Kim Chủ Nan Vi

Chương 113: (Cp phụ) Chờ cậu tỉnh lại chúng ta cẩn thận tính toán

Chương 113: Chờ cậu tỉnh lại chúng ta cẩn thận tính toán

Gần đây khoảng thời gian này, Giang Tầm Y cảm giác mình và Hạ Úc An trải qua rất bình tĩnh, thậm chí như là vợ chồng già qua mấy thập niên, an nhàn lại dường như ít đi những thứ gì. Lần trước sau khi Hạ Úc An mặc qua quần áo tai mèo thì cũng không mặc qua nữa, nhưng mà cô gần đây tựa như cũng không cầu xin chính mình cùng nàng tiến thêm một bước nữa, cứ như vậy, Giang Tầm Y ngược lại cũng vui mừng nàng cho mình thời gian thở dốc, nhưng thỉnh thoảng ở trong mơ lại thỉnh thoảng sẽ mơ tới dáng dấp Hạ Úc An mặc tai mèo… Sau khi tỉnh lại phát hiện người bên cạnh là dáng vẻ bình thường, lại sẽ có chút thất vọng

“A Tầm, tối hôm nay không cần đến đón mình” Sáng sớm, Hạ Úc An rời giường, Giang Tầm Y thông lệ cho nàng một cái hôn, rõ ràng là thời gian làm việc, hai người lại đều bất ngờ muốn lười ở trên giường không dậy

“Làm sao vậy? Có việc?” Giang Tầm Y vẫn luôn là đưa đón Hạ Úc An đi làm, chợt nghe hôm nay không cần chính mình đi đón, đi đón không yên lòng

“Đúng vậy a, hôm nay công ty mới điều qua một tổng giám, công ty muốn đón gió cho nàng, mình không đi có chút không tốt” Hạ Úc An nhẹ giọng nói qua, vùi ở trong l*иg ngực Giang Tầm Y nhếch miệng. Hơn một tháng này tới nay, nàng nghe lời của Kiều Mạn Tích, thử đối với Giang Tầm Y dần dần thả lỏng một chút, cũng chính là nói đừng luôn bức bách cô

Nàng rõ ràng chính mình trước đó là cảm giác an toàn không đủ, cho nên một mực ép buộc Giang Tầm Y muốn chính mình, nhưng bây giờ nàng ẩn nhẫn rồi, cũng lui một bước rồi. Hạ Úc An thậm chí đang nghĩ, cho dù chính mình cả đời không cùng Giang Tầm Y vượt qua giới hạn kia lại có thể thế nào? Chỉ cần A Tầm còn ở lại bên cạnh mình, như vậy là đủ rồi, huống chi, nhất định có cơ hội thôi

Nghĩ thông suốt chuyện này, tâm tư Hạ Úc An cũng mở rộng, hai người từ trên giường dậy, Giang Tầm Y đem mình đưa đến công ty, cũng không lâu lắm thư ký đến gõ cửa, nói là giám đốc mới đến tới rồi, Hạ Úc An ừ một tiếng, để người đi vào. Sau mười phút, một trận tiếng bước chân lanh lảnh từ cửa vang lên, nghe có người đẩy cửa đi vào, Hạ Úc An ngẩng đầu lên, nhìn về phía người đến

Tên của nữ nhân tên Nghiêm Lạc, năm nay 26, trước kia là phó tổng của công ty con nơi khác của giải trí Giang Thành, Hạ Úc An từng ở một lần trong hội nghị gặp nàng, là một người năng lực làm việc rất mạnh, rất hiểu được làm sao giao thiệp với truyền thông. Nàng mặc một thân âu phục, quần bó nữ sĩ màu trắng, hai chân thon dài lộ ở bên ngoài, trên chân đạp giày cao gót cùng màu trắng. Mái tóc màu đen vén lên, nhìn qua già giặn mười phần, lại rất xinh đẹp người gần

“Hạ tổng, đã lâu không gặp” Nghiêm Lạc nhìn Hạ Úc An, ánh mắt lóe lên một tia mừng rỡ, nàng sở dĩ nỗ lực tranh thủ chuyển tới danh sách kia của bản công ty, chính là vì có thể cùng Hạ Úc An ở cùng một công ty làm việc. Thời gian hai năm qua đi gặp được người này nữa, nàng cảm thấy Hạ Úc An mặc dù không có biến hoá quá lớn, nhưng ưu sầu giữa hai lông mày tựa hồ ít đi rất nhiều, cũng tăng thêm không ít thành thục và mị lực của nữ tính, càng thêm khiến người động lòng

