nói chuyện xưa nay không có mức độ, đặc biệt nói bậy là tốt nhất, có người nghi ngờ cuộc sống của cô, cô đương nhiên muốn phản bác. Mà sự thực cũng xác thực như thế, ở khoảng thời gian này, Kiều Mạn Tích cơ hồ mỗi đêm đều nằm ở trạng thái cực kỳ phấn khởi, mỗi ngày không quấn quít lấy chính mình muốn cô mấy lần thì sẽ không ngoan ngoãn đi ngủ
Lúc này thấy cô đem chuyện phòng the nói ra, còn đổi trắng thay đen nói mình chủ động, Trầm Thư Đường trầm mặt đem Kiều Mạn Tích đang muốn cởϊ qυầи áo kéo qua, cầm lấy tay cô đi nhà bếp làm đồ vật. Bốn người dự định ở hoa viên làm chút thịt nướng, họ đều không làm sao thích ăn thịt, cho nên đa đố cũng là ăn rau cải và hoa quả làm chủ, thỉnh thoảng nướng thịt làm món ăn phụ. 4 người trong lúc ăn đều uống chút rượu, Kiều Mạn Tích đề nghị để Hạ Úc An và Giang Tầm Y tạm thời làm phù dâu
Sau ba ngày, cuối cùng đến ngày kết hôn của Kiều Mạn Tích và Trầm Thư Đường, ngày đó cũng đã định trở thành một ngày khuấy động nhất trong giới giải trí năm 2018. Căn cứ báo cáo của truyền thông, lễ cưới hôm nay của Kiều Mạn Tích có chừng gần ngoài ngàn người nhận mời tham dự, trong đó có hàng trăm phương tiện truyền thông ra, cơ hồ đều cũng có nhân vật có máu mặt
Ảnh hậu Trang Mạch Tuyên cùng nữ minh tinh nóng bòng tay Khương Diệc Ngưng cùng tham dự, còn có không ít ca vương ca hậu, tiểu thịt tươi trình diện. Ngoại trừ minh tinh ra, bạn bè quen biết với Kiều Mạn Tích, cùng với các tổng tài của công ty lớn tất cả đến lễ cưới long trọng hơn tiệc sinh nhật của Kiều Mạn Tích lúc trước, thậm chí có hơn mà không thua. Càng có người ở trên weibo nói ra câu nói này, lễ cưới của Kiều tổng, cơ hồ mời cả một nửa giang sơn trong giới cường hào…
Ở trước khi lễ cưới tổ chức, Trầm Thư Đường yên tĩnh ngồi ở trong phòng trang điểm, Trầm Ức và mẹ Trầm cũng đi tới. Nhìn con gái của mình thì sắp kết hôn rồi, tuy là một trận lễ cưới đặc biệt, nhưng mẹ Trầm biết, đây là lựa chọn của Trầm Thư Đường, cũng là một lực chọn chính xác
“Mẹ, tiểu Ức, hai người đến rồi” Trầm Thư Đường thấy được họ, nàng đã hóa trang xong cười nghênh đón, đều nói ngày nữ nhân kết hôn nhất định là đẹp nhất, lời này không giả. Trầm Thư Đường xưa nay đều là trang điểm nhạt, hôm nay lại cũng trang điểm càng đậm hơn bình thường
Nàng đem tóc bới lên, trên người mặc áo cưới màu trắng, phía trên khảm nạm kim cương lóe sáng, lộ ra gò má tinh xảo của Trầm Thư Đường, để nàng đẹp đến giống như ảo giác. Thấy được dáng dấp của nữ nhi mình, mẹ Trầm có chút đỏ cả vành mắt, Trầm Ức cũng nhìn ngốc rồi. Em ấy chưa từng thấy dáng vẻ tỷ tỷ xinh đẹp như vậy, để em ấy cảm thấy cả đυ.ng vào đều là một loại khinh nhờn đối với Trầm Thư Đường
“Ân, Đường Đường hôm nay thật là đẹp mắt, mẹ lần đầu tiên thấy được dáng vẻ con xinh đẹp như vậy, suýt chút nữa không nhận ra con. Trước đây a, mẹ luôn muốn hai tỷ muội các con kết hôn sẽ là dáng vẻ gì, hôm nay cuối cùng cũng coi như nhìn thấy rồi” mẹ Trầm vui vẻ nắm lấy tay của Trầm Thư Đường, cảm thấy mẫu thân kích động, viền mắt của Trầm Thư Đường cũng hơi ửng hồng. Lúc này, Hạ Úc An làm phù dâu đến gõ cửa
