Kim Chủ Nan Vi

Chương 115: (Cp phụ) Là quá mức ôn nhu, hay là căn bản không để ý?

Chương 115: Là quá mức ôn nhu, hay là căn bản không để ý?

Cả ngày này Hạ Úc An rất khác thường, không chỉ là thư ký cận thân của nàng, ngay cả người trong công ty đều biết hôm nay tâm tình của Hạ tổng không tốt. Từ trước đến giờ nàng cũng không phát tính khí hôm nay không chỉ có răng dạy nghệ nhân của một thương hiệu còn khắp nơi gây ra scandal, hơn nữa còn quyết định đem nghệ nhân khác trước đó ở trên weibo gây chuyện thị phi ướp lạnh. Người phía dưới nhận được thông báo, tuy hai người kia có tội thì phải chịu, nhưng cũng hiểu được, Hạ tổng hôm nay, tuyệt đối là không thể chọc a

Hạ Úc An buổi trưa không ăn cơm, mà là vẫn ngồi ở trong phòng làm việc đờ ra. Trong điện thoại di động thông lệ là tin nhắn của Giang Tầm Y gởi tới, trên tin nhắn nói để chính mình nhớ ăn cơm, buổi tối tới đón nàng. Tin tức như thế ở mỗi một ngày lúc trước Hạ Úc An đều sẽ nhận được, mỗi lần nhận được đều sẽ mừng rỡ như điên gọi điện thoại cho Giang Tầm Y hoặc là trả lời cô, rõ ràng là nội dung không kém bao nhiêu, nàng lại không nỡ xóa bỏ, luôn bảo tồn bên trong điện thoại

Nhưng bây giờ, lần nữa nhìn thấy đoạn tin tức này, Hạ Úc An lại cảm thấy trào phúng cực kỳ. Nếu Nghiêm Lạc đã thừa nhận, thì nói rõ nàng tối hôm qua ở cửa hôn mình, Giang Tầm Y thấy được cũng đều là sự thực. Nhưng rõ ràng thấy được rồi, người kia cũng không hỏi cũng không quản, thậm chí sáng nay còn có thể bình tĩnh như vậy nói chuyện cùng chính mình, vì chính mình làm bữa sáng

Giang Tầm Y là ôn nhu, dù cho gặp phải chuyện như vậy cũng sẽ không nổi nóng, nhưng dạng ôn nhu này, rõ ràng rất tàn nhẫn, không phải sao? Mình là người yêu của cậu ấy, mà không phải bạn bè, cậu ấy lại biểu hiện hoàn toàn không thèm để ý. Có phải là, chính mình cho dù cùng người khác lên giường, Giang Tầm Y cũng sẽ ôn nhu như vậy mỉm cười, sau đó làm cho nàng một phần bữa sáng, rồi đưa nàng đi làm chứ?

A Tầm, mình nên làm sao đây?

Hạ Úc An cười khổ, rõ ràng đến lúc tan việc, nàng lại không có chút nào muốn rời đi văn phòng này, nàng sợ đối mặt Giang Tầm Y, sợ chính mình sẽ không nhịn được đem tất cả chất vấn nói ra. Nhưng chung quy, nàng vẫn là đi xuống lầu, mặt không hề cảm xúc ngồi trên xe của Giang Tầm Y, lại khác thường không nói một lời

“Úc An, đêm nay muốn ăn cái gì?” Giang Tầm Y thấy được Hạ Úc An, thò người qua giúp nàng đem dây an toàn buộc chặt, thấy được khóe môi cười nhếch lên của cô, lòng của Hạ Úc An lại đang từng chút một lạnh thấu. A Tầm, ở vào thời điểm này, cậu thì không thể biểu hiện ra lưu ý đối với mình sao?

