Chương 131: Ngươi nói xấu A Thư nhà ta, ta phải đánh chết ngươi!
“Kiều tiểu thư, đã lâu không gặp” Ngồi ở trong một quán cafe, Kiều Mạn Tích nhìn Đái Cảnh Văn đối diện chào hỏi với mình, không thèm để ý cười cười. Cô hôm nay vốn là dự định đi gặp Sai'er một lần, Đái Cảnh Văn đột nhiên mời làn rối loạn kế hoạch của cô. Cô biết người này đến không thiện, bằng không cũng sẽ không chỉ mời chính mình, mà không có tìm Trầm Thư Đường
Nhưng Kiều Mạn Tích là ai? Cô đã sớm ở thương trường sờ soạng lần mò quen rồi, cơ hồ là thấy được Đái Cảnh Văn ngay lập tức liền biết cô ấy muốn làm cái gì. Chỉ có điều… Loại tiểu nha đầu 20 tuổi này, muốn cùng cô cướp Trầm Thư Đường, không khỏi quá non rồi.
“Muốn nói cái gì?” Kiều Mạn Tích thậm chí chẳng muốn cùng Đái Cảnh Văn đọ sức, cô hiện tại chỉ muốn cùng cô ấy đem lời nói xong, sau đó đi làm chính sự của mình
“Kiều tiểu thư, tôi hôm nay tới nơi này, là hi vọng cô có thể rời khỏi A Đường. Tôi biết cô là người nào, cũng biết trong giới sau lưng cô có bao nhiêu phức tạp. A Đường không phải người có thể chơi được, nàng đối với cái gì đều rất nghiêm túc, nếu như cô chỉ muốn vui đùa một chút, xin đừng lừa dối tình cảm của nàng”
Đái Cảnh Văn nói những lời này, rõ ràng cũng là điều tra chính mình, nếu như là trước, có lẽ Kiều Mạn Tích còn có thể hơi bị đả kích từng chút một như vậy, nhưng hiện tại cô rất rõ ràng Trầm Thư Đường là thích chính mình, chỉ là không chịu thừa nhận, như vậy đối thoại lần này thì lại coi là chuyện khác
“Đái tiểu thư, tôi cảm thấy cô tới nói với tôi những lời này cũng không thích hợp. Chuyện của tôi và A Thư cũng không tới phiên cô tới can thiệp, nếu như cô tìm tôi chỉ là muốn nói loại chuyện nhàm chán này, thứ cho tôi xin lỗi không tiếp được” Kiều Mạn Tích nói rồi xoay người rời đi, mà Đái Cảnh Văn như là bị thái độ của cô tức giận, cũng bận rộn đuổi theo ra
“Kiều Mạn Tích, cô đừng quá đáng, nếu như không phải cô bỗng nhiên chen vào, A Đường đã sớm đồng ý ở cùng với tôi rồi. Cô căn bản cho nàng không được cảm tình, cô tại sao còn muốn quấn lấy nàng không buông? Nàng vốn chính là thuộc về tôi!” Đái Cảnh Văn có chút bị bức ép cuống lên, cô ấy nhanh chóng đem ý nghĩ trong lòng một hơi nói ra, Kiều Mạn Tích thấy được dáng vẻ cô ấy tức đến nổ phổi, trái lại cười lên
“Đái Cảnh Văn, tôi gặp mặt cô là bởi vì chuyện của A Thư, bằng không cô căn bản cả tư cách đối thoại với tôi đều không có. Cô cho rằng cô tính là gì? Chút của cải kia của cô căn bản ngay cả nhìn cũng không đủ nhìn, nếu như tôi muốn để cô biến mất, so với bóp chết một con kiến còn đơn giản hơn, hiểu không?” Kiều Mạn Tích bỗng nhiên con mắt cứng lại, cảnh cáo nhìn Đái Cảnh Văn. Kiều Mạn Tích xưa nay đều rất ít tức giận, nhưng cô một khi muốn hung hăng với ai, tuyệt đối là lực uy hϊếp mười phần
Lúc cô tức giận đều là cười, ngay cả giờ khắc này cũng là như thế, nhưng mà nhìn lên con mắt của cô, Đái Cảnh Văn thì có loại cảm giác phát lạnh phía sau lưng. Rõ ràng nữ nhân này đã như trên báo nói phá sản như vậy, nhưng lúc này nhìn về phía cô, Đái Cảnh Văn vẫn có loại tất cả cô nói đều là thật, cô muốn để chính mình biến mất, thì thật sự đơn giản như cô nói như vậy. Trong lòng sinh ra sợ sệt để Đái Cảnh Văn hai chân như nhũn ra lui về phía sau vài bước, Kiều Mạn Tích nhìn dáng vẻ buồn cười của cô ấy, đạp giày cao gót trực tiếp thì đi