Trầm Thư Đường biết, lễ cưới thuộc về nàng và Kiều Mạn Tích, bắt đầu rồi. Trầm Thư Đường mang giày cao gót, đi ở trên đường che kín cánh hoa bách hợp, được âm nhạc du dương vang lên, mà thuyền ngừng cạnh biển là du thuyền hào hoa của tiệc rượu đêm nay, cũng là lễ cưới lần này Kiều Mạn Tích mua đi
Được Hạ Úc An nắm lấy tay, Trầm Thư Đường bỗng nhiên khẩn trương lên, có lẽ là cảm thấy nàng bất an, Hạ Úc An khẽ véo nhẹ bóp tay của nàng, nở nụ cười với nàng
“A Thư, tôi rất ngưỡng một các người, có thể ở dưới sự chúc phúc của nhiều người như vậy kết hôn. Tuy A Tầm ở chung với tôi, nhưng bác trai bác gái còn không có tán thành chúng tôi. Hai người phải thật tốt, biết không?” Hạ Úc An mang trên mặt chúc phúc mỉm cười, đến giai đoạn tiếp theo, do mẹ Trầm và Trầm Ức kéo lấy Trầm Thư Đường đi vào bên trong. Sau khi đến cửa dùng bó hoa chế thành, Trầm Thư Đường cũng một cách tự nhiên thấy được người đứng ở một bên khác kia
Kiều Mạn Tích không có lựa chọn áo cưới trắng tinh, mà là chọn màu đỏ cô thích nhất trước sau như một. Trầm Thư Đường chưa từng thấy có một người có thể đem màu đỏ mặc đẹp như Kiều Mạn Tích vậy, cô đem tóc dài màu đen vén lên ở đỉnh đầu, lộ ra gương mặt hoàn mỹ tuyệt thế. Da thịt trắng nõn như tuyết, tương xứng cực kỳ với áo cưới màu đỏ. Người như vậy, giờ khắc này thì đứng đối diện chính mình, cô đeo lấy nhẫn cưới đồng dạng với chính mình, tốt đẹp mà hạnh phúc cười với mình
Trầm Thư Đường cơ hồ dùng tất cả khí lực của chính mình mới có thể cố nhẫn nhịn, không chạy qua ôm lấy cô, mà là từ từ, từng bước một, đi tới bên người cô. Kiều nãi nãi đứng một bên khác của Kiều Mạn Tích, lúc này cũng buông tay ra, cùng mẹ Trầm và Trầm Ức cùng ngồi vào bàn tiệc, lễ cưới cũng không có mời cái gọi là người chủ trì của lễ cưới, mà là mời cha sứ xử lý. Kiều Mạn Tích và Trầm Thư Đường đứng ở trong đó, nghe chúc phúc của hắn, chậm rãi nắm chặt tay của nhau
Ở trước hôm nay, Kiều Mạn Tích vẫn cảm thấy tất cả của tất cả đều giống như mộng cảnh, cô chưa từng nghĩ chính mình sẽ kết hôn, sẽ cùng người nào đi vào cung điện của lễ cưới. Nhưng bây giờ, cô nhìn Trầm Thư Đường đối diện, cố nén nước mắt, vẫn là cười lên
A Thư, em hôm nay thật sự rất đẹp. Bắt đầu thời khắc này, chúng ta kết hôn rồi
“Ngốc quá” So với Kiều Mạn Tích, Trầm Thư Đường càng thêm kích động, hốc mắt của nàng đã sớm đỏ ửng, nếu như không phải cố nén nước mắt, chỉ sợ sớm đã khóc lên. Chỉ có điều đây là nước mắt của hạnh phúc, mặc dù rơi xuống cũng là lãng mạn
Lễ cưới hoàn mỹ kết thúc, Trầm Thư Đường và Kiều Mạn Tích cùng đem hoa cầm tay tượng trưng cho tốt đẹp chúc phúc ném đi. Sai'er còn có rất nhiều bạn bè tốt của Kiều Mạn Tích đều là phù dâu của hôm nay, họ không muốn kết hôn, nhưng vẫn là muốn cướp hoa cầm tay, nhưng hoa cầm tay vừa ném ra ngoài, mấy người thì thấy được Giang Tầm Y mãnh liệt lao ra, ôm lấy hoa cầm tay không buông. Hạ Úc An thấy được dáng vẻ khẩn trương của cô, địa phương mềm mại trong lòng như là bị đâm một cái, nhất thời cảm động đến không xong