Không sai, Nghiêm Lạc là két sâu ẩn giấu, vẫn luôn là yêu thích nữ nhân, mà Hạ Úc An chính là loại hình nàng thích nhất. Lúc trước ở trong hội nghị gặp qua một lần, nàng nghe rất nhiều người, biết Hạ Úc An không có bạn trai, mà lần này tổng bộ muốn điều người qua, Nghiêm Lạc thà rằng từ bỏ vị trí phó tổng của công ty cong kia, cũng phải tới nơi này làm giám đốc. Rất nhiều người không hiểu ý đồ của nàng, có lẽ cũng chỉ có bản thân nàng rõ ràng nàng tới nơi này là vì ai

“Ừm, không nghĩ tới sẽ là cô điều tới bên này. Nặng lực làm việc của cô rất mạnh, cô đều biết nên làm như thế nào, hôm nay trước tiên làm quen nơi này một chút, buổi tối các đồng nghiệp sẽ đón gió tẩy trần cho cô” Hạ Úc An nhẹ giọng nói qua, sau đó thì cúi đầu xem văn kiện. Nhìn nàng vẻ mặt nghiêm túc, Nghiêm Lạc cười cười, quay người rời khỏi. Kỳ thực nàng mới không thèm để ý cái gì gọi là đón gió tẩy trần, chỉ vì Hạ Úc An sẽ đi, nàng mới có chút hứng thú

Đến buổi tối, Hạ Úc An bao cả nhà hàng, làm địa phương đêm nay liên hoan. Phúc lợi của giải trí Giang Thành đối xử công nhân cũng không tệ, huống chi hiện tại cũng tới gần cuối năm, đồng thời liên hoan ngược lại cũng bình thường. Công nhân đều thay đổi chính trang bình thường, mặc lễ phục đi qua. Hạ Úc An không có tâm tình đặc thù gì trang điểm, chỉ tùy tiện mặc một cái lễ phục màu tím sẫm, ngồi ở trong góc yên lặng uống rượu

“Hạ tổng, làm sao một mình ở đây” Hạ Úc An bất tri bất giác thì uống cả một bình rượu đỏ, bỗng nhiên có một âm thanh truyền tới, nàng ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện chính là nhân vật chính của liên hoan này đứng ở trước mặt mình. Nghiêm Lạc đêm nay vẫn là ăn mặc một thân váy dài màu trắng, nàng yêu thích màu nhạt nhìn lên thành thục tao nhã. Mỗi lần thấy được người thích mặc đồ trắng, Hạ Úc An đều là sẽ không tự chủ được nghĩ đến Giang Tầm Y, A Tầm… Cũng hầu như là thích màu trắng

“Không có gì, chẳng qua là cảm thấy tôi ở hội họp họ có chút ngột ngạt, cho nên vẫn là không đi tham gia thì tốt” Hạ Úc An nhẹ giọng nói qua, lại để người phục vụ mở ra một bình rượu, thấy được nàng uống rượu không ăn đồ, Nghiêm Lạc cảm thấy nàng có thể là tâm tình không tốt, dứt khoác cũng ngồi ở bên người nàng, bồ bạn với nàng

“Hạ tổng, tâm tình không tốt uống sạch rượu là không có cách nào giải quyết, hoặc là cần nói ra mới có thể thoải mái một chút”

Nghiêm Lạc biết tính khí của Hạ Úc An rất tốt, cho nên ở thời gian không làm việc, càng muốn lấy thân phận bằng hữu tới gần nàng. Nghe được nàng nói như vậy, Hạ Úc An cười cười. Nỗi khổ tâm trong lòng của chính mình, e sợ không có cách nào nói với người khác đâu? Nàng phải làm sao nói chuyện của chính mình và Giang Tầm Y đây? Rõ ràng người thích ngay ở bên người, họ trái lại sống dnê91 giống như vợ chồng già, rõ ràng những chuyện sôi động kia cũng còn chưa từng làm, lại giống như sức sống gì đều tiêu tán rồi

Những câu nói này, Hạ Úc An không có cách nào nói với bất kỳ ai. Nàng không muốn để ba mẹ lo lắng, không muốn để cho Kỷ Uyển biết mình đang suy nghĩ nhiều, cũng không có thể nói với Giang Tầm Y, giống như bức bách nàng. Cho nên những câu nói này Hạ Úc An cũng chỉ có thể đè nén ở trong lòng, không ai biết nàng lại bắt đầu mất ngủ, thậm chí ở trong l*иg ngực của Giang Tầm Y đều không thể ngủ yên. Mất ngủ làm cho mặt của nàng có chút phù thủng, nhìn qua trái lại như là mập, kì thực… Lại vừa vặn ngược lại