“Cái gì cũng được” Hạ Úc An thấp giọng trả lời, tựa ở chỗ ngồi xe trầm mặc không nói. Giang Tầm Y nhìn ra tâm tình của nàng tựa hồ không tốt lắm, cũng không nhiều lời gì, lái xe đến trong nhà, thay quần áo làm cơm, lại gọi Hạ Úc An ra ngoài ăn cơm, tất cả của tất cả hết thảy đều như bình thường. Khi họ ngồi ở trước bàn cơm, nhìn Giang Tầm Y đem món ăn kẹp đến trong bát của chính mình, Hạ Úc An cuối cùng không nhịn được cười lên. Nhưng nụ cười này, tràn đầy trào phúng

“A Tầm, cậu một chút cũng không để ý, đúng không?” Nụ cười của Hạ Úc An dần dần trở nên cay đắng, nàng không hiểu tại sao phải như vậy đây? Mình là người yêu của Giang Tầm Y a, tại sao mình bị người khác hôn rồi, cô lại cả chất vấn hoặc là cảm giác tức giận cũng không có chứ? Rốt cuộc là quá mức ôn nhu, hay là căn bản không để ý? Hai điểm này, là chênh lệch khác nhau một trời một vực

“Úc An, cậu…”

“Chuyện tối ngày hôm qua, cậu đều thấy được rồi chứ? Mình và Nghiêm quản lý ở cửa, nàng hôn mình” Hạ Úc An lúc nói, luôn đang chú ý nhìn vẻ mặt của Giang Tầm Y, thấy được đối phương chỉ là khẽ cau mày, không có kinh ngạc và phẫn nộ, trong lòng đã có đáp án

“Xin lỗi, Úc An, kỳ thực mình…”

“Đủ rồi! Giang Tầm Y!”

Nghe được Giang Tầm Y nói xin lỗi, Hạ Úc An giống như bỗng nhiên bạo phát, nàng lần đầu tiên lớn tiếng như vậy nói chuyện với Giang Tầm Y, cơ hồ là la lên. Nàng cả ngày này, trước sau đi ở bên trong một cái tuần hoàn chết, không đi ra được, lượn quanh không ra. Nàng không hiểu Giang Tầm Y đến cùng đem mình đặt ở vị trí nào, quan hệ của họ như vậy, rốt cuộc là cái gì đây?

“A Tầm, cậu có biết hay không, cậu thật sự rất tàn nhẫn? Mình là người yêu của cậu a, cậu đến cùng coi mình thành cái gì đây? Người kia nàng hôn mình, mình uống say, cho rằng là cậu, nhưng mình vẫn là bị nàng hôn rồi. Chuyện này là mình không tốt, nhưng mà cậu rõ ràng thấy được rồi, tại sao cậu không nói với mình, cũng không chất vấn mình. Cậu so với bất cứ người nào trên thế giới đều có tư cách chất vấn mình, nhưng cậu một mực không quản không hỏi. Có phải là mình và người khác lên giường, cậu cũng không có lưu ý chút nào?”

Hạ Úc An đỏ cả vành mắt, nàng bi thương nhìn Giang Tầm Y. Thấy dáng vẻ của nàng, Giang Tầm Y siết chặt nắm đấm. Cô là lưu ý, Hạ Úc An bị người khác hôn môi, cô đương nhiên lưu ý. Nhưng mà cùng lúc trong lòng không thoải mái, cô lại cảm giác mình không có tư cách gì đi chất vấn. Nếu như, chỉ nói là nếu như, có người có thể yêu Hạ Úc An hơn chính mình, có thể làm đến càng tốt hơn chính mình, có thể đem Hạ Úc An chiếu cố càng tốt hơn, cô lại có tư cách gì ngăn cản một người như vậy tới gần Hạ Úc An? Giang Tầm Y không cách nào trả lời Hạ Úc An, bởi vì cô biết không có thể đem những câu nói này nói ra khỏi miệng, Hạ Úc An như vậy chỉ có thể càng thêm tức giận

