Kim Chủ Nan Vi

Chương 147: (Cp phụ) Cậu từ đầu đến cuối là Úc An của mình

Chương 147: Cậu từ đầu đến cuối là Úc An của mình

Giang Tầm Y đến không chỉ có để Hạ Úc An bất ngờ, bao gồm Trầm Vân và Nghiêm Lạc cũng là một bộ dáng vẻ kinh sợ đến cằm đều phải rơi xuống. Bác sĩ chủ trị trước đó của Hạ Úc An sau khi rời đi, Trầm Vân lấy lại tinh thần trước hết, nàng cười cười, tâm tình bỗng nhiên tốt lên. Nàng là mẫu thân của Hạ Úc An, mẹ con liền tâm, người trong lòng nữ nhi nhớ nhung nhất tưởng niệm nhất, nàng không thể nào không biết là ai

Lúc trước Hạ Úc An nói muốn từ bỏ Giang Tầm Y, nhưng tất cả mọi người không tin có một ngày nàng thật sự sẽ từ bỏ, trên thực tế cũng đúng là như thế. Kỷ Uyển không chỉ một lần đề cập tới cùng mình, vấn đề tâm lý của Hạ Úc An chỉ có Giang Tầm Y có thể giải quyết, Giang Tầm Y so với bất kỳ thuốc nào đều hữu hiệu hơn. Lúc này mắt nhìn mừng rỡ dưới đáy mắt mạnh mẽ đè nén của khuê nữ nhà mình, nhưng tay siết chặt chăn bông cũng đang run. Những chi tiết này không thể tránh được con mắt của Trầm Vân, nàng nhìn Giang Tầm Y, lại nhìn Hạ Úc An, thở dài. Bỏ đi bỏ đi, cho dù cho dù có lỗi với Giang gia, nàng cũng không nhẫn tâm nhìn con gái chính mình tiếp tục dằn vặt chính mình

“Tiểu Y a, con làm sao bỗng nhiên đến đây? Công việc trong nước, cha mẹ con cứ như vậy đồng ý?” Trầm Vân đem Giang Tầm Y kéo đến bên ngoài nhẹ giọng hỏi cô, Giang Tầm Y suy nghĩ một chút , vẫn là đem sự tình nói ra. Từ sau khi Hạ Úc An đi tới New York, cô nghĩ đến rất lâu, dù cho Hạ Úc An nói chia tay, nhưng cô chung quy không có cách nào buông tha người này

Thế là Giang Tầm Y làm chuyện điên cuồng nhất của cuộc đời cô, cô come out với ba mẹ, nói chính mình và Hạ Úc An xảy ra nhiều gúc mắc như vậy, ba Giang mẹ Giang không phải người không nói lý, nhưng cho tới nay tư tưởng bảo thủ ăn sâu bén rễ để cho bọn họ không thể nào tiếp thu được, càng thêm không cách chấp nhận đối tượng còn là Hạ Úc An. Bọn họ nói bất luận như thế nào cũng sẽ không đồng ý, Giang Tầm Y cũng không hi vọng bọn họ sẽ đồng ý, chỉ là nói với họ chính mình muốn đi tìm Hạ Úc An, bất luận như thế nào cũng phải đi

Tính tình bướng bỉnh của Giang Tầm Y đi theo ba Giang, ba Giang là giáo sư, tự nhiên cũng không làm được loại chuyện đem cô nhốt ở trong phòng, Giang Tầm Y liền trực tiếp đi tìm viện trưởng của bệnh viện Lan Lâm, viện trưởng là nửa người thầy của chính mình, cũng là giáo sư y khoa rất có uy danh. Giang Tầm Y nhờ hắn giúp mình viết một phong thư giới thiệu, đem mình an bài đến bệnh viện của Hạ Úc An, cho nên cô mới phải xuất hiện ở đây

“Aiz…Cực khổ con rồi, đứa trẻ” Nghe được miêu tả của Giang Tầm Y, Trầm Vân đau lòng sờ sờ đầu của Giang Tầm Y, nhưng Giang Tầm Y lại cảm giác mình còn chữ khổ nói không lên này, Hạ Úc An gặp phải còn nhiều hơn so với chính mình, nếu như không phải là mình do dự không quyết định như vậy, người này sẽ không thương tổn bản thân nàng, sẽ không bị bệnh cũng phải gạt tất cả mọi người, càng sẽ không nản lòng thoái chí tự sát, tất cả những thứ này đều là chính mình tạo thành. Ốm đau của Hạ Úc An làm cho thân thể của nàng không ngừng, mà chính mình lại đối với trái tim của nàng tiến hành dằn vặt vô hạn