Hạ Úc An luôn không thể tìm thời gian thích hợp đi làm kiểm tra sức khỏe, vốn là trước đó Giang Tầm Y đi tỉnh ngoài, nàng đã an bài hành trình, nhưng sau đó lại vì đối phương trở về sớm thất bại. Hạ Úc An đột nhiên cảm giác thấy, cho dù không kiểm tra cũng không có sao, dù sao gần đây ăn đồ ăn, tựa hồ lại có chút hương vị

“Có chút chuyện buồn phiền, nói ra cũng là không có cách nào” Hạ Úc An cười, lại ngửa đầu uống xuống một ly rượu, tửu lượng của nàng kỳ thực cũng không tính quá tốt, thêm vào Giang Tầm Y mấy năm qua quản thúc, đã rất lâu không uống nhiều như vậy. Mắt thấy Hạ Úc An bởi vì hơi say trên gương mặt ngưng một tầng quầng hồng nhàn nhạt. Nghiêm Lạc lén lút nuốt nước miếng, trái lại lại rót ly rượu cho Hạ Úc An

“Nếu đã nói ra vô dụng, vậy không bằng nhất túy giải thiên sầu đi” Nhìn Nghiêm Lạc đưa tới rượu, Hạ Úc An gật gù, hai người câu được câu không nói chuyện, rượu ngược lại uống không ít. Đợi đến liên hoan kết thúc, Hạ Úc An đã say phải dựa vào ở trên vai của Nghiêm Lạc, tuy còn tồn ý thức, nhưng tuyệt đối không có cách nào tự mình trở về

“Hạ tổng, cô nói địa chỉ, tôi đưa cô trở về” Nghiêm Lạc đem Hạ Úc An mang lên xe của mình, nàng nhìn thấy người dựa ở ghế phụ, như dỗ khuyên mà hỏi. Hạ Úc An tuy say rồi, nhưng địa chỉ bao nhiêu vẫn là nhớ được, sau khi nàng báo xong thì dựa vào ở trên cửa sổ xe, Nghiêm Lạc sợ nàng đυ.ng trúng đầu, dứt khoác đánh bạo víu qua thân thể của nàng, để nàng tựa ở bả vai mình

Trên đường Nghiêm Lạc đem xe lái rất chậm, rõ ràng chỉ là lộ trình nửa giờ, nàng kéo đến một giờ mới đến. Sau khi xuống xe, nàng đỡ Hạ Úc An tiến vào thang máy, bởi vì duyên cớ uống say, thân thể của nàng rất mềm, mỗi cái vị trí sờ lên đều mềm mại như là cây bông. Nghiêm Lạc tâm trạng hơi động, không nhịn được lấy tay từ bờ vai của nàng trượt xuống, vuốt eo thon nhỏ của nàng, dần dần xoa lên trên cái mông của nàng, dùng tay ấn tới xoa lui

Hạ Úc An hơi híp mắt nhìn về phía gò má của Nghiêm Lạc tầm mắt mơ hồ, để nàng chỉ có thể nhìn thấy quần áo màu trắng kia, nàng cho rằng là Giang Tầm Y, chuyện đương nhiên không từ chối, trái lại tiếp tục tựa ở trên người Nghiêm Lạc

“A Tầm… Thoải mái, còn muốn sờ sờ” Hạ Úc An làm nũng nói qua, sau đó nở nụ cười, cũng chính là cái cười này. Để Nghiêm Lạc trong lúc nhất thời bị hút lấy tâm hồn. Ở trong ấn tượng của nàng, Hạ Úc An vẫn là nghiêm túc thận trọng, trên người nàng đều là mang theo xa lánh và u buồn, trong lòng cũng giống như tích trữ tâm sự, nhưng cái thời điểm này Hạ Úc An rõ ràng cùng với bình thường không giống

Tóc dài màu nâu của nàng tán loạn ra, mang trên mặt từng điểm ửng hồng, giữa hai lông mày bởi vì say rượu ít đi ưu sầu, có thêm trạng thái quyến rũ. Mùi vị trên người nàng cực kỳ dễ ngửi, là mùi thơm thuộc về riêng nàng, lại bởi vì rượu, trở nên cực kỳ say lòng người. Lúc này, thân thể đối phương mềm mại vùi ở trong l*иg ngực của mình, gương mặt tinh xảo gần trong gang tấc, môi mỏng trắng nõn phun ra thanh âm mềm mại kéo dài, mê hoặc như vậy, không cần nói Nghiêm Lạc, đổi lại bất cứ người nào sợ là đều không thể chống lại

