Kim Chủ Nan Vi

Chương 139: (Cp phụ) Tạm biệt, A Tầm

Chương 139: Tạm biệt, A Tầm

Chuyện Hạ Úc An tự sát bị Hạ gia phong tỏa tin tức, bên ngoài chỉ là tuyên bố thân thể Hạ Úc An không khỏe nhập viện, người ngoài đều biết rõ con gái của Hạ Minh Hạ Úc An thân thể không tốt, truyền thông tự nhiên cũng không có hoài nghi quá nhiều. Trầm Thư Đường quan tâm Hạ Úc An, cho nên mỗi lần rảnh rỗi đi qua thăm nàng, chỉ là lần này ở trong phòng bệnh thấy được một người nàng có chút xa lạ

Nữ nhân đó mặc một thân âu phục nữ màu xám, gọn gàng hoạt bát, dung mạo khí chất cũng không tệ lắm, nàng ngồi ở bên giường chống đầu tùy ý trò chuyện với Hạ Úc An cái gì, Hạ Úc An thỉnh thoảng sẽ mở miệng đáp vài câu, tâm tình cũng không cao. Trầm Thư Đường gõ cửa đi vào, cùng Hạ Úc An hỏi một tiếng chào, sau đó đưa ánh mắt rơi vào trên người cô gái. Thấy được chính mình, đối phương tự nhiên hào phóng đưa tay ra, báo ra tên. Nghiêm Lạc, tổng giám giải trí của Giang thành

“Úc An tỷ, hôm nay cảm thấy thế nào?”

“Không có gì, vốn chỉ là việc nhỏ, các người quá khẩn trương rồi” Nghe được lời của Trầm Thư Đường, Hạ Úc An cười cười, nhưng Trầm Thư Đường biết rõ nàng ấy đang nói dối. Nàng hỏi qua Giang Tầm Y, vết thương cổ tay trái của Hạ Úc An rất sâu, thương tổn đến gân mạch có thể mãi mãi cũng không cách nào triệt để chữa trị, thậm chí sau này lấy một ít đồ nặng đều vất vả, bị thương như vậy, tại sao có thể là việc nhỏ

“Úc An tỷ, em có chút lời muốn trò truyện với chị” Trầm Thư Đường thấp giọng nói qua, Nghiêm Lạc biết rõ họ có lời riêng muốn bàn, nói tiếng đi mua đồ liền đi ra ngoài. Sau khi cô rời đi, Trầm Thư Đường trầm mặt ngồi xuống. Nàng không phải không biết chuyện Hạ Úc An muốn đi nước ngoài, nhưng mà khiến nàng kinh ngạc chính là, Giang Tầm Y cư nhiên nói Hạ Úc An đề xuất chia tay, điều này làm cho Trầm Thư Đường làm sao đều không thể tin. Dù sao thân là một người thân cận nhất bên người Hạ Úc An, chấp niệm của người này đối với Giang Tầm Y, nàng như thế nào sẽ không biết đây?

“Đường Đường muốn nói cái gì? Nếu như là có liên quan với người kia, tôi tạm thời không muốn nói cậu ấy” Cậu ấy trong miệng Hạ Úc An tự nhiên là chỉ Giang Tầm Y, nhưng nàng càng là không muốn nói, liền nói rõ nàng căn bản không có triệt để bỏ xuống

“Úc An tỷ, em không biết giữa các người xảy ra chuyện gì, nhưng mà chị đã từng nói với em, bất luận thế nào cũng sẽ không từ bỏ truy đuổi tình yêu, hiện tại chị muốn buông tay rồi sao?”

Trầm Thư Đường cũng không tin Hạ Úc An có thể buông Giang Tầm Y ra, đó là người cắm rễ ở trong xương và trong lòng nàng, nếu quả như thật dễ dàng như vậy bỏ xuống, Hạ Úc An cũng sẽ không giằng co nhiều năm như vậy, cũng chịu khổ nhiều năm như vậy

“Đường Đường, em nói tôi hiểu rõ, nhưng mà a, tôi là thật sự mệt rồi. Ba năm trước cậu ấy ở cùng với tôi, là vì ba mẹ tôi đề xuất khẩn cầu, hi vọng cậu ấy có thể vì thân thể của tôi, giả vờ cùng tôi trở thành người yêu. Không trách, A Tầm chưa bao giờ chạm tôi, cũng không chịu cùng tôi thân cận, kỳ thực trong lòng cậu ấy, tôi chung quy… Chỉ là bạn bè thôi”