Nói cho cùng, đều là lỗi của chính mình. Nhưng bây giờ cô muốn cứu vãn, muốn đoạt về Hạ Úc An, tuyệt đối không phải xuất phát từ hổ thẹn hoặc thương hại, mà là cô yêu nàng

“Được rồi bác gái, có con ở đây, thân thể của Úc An con sẽ chăm sóc tốt, chút nữa con dẫn cậu ấy làm kiểm tra, con cần phải hiểu tình huống mới nhất của cậu ấy”

“Ừm, được, có con ở đây bác gái thì an tâm rồi. Nghiêm tiểu thư kia con đừng để ý, Tiểu An nó a, nhớ nhưng con đó” Tuy nói như vậy có chút không tử tế, nhưng Trầm Vân vẫn là không nhịn được mở miệng. Nàng biết con gái nhà mình đối với Nghiêm Lạc không có cảm tình gì, từ ánh mắt của nàng là có thể nhìn ra

“Bác gái, cám ơn bác” Nói cám ơn với Trầm Vân, hai người đi trở về phòng bệnh, nhưng vừa đẩy cửa ra thì thấy được Nghiêm Lạc đang ôm Hạ Úc An, nhẹ nhàng hôn lấy bờ môi nàng, tuy hình ảnh như vậy chính mình trước đây cũng thấy qua, nhưng lúc này đây thấy được, Giang Tầm Y rõ ràng có thể cảm giác được tâm thái của chính mình so với lần trước còn khó chịu hơn. Rõ ràng vào lúc ấy chính mình vẫn là bạn gái của Hạ Úc An, mà bây giờ lại cái gì cũng không phải, nhưng lần nữa thấy được cảnh này, Giang Tầm Y lại cảm thấy trên mắt mông lung một tầng ớt cay không thoải mái, để cô hận không thể hiện tại thì đi qua đem hai người tách ra

“Nghiêm tiểu thư, thân thể của Úc An còn rất yếu ớt, hy vọng cô đừng làm ra chuyện để tâm tình cậu ấy chấn động quá lớn” Cuối cùng không nhịn được, Giang Tầm Y đi tới, dùng bản bệnh án nhẹ xuống tay, thấp giọng nói ra. Rõ ràng cô là bác sĩ nên nhẹ giọng lời nói nhỏ nhẹ kiến nghị, nhưng cô cơ hồ là dùng ngữ khí nhắc nhở. Nghiêm Lạc quay đầu lại liếc nhìn bộ dáng như tức giận của Giang Tầm Y, ánh mắt lóe lên một tia cân nhắc, ngược lại cũng ngừng lại

“Thật ngại quá a bác sĩ Giang, tôi chỉ là cảm thấy bạn gái quá đẹp đẽ, không nhịn được thì hôn lên” Nghiêm Lạc bất đắc dĩ nói, Trầm Vân một bên cũng là khuôn mặt không vui, nhưng Hạ Úc An cũng không nói cái gì, mẫu thân nàng đây cũng không tiện nhiều lời. Nghiêm Lạc Nghiêm Lạc sau khi hôn xong, bắt đầu thu thập đồ vật của chính mình dự định đi về nghỉ ngơi. Từ lúc Hạ Úc An nằm viện tới nay, cô và Trầm Vân đều là cách mỗi một ngày thì lưu lại một người chăm sóc Hạ Úc An. Hôm nay đúng lúc là đến phiên Trầm Vân lưu lại

Nghiêm Lạc trước khi rời đi liếc nhìn Hạ Úc An, đối với nàng chớp mắt vài cái, động tác nhỏ xíu này không tránh được tầm mắt của Giang Tầm Y, cô cau mày liếc nhìn Hạ Úc An hoảng hoảng hốt hốt có chút ngốc sau khi Nghiêm Lạc rời đi, chậm rãi ngồi vào bên người nàng

“Hạ bá mẫu, Úc An hôm nay để con chăm sóc thì được rồi, người cũng trở về đi nghỉ ngơi đi.” Giang Tầm Y nhẹ giọng nói, Trầm Vân kỳ thực cũng sớm đã có ý định này, cũng không phải nàng sợ mệt, mà là nàng trời từ lâu thì muốn chế tạo cơ hội đơn độc ở cùng nhau cho Hạ Úc An và Giang Tầm Y, lần này đương nhiên sẽ không buông tha

“Được, vậy con chăm sóc đứa nhỏ này, ta thì đi trước a. Tiểu An a, cố gắng tâm sự với Tiểu Y” Trầm Vân vui không thể để Hạ Úc An và Giang Tầm Y ở chung, lúc này liền vội vội đi rồi, thấy họ từng người rời khỏi, cuối cùng cũng chỉ còn lại mình và Giang Tầm Y, tay của Hạ Úc An giấu ở trong chăn nắm chặt, chưa bao giờ từng khẩn trương như vậy. Nàng không nên là như vậy, rõ ràng đã sớm nên quen cảm giác chung một chỗ với Giang Tầm Y, nhưng lúc này chỉ có họ, trái tim của chính mình lại rất nhanh rất nhanh