Sai'er hôm nay về nước, hẹn cô ở nhà này gặp mặt, Kiều Mạn Tích liếc nhìn thời gian, lúc này đi qua đúng lúc. Cái tên này xưa nay thích hưởng thụ, tuy ở trấn Gia Hải không lâu, cũng mua một cái biệt thự ở. Kiều Mạn Tích đến rồi, quản gia dẫn cô đi vào, cô mới vừa vào cửa, đã bị một cái ôm cực kỳ nhiệt tình xiết đến không thở nổi
“Kiều Mạn Tích, ngươi tiện nhân này! Để ngươi không liên lạc ta, để ngươi ngạo kiều! Nói cho ta biết, là tiểu yêu tinh nào đem ngươi câu đi?” Sai'er vội vã thấy nguyên nhân ngoại trừ muốn giúp đỡ của Kiều Mạn Tích ra, còn có chính là muốn nhìn một chút người kia để Kiều Mạn Tích nói yêu là ai. Sai'er thì chưa từng nghĩ đến trong miệng Kiều Mạn Tích sẽ chạy ra cái chữ yêu, nhưng bây giờ, kẻ này thừa nhận cô yêu một nữ nhân, quả thực so với cô phá sản còn muốn nóng bỏng hơn
“Sai'er, ngươi từng gặp em ấy” Kiều Mạn Tích không dự định nhiều lời với Sai'er, hai người ngồi vào trên ghế salông, nhìn nhìn trù bị gần đây họ làm. Tài chính của Kiều Mạn Tích chỉ là đóng băng, cũng không phải bị kiểm tra và tịch thu. Trước mắt chỉ cần có thể đem cổ phần tập đoàn Kiều thị thu hồi lại là có thể trực tiếp đem Kiều Bắc và Kiều Bằng hai cha con này đuổi xuống đài, hai người kia hiện nay chỉ có 37% số cổ phần nắm giữ, tất cả đều là từ Kiều Mạn Tích nơi đó lấy được, nói cách khác, chỉ cần bọn họ có thể thu mua được một phần cổ phần, trên căn bản là có thể khôi phục thân phận của Kiều Mạn Tích, tiến thêm một bước nữa giải trừ tài sản đóng băng của cô
Lần này hai người phạm vào khó khăn, đầu tiên cổ đông rất khó thuyết phục, dù sao Kiều thị hiện nay đích thật là cổ phần hoàng kim, kiếm bộn không lỗ. Mà tài chính hiện nay của hai người bọn họ cũng là vấn đề, nếu như tài chính của Kiều Mạn Tích không có bị đóng băng, tất cả đều dễ nói chuyện, nhưng vấn đề nằm ở chỗ này. Kỳ thực Kiều Mạn Tích cũng không phải không có cách nào, bởi vì trên tay cô còn nắm nhược điểm chết của hai người Kiều Bằng và Kiều Bắc, chỉ là cô chung quy bận tâm kiều nãi nãi nước ngoài, không muốn đem đường nhìn làm đến quá tuyệt. Hai người mặt mày ủ rũ, lúc này, một cuộc điện thoại đánh tới, Sai'er liếc nhìn, phát hiện là mẹ mình gọi đến
“Sai'er, ngươi có phải ở chỗ Mạn Tích, đưa điện thoại cho nàng, Kiều nãi nãi muốn nói vài câu với nàng” Sai'er không nghĩ tới là Kiều lão thái thái để mẫu thân mình gọi đến, nàng vội vàng đem điện thoại cho Kiều Mạn Tích, người sau mới nhận được điện thoại, liền nghe được một tiếng hỗn trướng mười phần tức giận cũa lão thái thái
“Bà nội, làm gì mắng ta” Kiều Mạn Tích nghe đến ủy khuất, cô biết lão nhân gia là biết chuyện một năm gần đây này của cô, kỳ thực lúc trước cô chính là không muốn làm phiền lão nhân gia, không nghĩ tới cuối cùng vẫn là phiền toái rồi
“Ta tại sao mắng ngươi, chính ngươi không biết sao? Ngươi nói xem ngươi, chính mình chịu ủy khuất không nói với ta, một mình ở bên kia đấu với thúc thúc ngươi. Ngươi là cháu gái của nãi nãi, nhưng lão thái bà ta đây lại là người cuối cùng biết ngươi có chuyện! Ngươi nói ngươi có hỗn trướng không, ngươi nếu như xảy ra chuyện gì, ta như thế nào bàn giao với cha mẹ ngươi?”