Buổi tối, tất cả mọi người lên du thuyền, bắt đầu tiệc rượu, vốn là có không ít người muốn xối rượu Kiều Mạn Tích đến không say không về, nhưng Trầm Thư Đường nhớ đến dạ dày của Kiều Mạn Tích, sớm thì làm xong chuẩn bị, chỉ cần là người quen đến chúc rượu, giống nhau đều dùng tầm mắt bao che khuyết điểm lạnh lùng trừng về, để nhóm người Sai'er vội vả không dám đến nữa. Mà nếu như là người không quen đến chúc rượu, Trầm Thư Đường sẽ dịu dàng cười cười, nói Kiều Mạn Tích không có cách nào uống rượu chính mình thay cô
Buổi tiệc rượu cứ như vậy tiếp tục, Kiều Mạn Tích cơ hồ không uống mấy ly, tất cả đều đến trong bụng của Trầm Thư Đường. Hai người cuối cùng đỡ lấy nhau trở lại tân phòng của họ, vừa mới đến phòng, Kiều Mạn Tích thì không thể chờ đợi được nữa lôi kéo Trầm Thư Đường nằm ngã ở trên giường, họ nóng bỏng hôn hít lấy lẫn nhau, không thể chờ đợi được nữa mà đem lễ phục trên người đối phương cởi đi. Dù cho tiếp xúc thân mật như vậy tiến hành vô số lần rồi, nhưng mỗi một lần đυ.ng tới đối phương, đều sẽ để họ nhanh chóng ướŧ áŧ
“A Thư…Hôm nay… Chúng ta kết hôn rồi” Kiều Mạn Tích đến bây giờ còn chìm đắm ở trong vui sướиɠ kết hôn với Trầm Thư Đường, cảm thụ lấy người trên thân tiến vào, cô câu lấy cái cổ của Trầm Thư Đường, ngây ngốc cười, nhưng âm thanh phát ra lại quyến rũ lại câu người
“Ừm, ở cùng nhau rồi” Trên người Trầm Thư Đường mang theo mùi rượu nhàn nhạt, so với bình thường càng thêm say người. Kiều Mạn Tích ôm chặt nàng, vặn vẹo vòng eo nghênh hợp nàng, ở vào thời điểm này có lẽ không có bất luận từ nào càng thích hợp hơn ba chữ kia rồi
“A Thư, tôi yêu em, tôi yêu em” Kiều Mạn Tích không ngừng mà nói tình yêu của chính mình đối với Trầm Thư Đường, dùng toàn bộ nhiệt tình của cô biểu hiện ra. Hai người làm ầm ĩ đến sau nửa đêm, cổ họng Kiều Mạn Tích cơ hồ kêu khàn khàn rồi, cô vùi ở trong l*иg ngực của Trầm Thư Đường, nhưng có chút không vui. Toàn bộ buổi tối cô đều nói yêu với A Thư, nhưng A Thư lại một lần cũng không từng nói với chính mình. Không chỉ là đêm nay, hình như…từ sau khi ở cùng nhau, A Thư đều không từng nói yêu với mình
“Làm sao không vui chứ?” Trầm Thư Đường nhận ra được ưu tư nhỏ của Kiều Mạn Tích, nhẹ nhàng xoa lấy eo của cô hỏi
“A Thư cũng không nói yêu tôi, tôi nói nhiều lần như vậy, nhưng mà em đều không có trả lời tôi” Kiều Mạn Tích mệt mỏi nói qua, chờ đợi Trầm Thư Đường trả lời, nhưng Trầm Thư Đường sau khi nghe chỉ là cười cười, cũng không có dự định mở miệng
Kiều Mạn Tích đợi rất lâu không đợi được, con mắt chậm rãi khép kín, dần dần ngủ thϊếp đi. Nhìn dáng dấp sau khi cô ngủ có chút đáng yêu, Trầm Thư Đường nữa dựa vào giường, cưng chiều mà nhìn cô, tiện đà đem cô ôm lấy
“Ngốc quá, em không nói yêu chị, là sợ chị quá đắc ý. Tâm ý của em chị luôn đều biết không phải sao? Kiều Mạn Tích, em yêu chị, giống như ban đầu” Trầm Thư Đường nói xong, tắt đèn. Cho nên nàng không nhìn thấy, ở sau khi nàng nói xong, khóe miệng Kiều Mạn Tích khép kín hơi cong lên
A Thư vẫn là không thẳng thắn như vậy đó. Nhưng mà, em như vậy, rất đáng yêu
Hết