Bất luận chính mình biểu hiện bình tĩnh cỡ nào, nhưng Hạ Úc An trong lòng biết rõ, khi nàng thấy được Giang Tầm Y một khắc đó, lòng hồ bình tĩnh bị trào dâng một trận sóng lớn, giống như khối đá bỗng nhiên rớt vào, làm cho nàng rung chuyển bất an. Nàng không biết Giang Tầm Y lại đây làm gì, mình đã từ bỏ cậu ấy rồi không phải sao? Tại sao cậu ấy còn muốn ở khi mình đã hết hy vọng tìm đến chứ

“Úc An, mình trước tiên giúp cậu làm kiểm tra, sau đó cậu ăn chút đồ ăn tiếp” Giang Tầm Y liếc nhìn bản bệnh án của Hạ Úc An, vẫn là có ý định làm kiểm tra trước rồi nói. Nghe được cô dùng thanh âm ôn nhu kêu tên của chính mình, Hạ Úc An nhắm mắt lại hít sâu một hơi, khi mở mắt ra nữa, biểu tình trên mặt đã biến thành biến thành lãnh đạm

” Bác sĩ Giang, quan hệ của chúng ta chắc còn chưa tới trình độ cô có thể gọi tên tôi, làm phiền cô kêu tên đầy đủ của tôi thì được rồi” Hạ Úc An cố ý đem âm thanh thả đến mức rất thấp, nghe được yêu cầu của nàng, Giang Tầm Y vẫn là cười dịu dàng, nhưng xưng hô đối với nàng trước sau không thay đổi

“Úc An, mặc dù ở trong lòng cậu chúng ta là người xa lạ, nhưng cậu từ đầu đến cuối là Úc An của mình. Nè, mình trước tiên giúp cậu xem cơ thể chút” Giang Tầm Y luôn là một bộ dáng dấp ôn tồn lễ độ, ở một ít thời điểm sẽ đặc biệt làm người tức giận. Tỷ như hiện tại, thấy cô không tức giận cũng không đồng ý, vẫn kêu chính mình như vậy, dùng thanh âm ôn nhu như vậy, Hạ Úc An phiền rồi, liền nhắm mắt lại, nằm ở trên giường không nhìn tới cô

Giang Tầm Y lấy ra ống nghe, đưa tay ra cởi nút áo của Hạ Úc An, đột nhiên xuất hiện động tác này để Hạ Úc An cả kinh, nàng theo bản năng mở mắt ra, nhìn lên chính là ánh mắt ôn nhu của Giang Tầm Y. “Cô…Cô làm cái gì?” Hạ Úc An không hiểu Giang Tầm Y làm gì cởi nút áo của mình, nơi này còn là bệnh viện đó

“Úc An có phải là hiểu lầm cái gì? Mình cần nghe một chút hô hấp tim phổi của cậu, ống nghe nhất định phải dán vào da” Giang Tầm Y nghiêm túc nói, mà Hạ Úc An thì là vì ngạc nhiên của chính mình cảm thấy thẹn thùng. Nàng gật đầu một lần nữa nhắm mắt lại, mặc cho Giang Tầm Y đem quần áo của nàng mở ra. Khi ống nghe hơi lạnh dán lên lớp da, Hạ Úc An hít vào một hơi, lại từ từ yên tĩnh lại.

Cho dù Giang Tầm Y cẩn thận như thế nào đi nữa, nhưng da thịt trên tay vẫn là sẽ không cẩn thận đυ.ng tới thân thể trơn mềm của Hạ Úc An. Ban đầu tâm tư của cô cũng chỉ là giúp Hạ Úc An kiểm tra thân thể thân thể mà thôi, nhưng mà, khi chiếc áo kia theo vận động của chính mình trở nên có chút mở rộng bốn bên, tâm tư của Giang Tầm Y cũng dần dần thay đổi

Thân thể của Hạ Úc An là mê người, điểm này không có ai có thể rõ ràng hơn chính mình, đặc biệt là sau khi cô đối với Hạ Úc An sinh ra tình yêu, phần mê người này cũng bị vô hạn phóng to. Ánh đèn trong bệnh viện là màu vàng nhàn nhạt, không phải rất sáng, để người ta cảm giác rất ấm áp. Hạ Úc An cứ như vậy nằm ở đó, nàng nghiêng đầu đi, gò má ửng đỏ, cái cổ thon dài có chút căng thẳng, bờ vai nghiêng êm dịu lộ ra một nửa, khe hở của quần áo càng làm cho tròn trịa trước ngực nàng như ẩn như hiện

Giang Tầm Y ban đầu còn có thể vẫn duy trì tự giác của bác sĩ, nhưng đến sau đó, tay cũng đã khống chế không được. Ống nghe từ một bên xương sườn chậm rãi trượt lên, đến ngực Hạ Úc An, chậm rãi cọ qua bộ ngực đầy đặn và đỉnh núi đáng yêu phía trên kia. Địa phương mẫn cảm bỗng nhiên bị đè qua, Hạ Úc An khẽ hừ một tiếng, lập tức cảm thấy quá ngượng ngùng, vội vàng nhịn trở lại.