Lão thái thái lúc tuổi còn trẻ chính là tính khí táo bạo, cho dù đến già cũng giống vậy, nghe được lão thái thái ở trong điện thoại hung hăng nói mình, động một chút là hỏi mình trải qua như thế nào, có phải là chịu ủy khuất, Kiều Mạn Tích nghe trong lòng cũng cảm thấy rất ấm. Cô hiểu được, tình thân của chính mình luôn luôn đơn bạc, nếu như thật sự muốn tình, người thân của cô cũng chỉ có nãi nãi cô
“Bà nội ngươi đừng vội, việc này ta và Sai'er sẽ xử lý, ta…”
“Hai tiểu oa nhi các ngươi xử lý cái gì, ngày mai ta liền về nước, ta ngược lại là muốn xem thử, Kiều Bắc này còn có lá gan gì ở trước mặt ta bắt nạt cháu gái ta” Lão thái thái nói xong cũng trực tiếp cúp điện thoại, bởi vì Kiều Mạn Tích mở chế độ rãnh tay, Sai'er cũng nghe được rõ rõ ràng ràng. Sau một lát điện thoại lại gọi đến, vẫn là Kiều nãi nãi, chỉ có điều lần này thái độ đúng là hòa hoãn rất nhiều
“Đúng rồi Tích nhi, nghe nói ngươi… Tìm được cô gái tốt?” Kiều nãi nãi lần này ngữ khí rõ ràng rất bát quái (nhiều chuyện), Kiều Mạn Tích nghe xong sững sờ, quay đầu lại nhìn Sai'er, một chút thì rõ ràng là kẻ này đem chuyện chính mình có thích người nói cho nãi nãi biết rồi
“Ừm, phải, ta rất yêu nàng” Xu hướng tìиɧ ɖu͙© của Kiều Mạn Tích đã sớm không phải chuyện gì cần che giấu, Kiều nãi nãi cũng đã sớm không để ý rồi, là nam hay nữ, chỉ cần Kiều Mạn Tích yêu thích là tốt rồi
“Ừm, yên ổn là tốt rồi, lần này ta trở lại, ngươi dẫn đến cho ta gặp xem”
“Ta biết rồi, bà nội” Kiều Mạn Tích cúp điện thoại, quay đầu nhìn Sai'er, rất nhiều một bộ tư thế hưng binh vấn tội, thấy được cô như vậy, Sai'er cũng hết sức lực
“Ngươi nhìn ta làm gì? Rốt cuộc là tiểu yêu tinh nào câu dẫn ngươi, ta còn không biết đâu”
“Ngươi trước đây từng gặp em ấy, em ấy tên Trầm Thư Đường”
“Trầm Thư Đường? Là tiểu xử nữ ngươi nuôi mấy tháng mới ăn kia? Kiều, ta nhớ tới ngươi là người không quay đầu ăn cỏ cũ, hơn nữa, là loại mặt hàng kia, ngô…!” Sai'er còn chưa nói hết, đã bị Kiều Mạn Tích dùng gối ôm bịt lấy mặt, cả người đều bị đặt ở trên ghế salông
“Ngươi nói xấu A Thư nhà ta, ta phải đánh chết ngươi!” Kiều Mạn Tích tức giận bóp lấy mặt của Sai'er, lần này, Sai'er cuối cùng cảm nhận được cái gì gọi là nữ nhân trong luyến ái đều là điên cuồng
Hết chương 131
Trở xuống là Đái Cảnh Văn ảo giác mười phần:
Ta đẹp hơn Kiều tao tao
Tiểu Đường Đường yêu ta
Tiểu Đường Đường là thuộc về ta
Không có Kiều tao tao Tiểu Đường Đường chính là của ta
Trầm Ức và mẹ Trầm cực kỳ yêu thích ta
Ta không phải nữ phụ pháo hôi
Ta vốn có tiền
Ta rất được đọc giả yêu thích
Ta nhất định có thể có một ngày phù chính
Ta không sợ Kiều tao tao
Trước đó có người suy đoán nữ pháo hôi này còn có thể làm chuyện, kỳ thực phần kịch của nàng liền như vậy hạ màn, Tiểu Đường Đường không phải loại nam chính ngôn tình kia, sẽ tin tưởng loại Bạch Liên hoa này, Tiểu Đường Đường người ta cũng là có thông minh được không?