“Hiện tại cậu ấy nói yêu thích tôi, nói yêu tôi, nhưng mà tôi căn bản không có cách nào tin tưởng lời của cậu ấy. Hiện tại tôi bộ dáng này, ngay cả bản thân tôi cũng không biết bệnh của tôi còn có thể chữa khỏi hay không. Tôi đã không có khí lực đi truy đuổi cậu ấy nữa, cũng không có dũng khí đi suy đoán tình yêu trong miệng cậu ấy rốt cuộc là thật, hay là lời nói dối lại vì gạt tôi sống tiếp. Đường Đường, em hiểu cái cảm giác này không? Yêu một người yêu đến không còn khí lực, ngay cả cảm giác vô lực hít thở cũng khó khăn”

Hạ Úc An rõ ràng là cười nói đoạn lời này, nhưng trong mắt nàng lại ngưng một tầng hơi nước, Trầm Thư Đường rõ lời của nàng, cũng rõ ràng nàng là thật sự không khí lực rồi, bằng không cũng sẽ không lựa chọn tự sát kết thúc tất cả những thứ này. Chỉ là… Trầm Thư Đường có thể nhìn ra tâm tư của Giang Tầm Y, cô bây giờ là thật sự muốn cùng Hạ Úc An ở cùng với nhau, có yêu một người hay không, ánh mắt là không lừa được người

“Úc An tỷ, Giang tỷ tỷ chị ấy…”

“Đường Đường, đừng nói chuyện của tôi, nghe nói Kiều đã trở lại Kiều thị rồi?” Hạ Úc An trong lúc nằm viện Kiều Mạn Tích cũng từng tới thăm nàng, chỉ là mỗi lần Kiều Mạn Tích đến Trầm Thư Đường đều sẽ tìm cớ rời khỏi, tránh né chạm mặt. Hạ Úc An nhìn ra hai người đã xảy ra một chuyện, mà nàng và Kiều Mạn Tích trước đó đã ở trong wechat nói chuyện với nhau, bởi vì một số đề tài “không hợp thiếu nhi” thành bạn bè, Hạ Úc An tự nhiên quan tâm chuyện đối với Trầm Thư Đường và Kiều Mạn Tích

“Ừm, cô ấy trở về rồi”

“Cho nên? Hai người thì dự định như vậy phải không? Cô ấy nói với tôi cô ấy yêu em, em nên rõ ràng, cô ấy là một người sẽ không dễ dàng đem chữ yêu này nói ra miệng, cô ấy hiện tại thay đổi rất nhiều, em tại sao không thử tiếp nhận cố ấy?” Hạ Úc An rất khó tưởng tượng chính mình có một ngày lại bắt đầu giúp Kiều Mạn Tích nói chuyện, chỉ là nghĩ đến người kia ở trong wechat nói với mình tình cảm của cô ấy với Trầm Thư Đường, từng chữ từng câu đều rất nghiêm túc, Hạ Úc An có thể hiểu rõ cảm giác của Kiều Mạn Tích, nàng cũng tin tưởng lời thật lòng của Kiều Mạn Tích

“Úc An tỷ, con nhím sở dĩ muốn dựng lên gai ngược, chính là vì bảo vệ mình. Em giống như chị, chúng ta cũng không có cách tín nhiệm người chính mình để ý kia. Có lẽ tình yêu của cô ấy đối với em chỉ là ỷ lại, bởi vì em ở khi cô ấy chán nản giúp đỡ cô ấy, nhưng mà khi cô trở lại cuộc sống quang vinh xinh đẹp trước đây, sẽ có nữ nhân đếm không hết ngã vào lòng cô ấy, mà em… Lại tính là cái gì đây?”