Dù cho trong lòng đang suy tư A Tầm trong miệng Hạ Úc An là ai, nhưng Nghiêm Lạc vẫn là không nhịn được đem Hạ Úc An đặt ở trên tường, đưa tay sờ lên bụng của nàng, no đủ trước ngực nàng. “Ân… A Tầm… Chậm một chút, đừng vội như vậy, mình là của cậu” Hạ Úc An cho rằng là Giang Tầm Y đang đυ.ng vào chính mình, nàng nghiêng khóe miệng cười cười, thể hiện ra toàn bộ quyến rũ lượn lờ. Thấy được dáng vẻ của nàng, trái tim của Nghiêm Lạc ầm ầm vang vọng, nàng như mất đi lý trí hôn lên Hạ Úc An, duỗi ra đầu lưỡi tìm đến trong miệng nàng, muốn cướp đoạt toàn bộ của người này

Nhưng Hạ Úc An tựa hồ là cảm thấy có cái gì không đúng, nàng cảm thấy đây không phải Giang Tầm Y, bởi vì nụ hôn của Giang Tầm Y xưa nay đều là ôn nhu bịn rịn, chưa bao giờ sẽ giàu có tính xâm lược như vậy. Hạ Úc An mờ mịt đưa tay đẩy Nghiêm Lạc, mà vào lúc này, trong hành lang cửa mở ra, Giang Tầm Y vốn là nghe được thanh âm của Hạ Úc An đi qua mở cửa, lại không nghĩ rằng sẽ thấy hình ảnh của nàng và một nữ nhân khác hôn môi

Trong lòng ngay lập tức lóe qua tức giận ý phẫn nộ đếm không hết, khiến Giang Tầm Y xưa nay đều là tính tình tốt Giang Tầm Y đen mặt, cô cau mày nhìn nữ nhân ôm lấy Hạ Úc An, nhìn lại một chút dáng vẻ Hạ Úc An uống say, như là biết cái gì rồi

“Vị tiểu thư này, cảm tạ ngươi đưa nàng trở về” Giang Tầm Y vẫn duy trì phong độ phong độ cuối cùng, ngoài miệng nói qua cảm tạ, lại nhanh chóng đem Hạ Úc An từ trong l*иg ngực Nghiêm Lạc kéo qua, sau đó một khắc không ngừng mà đem Hạ Úc An mang về trong phòng, đóng cửa khóa lại, làm liền một mạch. Thấy được Giang Tầm Y, Nghiêm Lạc có chút mờ mịt, không biết đây là người nào của Hạ Úc An, nhưng từ trong mắt của đối phương, nàng nhìn thấy địch ý, mơ hồ cũng đoán được cái gì

Đem Hạ Úc An đỡ đến trên ghế salông, Giang Tầm Y có chút tức giận nhìn dáng vẻ của người uống say này, trong lòng vẫn là bất mãn với cảnh vừa rồi nhìn thấy. Nhưng cho dù trong lòng giận nữa, Giang Tầm Y cũng sẽ không nổi nóng với Hạ Úc An. Cô đem người này đỡ đến phòng tắm, giúp nàng đem lễ phục trên người cởi đi, chuẩn bị giúp nàng tắm. Nhưng sau khi cởϊ qυầи áo, Giang Tầm Y nhìn người nằm ở trong bồn tắm, tâm không lý do chìm xuống

Hơn một tháng này, hai người đều không có dự định tiến thêm một bước nữa, Giang Tầm Y cũng không có cơ hội gì thấy được thân thể của Hạ Úc An. Cô cho rằng thân thể của người này được chính mình dưỡng cho tốt, nhưng cởϊ qυầи áo mới phát hiện, nàng đây rõ ràng như là một đậu phộng trống rỗng, bên ngoài no đủ, bên trong lại đã sớm gầy gò đến mức không còn hình. Nhìn phần bụng lõm xuống của Hạ Úc An, Giang Tầm Y đau lòng sờ lên, cuối cùng tức giận không nhịn được hé miệng, ở trên cổ của Hạ Úc An cắn xuống, nhưng vẫn là đau lòng không chịu dùng sức

“Úc An… Món nợ hôm nay, chờ cậu tỉnh lại chúng ta cẩn thận tính toán đi”

Hết chương 113

Edit: Chắc chương sau bà An tự chà chà xoa xoa quá kaka