Nàng không phải là không có từng kiểm tra thân thể, nhưng trước nay không biết ống nghe cũng phải như vậy, không ngừng mà ở đỉnh ngực đảo quanh. Kỳ thực Giang Tầm Y cũng không biết mình là làm sao vậy, cô dường như bị thanh âm vừa rồi của Hạ Úc An đầu độc rồi, muốn nghe được càng nhiều, liền không ngừng mà dùng ống nghe kia vòng quanh qua lại khu ngực của nàng. Mắt thấy sắc mặt của Hạ Úc An càng ngày càng hồng, thở dốc không ngừng mà tăng thêm, nàng như vậy, thật sự rất đẹp

“A. . .” Cuối cùng, một tiếng ngâm khẽ để hai người đều tỉnh lại, ý thức được chính mình làm cái gì, Giang Tầm Y sắc mặt ửng hồng, lại không cho Hạ Úc An nhìn ra, cố ý giả vờ cái gì cũng chưa từng xảy ra.

“Mình chú trọng nghe nhịp tim đập của cậu, có chút lộn xộn, cái khác không có vấn đề gì, sau này mình sẽ mỗi ngày giúp cậu khám chẩn đoán một lần.”

Giang Tầm Y chưa từng nghĩ đến, có ngày cô cũng sẽ làm việc lấy công làm việc tư làm như vậy. Trên mặt cô vẫn duy trì biểu tình đoan trang mà không hề kẽ hở, đặc biệt là lúc Hạ Úc An mờ mịt nhìn qua, càng là không hề sơ hở. Mắt thấy Giang Tầm Y nghiêm túc ghi chép, Hạ Úc An lại cảm thấy giữa hai chân ướŧ áŧ, ngại ngùng cắn môi dưới.

Có phải là quá nhạy cảm rồi không? Vừa rồi xác thực chỉ là khám bệnh bình thường thôi, thân thể của chính mình lại. . . Hạ Úc An nghĩ như thế, càng ngày càng thẹn thùng. Nàng dùng chăn bông che lại ngực, đồng thời cũng che lại đỉnh ngực cứng ngắc lên.

Hết chương 147

Tác giả có lời bảo bối: Bảo bảo đến update rồi. Mọi người cách một ngày chưa thấy ta có phải một ngày không gặp như cách ba năm không. Ta muốn nói với mọi người, bắt đầu từ chương này, Giang thẳng băng không gọi nữa Giang thẳng băng nữa, xin mọi người gọi nàng Giang dính dính, Giang nhang muỗi, Giang • dính dính • bác sĩ quỷ súc • Tầm Y. Mẹ ư, thay thế tên gọi của bác sĩ làm những chuyện khiếm nhã này, lương tâm của bác sĩ Giang sẽ không đau sao! Giang dính dính: sẽ không, nhang muỗi chúng ta không có lương tâm.

Phía dưới chính là kế hoạch của hai tiểu khả ái, khà khà, xem bộ dạng của Giang nhang muỗi mê gái, trinh tiết bức khổ khó giữ được!

↑ như thế nào có phải là siêu cấp đáng yêu a! Các khuê nữ ta thật là quá đáng yêu đó!

Nghĩ đến tiểu cảnh tượng tiếp theo

Giang dính dính: Úc An, cởϊ qυầи áo, ta muốn cho ngươi kiểm tra thân thể một chút

Hạ bức khổ: A? Kiểm tra thân thể còn phải cởϊ qυầи áo?

Giang dính dính: Úc An, cởϊ qυầи áo, ta muốn giúp ngươi tiêm

Hạ bức khổ: Tại sao làm kiểm tra cũng phải cởϊ qυầи áo?

Giang dính dính: Úc An, đem qυầи ɭóŧ cũng cởi đi, gây trở ngại ta kiểm tra thân thể.

Hạ bức khổ: ? ? ?

Giang dinh dính: Úc An, ta muốn kiểm tra tiểu muội muội của ngươi một chút, đây là kiểm tra quan trọng phán đoán có phải có thể phẫu thuật không!

Hạ bức khổ:

Giang dính dính: Úc An, cởϊ qυầи áo, ta muốn

Hạ bức khổ: ta muốn báo cảnh sát!