Trầm Thư Đường sa sút nói, ánh mắt của nàng đang lóe lên, mà khi thời điểm nàng nói dối, chính là dáng dấp này. Hạ Úc An biết khi Trầm Thư Đường đang đối mặt Kiều Mạn Tích, chung quy còn tồn một tia không tự tin, rõ ràng nàng hiện tại đã đầy đủ ưu tú, nhưng chuyện năm đó, có lẽ vẫn cứ cắm rễ trong lòng nàng, nàng đối với Kiều Mạn Tích không tín nhiệm, kỳ thực cũng là đối với bản thân nàng không tự tin

“Đường Đường, chuyện giữa hai người có một cái gúc, cái gúc này chỉ có thể bản thân hai người mở ra. Nhưng tôi vẫn là muốn nói với em, một người chơi quen rồi muốn hồi tâm cố gắng sinh sống, vậy cô ấy nhất định là người yêu thật tốt” Hạ Úc An biết lời mình có thể nói thì ở đây, nàng cũng không có nói cho Trầm Thư Đường chính mình dự định nhanh chóng rời khỏi, bởi vì nàng sợ Trầm Thư Đường nói cho Giang Tầm Y biết. Bây giờ nàng chỉ muốn an tĩnh rời khỏi, hôm nay kêu Trầm Thư Đường đến cũng chỉ là vì thực hiện trước khi ly biệt, mà Giang Tầm Y, không ở hàng ngũ nàng thực hiện

Sau khi tiễn đi Trầm Thư Đường, Nghiêm Lạc sau một lát cũng trở về, cô mua chút cháo đến, ngồi ở một bên nhìn Hạ Úc An. Mặc dù đối với với Hạ Úc An bỗng nhiên chấp nhận chính mình tới gần có chút ngạc nhiên, nhưng Nghiêm Lạc ít nhiều cũng có thể đoán được cái gì. Cô biết Hạ Úc An là tự sát vào bệnh viện, cũng biết nàng muốn đi nước ngoài trị liệu, nhưng rõ ràng nhất Giang Tầm Y nên bồi ở bên người nàng lại ở lúc này đổi thành chính mình

“An, cô bây giờ là cách nghĩ gì? Nếu như không giải thích cho tôi nữa, tôi sẽ cảm giác mình có cơ hội đó” Nghiêm Lạc đem cháo bưng ra, chậm rãi đút cho Hạ Úc An, người sau nghe xong, nhìn cô một cái

“Nghiêm Lạc, cô từng thử yêu một người, yêu đến cả người đều mệt không? Nếu như yêu một người yêu đến vì nàng đi chết đều đồng ý, còn có cái gì không qua được đây? Nhưng mà tôi hiện tại rất mệt rồi, bộ thân thể này cũng không có cách nào duy trì tiếp nữa. Tôi biết tâm tư của cô đối với tôi, thế nhưng tôi rất xin lỗi, tôi sẽ không vì quên cậu ấy mà lựa chọn cô, tôi cũng sẽ không quên cảm tình đối với cậu ấy”

Hạ Úc An nói như vậy đã là rõ ràng từ chối, nhưng Nghiêm Lạc nghe xong trái lại cười lên, không sao cả nhún nhún vai. “Không sao, tôi biết cô yêu thích Giang tiểu thư, nhưng mà thử sống chung với tôi cũng không có gì chứ? Tôi rất yêu thích cô, cô bây giờ từ chối thẳng tôi như thế, tôi cũng không hi vọng quá to lớn, tôi trống vắng cô quạnh, mà cả người cô đều mỏi mệt, hai chúng ta theo như nhu cầu mỗi bên, cũng thật thú vị không phải sao?”

Nghiêm Lạc mới bắt đầu xác thực muốn nghiêm túc ở chung với Hạ Úc An, nhưng cô không phải người yêu thích ép buộc, nếu Hạ Úc An đã yêu Giang Tầm Y như vậy, cô cũng không cần thiết chen chân vào. Chỉ có điều đối với Hạ Úc An vẫn còn yêu thích. Cô là người không chịu cô đơn, nếu cô đã cùng Hạ Úc An cũng không tính nghiêm túc, như vậy nói với nhau một trận luyến ái không nghiêm túc, cũng là thật thú vị. Nghe được lời của Nghiêm Lạc, Hạ Úc An không từ chối, coi như là ngầm thừa nhận

Hạ Minh đã đem đồ xuất ngoại chuẩn bị kỹ càng, Trầm Vân và Kỷ Uyển sẽ cùng đi, bây giờ lại tăng thêm Nghiêm Lạc. Thừa dịp trước đó Giang Tầm Y không có tới, Hạ Úc An được mang tới máy bay tư nhân, nhìn máy bay chậm rãi cất cánh, nàng mệt mỏi nhắm mắt lại

“Tạm biệt, A Tầm”

Hết chương 139

Edit: Thông báo lại, truyện có 155 chương