“Úc An, xin lỗi, mình không phải cố ý, mình chỉ là… Chỉ là không biết nên như thế nào nhắc với cậu” Giang Tầm Y hổ thẹn nói, nhưng ngẩng đầu lên, đối diện lại là biểu tình không thể tin của Hạ Úc An. Ánh mắt của nàng dần dần ảm đạm xuống, trở nên u ám tối tăm. Dáng vẻ ấy kích đau con mắt và lòng của Giang Tầm Y, cô đi tới muốn ôm lấy Hạ Úc An, lại xưa nay chưa thấy bị đối phương né tránh

“Xin lỗi… Lại là xin lỗi…Cậu a, bất luận gặp phải chuyện gì, đều chỉ có thể nói xin lỗi mình, nhưng mà cậu xưa nay cũng không hiểu, mình muốn không phải xin lỗi của cậu. Mình không hiểu cậu rốt cuộc là nghĩ như thế nào, nếu như là cậu và người khác hôn môi, mình sẽ tức giận, tức giận đến phát điên, tức giận đến hận không thể đem người cùng cậu hôn kia gϊếŧ chết. Cậu biết tại sao không? Bởi vì mình để ý cậu”

“Mình hy vọng tất cả của cậu đều là của mình, hi vọng cảm xúc vui sướиɠ của cậu là mình mang cho cậu, hy vọng trong mắt trong lòng của cậu chỉ có mình, cũng chỉ có mình có thể gần gũi cậu, đυ.ng vào cậu. Đây mới là phản ứng quan tâm một người, nhưng mà mình không cảm giác được quan tâm của cậu đối với mình, mình bị bệnh cậu sẽ chăm sóc mình, cậu sẽ làm cơm cho mình, đưa mình đi làm, nhưng chuyện dạng này, bạn bè cũng có thể làm được”

“Cậu đến cùng, có coi mình là người yêu của cậu hay không đây? Có thể là mình vẫn luôn không muốn suy nghĩ, cậu từ đầu tới cuối vẫn là không muốn cần mình đây? Bằng không lại làm sao sẽ tới hiện tại cũng không chịu chạm mình chứ?” Lời nhẫn nại lâu như vậy, Hạ Úc An cuối cùng một lần nói ra. Nàng nhìn theo biểu tình không có gì để nói của Giang Tầm Y, đột nhiên cảm giác thấy rất mệt

Đúng vậy a, lần này nàng là thật sự không khí lực rồi, cũng không có gì muốn nói. Đối với Giang Tầm Y, nàng có thể làm, không thể làm, cũng đã nỗ lực làm rồi. Nàng không ép buộc Giang Tầm Y cùng mình làʍ t̠ìиɦ, thậm chí vì không miễn cưỡng cô, đều đã làm tốt dự định hai người cả đời cứ như vậy rồi, nàng đã đem có thể làm đều làm, cho ra nhượng bộ lớn nhất, tại sao vẫn là đổi không được quan tâm của Giang Tầm Y đối với nàng chứ?

“A Tầm, mình muốn ra ngoài đi dạo, đừng theo mình” Hạ Úc An nói qua, trở về phòng thay đổi quần áo rời khỏi. Thấy được nàng đi rồi, Giang Tầm Y theo bản năng muốn đuổi theo qua, nhưng tưởng tượng đến nàng để cho mình đừng qua theo, Giang Tầm Y lại miễn cưỡng nhịn lấy. Hạ Úc An đứng ở trước thang máy, từ từ chờ đợi, rõ ràng thang máy đã qua nhiều lần rồi, nàng lại vẫn là ngoan cố đứng ở đó

Nhưng mười phút qua đi, Giang Tầm Y vẫn không có đuổi tới. Nhìn hành lang không có một bóng người. Hạ Úc An lau đi nước mắt ướŧ áŧ trong hốc mắt, cất bước đi vào thang máy

Hết chương 115

Edit: Bị chửi cho vừa keke